Đọc truyện (12 Chòm Sao) Số Phận – Chương 126: Linh Hồn của Quỷ
Xử Nữ tay ôm chặt hộp xác Bảo Bình đứng trước phòng của Sư Tử và Kim Ngưu, đưa tay định gõ cửa nhưng lại chừng chừ. Bây giờ nói với họ “Bảo Bình đã chết rồi” thì họ sẽ phản ứng ra sao? Cứ chừng chừ một lúc cánh cửa tự nhiên mở ra,phía sau là Kim Ngưu trông anh rất mệt mỏi.
-Sao không gõ cửa? Sư Tử tới chỗ Giang Khiết rồi-Cất giọng trầm quen thuộc lẫn sự mệt mỏi, đôi mắt Kim Ngưu như chẳng còn sức để mở to nữa.
Thấy Xử Nữ im lặng,nhìn xuống cái hộp trên tay Xử Nữ, Kim Ngưu liền dự lòng thấy bất an, cầm lấy cái hộp mở ra,nhìn vào đó tay anh run lên lập tức đóng lại,trừng mắt nhìn Xử Nữ hỏi-Tìm thấy ở đâu?
-Có một nhóm người chuốc thuốc Cự Giải,đưa nó vào rừng em đi theo thì biết được thành ra như vậy.
Kim Ngưu không nói gì nữa,mang hộp vào phòng bắt đầu tự mình khám nghiệm. Xử Nữ ngồi bên cạnh thất thần nhưng mắt vẫn không rời khỏi cái hộp kia. Kim Ngưu cố gắng bình tĩnh áp chế cảm xúc của bản thân để khám nghiệm tử thi. Xác Bảo Bình bị chặt ra từng khúc lại đang trong quá trình bắt đầu phân huỷ nên có chút khó khăn.
Một cái xác được tính bằng khúc,nếu là người khác nhìn vào chắc chắn sẽ không trụ vững mà ngất đi. Ngực,tay và chân Bảo Bình đầy vết bỏng do tàn thuốc và diêm lửa châm vào,Bụng bị rạch một đường dài, nội tạng được lấy ra để cùng trong hộp,nhưng nó chẳng còn nguyên hình thù mà bị cắt và rạch nát đi. Ngón tay và ngón chân đều bị rút ra một cách nham nhở đầy tàn nhẫn thậm chí là có vài ngón bị đánh gẫy và dập nát. Dương vật có những lỗ cắm và vết bỏng nhỏ như có người đã lấy que diêm ghim vào. Gương mặt bị dày vò nhưng chưa đến mức biến dạng như cố tình để Triệu gia nhận biết đây là ai. Răng có vài cái bị đánh gãy,còn lưỡi cũng bị cắt đi. Tóc bị giựt mạnh đến rách da đầu thêm nhiều vết thương do vật cứng thậm chí là có gai nhọn xung quanh vật đó đánh vào chi chít không có khoảng trống lành lặn nào. Những tên đó hành hạ thân xác Bảo Bình không còn ra một con người nữa,dày vò đến khi Bảo Bình không cầm cự được mà chết đi. Chúng muốn Bảo Bình sống không bằng chết dù chết cũng phải thê thảm.
Khám nghiệm xong đến lượt Kim Ngưu thất thần, anh cảm thấy sốc tinh thần với cách tàn bạo của bọn người kia. Cách chúng hành hạ em trai của anh quá tàn bạo khiến nó chẳng còn là thể xác của một con người,xác được đếm bằng từng khúc,biến dạng đến như thế. Không thể tưởng tượng được Bảo Bình đã phải chịu đựng những gì trước khi chết đi trong tay lũ khốn đó. Nghĩ đến tay Kim Ngưu xiết chặt lại,mắt anh rực lửa giận nhưng trong đó còn có nước mắt khóc thương máu mủ của mình. Anh tự trách bản thân không ngăn cản hay bảo vệ được em mình. Là người cao cao tại thượng hay quyền lực để làm gì chứ? Đến gia đình cũng không bảo vệ được thì còn làm gì chứ?
Thấy Kim Ngưu đang xúc động,bàn tay anh xiết đến rỉ máu,Xử Nữ không nói gì chỉ nhẹ nhành đặt tay mình lên tay Kim Ngưu như một lời an ủi đồng cảm,chính anh cũng đang phát điên lên khi nhìn thấy thi thể không ra con người của Bảo Bình,anh chỉ muốn một tay giết sạch lũ chó khốn đó. Chỉ cần tìm ra hắn nhất định…. nhất định dù phải trả giá bằng mạng sống anh cũng bất chấp giết chết tên súc sinh đó.
Ai cả gan đụng đến Triệu gia,giết người Triệu gia chắc chắn phả trả giá đắc!
“Chờ đó,tao sẽ không đến mạng chó mày đắc ý, Phi Hiển. Tao bắt mày phải trả giá hơn những gì mày đã gây ra”
—————————-
Ở nơi khác,có một tên đang vui sướng với chiến tích của hắn.
-Lần này người làm tốt lắm Phi Hiển-Người đàn ông rót rượu cho hắn và ông.
-Tất nhiên,ông không biết tôi hả hê cỡ nào,hạ bệ Triệu gia,hành hạ trên thân xác Triệu Bảo Bình cho hắn sống không khác gì chết. Chắc giờ Triệu gia đang tức điên lên và lên kế hoạch trả thù đây-Phi Hiển đắc ý uống hết ly rượu vừa khoe khoang chiến tích của hắn.
-Nói cho đúng thì ngươi hạ Bảo Bình bằng cách dơ bẩn vậy cũng có gì đáng tự hào đâu chứ.
Phi Hiển ngừng cười,quay sang nhìn người đàn ông đó nhếch môi-Trong cái giới hắc đạo này càng thủ đoạn,càng dơ bẩn thì càng sống lâu. Dù gì cái giới này cũng đâu có sạch sẽ gì. Tôi không ngại dùng thủ đoạn.
-Giết được Triệu Bảo Bình nhưng không chắc là giết được cả Triệu gia,người nên nhớ ngày nào còn Triệu Kim Ngưu thì Triệu gia còn vững mạnh,mất đi Bảo Bình thì chưa thấm sâu được đâu.
-Ông yên tâm đi,tôi đang mong chờ Kim Ngưu đến tìm tôi đây. Tôi muốn biết con ác quỷ như hắn trọng máu mủ như thế nào-Phi Hiến lắc lư ly rượu sóng sánh chất lỏng màu trắng tự mãn cười. Hắn đang liên tưởng tới cảnh từng người trong Triệu gia gục dưới tay hắn. Càng nghĩ hắn càng thích,càng thoả mãn.
Phi Hiển hắn chẳng có thù gì với Triệu gia cả nhưng hắn không cho phép ai đứng cao hơn hắn,hắn bất chấp mọi giá để hạ bệ cái gai trong mắt,một bước leo lên ngôi vua kể cả đó là bằng mạng sống của em gái hắn cũng không tiếc. Chỉ cần đoạt được ý đồ hắn không tiếc rẻ bất cứ giá nào.
Người đàn ông trầm mặc nhìn con quỷ trước mặt đang tự mãn “Mục nát”