Đọc truyện [12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có – Chương 2725 – Sứ mệnh gắn chặc.
Chap 25: Sứ mệnh gắn chặc.
Song Tử đang ngồi trông Ma Kết nhưng tâm hồn vẫn cứ treo ngược ở tận đâu đâu. Cô đang suy nghĩ, phải chăng vì quyết định sai lầm của mình mới khiến cho Ma Kết ra thế này không ?
Song Tử kéo Ma Kết đến ngồi cạnh mình:
“Ma Kết, cậu có nghe tớ không ?”
Ma Kết nghiêng đầu qua lại nhìn Song Tử rồi mỉm cười tinh nghịch, cô không trả lời Song Tử. Song Tử vẫn cứ tiếp tục màn độc thoại của mình:
“Ma Kết … tớ xin lỗi”
Ma Kết vẫn cứ nghịch ngợm đùa mái tóc của Song Tử, Song Tử thở dài:
“Có phải là do bản thân tớ đã quá sai lầm khi nghĩ rằng tớ có thể giải quyết được tất cả nên mới khiến cậu ra thế này không Kết Nhi ?”
Ở gần đó, có người đã nghe được hết tất cả, khóe môi cô ta tạo thành một đường cong hoàn hảo:
“Lỗi lầm sao ? Ta rất có hứng thú. Để xem tình bạn giữa các người có thể vững bền được bao lâu”
Ma Kết thì cứ nghịch mái tóc Song Tử còn Song Tử vẫn cứ ngồi lầm bầm một mình:
“Tớ xin lỗi Kết Nhi … tất cả đều do tớ. Nếu tớ không đồng ý với cô ta thì cậu cũng không đến nông nỗi này. Nếu như thời gian được quay lại, tớ thề tớ sẽ không quyết định ngu ngốc như vậy đâu. Kết Nhi à, cậu có nghe tớ không ? Cậu có tha thứ cho tớ không ? Kết Nhi à”
Ma Kết ngẩng đầu nhìn chăm chăm Song Tử, cứ y như rằng cô đã nghe được điều Song Tử nói. Ánh mắt của Ma Kết thật là khiến Song Tử đau tim đến chết mất.
“Đồ ngốc”
Ma Kết chỉ nói ra hai chữ ấy rồi lại mỉm cười ngốc nghếch. Song Tử lại cứ ngồi lẩm bẩm một mình, cứ y như rằng đang nói chuyện với Ma Kết nhưng chính bản thân cô cũng hiểu rõ, Kết Nhi có hiểu được gì đâu chứ.
Ma Kết đã có phản ứng trước câu hỏi của Song Tử ?
Hiện giờ một phần linh hồn của Ma Kết đang bị kẹt ở một không gian khác, cô không biết có thể dùng cách gì để thoát và cũng không biết dùng cách gì để thông báo với người khác. Chỉ mong rằng có ai đó sẽ hiểu được cô đang bị giam cầm ở đây.
Hoa Dung bước đến chỗ các cung chủ và các đại thiên thần đang ngồi trò chuyện với gương mặt đầy hào hứng:
“Không biết Ma Kết như vậy, nguyên do là đâu nhỉ ?”
Sư Tử nhìn Hoa Dung đầy khó chịu:
“Ý cô là sao ?”
Hoa Dung mỉm cười:
“Tôi không đến để gây sự với cô chỉ là tôi có ý tốt không muốn mọi người ngu ngốc bị người khác che giấu nguyên nhân thật sự khiến Ma Kết bị ngờ nghệch như thế thôi”
Thiên Bình sấn tới Hoa Dung:
“Cô nói gì chứ ?”
Hoa Dung lùi vài bước, tỏ vẻ sợ sệt:
“Đừng làm tôi sợ chứ, tôi thật chỉ có ý nhắc nhở mọi người đừng nên đặt lòng tin quá nhiều vào người bên cạnh. Người ta nói niềm tin càng nhiều thì thất vọng cũng càng nhiều thôi”
Bạch Dương cau có:
“Cô đang có ý định chia rẽ chúng tôi sao ?”
Hoa Dung vừa định nói thì cùng lúc Song Tử đưa Ma Kết trở vào:
“Có gì sao mọi người ?”
Hoa Dung mỉm cười nhìn về phía Song Tử:
“Sao cô lại tận tình chu đáo với Ma Kết vậy ?”
Song Tử:
“Cô ấy là bạn tôi, chẳng lẽ chăm sóc cô ấy cũng không thể ? Cả việc này tôi cũng cần hỏi ý cô sao, Hoa Dung ?”
Hoa Dung tức tối:
“Phải chăng là cô đã gây ra lỗi lầm nên muốn chuộc lỗi mới tận tình chăm sóc Ma Kết đến như vậy ?”
Nhân Mã tức giận:
“Cô đừng ăn nói hàm hồ ngậm máu phun người, Song Tử không làm ra chuyện đó đâu. Chỉ có loại người xấu xa như cô mới có thể nghĩ ra những trò bần tiện để hại người khác thôi”
Hoa Dung cố kìm nén cơn tức giận trong mình:
“Thế thử hỏi cô ta xem có phải đã làm ra chuyện gì không ?”
Thiên Yết lên tiếng có điều bên vực Song Tử:
“Có gì thì cô cứ nói đi, không việc gì phải sợ cô ta đâu”
Song Tử ấp úng không nói rõ lời:
“Tôi … tôi”
Bảo Bình khó chịu:
“Cô làm sao vậy ? Không làm thì cứ nói là không làm, không việc gì phải ấp úng”
Nhân Mã gật đầu:
“Đúng đó, cậu cứ nói đi Song Tử”
Song Tử nhắm mắt thở dài, điều cô không mong đợi nhất cũng đã xảy ra. Đã đến lúc phải đối mặt với vấn đề này rồi.
“Xin lỗi … tất cả là do tớ. Vì một phút suy nghĩ sai lầm mà tớ đã đồng ý với điều kiện của Diệu Linh nên mới khiến Ma Kết ra nông nỗi này. Tất cả là do tớ … xin lỗi”
Thiên Bình tức giận:
“Lời xin lỗi lúc này của cô còn hữu dụng sao ? Ma Kết thế này ? Cô có thể làm gì để cứu cô ấy không ?”
Xử Nữ kéo Thiên Bình trở lại.
Bạch Dương thì vẫn đang ở trạng thái sốc không nên lời, Nhân Mã thì đang bất ngờ không thành tiếng, Sư Tử thì cũng im lặng chẳng nói được gì.
Cả căn phòng phút chốc như bị đóng băng, không còn có một tiếng nói.
Cự Giải bước về phía Song Tử và Ma Kết, nắm lấy tay Ma Kết kéo đi, trước khi đi, cô đã nói thầm vào tai Song Tử:
“Dù sao thì tớ tin cậu”
Câu nói đó không ai có thể nghe được.
Thiên Bình bước lên trước tiên, giọng anh nặc mùi thuốc súng:
“Không tin được cô có thể làm ra chuyện này”
Rồi anh bước thẳng, những người còn lại cũng lần lượt bước theo ra ngoài. Còn Nhân Mã và Xử Nữ, hai còn người vẫn không tin sự thật trước mắt.
Nhân Mã thì đã nước mắt ngắn dài:
“Tớ tin lầm cậu sao Song Tử ?”
Rồi cô cũng bị Xử Nữ dẫn ra ngoài.
Cả căn phòng lúc này bị bao trùm bởi bầu không khí nặng nề tưởng chừng như không còn có thể thờ được nữa, chỉ còn lại Song Tử và Hoa Dung.
Hai tâm hồn đối lập. Một hào hứng, phấn khởi trên chiến thắng chia rẽ nội bộ người khác. Một đau khổ tột cùng như bị rớt thẳng xuống tận cùng của địa ngục.
Hoa Dung bước đến gần Song Tử, đôi tay cô ả lướt nhanh lên gương mặt Song Tử, lau khô đi những dòng lệ:
“Khóc được gì, họ không còn tin cô nữa đâu. Tình bạn là thế đó, một chứng minh cho cô thấy rằng không có tình bạn thật sự đâu. Hãy theo tôi đi Song Tử vì lúc này chẳng còn ai chịu ở chung với cô nữa đâu … quyết định là tùy ở cô thôi”
Song Tử nhắm nghiềm mắt lại, để giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống, giọng cô khàn đặc:
“Có lẽ cô nói đúng”
Rồi Song Tử cũng nhanh chóng nối bước Hoa Dung bước ra ngoài.
Lục đại thiên thần nhìn theo bằng ánh mắt khinh bỉ, họ không thể ngờ rằng người vừa mới tươi cười với họ lại là người hại họ và giờ còn đi theo kẻ thù của họ. Thế gian này thật vô lường, mọi thứ đều có thể đổi thay.
Cung điện bóng đêm …
Điều Song Tử chưa thể ngờ tới chính là Hoa Dung đưa cô trở về cung điện bóng đêm. Bản thân cô cũng không tin được rằng nơi mà cô từng chối bỏ trở về lại là nơi đầu tiên cưu mang cô và cũng là nơi cuối cùng chào đón cô.
Hoa Dung quay sang nhìn Song Tử:
“Có biết vì sao tôi đưa cô về đây không ?”
Song Tử thở dài, im lặng.
Hoa Dung lên tiếng:
“Họ có thể sẽ không chấp nhận cô nhưng cung điện bóng đêm mãi mãi là nơi chào đón cô quay trở về tiếp tục thực hiện sứ mệnh trở thành một cung chủ, Song Tử à”
Song Tử cười nhếch môi:
“Tiếp tục thực hiện sứ mệnh sao ?”
Hắc Ma bước tới mỉm cười nhìn Hoa Dung rồi quay sang Song Tử:
“Đứa con thân yêu của ta, cuối cùng cũng chịu quay về với ta rồi sao ? Hãy tiếp tục sứ mệnh trở thành một cung chủ bóng đêm, ta sẽ không đối đãi tệ bạc với con. Nào, Bạch Tiên, Huyền Lam, hai ngươi hãy đưa cung chủ Song Tử về nghỉ ngơi đi”
Đợi Song Tử đi khỏi, Hắc Ma mới lên tiếng:
“Không ngờ ánh sáng cũng dung nạp người như cô, đầy thủ đoạn và độc ác”
Hoa Dung mỉm cười:
“Nếu không như vậy thì làm sao tôi có thể tận sức giúp ngài”
Hắc Ma:
“Đóng kịch quá tài giỏi rồi, nhưng lúc này thì không cần nữa đâu”
Hoa Dung:
“Vở kịch này vẫn còn dài, vẫn còn nhiều phần hay ở phía sau”
Hắc Ma gật gù:
“Ta vẫn sẽ đợi xem tài năng của cô, Hoa Dung”
Song Tử sau khi trở về phòng, vẫn không thôi suy nghĩ chuyện vừa rồi. Chẳng lẽ tình bạn nói kết thúc là kết thúc, họ thậm chí chẳng nghe lời cô nói.
“Dù sao thì tớ tin cậu”
Câu nói của Cự Giải vẫn còn văng vẳng bên tai.
Song Tử có thể hiểu trong một phút những người bạn của cô vẫn chưa thể chấp nhận nhưng còn anh ? Chẳng phải anh đã nói rằng rất hiểu cô sao ? Sau cùng, anh cũng như những người khác, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng đầy khinh miệt. Cả anh cũng tin cô làm chuyện này thì chẳng còn gì để giải thích nữa.
Có lẽ định mệnh đã gắn chặt cô và sứ mệnh trở thành cung chủ bóng đêm rồi. Dù có cố dứt bỏ cũng không thể. Thay vì né tránh cô sẽ vui vẻ tiếp nhận nó, xem nó là một phần của cuộc sống. Bởi vì sau này, cô sẽ một mình bước tiếp con đường đầy gian nan này, không một ai bên cạnh nữa, phải, không ai cả.