Đọc truyện [12 Chòm Sao] Chúng Ta Là Hai Thế Giới – Chương 19
Nói gì thì nói chứ.
Yêu anh không phải là một sai lầm.
Gặp anh không phải là một sai lầm.
Gây sự với anh cũng không phải là một sai lầm.
Mà sinh ra cùng thời với anh mới là một sai lầm quá lớn.
………………………………………………………………………….
Sai rồi, sai lầm lớn nhất của em chính là để anh yêu em đấy.
…………………………………………………………………………..
Sáng…6:25 P.M…
Mấy nàng nhà ta dậy VSCN rồi thay đồng phục. ( Hình đã có, có gì quay lại chap trước coi.)
Nhìn mấy nàng mặc đồng phục trông rất là đẹp nha.
Mấy nàng xuống nhà ăn sáng.
Hôm nay thì có vẻ vẫn như mọi khi…ồn ào.
” Gì thế kia, tưởng không muốn đi học cơ mà.” Mấy chàng nhìn cái đám hỗn độn kia rồi nghĩ.
– Học xong thì về, sẽ có xe đưa đón các cô.-Kim Ngưu dặn dò.
– Uh…Cảm ơn.-Cự Giải trả lời rồi quay sang nhận hộp cơm.
– Hộp cơm này…-Bạch Dương không hiểu vì sao lại đưa hộp cơm.
– Cơm ở đấy không an toàn, tôi nghĩ thế.-Thiên Bình nói, tay thì gảy gảy mái tóc của Bạch Dương.
– Chẳng nhẽ buổi chưa không được về sao?-Xử Nữ cau mày, khó hiểu.
– Đúng.-Bảo Bình trả lời.
-…- Ô hô, thôi rồi, không được về vào buổi trưa. Đứa khốn nạn nào đã nghĩ ra cái quy luật này thế, người ta nhớ nhà mà cũng không được về à?
Nhớ nhà cái gì, hư cấu.
Ạch, mấy nàng nhìn nhau đau khổ rồi lạch bạch đi ra xe để đến trường. Hai chiếc xe oto nối tiếp nhau đi ra, đến đoạn rẽ thì mỗi chiếc một rẽ.
…Đến trường…
Bước xuống xe, các cô mặc trên người một bộ đồng phục màu đen, vì vậy nên bây giờ các cô là tâm điểm chú ý.
-…- Cái con khỉ gì vậy, toàn trường…toàn trường bây giờ…mặc đồng phục mày trắng. Có phải mấy người kia đưa nhầm đồng phục rồi không.
…Gì chứ…Có phải bây giờ họ quá nổi bật rồi không?
Mấy người kia túm tụm lại bàn tán xì xào, nói này nói nọ, thật chẳng hiểu. Có phải họ gặp dị nhân đâu mà phải thế chứ…À, không, họ đúng là gặp dị nhân mà.
– [ Này, mấy người kia đưa nhầm đồng phục à?]-Bạch Dương kéo tay Song Tử, thì thầm.
– [ Không biết.]- Song Tử cảm thấy khá là ngại.
– [ Chết mất.]- Xử Nữ cắn môi, thật sự muốn lao vào đánh chết đám người kia.
– [ Hơ hơ, bình tĩnh, bình tĩnh.]-Cự Giải cố khuyên bảo mọi người.
– Ô hô, sao lại có đám phế vật xuất hiện ở trong trường thế này.- Một cô gái xinh đẹp có mái tóc dài nâu hạt dẻ, khoanh tay đứng chặn đường các nàng bên cạnh là 4 cô gái trông cũng xinh đẹp đấy chứ.
– Hì hì, bạn này, nói gì vậy chứ.-Cự Giải không muốn mấy người kia gây chuyện nên cô nói.
– Xì, đúng là đám phế vật, quê mùa, ai là bạn cô chứ.-Cô gái đứng bên nói.
– Này, mấy con bitch kia…-Bạch Dương tức giận nói, nhưng lại bị Xử Nữ bịt mồm lôi lại.
– Hì hì, xin lỗi, xin lỗi.-Xử Nữ cúi người hơi thấp xuống rồi lôi Bạch Dương đi.
Cả đám cũng đi theo luôn, may mà lúc nãy Ma Kết không nghe thấy nếu không thì cả cô gái kia và Bạch Dương đều đi đời. Hiện thì Ma Kết đang ung dung nghe nhạc, mấy người kia thì ngấm ngầm trách móc Bạch Dương.
Họ đang đi kiếm lớp.
Nhìn vào bảng danh sách, mấy cô chia nhau ra tìm bởi vì cái bảng này quá to và lớp thì quá nhiều, cái trường này đúng là quy mô lớn ha.
Lần lần mò mò…
– A, đây rồi.-Xử Nữ nói to.
– Lớp nào thế?-Nhân Mã tò mò.
– Lớp…?Lớp gì thế này?-Xử Nữ cau mày.
– Cả đám cùng lớp chứ?-Cự giải hỏi, cái này mới là quan trọng.
– Ờ, cảm đám cùng lớp nhưng mà lớp này…-Xử Nữ thật sự khó hiểu.
– Hử,”lớp cá biệt”?-Song Tử nói.
– Là lớp gì thế?-Bạch Dương hỏi, cả đám nhìn nhau.
…
– Mà thôi kệ, nó không quan trọng, bây giờ phải xem lớp ở đâu.-Song Tử phẩy phẩy tay nói.
– Thì đi tìm.-Xử Nữ nói.
– Tìm chỗ nào?-Bạch Dương hỏi.
– Chỗ nào cần tìm thì tìm.-Nhân Mã trả lời.
– Thế chỗ cần tìm là chỗ nào.-Cự Giải hỏi.
-…
– Tìm là biết, đi thôi.-Xử Nữ nói.
Thế là cả đám lôi nhau đi, đi đến đâu là bị né tránh đến đấy nên các cô không thể hỏi đường được. Mệt ghê, sao đám người đó lại né tránh vậy chứ, quá đáng thật. Báo hại các cô đi một đoạn dài thật dài mà vẫn chẳng tìm thấy cái lớp đấy.
Sao lại thế chứ, rốt cuộc cái trường này rộng bao nhiêu và dài bao nhiêu vậy? Đi mãi không hết, muốn người ta chết vì đường dài à.
Khốn thật.
Max khốn.
Mấy nàng nguyền rủa kẻ đã xây trường này.
Đáng ghét.
Mấy nàng đi đến khu ” Đặc biệt”, khu này giống như là một ngôi trường thu nhỏ lại ý. Nó có một dãy nhà hai tầng, có căng-tin, có nhà thể chất, và có…sân trường…cái này thì đương nhiên là vốn có rồi nhỉ.
Và có một đám người mặc đồng phục đen giống các cô…có thể nói là bạn đồng hành không nhỉ.
– Ô hô, người mới kìa chúng bay.-Tên con trai tóc nâu nói.
– Đẹp thế.-Tên con trai tóc đen.
– Wow, có thể gọi mấy người này là mỹ nữ nổi loạn không nhỉ.-Tên con trai tóc vàng nói.
– Nói bậy.-Cô gái tóc hồng đậm nói, tiện tay đập đầu “tên con trai tóc vàng” kia.
– Xin chào…lính mới.-Tên mỹ nam tóc đỏ ruby đi về phía các cô, đám người kia cũng kéo theo.
“CHÀO MỪNG ĐẾN TRƯỜNG HỌC CỦA NHỮNG KẺ VÔ DỤNG.”
– Có nghĩa chúng ta là phế vật.-Tên con trai tóc vàng.
– Rác rưởi của xã hội.-Tên con trai tóc đen.
– Thứ thừa thãi của xã hội.-Tên con trai tóc nâu
– Thứ bỏ đi.- Tên con trai tóc trắng.
-…- Các cô chỉ có thể trố mắt ra mà nhìn thôi, cũng bất ngờ quá mà. Không ngờ lại có một nơi như thế này.
Khó tin thật đấy nhưng…
Các cô thích nơi này.
Mấy nàng nhìn nhau cười thầm, hô hô, có vẻ các cô tìm đúng chỗ rồi nhỉ.
Nơi chỉ chứa những phế vật của xã hội.
Chẳng phải rất thích hợp với các cô sao.
Vui thật..
– Hân hạnh.-Xử Nữ bước ra phía trước nở một nụ cười.
– Wow
-Mấy tên con trai đồng thanh.
– Đúng là mỹ nữ nổi loạn thật rồi, haha.-Tên mỹ nam tóc nâu nói.
Nói gì thì nói chứ ở đây là toàn trai xinh gái đẹp thế này. Cũng có thể coi đây là mặt ưu điểm ở đây đấy chứ.
– Ờ, lớp học…-Bạch Dương định hỏi thì bị Cô gái xinh đẹp tóc hồng đậm chạy tới kéo tay lôi đi.
Thế là không chỉ một mà cả 6 người đều bị lôi đi bởi những tiểu mỹ nữ ở đây. Có thể coi là phúc lớn đấy chứ…Đúng không nhỉ?
Các cô bị lôi vào một lớp, gì vậy sao lại lôi vào lớp này chứ. Sao mấy người kia biết được mấy cô học lớp nào chứ.
– À, lớp của…-Song Tử nói, và bị Cô gái xinh đẹp tóc hồng đậm chặn lời.
– Yên tâm đi không nhầm lớp được đâu.-Cô gái đó cười vui vẻ.
-…-Mấy cô đứng đờ ra nhìn đám người kia bằng ánh mắt khó hiểu.
– Hì hì, bởi vì chỉ có duy nhất một lớp ở đây thôi.-Cô gái tóc xanh khói khác nói.
…Duy…nhất…một…lớp…
Đùa nhau à. Có duy nhất một lớp. Thế mấy cái dãy nhà to ba tầng ở ngoài kia là sao thế?Đừng bảo không phải là trường học nha.
Lạy chúa.
Đừng có chơi các cô thế chứ.
– Mấy…mấy dãy nhà ngoài kia…không phải lớp học à?-Nhân Mã nói, mắt thì mở to ra.
– Là lớp học.-Cô gái tóc hồng đậm nói.
– À, ý của cô ấy là ở trong khu này đây là lớp học duy nhất.-Tên con trai tóc vàng nói.
– Khu này?-Xử Nữ khó hiểu.
– Là khu ” Đặc biệt” đó, ngoài kia có ghi mà.-Cô gái tóc xanh khói nói.
– À.-Mấy nàng hiểu chuyện.
– Nhưng…sao lại có khu “Đặc biệt” vậy, lại còn đồng phục khác nhau nữa.-Song Tử nói, nhìn xuống bộ đồng phục.
– Như chúng tôi đã nói rồi đấy, đây là nơi dành cho những kẻ vô dụng bất tài, vì không muốn mấy học sinh ngoan ngoãn kia bị ảnh hưởng nên ông hiệu trưởng mới tạo ra một khu khác.-Cậu con trai tóc cam đồng nói, tay thì cầm cái điện thoại.
– Vậy là tách biệt luôn hả?-Xử Nữ hỏi.
– Đúng.-Cậu con trai đen khác trả lời.
– Cái này có thể nói là phân biệt đối xử không nhỉ?-Nhân Mã hỏi.
– Có thể.-Cô gái xinh đẹp tóc xanh khói trả lời.
– Ồ, mấy người này mang bữa trưa này.-Cô gái tóc hồng đậm khám phá ra bữa cơm trưa của họ.
” Reng…Reng…Reng…” Tiếng chuông vào lớp vang lên.
Các cô ngồi hết xuống cuối.
Ma Kết ngồi cuối cùng, Song tử ngồi trên, Cự Giải ngồi trên nữa, mấy người này ngồi dãy sát với cửa sổ.
Nhân Mã ngồi cuối cùng, Bạch Dương ngồi trên, Xử Nữ ngồi trên nữa, mấy người này ngồi dãy bên cạnh dãy kia.
Đến lúc có một thầy giáo trông rất trẻ bước vào, người này trông cũng rất đẹp trai nha, nhìn thì cũng chỉ tầm khoảng hơn 20 tuổi. Khi thầy giáo vào thì mấy người kia ngồi im quan sát động tĩnh của thầy giáo trẻ kia.
– Chào…chào các…em, hôm nay lớp ta có 6 bạn mới, giới…giới thiệu với nhau…chút nhé.-Thầy giáo trẻ này có vẻ hồi hộp, mặt thì cố nặn ra nụ cười tươi nhất có thể.
– Mình là Cự Giải, rất vui được làm quen.-Cự Giải đứng dậy cười tươi nói rồi ngồi xuống.
– Mình là Xử Nữ, hân hạnh.- Xử Nữ cũng hành động như thế.
– Mình là Song Tử.-Song Tử cũng thế.
– Mình là Bạch Dương, mong được giúp đỡ.-Bạch Dương cũng thế.
– Hì hì, mình là Nhân Mã, sẽ rất vui nếu được mọi người để ý.-Nhân Mã đứng dậy, tay chân múa loạn lên.
Mấy người kia cũng vì hành động ngớ ngẩn này của Nhân Mã mà cười khúc khích, Nhân Mã đúng là vui tính thật đấy. Cười xong rồi thì họ nhìn hết về phía Ma Kết, hiện giờ Ma Kết đang nghe nhạc và ngắm cảnh ngoài của sổ.
…
Yên tĩnh quá, Ma Kết à, hành động như thế này được coi là khinh người đấy.
Chắc thế.
– Ma Kết, cậu ấy là Ma Kết.-Cự Giải nói, làm trong không khí bớt đi phần nào căng thẳng.
– Ha ha, được…được rồi…bây giờ…các em hãy giới thiệu đi.-Thầy giáo trẻ cười cười nói.
– Chúng mình là anh em sinh đôi, mình là anh tên Hoàng Việt, đây là em mình tên Hoàng Kim.-Hai cậu con trai tóc nâu trông giống nhau như hai giọt nước đứng lên.
Ủa, lạ vậy, lúc nãy rõ chỉ có một mà sao bây giờ nhân lên hai rồi.
– Mình là Quốc Huy.-Cậu con trai tóc đen đứng lên nói.
– Mình là Đỗ Phong.-Cậu con trai tóc vàng đứng lên nói.
– Minh Nhật.-Cậu con trai tóc trắng đứng lên nói.
– Quang Lâm.-Cậu con trai tóc cam đồng.
– Đức Long.-Cậu con trai tóc đỏ ruby.
– Gia Bảo.-Cậu con trai tóc tím khói.
– Mình là Khánh Ngọc, vui quá có thêm bạn nữ để chơi rồi.-Cô gái tóc hồng đậm tinh nghịch đứng dậy nói.
– Mình là Lan Chi.-Cô gái tóc xanh khói đứng dậy nói, toát ra vẻ thanh lịch.
– Được…được rồi, hình…hình như hôm nay…vẫn thiếu thì phải.-Thầy giáo trẻ có vẻ khá rụt rè trong giao tiếp nhỉ.
– Thiếu 2 người.-Đỗ Phong nói.
” Rầm” đột nhiên cánh cửa mở ra, có một cậu con trai tóc xám bước vào, cậu này mặt thì cười tươi rạng rỡ, nhìn cứ như kiểu là người tăng động ấy nhỉ mà có vẻ giống Nhân Mã đấy.
– XIN CHÀO, TỚ ĐẾN MUỘN XIN LỖI NHA.-Cậu tóc xám này nói to rồi cười lớn.
– Đến muộn thế à, thất lễ quá đấy.-Hoàng Việt trêu chọc.
– Ồ, bạn mới hả, toàn mỹ nữ thế này hai người kia lép vế rồi nhé.-Cậu tóc xám chuyển ngay chủ đề.
– Em đến…đến rồi hả về…về chỗ đi.-Thầy giáo trẻ nói.
– Chào, mình là Đức Anh, gọi mình là Jack nhé.-Cậu tóc xám về chỗ thì lập tức khua chân múa tay y như Nhân Mã.
Có phải cậu này với Nhân Mã uống thuốc tăng động không thế.
Thế là cả lớp lại thêm một lần nữa cười đã đời luôn.
Chậc.