Đọc truyện Zanersyl: Mục Sư Nghịch Tập – Chương 15: Samurai
Bình minh lên, ánh mặt trời dịu nhẹ hé bóng phía chân trời.
Đại Lý thành nhộn nhịp người chơi qua lại. Hôm nay có vẻ chính là ngày khởi đầu thật sự của Lục Địa Huyền Bí, khi mà các gia tộc, tập đoàn đã tập hợp đầy đủ.
Tưởng Thần chứng kiến có rất nhiều người chơi mua Kim Sang Dược, Nội Năng Dược, bắt đầu hành trình đi giết quái, khám phá những mảnh đất xa xôi rồi.
Tưởng Thần lúc này đang ngồi dưới gốc cây thật to, trên tay là quả táo lớn, là hắn hái được từ cái cây này đấy.
Ngắm nhìn nhân sinh một hồi, Tưởng Thần đứng dậy rời đi, hắn tiếp tục đi tìm nhiệm vụ, mục đích là để kiếm tiền ăn cơm no bụng.
Hắn cũng đã tính rồi, nếu lát nữa lại tìm không thấy, hắn sẽ rời khỏi Đại Lý thành, du ngoạn những mảnh đất mới, nếu đói thì ăn trái cây, heo rừng giết vài con để nướng cũng không có mặc cảm gì.
Trên đường đi, Tưởng Thần nghe bên tai mình rất nhiều lời phàn nàn
– Mấy bãi quái lớn đều bị các công hội lớn chiếm hết rồi, làm sao mình cày cấp nữa đây?
– Biết sao được, ở đây PK không hạn chế mà, chết thì tuột hẳn 25% EXP, muốn chết thì cứ lao vào giành bãi ấy!
– Mẹ kiếp, nghe nói tới cấp 10 mới mở hệ thống giang hồ, lúc đó tao sẽ chọn môn phái rồi gia nhập giang hồ cho khoẻ
– Ừ, giết người trong giang hồ sẽ được EXP khủng mà, nhưng nếu bị giết thì trừ 50% EXP mới đau trứng ấy
Tưởng Thần nghe ra cũng hiểu được đại khái tình hình, chắc bên ngoài thành ồn ào lắm đây ha.
Đúng lúc này, hắn thấy bên đường có một tiểu nha đầu hai má phúng phính vô cùng đáng yêu.
Nhìn con bé này Tưởng Thần không nhịn được mà bật cười cưng chìu, nha đầu này đang ôm một con thỏ bỏ vào thùng vuông gỗ, sau đó đậy nắm lại, cái thùng cao vừa bằng con bé đấy.
Tưởng Thần tiến lại, hắn ngồi xuống xoa đầu tiểu nha đầu, hiền lành hỏi:
– Chào nha đầu, em đang làm gì đấy?
– A?
Tiểu nha đầu giật mình ngoảnh đầu lại nhìn Tưởng Thần, sau đó mỉm cười, ngây thơ nói:
– Em đang giúp cha ạ
– Những cái thùng này ư?
Tưởng Thần tò mò, trong những cái thùng nằm đây, hắn cảm nhận được bên trong có sự sống cử động.
Hắn khẽ mở nắm thùng lên, lập tức những ánh mắt bên trong chăm chăm nhìn hắn.
Bên trong thùng toàn là thỏ, đủ loại màu sắc, hai mắt to tròn rất đáng yêu.
– Vâng ạ, lãnh chúa Sira bắt những chú thỏ này, cha em vừa giải cứu chúng xong, em đang giúp cha chuyển chúng về rừng ạ
– Lãnh chúa lại đi bắt thỏ sao? Haha, để anh giúp em
Tưởng Thần dứt lời liền ôm hai thùng gỗ lên, vừa lúc này, hệ thống lại thông báo:
– Chúc mừng bạn nhận được nhiệm vụ, hoàn thành sẽ ban thưởng 5000 EXP, 5 ngân lượng
Hắn kinh ngạc ồ lên, không ngờ nhiệm vụ lại có thể nhận được như vậy. Nhưng thôi kệ, 5 ngân lượng cũng mua được một cái màn thầu rồi.
– Caca thật tốt bụng!
Tưởng Thần cười lớn, hắn đặt con bé lên vai rồi nói:
– Được rồi, em dẫn đường đi
– Vâng, hướng này
Vừa nói tiểu nha đầu vừa chỉ hướng cho Tưởng Thần, hắn ôm hai cái thùng chậm rãi bước đi.
Người chơi hai bên đường nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị. Đúng là không có ai như Tưởng Thần, ăn mặc cọc lóc, tay ôm thùng gỗ, vai đặt bé gái a.
– Chúng nhân nhìn ta khùng, ta cười chúng nhân nhạt!
Tưởng Thần bật cười nói lớn một câu khó hiểu, khiến cho đám người chơi bên cạnh tránh xa, miệng mắng thằng điên!
Nhưng hắn nào có để ý, chỉ nghe theo hướng của tiểu nha đầu trên vai chỉ mà đi hơn nửa giờ mới rời khỏi Đại Lý thành, đến được một cánh rừng cây cối xanh um, đại thụ san sát, xem kẻ những bãi cỏ non tươi tốt.
Chỗ này có quái toàn cấp 15 trở lên, cho nên không có ai đặt chân đến. Những cái VIP cao thủ kia chắc đang tìm nơi quái cấp thật cao để giết rồi, còn những người chơi thường thì giết những con quái cấp thấp, quả thật là cách biệt nha.
Đi thật sâu vào cánh rừng, tránh qua nhiều đàn quái quần công, cuối cùng cũng đến nơi. Đây là một bãi cỏ xanh mướt.
– Tới nơi rồi ạ
– Ờ
Tưởng Thần đặt hai cái thùng và con bé xuống, tiểu nha đầu liền mở nắm thùng sau đó thả những chú thỏ ra ngoài.
– Chúc mừng, bạn hoàn thành nhiệm vụ Chuyển đồ, nhận 5.000 EXP
Ngay sau thanh âm hệ thống thông báo, Tưởng Thần liên tục thăng lên cấp 3, HP tự động tăng thêm 30.000! Thiên Mệnh Đế Vương kỹ năng, Nghịch thiên a nghịch thiên!
Đúng lúc này, tinh thần của hắn nhạy cảm phát hiện phía sau gió rít truyền tới.
Nhanh như chớp hắn nghiêng người tránh né, đồng thời ôm tiểu nha đầu vào lòng rồi nhảy ra thật xa.
Tưởng Thần mặt bình thản nhìn lại, vừa rồi là một tên mặc chiến giáp, mặt đeo quỷ diện, trên tay là thanh katana lạnh lẽo vừa hạ xuống chém hắn.
Samurai
Lv: 40
Chiến lực: 1.350.000
HP: 370.600
EXP xuất: 50.000
– Ồ?
Chỉ lv 40 nhưng lực chiến lại là 1Tr3, bọn này có gì mạnh thế nhỉ? Nếu gặp người chơi thường thì đúng là gặp sát thần rồi.
Đôi mắt Tưởng Thần bình thản nhìn về một hướng, từ nơi đó bỗng vụt ra thêm hai tên Samurai nữa, chiến giáp trên người đỏ đen đẹp mắt, quỷ diện lạnh lùng, katana trên tay sắt lạnh.
– A! Là thủ hạ của lãnh chúa Sira!
Tiểu nha đầu hoảng sợ hét lên.
– Không sao, có ta đây rồi
Tưởng Thần mỉm cười trấn an.
Hắn lại liên tục đảo mắt nhìn xung quanh mình, tinh thần điểm quá nghịch thiên nên hắn có thể nghe được những thanh âm cỏ động dù nhỏ nhất ở khoảng cách hơn năm trăm mét.
– Nhiều thật, lại còn rất nhanh
Tưởng Thần bình thản nói.