Đọc truyện Yêu Và Hận – Chương 35: Cuộc Trò Chuyện Của Hai Người Phụ Nữ
Kết thúc bữa tối Phương Cảnh gọi taxi đưa Moon về khách sạn còn anh lái xe đưa Lâm Tịnh về.
Trong xe bầu không khí vô cùng bức bối Lâm Tịnh cúi đầu chạm vào chiếc vòng kim cương anh tặng cô nhẹ giọng hỏi:
“Ở Mỹ rất bận sao?”
“Ừm”. Anh vừa lái xe vừa trả lời.
“Bận đến nỗi không thể trả lời điện thoại của em sao?”
Anh tấp xe vào lề đường quay sang nhìn cô:
“Tịnh, em phải hiểu cho anh công việc của anh rất bận”.
Cô nhìn anh với ánh mắt bình tĩnh:
“Em lúc nào cũng hiểu cho anh nhưng hình như chưa bao giờ anh hiểu cho em”
“Em nói thế…”
“Em muốn về anh mau lái xe đi”. Cô ngắt lời anh.
Phương Cảnh nhìn cô lúc lâu rồi tiếp tục khởi động xe.
….
Tối ngày hôm qua Lâm Tịnh nhận được điện thoại của Moon, cô ta hẹn cô sáng nay đi ăn sáng.
“Cho tôi một humbuger và một ly sữa”. Lâm Tịnh gọi đồ xong mới ngước mắt nhìn người con gái ngồi đối diện mình.
“Như cô ấy”. Moon nói.
Khi người phục vụ rời đi Lâm Tịnh mới lên tiếng:
“Lý do cô gọi tôi ra đây làm gì? Chắc không đơn thuần là ăn sáng?”.
“Cô Lâm đây hình như có hiểu lầm gì với tôi thì phải? Tôi chỉ đơn thuần muốn kết bạn với cô thôi”. Moon cười, một nụ cười làm Lâm Tịnh cảm thấy vô cùng giả tạo.
“Tôi không dám thấy người sang bắt quàng làm họ”. Câu nói thể hiện rõ sự chán ghét của mình.
“Thế sao?”. Một câu nói không đầu không cuối khiến Lâm Tịnh cảm thấy mình đang ở thế bị động.
Người phục vụ bưng đồ lên rồi lặng lẽ lui xuống. Moon lên tiếng: “Cảnh không thích humbuger”.
“Hình như cô can thiệp quá sâu vào tình cảm của chúng tôi thì phải?”. Lâm Tịnh lên tiếng cảnh cáo.
“Nhưng mà tôi thích, phải làm sao đây?”. Cô ta trả lời nằm ngoài dự đoán của Lâm Tịnh khiến cô cảm thấy lúng túng.
“Có những thứ không phải cứ thích là được”.
“Từ trước đến nay chỉ có những thứ tôi không thích thì người khác mới được dùng còn những thứ tôi muốn cho dù tôi chơi chán thì cũng sẽ không bố thí cho người khác. Đó mới là tính cách của tôi”. Nói xong cô ta cười một cách mỉa mai cầm túi xách đứng dậy.
Đi ngang qua chỗ Lâm Tịnh cô ta dừng lại nói:
“Phải hiểu rõ tính cách của đối phương thì mới có thể kết bạn. Đúng không cô Lâm?”
Nói xong cô ta lạnh lùng rời đi không thèm quan tâm đến sắc mặt tái nhợt của Lâm Tịnh.