Yêu Trong Mùa Tuyết Rơi

Chương 23: Lại một lần chọn lựa


Đọc truyện Yêu Trong Mùa Tuyết Rơi – Chương 23: Lại một lần chọn lựa

“Alô, Tiểu Vũ, anh biết em không thể tha thứ cho anh! Anh cũng không bám víu lấy em nữa, ra ăn bữa cơm đi! Được không?”

“Được thôi! Vũ Hạo, chúng ta gặp ở tiệm thức ăn nhanh Ly Hợp đi! Nơi chúng ta gặp nhau.”

“Được! Anh đến đón em sao?”

“Uhm, được thôi.”

Cúp điện thoại, Tiểu Vũ thay đồ xong nói một tiếng với ba mẹ, xuống lầu đợi mười mấy phút, xe của Vũ Hạo dừng lại rồi.

“Đi thôi!”

Hướng chiếc xe rời khỏi, Điền Vũ Hòa liếc Tiểu Vũ, thì ra ngươi cũng là thứ lẳng lơ, ta phải xem xem ngươi sao gạt Lạc đây! “Tài xế, theo chiếc xe ở phía trước.”

Tiệm thức ăn nhanh Ly Hợp—-


“Tiểu Vũ, nhiều khi em nghĩ nhiều quá rồi, thả lỏng mình làm những gì mình muốn làm, như vậy em mới vui vẻ…” Vũ Hạo vẫn là vẻ mặt như thường ngày.

“Uhm, nhưng mà……”

“Không có nhưng mà gì cả! Em thích cậu ta, vậy thì đủ rồi! Anh không thể cùng em ở bên nhau, là điều đáng tiếc của anh! Anh hi vọng em có thể vui vẻ, không thể cùng em ở bên nhau là anh không có phúc, lúc trước phụ lòng em. Bây giờ giữ chặt hạnh phúc của bản thân! Đừng như anh vậy! Anh sẽ mãi là bạn của em! Tiểu Vũ, đi thôi! Về nhà với cậu ta!”

“Vũ Hạo, em sao cũng không nhẫn tâm hủy hoại gia đình của anh ấy…… Huống hồ bây giờ anh ấy có con…”

“Cái đồ ngốc này! Em cũng có con thôi! Cậu ta có gia đình, nhưng cậu ta vui vẻ không?”

“Có thể từ từ qua vài năm thì anh ấy sẽ tốt thôi, thì sẽ tĩnh tâm lại……” Tiểu Vũ cứ thế nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe mắt không có nước mắt, nhưng lại có ánh mắt của thứ được gọi là muốn yêu không dám yêu.

“Cậu ta sẽ không yêu người phụ nữ đó, thứ có được có lẽ chỉ là một loại trách nhiệm. Là loại trách nhiệm đó làm cho cậu ta vô nại duy trì gia đình! Một gia đình không có tình yêu, con của cậu ta sẽ hạnh phúc sao? Người phụ nữ đó sẽ sao? Em muốn cậu ta cả đời đều trải qua trong sự áy náy sao? Hả? Tiểu Vũ, đừng ngốc nữa……” Vũ Hạo đối với sự cố chấp của hắn thật sự cảm thấy bế tắc, hắn chính là như vậy, quá nhiều việc để trong lòng rồi.

Tiểu Vũ nghe thấy trừng phạt cả đời đó, cảm thấy bản thân quá ích kỷ. Vừa đúng lúc hắn quay đầu lại, thấy Điền Vũ Hòa ở đối diện, hắn kinh ngạc mở to miệng, lập tức đứng dậy: ”Bạn học Điền, tôi, cậu, tôi không phải……” Tiểu Vũ không biết nên nói sao, càng không nghĩ đến cô ta ở đây……

“Chào cậu! Chúng ta lại gặp nhau rồi! Bạn học Văn Vũ! Vị này là? Bạn của cậu sao? Có thể giới thiệu tí không?” Điền Vũ Hòa sớm đã đang lắng nghe cuộc đối thoại của hai người, trong lòng suy tính lấy, không ngờ hắn chú ý đến cô ta rồi, hoặc giả là cố ý?

“Đây là Vũ Hạo. Vũ Hạo, đây là vợ của Duẫn Lạc, Điền Vũ Hòa.” Giọng của Tiểu Vũ cũng run lên rồi, giống như đả làm sai, nhưng càng giống kẻ thứ ba bị phát hiện.

“Chào cô! Vũ Hạo! Bạn trai đầu tiên của Tiểu Vũ! Bạn trai của cô biết rồi, không cần tạo văn chương!”

“Ý gì? Tôi chẳng lẽ lại không có trình độ vậy sao?” Điền Vũ Hòa đối với chàng trai lạnh lùng ở trước mắt rất ngạc nhiên, hắn sao biết mình…

“Cô từ trên xe taxi xuống, theo chúng tôi cả đoạn đường! Đúng không, Điền Vũ Hòa, tiểu thư! Thế nhưng, tôi có thể lý giải! Phụ nữ, có lúc có lòng chiếm hữu càng mạnh hơn! Nhưng mà cô lại không làm gì Tiểu Vũ, chứng tỏ cô rất lý trí cũng rất có phong thái! Nhưng việc hôm nay, mới như người thường sẽ làm! Tôi nói đúng không?” Vũ hạo nhìn người phụ nữ này một cách khiêu khích.


“Haha, đã có người hiểu rồi, vậy thì tôi cũng không che đậy nữa! Tôi yêu Duẫn Lạc, bây giờ chúng tôi cũng có con rồi, tôi hi vọng có thể cho con một gia đình hoàn chỉnh!” Đã không thể che giấu, vậy thì ngả bài ra! Người trước mặt không giống loại dễ đối phó! Mắt của Điền Vũ Hòa nhìn về phía Tiểu Vũ, Tiểu Vũ cúi đầu xuống。

“Có cần thiết không? Chắc là cô cũng nghe gần hết cuộc trò chuyện của chúng tôi rồi đúng không? Có sự cần thiết như tôi nói không? Quyền lựa chọn không ở hai người, ở Duẫn Lạc! Hai người chỉ có thể chờ đợi, hoặc là tự động trốn tránh, để cậu ta không có gì để lựa chọn. Sẽ không có cái khác.” Vũ Hạo vẫn là nhìn lấy Điền Vũ Hòa, nhưng hắn cảm nhận được nỗi bất an của người đó, dứt khoát nắm lấy tay của Tiểu Vũ.

“Được thôi! Tôi sẽ không có bất cứ hành động nào, chúng ta chờ đợi sự chọn lựa của Duẫn Lạc!” Điền Vũ Hòa nhìn Vũ Hạo chằm chằm, “Tôi muốn biết, sao anh lại biết tôi đến đây là có liên quan đến hai người?”

“Trước tiên, kỹ thuật theo dõi của xe taxi quá tệ! Không nên dừng quá sát so với xe của tôi; còn nữa người phụ nữ xinh đẹp như cô, uống nước ép, ngồi ở đây lâu vậy cũng không có đàn ông đi cùng, rất rõ ràng cô không phải đến đây dùng cơm! Đúng không? Nhị tiểu thư của xí nghiệp Điền thị!” Vũ Hạo luôn là loại ánh mắt sắc bén đó, phảng phất hắn có thể xem thấu tất cả mọi chuyện trên thế gian.

Người đàn ông này, quả thật rất có ý nghĩa! Nếu như với Duẫn Lạc rã rồi, hắn cũng là một sự lựa chọn không tệ……

“Điền tiểu thư, tôi là G! Không có hứng thú với phụ nữ! ánh mắt của cô luyện vẫn chưa được! Chúng tôi đi trước, tạm biệt!” Nói rồi, Vũ Hạo nắm lấy Tiểu Vũ đi rồi.

Điền Vũ Hòa cứ thế nhìn người đàn ông đó, trên mặt là kinh ngạc, còn có hiếu kì, từ từ nói ra một câu: “Thật không biết nói sao! Đàn ông tốt sao đều là G vậy!”

Trên đường về nhà, tâm trạng của Tiểu Vũ rất nặng nề. Không biết nên làm sao, không biết……

“Được rồi! Người phụ nữ này sẽ không làm gì đâu! Cô ta chỉ là đến thăm dò, xem ra hôm nay anh không ở đây em lại thỏa hiệp rồi, đúng không?”


“Hạo, em thật sự không biết nên làm sao……”

Vũ Hạo ngạc nhiên, hắn đã rất lâu không gọi “Hạo” rồi, trong lòng lại thấy rất hạnh phúc, hạnh phúc hơn cả khi mình chiến thắng mọi thứ trên thương trường, “Được rồi! Đừng nghĩ nữa! em không phải thích ngủ một giác rồi mới đưa ra quyết định sao? Sau khi về nhà ngủ một giấc! Ngày mai mới nói!”

“Uhm! Được! Em biết rồi!”

Về đến nhà, Tiểu Vũ chơi với Tiểu Y Nhân một lát, đợi đến khi nhóc con ngủ rồi, bản thân nhìn đứa con của mình với Duẫn Lạc, trong lòng như nhìn thấy người đó đang ở bên cạnh mình, dần dần nhắm mắt lại, ôm lấy nhóc con ngủ rồi……

Đáp án thì đợi đến khi tỉnh dậy đi……

Sau khi tỉnh dậy, đáp án của Tiểu Vũ là gì? Giữa hắn với Duẫn Lạc còn phải trải qua gì không?

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.