Đọc truyện Yêu Thầy… Có Được Không??? – Chương 31
-Thầy, lâu ngày Ko gặp lại Linh. Cho Linh ở lại nhà em hết tuần này thầy nhé -Anh dẫn cô đi chơi về, kéo thẳng cô vào nhà mà gặp bố cô
-Ừm. Mà.. vậy làm phiền đến em Ko Sơn?
-Ko có đâu ạ. Công việc bận 1 tí nhưng em sẽ cố gắng về sớm.
-Linh, con nộp hồ sơ xin việc mai phỏng vấn đúng Ko?
-Dạ đúng. Bố.. mai bố chở con đi..
-Ko được rồi, mai bố có cuộc họp quan trọng lắm. Con đi taxi tạm đi..
-Vậy cũng được…
-Vậy chúng em đi, cho em gửi lời chào cô.
-Bye Bye papa..-Cô vẫy vẫy tay, vui vẻ cười rồi đi theo anh về nhà. Ông bố ngồi đó có cảm giác cô đơn nặng, con cái học trò cưng kéo nhau đi hết, vợ thì đi chơi, còn mỗi ông ở nhà đọc báo. Ai cũng có đôi có cặp rồi..😏
-Linh, em thích hôm nay hay ngày mai?
-Hả???
-Tội lớn vậy.. Ko phạt Ko được…
-Thầyy…anh.. em xin lỗi bao nhiêu lần rồi…
-Xin lỗi là việc của xin lỗi. Phạt lại là chuyện khác, em dám bỏ tôi đi biền biệt như vậy..-Anh khoanh tay, chính là tỏ vẻ giận dỗi nha~
“Chụt”-Hôn nhẹ vào má anh 1 cái.
-Em xin lỗi mà… anh… yêu..
-Biết nịnh ghê..-Anh kéo kéo má trắng trắng của cô.
-Mai em còn phải đi phỏng vấn, rời sang hôm khác. Phỏng vấn tốt vào nhé, nếu Ko được có gì vào công ti tôi làm cũng được. Miễn là em có thực lực.
-Mắc công người ta nói em đi cửa sau…-Cô trề môi
-Công việc là công việc, công tư phân minh, sai là phạt. Dù em có là trời, với tính tình hậu đậu này thì đuổi việc chỉ là vấn đề thời gian…-Anh xoa xoa cằm, ngẫm nghĩ, cô là Ko hề hợp với thương trường bề bộn.
-Hứ. Ai thèm vào cái công ti của anh, công ti này nghe nói sếp tổng rất vui vẻ, ai cũng quý, nhưng nhiều lúc cũng rất nghiêm khắc..
-Ừ. Dù sao thì chúc em phỏng vấn tốt, với tấm bằng xuất sắc thì Ko có gì đáng ngại nhưng mà.. ngoại ngữ của em, lập tức học tiếng Anh đi.
-Sao anh biết hay vậy???
-Em nghĩ tôi là ai? Tôi muốn điều tra thì em thoát được sao? Chẳng qua lúc em ở Hàn tôi Ko muốn điều tra em..(anh nói dối cũng nên có nghệ thuật đi, Ko phải do anh Ko tìm được sao? Làm gì có lực lượng bên Hàn?😒😒)
-Xấu xa.-Cô đấm vào ngực anh
-Được rồi, đi ngủ nào. Mai thức dậy sớm rồi đi phỏng vấn, mai tôi bận lắm, em tự về nhé.
-Bao giờ cho em tham quan công ti anh nhé.
-Ừ. Bao giờ rảnh đã.. Ngủ ngủ-Vỗ vỗ đầu cô, nhắc nhở cô đi lên giường
Lâu lắm Ko được nằm lên chiếc giường này, lâu lắm Ko được ôm anh ngủ, lâu lắm Ko được anh xoa lưng…
-Ngủ đi, còn nằm đó nghĩ ngốc cái gì đó?
-Em sợ.. Nghe nói công ti đó có nhiều nhân viên rất ưu tú..
-Ko sao, cứ tự tin là được rồi. Tôi đã dạy dỗ em mà em còn Ko vào được thì nói làm gì?
-Thầy.. anh ngủ ngon..-Nghe lời động viên của anh cô cũng yên tâm phần nào, mai phải làm tốt để Ko làm mất mặt anh
-Ngủ ngon.
-Thế nào? Trúng tuyển rồi chứ gì??-Anh vừa về nhà, đã thấy cô hớn ha hớn hở ngồi cười ngốc 1 mình,Cốc nhẹ vào đầu cô 1 cái
-Hihi… Trúng tuyển rồi, trời ơi.. Tổng giám đốc đẹp trai ấm áp, cười tỏa nắng.. hihi☺️
-Em có tin tôi lập tức giao em cho tên tổng giám đốc số rồi bỏ em ở đây Ko?
-Thôii mà.. yêu anh nhất. Em chỉ thích ngắm thôii chứ tuyệt đối Ko động lòng.
-Biết điều đó. Công ti gì??
-Ừm.. công ti E..
-À… Được rồi, tôi sẽ trực tiếp gửi gắm em tới tổng giám đốc.-Thật may mắn đi, tổng giám đốc đó là người anh quen được trên thương trường, khá đáng tin, coi như cô vào đó là tạm được.
-Thôi, Ko cần đâu.. Người ta sẽ nghĩ em thế nọ thế kia..
-Em là bạn gái tôi, nghĩ thế nào là việc của người ta, sao phải quan tâm chứ?
-A lô..
“Sơn hả? Gọi tôi có chuyện gì Ko?”
-Tôi muốn nhờ vả anh 1 chút..
“Nói đi”
-Thư kí mới của anh, là bạn gái tôi, mong anh để ý giúp. Cô ấy có hơi hậu đậu, có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi là được-Tên tổng giám đốc kia có chút ngỡ ngàng, tổng tài mặt than trong truyền thuyết cũng có người yêu sao? Thật bất ngờ!
“A… cô…Linh phải Ko? Rất dễ thương, học lực cũng tốt. Ko có gì đáng ngại, được rồi, tôi sẽ đặc biệt giúp đỡ”
-Phiền anh giữ kín việc này cho
“Được, được, có gì hôm nào chúng ta cùng đi ăn 1 bữa”
-Được. Cảm ơn anh.
-Anh Sơnn.. anh bị điên rồi sao? Em tự chứng minh với họ bằng thực lực của em được mà..-Thầm rủa anh, rủa anh đến chết thì thôii..
-Em có thực lực sao?-khoé miệng anh nhếch lên, xoa xoa đầu cô
-Ko sao đâu, tên giám đốc đó sẽ chiếu cố em. Hắn “hiền” lắm, cứ cẩn thận Ko có lương mà dùng. Nói vậy chứ, hắn kĩ tính lắm, làm ăn cho đàng hoàng. Làm thư kia Ko dễ đâu..
-Em biết rồi..
-Ừ. Bây giờ đi làm 1 bữa ăn mừng chứ? Gọi cả bố mẹ em nữa…
-Ừm. Xong cho em ở nhà anh tiếp nhé? Di cư sang đây luôn.
-Ừ. Thế thì tốt. Chúng ta sẽ cùng bồi dưỡng tiếng Anh, được thì học thêm 1 thứ tiếng ngoại ngữ nữa..
-Thôiii… tiếng Anh thôii là đủ rồi, em biết tiếng Hàn nha~-Lại nghĩ đến cảnh ngồi học cùng anh, là thập phần đau khổ..
-Sao lại sợ như vậy?-Anh ngồi xuống cảnh cô vuốt vuốt tóc
-Anh ác thấy mồ, ai muốn học cùng anh chứ?
-Được rồi, Ko học thì thôii. Đi ăn…
Một buổi tối trời quang mây tạnh
-Linh, vào đây tôi bảo..
-Gì ạ???-Cô chạy vào phòng anh, đang xem phim hay mà…
-Ko nhớ gì hả??
-Nhớ gì??
-Chuyện em ngu ngốc nói lời chia tay rồi chạy sang Hàn 4 năm tính sao đây??
-Xì. Em đã xin lỗi hơn nghìn lần rồi…
-Đã phạt chưa?
-Chưa.. nhưng mà, tha cho em điiiii
-Ko có tha lôi đi đâu hết, ko nhanh lên là khỏi ngủ.
-Đại ác ma, yêu nghiệt…-Lầm bầm lầm bầm lầm bầm lầm bầm
-Bao nhiêu đây??