Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 3: Yêu Thần Tháp


Bạn đang đọc Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long – Chương 3: Yêu Thần Tháp


“Đây là…”
Mục Long trợn tròn hai mắt, trong lòng chấn động đến cực điểm.

Cổ tháp huyết sắc nhập thể, hắn đột nhiên cảm giác cả người vô cùng nhẹ nhõm, tựa như có một loại lực lượng vô hình đang nâng đỡ hắn vậy.

Hắn tựa như một cọng lông hồng bay xuống đáy vực.

“Bao nhiêu năm qua đi, cuối cùng ta cũng đã tìm được ngài!”, lúc này một giọng nói ngọt ngào linh hoạt kỳ ảo từ trong cổ tháp truyền ra, trong đó toát lên sự kinh ngạc và vui mừng.

“Ai, là ai đang nói vậy?”, giọng nói đột ngột này khiến Mục Long nghi ngờ mình nghe nhầm, hắn nhìn xung quanh không có bất cứ bóng dáng nào.

“Hi hi, như thế này ngài có thể nhìn thấy không?”, vừa dứt lời, cơ thể của Mục Long liền biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, hắn phát hiện ra mình đang ở trong một không gian thần bí.

Đây là một phương thế giới huyết sắc.


Trong hư không, huyết quang sôi trào, hắn nhìn thấy rất nhiều thân ảnh cổ xưa, thông thiên triệt địa, nuốt tinh ăn nguyệt, mỗi một thân ảnh đều đủ để hủy diệt thế gian.

“Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Côn Bằng, Thao Thiết…”
Mục Long mỗi khi nhìn rõ được một thân ảnh thì sự chấn động trong ánh mắt lại nhiều thêm một phần, đến cuối cùng sự khiếp sợ trong thâm tâm hắn đã không thể dùng ngôn từ để hình dung nữa.

Những sinh linh đáng sợ này từ trước đến nay chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nhưng lúc này Mục Long lại đang tận mắt nhìn thấy chúng.

Mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng những thần vận của thần thú quá cổ đại này lại khắc sâu vào trong tâm trí Mục Long.

“Không ngờ những sinh linh đáng sợ này lại thật sự tồn tại…!đây rốt cuộc là nơi nào?”
Khi hư ảnh của những thần thú đó biến mất, Mục Long lờ mờ nhìn khắp nơi.

“Đây là trong Yêu Thần tháp, Thiên Yêu đại nhân, cuối cùng ta đã tìm được ngài rồi”.

Giọng nói vừa dứt, không gian trước mặt hắn đột nhiên truyền đến dị động.

Vô số lưu quang màu sắc rực rỡ, sáng lạn chói mắt giăng khắp nơi, cuối cùng đã ngưng tụ thành một nụ hoa hồng nhạt, trong một loại thành âm xinh đẹp, nụ hoa nở rộ.

Hào quang huyền ảo chảy xuôi cánh hoa, một chiếc chân trắng nõn không tỳ vết bước ra từ đấy, đó là một thiếu nữ toàn thân tỏa ra vầng sáng lờ mờ.

Váy áo của nàng ta cực ít, do từng phiến cánh hoa màu hồng nhạt bện thành, cặp chân ngọc thon dài thẳng tắp tựa như ngó sen trắng mịn, hiện ra trong không khí.

Chân ngọc của nàng ta bước trong hư không, đi về phía Mục Long, hoạt bát lanh lợi, phát ra một tràng tiếng cười kỳ ảo vui tai.

Khi nàng ta đi đến gần, Mục Long ngửi thấy mùi thơm mê người, nàng ta tựa như tinh linh, tóc và quần áo đều có màu hồng nhàn nhạt như nhau.

Gương mặt đó lại càng tinh xảo đến không thể hình dung, chớp chớp hàng lông mi cong dài, đôi mắt trong suốt mê ly như nước, nụ cười thanh thuần, toàn bộ tản phát ra một vẻ đẹp khiến người ta như lạc vào cõi mơ.

Trên đầu của nàng ta còn có hai cái tai màu hồng nhạt như mèo như cáo, lông lá lồm xồm, khiến nàng ta trông rất đáng yêu.


Mục Long trước nay chưa từng gặp qua nữ tử nào xinh đẹp như vậy, nhìn chằm chằm nàng ta lượn lờ xung quanh mình, ngây thơ rực rỡ, khoảnh khắc đó Mục Long nhìn đến mức có chút si mê, mọi thứ tựa như mộng cảnh vậy.

“Nàng là ai?”, rất lâu sau đó, Mục Long cuối cùng cũng bừng tỉnh lại.

“Hi hi, ta tên Hoan Nhi, là người thủ hộ của Yêu Thần tháp, Hoan Nhi đã bắt đầu tìm kiếm tung tích của ngài từ rất lâu trước đây rồi”.

“Hoan Nhi…”
Mục Long thì thầm một tiếng, sau đó nói: “Ta không phải Thiên Yêu đại nhân, ta là Mục Long”.

“Không thể nào, ngài là thể Thiên Yêu trong truyền thuyết, đó chính là Thiên Yêu đại nhân, Hoan Nhi không thể nào nhận nhầm được”, Hoa Nhi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, nghiêm túc nói.

“Thể Thiên Yêu? Đó là thể chất gì?”, Mục Long chưa từng nghe về loại thể chất này, hơn nữa hiện tại kinh mạch của hắn đã bị hủy, chỉ là một phế nhân.

“Thể Thiên Yêu là một trong ba loại thể chất cổ xưa nhất trong thiên địa, có thể dung hợp với tất cả huyết mạch Yêu tộc…”
Sau đó, Mục Long nghe Hoan Nhi giải thích về thể Thiên Yêu, còn cả lai lịch của Yêu Thần tháp.

Hóa ra, từ thời kỳ sơ khai có ba sinh linh tiên thiên thuận theo khí vận đất trời mà sinh ra, khí Tinh Linh thai nghén ra Cổ Thần thủy tổ, khí Âm Trọc hóa thành Vu Ma thủy tổ, khí Tạo Hóa tạo ra Yêu Thần thủy tổ.

Bọn họ hi sinh thân mình phân biệt tạo ra tộc Cổ Thần, tộc Vu Ma và Yêu tộc.


Thể Thiên Yêu chính là thể chất của Thiên Yêu thủy tổ, hai thể chất cổ xưa còn lại lần lượt là thể Cổ Thần và thể Vu Ma.

Trong dòng chảy năm tháng dài đằng đẵng, ba tộc đã từng có lúc cường thịnh, Yêu tộc dựa vào thập đại chí bảo thành lập nên Yêu đình thái cổ, thời kỳ đỉnh phong có hai đại cường giả đỉnh phong là yêu hoàng và yêu đế, thập đại yêu quái, vô số yêu thần được xưng là Vạn Tộc Lai Triều.

Yêu tộc với huyết mạch kéo dài truyền thừa, còn Yêu Thần tháp trở thành một trong thập đại chí bảo, phong ấn các vị yêu thánh, cùng với các thế hệ bản mệnh chân huyết của yêu thần là chí bảo truyền thừa trong thập đại chí bảo.

Thiên địa hạo kiếp, ba tộc suy bại, Yêu đình thái cổ sau khi bị tiêu diệt thì thập đại chí bảo đã bị lưu lạc khắp nơi trong thiên địa, không rõ tung tích, nhưng thể Thiên Yêu vẫn luôn là truyền thuyết cổ xưa nhất của Yêu tộc.

Tương truyền cuối cùng sẽ có một ngày thể Thiên Yêu dung hợp với huyết mạch Vạn Yêu, sẽ đưa thập đại chí bảo bước đến đỉnh phong thiên địa.

“Thiên Yêu đại nhân, giờ chắc đã hiểu rồi chứ?”, Hoan Nhi cười hi hi nhìn chằm chằm Mục Long.

“Nhưng ta là Nhân tộc, tại sao lại có thể Thiên Yêu được?”.

Mục Long có chút ngờ vực..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.