Bạn đang đọc Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long – Chương 141: Thay Đổi Tuyến Đường
Có người chiếm được bản đồ từ trong tay những đệ tử từng tham gia thí luyện Phục Ma, tuy không chi tiết bằng của Mục Long, nhưng cũng biết đại khái các tuyến đường an toàn.
“Một khi đã như thế thì cứ tiếp tục đi dọc theo tuyến đường an toàn cũng sẽ chẳng có thu hoạch gì, mà còn có khả năng để lộ ra dấu vết và bị đám người hội Đồ Long biết được”.
Mục Long ngẫm nghĩ, hắn biết truyền thừa của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng rất có khả năng giấu ở một mảnh đất xa xưa thần bí sâu trong đảo Phục Ma.
Mà khu vực thần bí ấy lại không được ghi lại nhiều trên bản đồ, chỉ tô đen.
Những dấu hiệu màu đen trên bản đồ đại biểu cho sự thần bí và nguy hiểm, đó là cấm địa mà những đệ tử tham gia các kỳ thí luyện cũng không dám tùy tiện đặt chân vào.
Thế nhưng, khu vực thần bí ấy lại là mục đích chuyến đi này của Mục Long.
Hắn phải đi vào chỗ sâu trong đảo Phục Ma mới tìm được truyền thừa của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng.
“Giờ với ta, có lẽ chỗ nguy hiểm nhất mới là chỗ an toàn nhất!”, Mục Long nghĩ một hồi, dứt khoát thay đổi tuyến đường, men theo điểm đánh dấu màu đỏ trên bản đồ để đi.
Dấu hiệu màu đỏ đại biểu cho nơi đó có yêu thú cực mạnh chiếm đóng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuy yêu thú rất mạnh, song so với sự gian xảo và nham hiểm của lòng người thì y như trò trẻ con.
Mặc dù Mục Long không sợ chiến đấu, nhưng cũng sẽ không đặt mình vào vòng vây.
Hơn 200 tu sĩ Bích Cung cảnh vây đánh thì cũng không phải trò đùa.
Trái lại, khu vực màu đỏ có yêu thú chiếm đóng, các đệ tử thí luyện chỉ biết tránh còn không kịp.
Vả lại, nơi có yêu thú thường đi đôi với cơ duyên và một số linh dược quý hiếm.
Mục Long quyết định thay đổi tuyến đường.
Dọc đường, hắn quả thật đã gặp được rất nhiều yêu thú mạnh mẽ, nhưng nếu đảo Phục Ma là nơi thí luyện của đệ tử ngoại môn ở Tiêu Dao Thần Tông thì đa số chúng đều có thực lực tương đương với Bích Cung cảnh.
Với thực lực hiện nay của Mục Long, chỉ cần không xảy ra thú triều thì yêu thú Bích Cung cảnh bình thường sẽ chẳng phải là đối thủ của hắn.
Lâu lâu lại gặp được một số yêu thú khó chơi có thực lực bá đạo, nhưng nơi ấy lại thường có thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm có.
Hai ngày ngắn ngủi nhanh chóng trôi qua, trên đường Mục Long đã gặp phải rất nhiều yêu thú mạnh mẽ và cũng giết chết chúng để rèn luyện tu vi.
Đây đã là ngày thứ sáu từ khi thí luyện Phục Ma bắt đầu, số lượng yêu hồn trong lệnh bài thí luyện đã đạt tới con số 1000, bên cạnh đó cũng có rất nhiều linh dược quý hiếm.
Trong những linh dược ấy, cái nào ăn được đều bị Mục Long ăn luôn.
Chỉ vỏn vẻn hai ngày, Mục Long đã ăn gần cả mấy chục cây linh dược.
Nếu có luyện đan sư nhìn thấy cảnh ấy chắc chắn trái tim sẽ như nhỏ máu và tức đến nỗi giậm chân chửi Mục Long té tát.
Dù sao, hễ là thiên tài địa bảo thì chỉ có luyện thành đan dược mới có thể phát huy hết tác dụng của nó.
Nhưng lúc này, Mục Long lại chẳng thèm để ý đến điều đó.
Mục đích của hắn chỉ có một đó chính là tăng lên thực lực trong khoảng thời gian ngắn nhất.
Cuối cùng, công sức bỏ ra cũng có hồi báo, hai ngày sau, Mục Long chui ra từ trong một cái hang động của yêu thú, khí thế trên người hắn cũng mạnh hơn trước gấp đôi.
Sau khi cắn nuốt một lượng lớn linh dược, cuối cùng Mục Long cũng dựa vào sự tích lũy khổng lồ ấy chạm đến cánh cửa thứ bảy và phá hủy nó.
Hơn nữa, còn ngưng tụ ra thất phương huyền cung, đạt tới Bích Cung cảnh tầng bảy.
Hôm nay là ngày thứ chín của thí luyện Phục Ma.
Đảo Phục Ma quả nhiên giống như lời đồn, càng đi vào sâu càng nguy hiểm.
Đối với điều này, Mục Long thật sự là mình đầy kinh nghiệm.
Hắn men theo khu vực màu đỏ không ngừng tiến về phía trước, gặp được yêu thú cũng càng ngày càng mạnh.
Hôm nay, Mục Long đang lên đường thì nơi hắn đặt chân đến vẫn là một cái sơn cốc, nhưng nó lại có tên là “Vạn Độc cốc”.
Ký hiệu của nó trên bản đồ là mấy đường vặn vẹo, vốn dĩ, Mục Long cũng không biết nó đại biểu cho cái gì, nhưng khi bước vào Vạn Độc cốc, hắn lập tức hiểu.
Hóa ra, mấy cái đường vặn vẹo kia đại biểu cho một loài vật chính là rắn độc.
Trong Vạn Độc cốc này, số lượng rắn độc đã đạt tới một con số khủng bố, gọi nó là “Xà triều”, cũng không quá.
Đưa mắt nhìn ra xa, trên cây, trên vách đá, trên cỏ, thậm chí cả trong nước cũng có rắn độc bơi lội.
Hơn nữa, đa số chúng đều có thực lực Bích Cung cảnh, ngay cả thực vật ở đây cũng có độc, hơi lơ là một chút thôi sẽ trúng độc mất mạng.
Nay là ngày thứ mười mà Mục Long lên đường, đối mặt với yêu thú, hắn luôn chiến đấu với chúng, nhưng giờ lại chỉ có thể lùi lại.
Bởi vì số lượng rắn độc của nơi này thật sự quá nhiều, Mục Long tận mắt nhìn thấy một đám trâu yêu Bích Cung cảnh đỉnh vừa tiến vào Vạn Độc cốc đã lập tức chỉ còn lại bộ xương khô.
Hơn nữa, ngay cả xương cốt cũng bị chất độc ăn mòn biến thành màu đen.
Cảnh ấy khiến Mục Long nhìn mà nổi da gà.
Nhưng ngay khi Mục Long định rời khỏi nơi này thì lại gặp được một người.
Sở Tùy Duyên – người đứng đầu bảng Sơn Hà và cũng là người đầu tiên phá hủy kỷ lục của Loạn Tâm Ma Lâm trong Huyền Tâm Huyễn Linh Cốc.
Với tình hình hiện nay của Mục Long thì ở trên đảo Phục Ma ai ai cũng là địch, hễ nhìn thấy đệ tử thí luyện, hắn đều sẽ cảnh giác nhằm chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Bởi vì lúc trước trưởng lão trong tông môn từng hạ lệnh ai cũng có thể giết chết Mục Long.
Thế nên, khi nhìn thấy Sở Tùy Duyên – người đứng đầu bảng Sơn Hà, trong lòng Mục Long mới sinh ra cảnh giác.
“Sao? Ngươi cũng định học theo đám kia đến giết ta, cướp lấy bản đồ trong tay ta à?”, Mục Long và Sở Tùy Duyên gặp nhau, cả hai cùng nhìn đối phương mấy giây, bấy giờ Mục Long mới mở miệng hỏi.
Bình thường, tuy Sở Tùy Duyên kia trông rất phóng khoáng, chẳng thèm để ý tới bất cứ điều gì.
Nhưng Mục Long biết đây chỉ là bề nổi mà thôi.
Nếu hắn ta có thể chèn ép toàn bộ đệ tử ngoại môn, trở thành người đứng đầu bảng Sơn Hà thì tuyệt đối sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài..