Đọc truyện Yêu Phu Sủng Thê – Chương 56: Lại bồi hồi ở kề cận cái chết
Phía dưới từ lúc cấm
chế dập nát liền hỏng, Phong Mộ Hàn tự mình ra trận, coi như là ổn định quân tâm. Ở thời điểm hai người đó xuất hiện đại bộ phận lực chú ý của
Phong Mộ Hàn đã bị dời qua. Bất quá hắn ổn định đại thế cục, hai người
kia xác thực rất mạnh, nhưng ba người Phong Liệt nắm giữ nguyên tố lực
hiện tại ở yêu giới khó gặp địch thủ.
Lạc Nhất Nhất điều
động thủy nguyên tố, một mảnh khổng lồ lưỡi đao hướng hắc y nam tử đánh
tới, hắc y nam tử nhẹ nhàng vung lên, lưỡi đao nguyên sổ phản hồi, Lạc
Nhất Nhất lập tức hoá mềm chúng thành nước. Huyễn thú của Lạc Nhất Nhất
mới ra sân đã bị hắc y nam tử một chưởng đả thương một mảnh. Lập tức đưa bọn họ thu hồi Phượng giới. Phong Liệt phát ra nhất kỹ Điện Nguyên
Châu, mặc dù bạo nổ ở chung quanh hắc y nam tử, nhưng nam tử không chút
nào tổn thương. Lập tức lại phát ra nhất kỹ Tật Quang Điện Ảnh, đụng tới kết giới chung quanh hắc y nam tử, lập tức biến mất vô tung.
Lạc Nhất Nhất lập tức điều xuất thủy, hỏa nguyên tố đồng thời đánh úp về
phía hắc y nam tử, lại đều phá không được kết giới, thậm chí Hỏa Cầu của Chíp Bông cũng không làm gì được. Lúc này hắc y nam tử lộ ra ánh mắt
hứng thú nhìn Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt, cười nói: “Không nghĩ tới,
hiện tại Yêu giới còn có người có thể lợi dụng nguyên tố công kích. Ta
đây liền cùng các ngươi chơi đùa.”
Vẫy tay triệt tiêu kết
giới, hướng hai người Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất phát ra một luồng linh lực màu xám, hai người hiểm hiểm tránh thoát. Tình huống bên Phong Minh cũng không lạc quan, xa xa có thể nghe thấy tiếng hồng y nữ tử trêu
đùa, thân hình hai người đều rất nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một chút
màu đỏ cùng một chút màu trắng.
Phong Liệt điều động linh
lực toàn thân bao vây Long Liên Kiếm hướng hắc y nam tử đánh qua, Bạch
Liên cũng đồng thời đánh tới, hắc y nam tử lui về phía sau từng bước,
trong mắt hào quang càng tăng lên. Lạc Nhất Nhất đưa linh lực cùng
nguyên tố lực vào Băng Phách, hung hăng hướng hắc y nam tử huy tiên, hắc y nam tử một phen cầm lấy Băng Phách vung về phía sau, đã kéo Lạc Nhất
Nhất văng ra rất xa, đồng thời trả lại cho Phong Liệt một kích. Lạc Nhất Nhất bị đá không ổn định được thân hình, thẳng tắp rơi xuống. Đúng lúc
này, một tiếng rồng ngâm truyền đến, Đằng Long từ trong Phượng giới bay
ra tiếp được Lạc Nhất Nhất, cười to nói: “Ha ha, ta rốt cục biến thành
Long.”
Hắc y nam tử quay đầu, nhìn Đằng Long từ xa xa bay
tới, nâng tay sờ đầu Cự Mãng, nói: “Phi Xà, ngươi có phải cũng muốn chơi đùa hay không a?” Cự Mãng phun ra đầu lưỡi phân nhánh, nghiền ngẫm nhìn Đằng Long dưới chân Lạc Nhất Nhất. Từ trên người hắc y nam tử bò xuống, triển khai hai cánh, hướng Đằng Long bay đến, thân hình Cự Mãng cực
nhanh, còn chưa tới phụ cận, trực tiếp phun ra một cỗ linh lực hóa thành cột nước. Lạc Nhất Nhất điều xuất thủy nguyên tố ngăn cản, Đằng Long
cũng phun ra một cỗ cột nước. Hai cổ cột nước chạm vào nhau, thân hình
Đằng Long chớp lên, suýt nữa làm Lạc Nhất Nhất té xuống. Cự Mãng lại
đứng ở không trung một chút cũng chưa động.
Phong Liệt có
chút lo lắng nhìn thoáng qua Lạc Nhất Nhất, hắc y nam tử cười nói: “Vẫn
là trước lo cho chính ngươi đi.” Thân hình chợt lóe, đi đến phía
sau Phong Liệt, một cước đá trúng Phong Liệt. Phong Liệt phun ra một
ngụm máu tươi, vuông góc rơi xuống, Bạch Liên phi thân qua tiếp được.
Phong Mộ Hàn cũng ở phía sau đi lên giúp Phong Liệt. Nhưng cho dù hai
người liên thủ cũng không có biện pháp xoay thế cục, chính là đề cao
hứng thú săn mồi của hắc y nam tử mà thôi.
Sau khi Phong Mộ
Hàn thả ra một cỗ khổng lồ Mộc nguyên tố công kích, khuôn mặt nam tử có
chút vặn vẹo, có thể tưởng tượng hắn đã bị thương. Lạc Nhất Nhất tin
tưởng, nếu như là ở trong rừng rậm, đối với Phong Mộ Hàn hiểu được Mộc
nguyên tố, hắc y nam tử sẽ không khó đối phó như vậy. Lúc này hắc y nam
tử đang điên cuồng công kích hai người, ở lúc giúp Phong Liệt đỡ một
kích, Phong Mộ Hàn bị trọng thương ngã xuống.
Lạc Nhất Nhất
nhìn Cự Mãng đối diện đang dùng ánh mắt loài mèo nhìn con chuột mà nhìn
nàng, nói: “Chíp Bông đi giúp Liệt, Đằng Long dùng linh lực của ngươi
cùng ta phối hợp.” Chíp Bông nghe tiếng rời đi, Lạc Nhất Nhất biến ảo
Băng Phách thành kiếm, rót vào linh lực, điều động hỏa nguyên tố chung
quanh, mạnh mẽ bổ xuống, một luồng Hỏa Trụ thật lớn hướng Cự Mãng đánh
tới, Cự Mãng vung cái đuôi lập tức diệt đi Họa Trụ. Còn có một cổ sóng
nước lớn hướng Lạc Nhất Nhất đánh úp lại, Đằng Long cũng căn cứ Lạc Nhất Nhất chỉ thị thả ra đại lượng Thủy.
Thực lực Đằng Long tuy
rằng so ra kém Cự Mãng, nhưng lần này liều mạng toàn lực thả ra Thủy,
ngăn chặn Thủy Cự Mãng vừa phóng xuất áp chế Họa Trụ của Lạc Nhất Nhất.
Hai cổ Thủy đảo lưu đến bên người Cự Mãng, Lạc Nhất Nhất tâm ý vừa
chuyển, điều động thủy nguyên tố, Thủy đông lại thành Băng, đóng băng Cự Mãng, Lạc Nhất Nhất biết, thời gian đông lại phi thường ngắn, rót toàn
bộ hỏa nguyên tố cùng thủy nguyên tố vào Băng Phách, ngoan thực hướng
Cự Mãng đâm tới, Cự Mãng kêu thảm một tiếng, đồng thời, Băng đông lại Cự Mãng bị phá vờ, một đuôi đánh Đằng Long cùng Lạc Nhất Nhất đầu óc
choáng váng. Cự Mãng bay trở về bên người hắc y nam tử, nhìn Cự Mãng bị
thương, trong mắt nam tử nổi lên sát ý.
Lúc này linh lực Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt đã hao mòn không sai biệt lắm. Hắc y nam tử thả ra một luồng linh lực hùng hậu hướng Lạc Nhất Nhất cùng Đằng Long đánh
tới, Lạc Nhất Nhất hiện tại căn bản không triệu hồi nổi Quang Thuẫn ngăn cản, Đằng Long cũng không có biện pháp tránh đi. Đằng Long có chút buồn bực, không nghĩ tới vừa thành Long sẽ bị đánh chết, đụng tới vị chủ
nhân Lạc Nhất Nhất này rốt cuộc là phúc hay họa?
Đang lúc
một người một thú chuẩn bị nghênh đón tử vong, Phong Liệt và Bạch Liên
nhanh chóng chắn ở trước người Lạc Nhất Nhất, linh lực kia trực tiếp
đánh vào lưng Phong Liệt, hai mắt Phong Liệt biến thành màu đỏ yêu dị,
tuy rằng nháy mắt lại khôi phục, nhưng Lạc Nhất Nhất vẫn là chú ý tới. Phong Liệt mất đi tri giác ngã vào trên lưng Bạch Liên, Bạch Liên cùng
hắn đều rơi xuống dưới. Đằng Long muốn đi tiếp, lại bị hắc y nam tử ngăn lại, trơ mắt nhìn Phong Liệt cùng Bạch Liên rơi xuống. Cũng may được
Phong Mộ Hàn vẫn chú ý tình huống chiến trường tiếp được.
Phong Mộ Hàn lo lắng nhìn Lạc Nhất Nhất và Phong Minh còn tại không trung,
hắn đã xem thường thực lực một nam một nữ kia. Thật không biết Yêu giới
khi nào thì có cao thủ mạnh như vậy, thế nhưng chịu được nguyên tố công
kích của hắn. Tuy rằng một kích kia cũng làm cho nam tử bị thương, nhưng căn bản nhìn không ra vết thương, thật giống như không phải thật thể.
Hắc y nam tử nhìn chằm chằm Lạc Nhất Nhất lạnh lùng nói: “Trò chơi đã xong, hiện tại đến phiên ngươi.” Lạc Nhất Nhất nhìn chằm chằm hắc y nam tử
hỏi: “Các ngươi căn bản không phải thật thể đúng không? Ta rõ ràng làm
thối xà kia bị thương, nó thế nhưng ngay cả máu cũng chưa chảy ra.” Hắc y nam tử cười nói: “Bị ngươi phát hiện, bất quá chỉ như vậy cũng sẽ
không thay đổi cái gì.”
Nguyệt Thạch Tinh đặt trong Phượng
giới đang rất nhanh giúp Lạc Nhất Nhất khôi phục linh lực, nhìn bên
người nàng đều quải thải Chíp Bông và Đằng Long, Lạc Nhất Nhất cảm thấy
thực xin lỗi chúng nó, từ lúc cùng nàng ký kết khế ước, ngày tháng an ổn của chúng nó không còn, vẫn đi theo nàng lăn lộn trên đao tiêm thượng
cổn.
Lúc này Phong Minh và hồng y nữ tử cũng ngừng lại, hắc y nam tử nói: “Mị Cơ, ngươi chơi đã, liền tốc chiến tốc thắng.” Hồng y nữ tử trả lời: “Cuồng Xà, ngươi vẫn là không biết thương hương tiếc ngọc,
tuyệt sắc mỹ nhân như vậy, ta rất luyến tiếc. Bất quá, mỹ nhân, kiên
nhẫn của ta là hữu hạn. Tuy rằng thân thủ của ngươi không sai, nhưng
ngươi hẳn là rất rõ ràng, ngươi không phải đối thủ của ta.” Phong Minh
bất vi sở động, giống như người nàng kia nói cùng hắn không quan hệ, cầm Long Uyên Kiếm lại hướng hồng y nữ tử tấn công qua, huyễn thú Bạch Uyên cũng lăng lịch đánh tiếp.