Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 419


Đọc truyện Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế – Chương 419


Chương 419: Tới nhà họ Lâm

 

Sau khi Diệp Thiến Nhi trở về nhà, cô tắm rửa sạch sẽ sau đó mới chậm rãi bò lên giường, ngắm nhìn chiếc váy hôm nay Tư Tuấn tặng mình.

Cô ta cầm chiếc váy lên sau đó ướm thử lên người mình, tưởng tượng đến lần gặp mặt tiếp theo của mình và Tư Tuấn.

Diệp Thiến Nhi chắc chắn sẽ mặc chiếc váy này đi gặp anh, Diệp Thiến Nhi tự cười với mình trong gương, cảm thấy bản thân mình hóa ra cũng rất xinh đẹp.

Tại sao trước đây lại không phát hiện ra chứ, vậy thì từ nay phải sử dụng khuôn mặt này cho tốt mới được, nói sao thì ngoại hình Diệp Thiến Nhi cũng không đến nỗi tệ.

Tục ngữ có câu người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, trên đời này không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp, cho nên từ nay về sau, Diệp Thiến Nhi quyết định phải chăm chút ngoại hình của mình nhiều hơn.

Đang miên man suy nghĩ thì Diệp Thiến Nhi nhận được một tin nhắn do Tư Tuấn gửi tới: “Thiến Nhi, chúc em ngủ ngon mơ đẹp nhé, cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, anh cũng sẽ ở bên cạnh em, bảo vệ em!”

Một tin nhắn vô cùng ấm áp khiến cho Diệp Thiến Nhi có chút cảm động, Diệp Thiến Nhi biết Tư Tuấn là một người nói được thì nhất định sẽ làm được.

Tư Tuấn đúng là rất biết cách nịnh nọt phụ nữ, bảo sao các cô gái không đổ anh cơ chứ?

“Ngủ ngon”

Diệp Thiến Nhi chỉ nhản lại một câu ngắn gọn, sau đó chìm vào giấc ngủ, có lẽ cô cũng quá mệt mỏi vì hôm nay đi bộ khá lâu.

Hơn nữa lúc sáng còn đi gặp Lâm Hân Hân, bị cô ta sỉ nhục, cũng may vẫn có thể đáp trả lại cô ta, Diệp Thiến Nhi đúng là một người không dễ bắt nạt!

Tư Tuấn vừa định đi ngủ lại nhận được một cuộc điện thoại do mẹ anh gọi tới, anh còn tưởng mẹ mình có chuyện gì muốn nói.


Thế nhưng bà ta chỉ nói vài câu ngắn gọn, bảo Tư Tuấn ngày sau trở về nhà họ Tư rồi cùng nói chuyện.

Tư Tuấn cho rằng mẹ anh thật sự có chuyện gì quan trọng nên mới nhất quyết bắt anh về, nếu cố gắng hỏi qua điện thoại bà ta chắc chắn cũng sẽ không chịu nói, dù sao thì Tư Tuấn cũng khá hiểu mẹ mình!

“Con không về, con khuyên mẹ từ bỏ chuyện hôn sự đi, lẽ nào nhà họ Tư chúng ta còn phải sợ nhà họ Lâm sao?”

Mẹ Tư Tuấn nghe xong rất không vui, cái gì mà sợ nhà họ Lâm chứ.

Ở Thành phố Giang Ninh này, tuy rằng nhà họ Tư bọn họ không so được với nhà họ Hoắc, nhưng cũng không đến mức phải sợ hãi một nhà họ Lâm nhỏ bé.

“Chuyện này lúc trước đã nói rõ ràng rồi, sao con cứ nhất quyết phải chống đối thế, Lâm Hân Hân là con gái duy nhất của nhà họ Lâm đấy” Mẹ Tư Tuấn tận tình khuyên nhủ: “Đợi đến khi mấy người nhà họ Lâm già rồi thì không phải Tập đoàn Lâm Nghị sẽ về tay con sao, con nghe lời mẹ đi, mẹ sẽ không gạt con”

Mẹ Tư Tuấn chính là nhìn trúng điểm này của nhà họ Lâm, nếu không phải vì sự giàu có đó, bà ta cũng sẽ không coi trọng Lâm Hân Hân nhiều như vậy, thứ duy nhất khiến bà ta để ý Lâm Hân Hân như vậy vì cô là con một.

“Mẹ, con sẽ không cưới người phụ nữ đó, mẹ cứ nói con mãi cũng vô dụng thôi, còn nữa chuyện này mẹ đừng có để đến tai người khác, rồi lại mang tiếng ra”

Tư Tuấn không thể hiểu nổi mẹ mình, đã bốn năm mươi tuổi rồi mà vẫn còn ham mê tiền tài danh vọng như vậy, lẽ nào tới cái tuổi này rồi vẫn còn không chịu buông bỏ sao?

“Đứa con bất hiếu” Mẹ Tư Tuấn mắng to.

qua điện thoại, sao bà ta lại có một đứa con bất hiếu như vậy chứ: “Mẹ làm như vậy còn không phải vì muốn tốt cho con sao”

Tư Tuấn không biết nên nói sao cho phải.

Có bao nhiêu người luôn nói vì tốt cho con mình nhưng cuối cùng lại vì những lợi ích khác chứ, Tư Tuấn đúng là thừa hiểu mẹ mình.

“Con trai à, mẹ làm vậy vì muốn tốt cho con thôi, con nghe lời mẹ đi” Mẹ Tư Tuấn thấy anh không chịu nói chuyện , bà ta lập tức đổi giọng nhẹ nhàng, dịu dàng khuyên nhủ.


“Con không về, nếu không có chuyện gì khác thì đẹp đi”

Nói rồi, Tư Tuấn thẳng thừng tắt thoại, anh không ngờ mẹ gọi mình anh về là muốn bắt anh tới xin lỗi nhà họ Lâm Chuyện này đúng là vô nghĩa, hơn nữa Tư Tuấn cũng không thích Lâm Hân Hân, anh đã nói rõ ràng nhưng bọn họ cứ muốn tự mình quyết định nên anh cũng không còn cách nào khá!

Dưa chín ép thì sẽ không ngọt, đạo lý này ai cũng có thể hiểu được.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, Tư Tuấn liếc mắt một cái, có chút do dự sau đó vẫn quyết định nhấn nghe, anh biết người gọi đến là ai.

“A lô”

“Con trai bây giờ con đang ở đâu, đừng nông nổi nữa, nghe mẹ đi”

Cổ họng Tư Tuấn khẽ giật giật, anh thật sự không muốn nói tiếp chuyện này nữa.

“Mẹ, mẹ có ép buộc con cũng vô dụng thôi, con không yêu cô, mẹ đừng có lấy hạnh phúc của con ra làm trò đùa nữa có được không?”

Bên kia đầu dây điện thoại im lặng một lúc lâu sau đó mẹ Tư Tuấn mới nới tiếp.

“Con trai, mẹ biết làm như vậy là khó cho con nhưng chỉ cần con nghe mẹ đi xin lỗi nhà họ Lâm một tiếng, cho dù thế nào đi nữa thì chuyện này cũng là lỗi do nhà chúng ta, con cũng không thể không để ý đến mặt mũi nhà mình chứ? Con là con trai nhà họ Tư mà”

Tư Tuấn thở dài một hơi, anh không biết rốt cuộc bản thân mình đã làm gì sai, anh chỉ là không đồng ý cuộc hôn nhân này vì trong lòng anh chỉ có duy nhất một mình Diệp Thiến Nhi “Mẹ, con thật sự không biết là con sai ở đâu, hơn nữa cuộc hôn nhân này cũng chỉ có sự đồng ý của một bên, không liên quan gì đến con”

Mẹ Tư Tuấn ở đầu dây bên kia vô cùng tức giận, giọng điệu bà ta cũng trở nên cứng rắn hơn, bà ta không biết từ lúc nào con trai mình lại trở nên bướng bỉnh như vậy.

“Sao hả, mẹ bảo con đi xin lỗi mà con cảm thấy khó khăn vậy sao? Con nhất quyết không chịu đến gặp người ta đúng không? Mẹ nói cho con biết, nếu như con nhất định không chịu đi thì con về nhặt xác mẹ đi!”


Trong lòng Tư Tuấn cả kinh.

“Mẹ, sao mẹ phải khổ như vậy chứ? Con thật sự..”

Giọng nói bên kia đầu dây điện thoại vẫn không hề nhẹ bớt đi, mẹ Tư Tuấn thẳng thừng nói với vẻ ra lệnh: “Mẹ muốn con tới xin lỗi nhà họ Lâm ngay lập tức, nếu con không nghe thì về nhặt xác mẹ đi. Chẳng lẽ nói một câu xin lỗi mà khó như vậy sao? Con muốn mẹ tức chết có phải không?”

Tư Tuấn cảm thấy tay chân mình có chút luống cuống, anh không ngờ mẹ mình lại lấy cái chết ra để đe dọa để anh phải tới xin lỗi nhà họ Lâm.

“Mẹ, mẹ đừng kích động, con đi là được chứ gì”

Tư Tuấn dường như đã hạ quyết tâm, anh chậm rãi nói một câu khiến cho mẹ mình vừa lòng.

“Đúng là con trai ngoan của mẹ, mẹ chờ tin tức của con, mau đi đi”

Sau khi tắt điện thoại, Tư Tuấn không ngừng suy nghĩ. Ngay từ đâu anh đã không đồng ý vậy mà bây giờ phải hạ mình đi xin lỗi bọn họ. Nhà họ Lâm cũng không phải dạng vừa, e là lần này Tư Tuấn thật sự gặp rắc rối rồi.

Haizz.

“Tư Tuấn, anh sao vậy? Đang nghĩ gì mà thất thần ra vậy?”

Diệp Thiến Nhi nhẹ nhàng ôm lấy Tư Tuấn từ phía sau.

Tư Tuấn chua xót cười, xoay người nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Thiến Nhi.

“Diệp Thiến Nhi, ngại quá, anh có chút việc gấp nên phải đi xử lý, em ở nhà chờ anh nhé: Diệp Thiến Nhi phát hiện vẻ mặt anh có chút kỳ lạ, cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng cô có dự cảm không tốt. Diệp Thiến Nhi cũng chỉ cười cười, không tra hỏi Tư Tuấn mà chỉ nhẹ nhàng đáp lại: “Được, em ở nhà chờ anh, anh đi đi”

Tư Tuấn hôn nhẹ lên trán Diệp Thiến Nhi, sau đó vội vã rời đi.

Tới trước cửa nhà họ Lâm, Tư Tuấn do dự một lúc mới quyết định gõ cửa.

“Ôi, đây không phải Tư Tuấn sao? Sao vậy, cậu đi nhầm chỗ à, đây không phải lễ đính hôn đâu, đây là nhà họ Lâm đấy”


Người nói chuyện chính là mẹ Lâm Hân Hân, ánh mắt bà ta vô cùng coi thường nhìn Tư Tuấn, có vẻ rất không hài lòng khi thấy anh.

“Bác gái, cháu xin lỗi bác về chuyện ngày hôm đó, chuyện hôm đó đúng là quá bất ngờ nên không kịp chuẩn bị, mong bác thứ lỗi cho cháu.

Nghe Tư Tuấn nói vậy, mẹ Lâm Hân Hân chỉ lạnh lùng cười.

“Muốn tôi tha thứ cho cậu, cậu làm sai cái gì? Sao tôi chẳng thấy cậu hối lỗi chút nào?”

Bàn tay Tư Tuấn năm chặt lại, anh mím môi, ngẩng đầu miễn cưỡng mỉm cười.

“Bác gái, cháu thật sự rất xin lỗi, lễ đính hôn hôm đó, cháu không nên bỏ lại quan khách để đi khiến mọi người khó xử, cho nên hôm nay cháu tới đây để nhận lỗi, mong mọi người tha lỗi cho cháu.”

Mẹ Lâm Hân Hân còn chưa kịp trả lời, bố Lâm Hân Hân đã chậm rãi đi tới, sắc mặt vô cùng giận dữ, giống như đang cố đè nén cơn tức giận, thấy Tư Tuấn đứng ở dưới, ông ta cất giọng không hề nể nang gì: “Sao cậu lại tới đây? Cậu vẫn tưởng cậu là con rể nhà họ Lâm sao? Nhà họ Lâm chúng tôi không chào đón loại người không giữ chữ tín như cậu, mau cút khỏi đây cho tôi!”

Nếu trước đây nghe được những lời như vậy Tư Tuấn chắc chắn sẽ quay đầu đi ngay nhưng bây giờ, nhớ lại những lời lấy cái chết ra để đe dọa của mẹ mình, anh phải cố đè nén cơn giận, cố giữ vẻ bình tĩnh Tư Tuấn hít thật sâu vài hơi, sau đó khôi phục cảm xúc, chậm rãi nói: “Bác trai, cháu thật sự xin lỗi. Hôm đó quả thật là cháu sai, mong bác thứ lỗi. bác muốn đánh muốn chửi đều tùy bác, chỉ cần bác nguôi giận là được”

Mẹ Lâm Hân Hân đứng dậy khỏi sô pha.

“Tư Tuấn, đủ rồi đấy, cậu cho rằng cậu là ai chứ, còn muốn chúng tôi phải tha thứ! Tôi nói cho cậu biết, cho dù cậu có làm gì đi nữa cũng không bù đắp được những tổn thương mà con gái tôi phải chịu! Lúc trước cậu là con rể chúng tôi, chúng tôi còn nể mặt nhà họ Tư các người. Thế nhưng buổi lễ đính hôn quan trọng như vậy mà cậu bỏ của chạy lấy người, đúng là không xem nhà họ Lâm chúng tôi ra gì? Có nói thêm với cậu cũng vô ích, cậu mau về đi”

Tư Tuấn cúi gập người chào bọn họ, sau đó xoay người rời đi. Nếu không phải mẹ anh lấy cái chết để đe dọa, anh sẽ không bao giờ tới đây để phải chịu cảnh nhục nhã như thế này.

Ai ngờ khi Tư Tuấn vừa xoay người bước đi đã nghe thấy tiếng bố Lâm Hân Hân hét lớn ở phía sau.

“Cậu đứng lại đó cho tôi, vì chuyện này mà đã mấy ngày nay Hân Hân không chịu ăn cơm, bây giờ nó đang ở trên tầng, lẽ nào cậu không muốn gặp nó xin lỗi một câu sao!”

Tư Tuấn dừng chân lại, vẻ mặt anh có chút kỳ lạ, đột nhiên Tư Tuấn cảm thấy mình không nên ở đây thêm một giây phút nào nữa, huống hồ Tư Tuấn không hề thích Lâm Hân Hân, anh cũng không làm sai gì, không thích cô ta thì sao phải cưới cô ta chứ?

“Bác trai, bác gái. Thật ra giữa chúng ta còn rất nhiều chuyện phải nói, huống hồ, người làm cha mẹ như hai bác chẳng lẽ thật sự muốn gả con gái cho một người không yêu cô ấy sao? Thật không dám giấu giếm hai người, từ trước đến nay cháu không hề có tình cảm gì với Lâm Hân Hân, như vậy là không công bằng với cô ấy, chuyện hôn sự giữa cháu và cô ấy hoàn toàn không có khả năng, mong bác trai bác gái đừng tốn sức vì chuyện của cháu và Lâm Hân Hân nữa”

Nghe được lời Tư Tuấn nói, bố mẹ Lâm Hân Hân giận đến run người.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.