Bạn đang đọc Yêu Phải Tổ Tiên – Chương 88: Con Dâu Lý Tưởng
Hải Lam được tài xế của Nguyễn Thư Nhàn đón đến khu biệt phủ hoành tráng của nhà bà ấy.
Từ cổng vào phải láy xe qua khuôn viên rộng lớn mới đến được khu nhà chính, điều này làm cô nhớ đến nhà mình khi xưa.
Vừa xuống xe đã có người giúp việc đến chào hổ dẫn cô vào nhà, Nguyễn Thư Nhàn đang ngồi trên bộ ghế bằng gỗ lim được điêu khắc tinh xảo xa hoa uống trà, nhìn thấy cô bà tươi cười bước đến kéo tay cô thân thiết hỏi ” Con đến rồi đa “.
Hải Lam cũng cười đáp trả, bà kéo cô đến ghế sofa bên phải ngồi, nếu ngồi ở đây người từ cửa vào sẽ không nhìn thấy 2 người được vì thân ghế sofa rất cao.
Nguyễn Thư Nhàn : Làm việc có vất vả lắm không ? Trông con gầy đi hẳn .
Nếu lúc này Tô Uyển Nhi và Tô Uyển Thư nhìn thấy dáng vẻ ân cần của mẹ mình chắc hẳn phải kinh ngạc lắm.
Bình thường bà chỉ ra dáng vẻ sư tử với 3 cha con nhà này thôi.
Hải Lam : Cũng không vất vả lắm đa.
Cấp trên của con rất tốt.
Nguyễn Thư Nhàn đương nhiên biết cấp trên của con bé là ai.
Vì 3 người đó đang sống chung với bà mà.
Nguyễn Thư Nhàn : Dì hôm nay mời con đến một là muốn giới thiệu với con gia đình của dì, hai là vì bộ lễ phục dạ hội hôm trước đã xong lát nữa dì đưa con xem nhé !
Hải Lam nhu thuận gật đầu, dì ấy thật hiền làn giống má của cô.
Đó là vì cô chưa nhìn thấy một dáng vẻ khác của bà, chính Nguyễn Thư Nhàn cũng không hiểu sao bản thân lại yếu quý và có cảm giác thân thuộc với cô bé này như vậy cứ như là đã thân quen từ kiếp nào vậy.
0……0
Bên này Tô Uyển Nhi đang thật rất vui vẻ, trên xe mà cứ cười không thôi còn mặt của Nguyễn Chính Cần cứ như ai giật tiền của anh vậy.
Nguyễn Chính Cần : Em cười đủ chưa, từ khi lên xe đến giờ em đã cười không ngừng rồi đó.
Đường phố lúc này đang chật cứng xe, 2 người đi xe hơi càng khó nhúc nhích.
Đây là đặc sản của Sài Gòn hiện đại đó nha !!!
Tô Uyển Nhi : Nhưng em ngừng không được, anh không nhìn thấy ánh mắt của anh ấy lúc lén nhìn anh đâu.
Thật bi thương mà em nhìn còn muốn rớt nước mắt đó đa !!!
Nguyễn Chính Cần : Tô Uyển Nhi nghiệp quật sẽ không chừa một ai đâu , em đừng quên số người yêu cũ của em còn nhiều hơn cả anh.
Tô Uyển Nhi : Vậy thì đã sao, em không thẹn với lòng đâu nha !!!
Nguyễn Chính Cần : Anh chóng mắt chờ xem.
Điện thoại chờ vang lên, là Uyển Thư.
Tô Uyển Nhi : Bảo Bối về nước rồi à ?
Uyển Thư : Vừa về sáng nay, mẫu thân đại nhân bảo chị và Cần Ca về nhà ăn cơm nhà hôm nay có khách quý.
Tô Uyển Nhi : Khách quý ??? Là ai vậy ?
Mẹ cô tuy có rất nhiều mối quan hệ xã hội cũng thường xuyên đi xã giao nhưng rất hiếm khi mời ai đến nhà.
Còn đặt biệt bảo vhii em cô về tiếp đón .
Uyển Thư : Em cũng không biết, em còn đang trong phòng trên lầu .
Tô Uyển Nhi : Được rồi, chị và Cần Ca đang trên đường về.
Cúp máy cô nói lại với Nguyễn Chính Cần.
Nguyễn Chính Cần : Có khi nào là anh chồng hụt của em không haha !!!
Tô Uyển Nhi : Miệng anh bớt thúi lại đi.
Hải Lam và Nguyễn Thư Nhàn đang trò chuyện vui vẻ càng nói càng hợp nhau.
Nguyễn Thư Nhàn : Con biết không 2 đứa con gái của dì không khi nào làm dì bớt lo, một đứa thì yêu đương nhăn nhít không bao giờ chịu nghiêm túc hay thật lòng với ai.
Một đứa thì như bị dị ứng với chuyện yêu đương tránh như tránh tà vậy.
Thiệt là nhức đầu mà.
Hải Lam b: Có thể 2 người họ chưa tìm được người ưng dạ.
Nguyễn Thư Nhàn nhìn cô rồi chợt thở dài ” Nếu tụi nó là con trai chắc chắn dì sẽ chọn con làm con dâu rồi “.
Thật ra dì cũng có đứa cháu trai cưng nhưng tính nó thì y đúc con gái thứ 2 của dì nên đành thôi …..
Sau một lúc Uyển Thư đi xuống lầu, cô nhìn thấy mẹ cô đang nói chuyện với một cô gái.
Người đó quay lưng về phía cô nên không nhận ra ai.
Cô ngồi ở bộ ghế bên này chờ chị gái mình về.
Nguyễn Thư Nhàn bảo quản gia vào thư phòng mời Tô An ra chuẩn bị ăn cơm.
Đầu bếp nấu ăn cũng sắp xong roofip, lúc này ngoài cửa có tiếng người truyền vào Tô Uyển Nhi và Nguyễn Chính Cần nhìn thấy Uyển Thư thì nhận chanh bước vào miệng cũng không ngừng nói.
Tô Uyển Nhi : Bảo Bối em về rồi, nhớ em quá đi mất.
Nguyễn Chính Cần : Em đi chuyến này thật lâu nha, có đoạt giải về không đó.
Tô Uyển Nhi : Em khoan nói, hôm nay có chuyện thật thú vị muốn kể em nghe đây…
Nguyễn Chính Cần vội ngăn cô lại ” Tô Uyển Nhi em muốn sao đây, muốn gây sự với anh à ???
Tô Uyển Nhi : Nguyễn Chính Cần em muốn gây chuyện đó anh mần gì em ???
Hai người đang chuẩn bị hỗn chiến thì nghe thấy giọng của Nguyễn Thư Nhàn vang lên ” Là ai đang muốn gây chuyện vậy ?”
Hai người nghe thấy tiếng chủ nhân nhà này thì im bặt lại.
Cuối đầu xuống 2 tay đồng thanh đáp ” Con không dám “
Nguyễn Thư Nhàn và Hải Lam bước đến trước mặt 2 người.
Lúc này Uyển Thư cũng nhìn thấy Hải Lam có chút kinh ngạc, thì ra khách quý mẹ cô nói là em ấy nhưng 2 người sao lại quen biết nhau.
2 người đang cuối đầu kia thấy trước mặt không chỉ có một đôi chân thì liền ngẩng đầu nhìn…!Sau đó trố mắt khi thấy người trước mặt vẫn đồng thanh hô ” Hải Lam ????!!!”.