Bạn đang đọc Yêu Phải Tổ Tiên – Chương 32: Bị Ăn
Vào đến phòng Cao Văn đã chờ sẳn cô ở đó.
Gương mặt kia vẫn xấu xa mà dùng ánh mắt châm chọc cô.
Cao Văn : Ấu chà cô giáo Nhi của chúng ta đi đâu cũng được yêu mến vậy đa.
Vận đào hoa tránh mãi không thoát đa.
Tô Uyển Nhi không thèm để ý cô.
Đi đến ngồi xuống bàn nhàn nhã rót cho mình cốc nước.
Cao Văn : Mày suy nghĩ sao về đề nghị lúc trước của tao.
Lấy tao đi, không thiệt thòi đâu bạn thân.
Tô Uyển Nhi : Không phải mày vẫn đang giữ thân như ngọc chờ tình yêu đời mày đến khai mở sao ? Lấy tao rồi không sợ tao cướp mất à ?
Cao Văn : Mày có biết lúc tao tỉnh lại ở thế giới này , lúc tao nhìn thấy cái bộ dạng này tao có ý nghĩ gì hong ?
Tô Uyển Nhi không nói, nhướng mày tỏ ý Cao Văn nói tiếp.
Cao Văn hai tay chóng nạnh một bộ dạng hết sức nữ nhi mà nói
” Lúc đó tao nghĩ , Bà cố nội cha thằng nào dám cắt mái tóc dài tao để cả chục năm rôi, tháng nào cũng tốn phân nữa số lương để dưỡng nó óng mượt suông dài.
Tao mà biết thằng nào ta chém chết cha nó.”
Tô Uyển Nhi lấy tay chóng cằm bộ dạng hứng thú nhìn Cao Văn, cái hình thể này, bộ đồ đờn ông kia mà làm ra tư thế rồi nói chuyện kiểu đó.
Vậy mà đòi làm chồng cô.
Ôi chu cha mạ ơi, rồi ai nằm trên ??!!!
Tô Uyển Nhi : Rồi nó có liên quan gì đến việc tao đồng ý làm vợ mày ?
Cô vẫn chưa tìm ra sự liên kết giữa 2 vấn đề.
Cao Văn xìu người xuống , lí nhí nói ” Mày cũng biết bao lâu nay tao từ chối nhiều người, giữ tấm thân hoàng bích để chờ chân ái cuộc đời.
Hơn nữa tao là con gái lấy con gái người ta về mần ăn gì được đây.
Không kéo lại lỡ dỡ cả đời 2 người.
Không phải mày cũng vì lí do đó để rời xa Hải Lam sao ?!
Tô Uyển Nhi chợt dơ bàn tag lên làm động tác dừng.
Tô Uyển Nhi : Dừng, mày làm tao cứ tưởng đang xem phim cổ trang mà tiểu thư bị ép cưới không đó hen.
Vậy mày không sợ tao cướp đi tắm thân trung trinh của mày à ?!!!
Cao Văn : Vậy tao sẽ liều mạng với mày.
Tô Uyển Nhi : Ha hả….!Không tin thì chúng ta động phòng trước khi cưới đi nà.
Vừa nói Tô Uyển Nhi vừa dùng tay dở nút áo sơ mi của Cao Văn.
Cao Văn vội đẩy tay cô ra, khinh bỉ nói ” Mày xấu xa như vậy không hiểu sao Hải Lam có thể yêu mày được, em ấy tốt đẹp vậy mà “.
Tô Uyển Nhi : Cao Văn, tao nghỉ mày sắp không còn mạng để gặp chân ái của mày nữa rồi.
Tô Uyển Nhi nhào tới định túm lấy Cao Văn, Cao Văn vừa chạy ra khỏi phòng vừa nói ” Tô Uyển Nhi xem như là đồng ý rồi nha “.
Tô Uyển Nhi : Cút…….
…….
Buổi tối Tô Uyển Nhi đang ngồi trong phòng nhăm nhi ly trà nóng.
Cô thật sự không thích uống chút nào, nhưng ở đây không trà thì nước lạnh.
Cô ước gì có một ly cocktail để nhâm nhi.
Chợt cô nhớ ra loại cocktail đó mình có thể tự làm, ngày mai nhất định phải tự thưởng cho bản thân mới được.
Đang miên mang suy nghĩ thì nghe có tiếng gõ cửa.
Giờ này còn ai tìm mình nữa, không lẻ là John mà cũng không đúng mình vừa từ chối John rồi mà.
Cao Văn càng không, dù sao nam nữ khác biệt, không lẻ…..
Hải Lam : Tô Uyển Nhi , em vào được không ?
Không sai, là em …..!Tô Uyển Nhi ra mở cửa để em vào, dù cô sợ mình sẽ mềm lòng nhưng để em đứng ngoài cửa cô cũng sợ em lạnh.
Tô Uyển Nhi : Em vào đi.
Uống ly trà cho ấm, khuay vậy rồi em tìm Nhi có việc gì vậy đa ?
Ôi cái mùi hương này ngửi thôi là muốn ôm lấy em rồi.
Tô Uyển Nhi : Em sao vậy, trông em gầy lung lắm .
Hải Lam : Sao Nhi cứ dịu dàng với em vậy đa.
Tô Uyển Nhi : Chớ em muốn tui như thế nào với em ?!!
Hải Lam : Tối nay em muốn ngủ lại đây.
Tô Uyển Nhi há hốc mồm, ngủ lại đêm dài đằng đẵng ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Biết cố có kiềm lòng được không, nghỉ như vậy cô lập tức từ chối ” Không được, tui thích ngủ một mình “.
Hải Lam : Vậy trước đây là ai mỗi đêm xin ngủ lại phòng em, ai là người nói hong có hơi em ngủ không ngon.
Chẳng lẽ đều là Nhi nói xạo em.
Tô Uyển Nhi : Đó là trước đây, giờ tui quen ngủ một mình rồi đa.
Hải Lam bỏ ngoài tai lời cô.
Bước đến giường buông rèm nằm xuống.
Tô Uyển Nhi thật hết cách, cô định đi ra ngoài nào ngờ lại bị người phải sau lên tiếng cảnh cáo.
Hải Lam : Nhi mau thổi đèn lên giường, đừng hòng ra khỏi phòng.
Thôi thì thuận theo ý trời đi.
Cô thổi đèn leo lên giường nằm xoay lưng về phía Hải Lam.
Được một lúc lâu không thấy em ấy có hành động gì, cô thở phào nghỉ em đã ngủ.
Đột nhiên bị một cánh tay ôm eo mình từ sau, Hải Lam áp sát người vào cô phả hơi thở vào cổ cô.
Người coi tê rần như có dòng điện chạy qua.
Còn chưa dừng lại ở đó, em ấy còn khẻ hôn lên cổ cô sau đó vươn đầu lưỡi khẻ liếm nhẹ, rồi nút lấy thật mạnh.
Vừa tê vừa ngứa thật là muốn hành hạ người mà.
Trong lòng cô không ngừng tụng kinh [ Mô phật, Hải Lam à tui cũng không phải là phiên bản nữ của Liễu Hạ Huệ đâu mà có thể kiềm được nhé ] .
Còn chưa tụng xong một hồi kinh Hải Lam đã lật người cô lại, áp người lên thân cô chế trụ không cho cô nhúc nhích.
Tô Uyển Nhi : Hải, Hải Lam em muốn làm gì ???
Hơi thở cô gấp rút không thôi, Hải Lam thiệc vừa ý với biểu hiện này của cô.
Tay Hải Lam cũng không yên, một tay vuốt khuôn mặt Tô Uyển Nhi, một tay cởi từng nút áo của cô ấy.
Hải Lam : Để cho em hành động.
Nói xong liền cuối đầu hôn lên nơi mềm mại trước ngực cô, khẻ liếm cắn sau đó là mút để lại từng vết hôn ngân thật chói mắt.
Tô Uyển Nhi muốn đẩy em ra nhưng bất lực, một phần vì phản ứng sinh lí khiến cô không còn chút sức, một phần vì sợ làm đau em, em ấy quá mỏng manh.
Chỉ thất thần một lúc khi hoàn hồn đã thấy người mình không còn mãnh vải, Hải Lam cũng đã trần trụi từ khi nào.
Em cuối xuống hôn môi cô từng làn hơi ấm nóng quấn lấy tâm hồn cô.
Đầu lưỡi kia như có ma lực tước đoạt hết lí trí của cô.
Cô cũng thuận theo ôm lấy em, môi lưỡi dây dưa.
Hải Lam buông tha môi cô, trượt xuống cổ từ từ áp đảo một bên vú cô, tay thì xoa nắn bên vòn lại.
Thật đòi mạng mà.
Tiếp tục trượt xuống bụng , dừng lại nơi rún dùng lưỡi liếm nhẹ nơi đó.
Rồi từ từ hôn đến nới thần bí của cô, em cũng dùng lưỡi như cô đã từng học trò giỏi thường học rất nhanh còn thêm phần sáng tạo.
Em lấy một ngón tay xâm nhập vào sâu trong cô, lưỡi thì vẫn tiếp tục hành động.
Tay kia thì vẫn xoa ngực cô.
Kɦoáı ƈảʍ toàn thân dâng lên không ngừng, cô không chịu nổi khi Hải Lam cho thêm ngón tay thứ 2 vào động tác ngày càng nhanh, càng sâu.
Cô khẻ rên thành tiếng, giường như nhận được sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ Hải Lam càng nhanh tay hoạt động.
Tô Uyển Nhi kêu tên cô thật lớn cơ thể căng cứng co giật từng cơn , cô đã đến.
Lần đầu trong đời cô có cảm giác mãnh liệt đến vậy, nó là do Hải Lam mang lại.
Hải Lam dừng động tác, chòm người ôm lấy cô vào lòng, vuốt nhẹ lưng hôn hôn trán cô.
Người con gái này chỉ có thể là của cô thôi cô không cho phép ai đụng vào cô ấy.
Đợi cho Tô Uyển Nhi dịu người xuống, Hải Lam mới nhẹ giọng nói ” Uyển Nhi !”.
Tô Uyển Nhi khẻ ừ một tiếng từ trong mũi.
Hải Lam : Em cũng muốn thuộc về Nhi.
Tô Uyển Nhi hiểu ý em, nhưng cô không thể .” Ngoan ngủ ngen, tui mệt rồi “.
Hải Lam khẻ thở, cô biết là cô ấy đang trốn tránh..