Đọc truyện Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh – Chương 9: Rắc rối Kí Túc Xá với Hoàng Tử.
Ở phòng nó
_Được rồi, hôm nay bổn cô nương ta sẽ dạy hội trưởng ki bo nhà ngươi một bài học- nó suy nghĩ rồi cười nham hiểm cực kì.
*Hôm nay, Hân, Thảo về nhà, nói ngày mai đến lớp luôn k° về ngủ*
7h tối.
_Á, gián, chuột đâu mà nhiều vậy? – tiếng la bên đó vang lên..
Nghe thấy trong lòng nó vui rộn ràng nhưng tỏ vẻ quan tâm qua bên đó hỏi thăm.
_Mấy anh bị gì mà la giống khùng quá vậy hả? – nó hỏi lại còn chưởi xéo.
_Cô bị khùng thì có – hắn quát lại.
_Vậy thôi tôi đi về.
_Thôi đừng về mà bạn My xinh đẹp -Hạo lên tiếng nịnh hót.
_Có gì không? – nó vênh vênh nhìn thấy chướng mắt.
_Bạn My dễ thương ra gọi Bác bảo vệ dô giùm tụi tui đi, ha – Thế Bảo cũng lên tiếng.
_Mấy bạn có biết bây giờ tối rồi không.- nó nói _Với lại bây giờ là tháng cô hồn, cái đó cái đó nhiều lắm, tôi k dám đi đâu – nó giả bộ sợ sệt.
_Cái đó cái đó là gì vậy? – Thế Bảo thắc mắc
_A- làm gì đánh tui- Thế Bảo la
_Ngu nên tui mới đánh, cái đó cái đó là…. ma đó ba – Hạo giả ma.
_Hả, có ma hả? – hoảng hốt.
_Bạn My dễ thương đi kêu bác bảo vệ giùm đi mà – Hạo lại năn nỉ.
_Có người k° nhờ tui, tui đi rồi lại nói tui nhiều chuyện rồi sao – nó liếc sang hắn.
_Huy, mầy nhờ My đi- Hạo qua nói nhỏ hắn _Hay mầy muôn ngủ với bọn côn trùng ,chuột, gián này.
_Ừ,- hắn cộc lốc
_Cô gọi bác bảo vệ giúp tôi – hắn nói lạnh lùng
_K° – nó nói
_Tại sao? – hắn
_K° có thành ý – nó khoanh tay trước ngực nói
_Được rồi, muốn thành ý thì thành ý – hắn nhăn nhó.
_Bạn My à, có thế gọi Bác bảo vệ giúp tôi k° vậy? – hắn giả bộ cười, nụ cười méo xệch.
Nó thấy vậy, trong lòng cũng vui vẻ phần nào. Nó hắng giọng:
_Như vậy còn tạm chấp nhận được – nói rồi nó cũng đi.
” haha..mấy tên này ngốc phếch…mình bỏ vào nên mới có chứ lấy đâu ra chứ, công nhận mình ác thiệt. Thôi kệ, trả được thù là vui rồi” nó tung tăng vừa đi vừa nghĩ vừa cười.
Phòng bọn hắn được dọn dẹp xong. Thế Bảo ngốc đầu qua cửa.
_Cảm ơn nha – Bảo nói.
_K° có gì, chuyện nhỏ mà – nó cười ” chuyện vui còn dài mà..haha” nó nghĩ thế đấy
~~Ma
~~12h đêm….
Gió nhè nhè, tiếng khóc thút thít của ai len lỏi vào tai hắn.
_Ai mà nửa đêm còn khóc vậy – hắn la, ra ngoài mở cửa chẳng thấy ai. Hắn hơi sợ sợ nhưng cố lấy bình tĩnh đi vào…
Gió nhè nhẹ len qua cửa sổ _Hic..hix..hic…hắn lại nghe tiếng khóc đó….
Mở cửa ra xem vẫn k thấy ai. Bất giác hắn nhớ đến lời nó nói “Bây giờ là tháng cô hồn nên cái đó cái đo nhiều lắm”. Bất giác hắn run
_Trả mạng lại cho ta – tiếng nói như tiếng ma hú.
_2 thằng bây dậy nhanh lên, cháy nhà, cháy nhà – hắn gọi
_Hả? Cháy ở đâu, sao k° đi dập lửa – M.Hạo tươm tướp
_Cháy cái đầu 2 người á – hắn đánh mỗi người một cái.
_Trả mạng lại cho ta – tiếng hú lại vang lên.
_Tối rồi mầy mở đĩa ma chi vậy? – Thế Bảo ngáp ngắn ngáp dài hỏi.
_Tao có mở đâu, mầy điên à- hắn nói
_Hả, mầy hông mở vậy tiếng nói hồi nãy ở đâu – Hạo, Bảo bắt đầu sợ .
_Tao ko biết – hắn nói
_Có ma kìa, đó kìa – Hạo chỉ ra cửa sổ.
_Đâu, tao có thấy gì đâu, mầy chưa tỉnh ngủ à- Bảo đánh Hạo.
_Rõ ràng là tôi thấy có cái bóng trắng bay qua mà – Hạo biện minh.
_Đó kìa, đó……đ..ó…..thiệt mà có ma…- Hạo lắp bắp chỉ
_Đâu có gì đâu – hắn nói.
_2 Người qua ngồi với tôi rồi thấy…- Hạo nói.
_Ta là ma đây, trả mạng lải cho ta – tiếng hú và con ma bên cửa sổ xuất hiện.
Bọn hắn trong đây sợ xém xỉu. Bây giờ không ai dám ngủ nữa hết.
_Tao sợ quá mầy ơi lỡ nó bắt tao sao – Hạo nói.
_Mầy bà 8, mấy con ma thích bắt lắm. Còn tao nếu tao bị bắt thật là một sự mất mác lớn cho tổ quốc, một người đẹp trai, thanh lịch, hào hoa, như tao mà bị bắt chắc sẽ làm suy sụp tinh thần toàn dân trường Star mất. Tao sẽ cảm thấy mình thật có lỗi..- Thế Bảo làm cả đoạn văn khen ngợi mình đưa lên tới mây xanh.
Còn hắn thì bây giờ đứng cửa sổ nhìn qua phòng đối diện, cũng gần 4 giờ mà 3 người chưa ai ngủ được . Còn sợ muốn chết thức trắng đêm.
Sáng sớm, nó thức dậy vscn rồi đi ăn sáng. Ra đến cửa nó đụng mặt với 3 Hoàng Tử trường Star.
_Haha…haha….haha….- nó ôm bụng cười.
_Cười đủ chưa – hắn quê quá nên quát.
_Chưa – nó trả lời tỉnh bơ làm hắn tức nổ đôm đốm.
_3 Người hôm nay thay đổi mốt à, định trang điểm phong cách gấu trúc à, hay định nuôi cả vườn gấu luôn…- nó cười mặt mài rạng rỡ chẳng có chút quầng thâm nào ở mắt.
Bọn hắn quê quá nên k° thèm trả lời nó, đi không ngoái lại. Nó thì vui cười hahả…
Đi đến căntin, vừa đi nó vừa nghĩ ” Hehe,ta có tài năng diễn xuất và trang điểm gớm. Làm ma nhát có xíu mà bọn hắn ngủ hông được luôn, nhát gan phếch. ” ….
Lên lớp
_Hân, Thảo lên rồi hả? – nó vẫy tay.
_Chị ơi, sao 3 hoàng tử như con ma vậy – Thảo hỏi
_Chị có biết gì đâu- mới sáng đã thấy vậy rồi – nó nhún vai, vẻ k° quan tâm.
_Thôi kệ 3 con gấu trúc đó đi..- nó nói rồi tiếp tục tám chuyện với Hân và Thảo