Đọc truyện Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh – Chương 34: Cuộc chiến sinh tử (tập 2)
…
Cuộc chiến sinh tử tập 2.
Trước quán bar Devil là những người dân xúm xích xem chuyện, những chiếc siêu xe đời mới trước bar chắn cả đường đi khiến nhiều người tò mò muốn sờ vào chúng.
Bọn họ bước ra khỏi bar ai nấy đều mặc đồ đen đeo mặt nạ che gần hết khuôn mặt khiến người khác phải sợ hãi mà lùi xa. Bước ra đi sau bọn họ là cả đội quân tinh nhệ gần 500 người, trước mặt là hai hàng quân đứng theo lối tạo một con đường cho bọn họ đi ra. Họ theo lối mà đi ra xe, leo lên từng chiếc siêu xe của mình mà chạy đi ra vùng ngoại ô, nơi ít cư dân và có một khu đất trống rất rộng.
Phía sau mấy chiếc siêu xe đó là cả đoàn xe hàng trăm chiếc toàn là loại môtô phân khối lớn, xe đua được nâng cấp. Chiếc nào cũng sang cũng đẹp. Mấy trăm chiếc xe chạy sau xếp thành hai hàng mà chạy, phía trước thì cũng có vài chiếc xe dọn đường cho bọn hắn. Ai đi đường cũng phải choáng ngộp với độ long trọng này của bọn hắn, nhìn chăm chú lé cả mắt cứ ngỡ như Hoàng Đế xuất tuần vậy. Bọn hắn thì chạy xe với tốc độ kinh khủng để đến nơi đã hẹn.
Gần 20 phút, cả đoàn xe dừng trước một bãi đất trống mênh mông rộng lớn, nhìn bao quát xung quanh cũng chẳng có ngôi nhà nào. Bọn hắn bước xuống xe rồi tiến vào bên trong theo sau là cả đội quân hùng hậu. Tất cả đều mang một màu đen sọc trắng huyền thoại.
Bọn hắn bước vào trung tâm của khu đất, chẳng thấy ai. Cố gắng chờ thêm một chút nữa. Rồi lần lượt 10 phút, 20 phút trôi qua chẳng một bóng người. Hắn và Hân, Thảo, Bảo với Hạo vô cùng tức giận và nóng lòng rồi đây.
_Hẹn như thế nào? Sao giờ vẫn chưa có hả? – Hạo hỏi cũng không kém phần lạnh lùng.
_Đúng là giờ này, bây giờ đã trễ 20 phút nhưng tôi không biết tại sao họ chưa tới – Lin nói.
=======
_Bốp…bôp…bốp…..- ở một nơi nào đó có một người đang đập muỗi, mặc một bộ đồ da, ngắn ngang đùi màu hồng dễ thương xen chút xanh băng lãnh. Chân mang đôi bốt cao 5 phân và đeo một cái mặt nạ hình con mèo, bên ngoài lại khoác thêm một bộ thời kiếm hiệp của các nữ hiệp thường mặc, nhìn con người này phong cách ăn mặc vô cùng quái dị như người ngoài hành tinh. Vừa nghe lén và vừa chờ đợi chuyện gì đó nhưng miệng không ngừng nhai mấy bịch bánh snack bên cạnh.
—————-
Bọn hắn rất ghét sự chờ đợi thế này nên quay gót định bước đi.
Pằng
Tiếng súng nơi đối diện vang lên, bắn thẳng lên trời. Bọn họ bắt đầu quay người lại và nói chuyện.
_Hôm nay tôi và mấy người sẽ đánh một trận sinh tử. Thắng thì sống thua thì chết. Trước khi đánh có chuyện gì thắc mắc cứ hỏi – Một người phía đối diện lên tiếng, ông ta dùng mặt nạ để che mặt, giọng nói trầm mà lạnh có vẻ cũng ở độ tuổi trung niên khoảng gần 40 tuổi.
_Ông là ai? Có phải là ông trùm Hùng – Bảo hỏi.
_Là tôi.
_Tại sao ông muốn đối đầu với bang chúng tôi? – hắn hỏi thẳng vấn đề.
_Haha…mahahaah……..ông ta cười lớn, nghe giọng cười mà muốn lạnh người. Hân nhìn thấy liền nở nụ cười khinh bỉ nói:
_Có phải vì chúng tôi đốt hàng của ông nhiều lần – Hân nói.
_Chỉ là phần nhỏ thôi! – ông nín cười mà nói nhìn bọn hắn với ánh mắt như muốn giết người. Bên đây bọn hắn cũng phải ngừng đôi lúc mà suy ngẫm về câu nói của ông, bao nhiêu dấu chấm hỏi to đùng cứ hiện lên đầu mấy người bọn họ.
“Chúng ta chỉ đốt hàng của ông ta chứ có làm gì nữa nhưng sao nói đó chỉ là phần nhỏ” bây giờ bọn hắn ai nấy cũng có chung suy nghĩ này. Chỉ có hắn là bình tĩnh nhất, chỉ vài giây ngạc nhiên rồi cũng trở lại với vẻ lạnh lùng của mình.
_Chúng ta có thể thoả thuận giãn hòa – hắn nói.
_Không được – đợi một lúc rồi ông ta trả lời.
_Tại sao? – hắn lạnh giọng.
_Vì không thích.
Bây giờ hắn nhìn kỹ, người bên ông ta cũng nhiều hơn bên hắn cỡ vài trăm người, lực lượng vô cùng hùng hậu. Suy nghĩ một lúc rồi anh nói tiếp.
_Vậy ông cho tôi biết cái lý do còn lại để ông đưa ra quyết định giao chiến với bên tôi là gì? – hắn hỏi
_Vì con gái – ông ta cũng không chần chừ mà trả lời.
_Con gái! Ngay cả tên con ông tôi còn không biết thì tôi đã làm gì tổn hại đến cô ta – giọng có chút phẩn nộ.
_Cậu đã gặp rồi đó chứ, nhiều nữa là đằng khác.
Ở một nơi nào cách đó không xa, cô gái khi nãy lại im lặng lắng nghe câu chuyện của bọn họ từ đầu đến cuối. Trong lòng dâng lên một sự lo lắng nhưng lại cảm thấy mỗi mệt khi phải chờ đợi cái trận đánh này diễn ra.
(Cô gái đó là ai? ::tí nữa sẽ biết)
_Chúng tôi hôm nay hẹn bang các người ra đây đánh lộn chứ không phải nói chuyện – một tên cao to bậm trợn đứng bên ông ta lên tiếng.
_Anh có quyền nói chuyện với chúng tôi sao? – Hạo lịch sự nói (giả vờ)
_Mày….
_IM – ông Hùng quát làm tên đó im lặng, sợ xanh cả mặt.
_Ông phải dạy chó mình đàng hoàng chứ để nó sủa lung tung quá – Bảo cũng đổ thêm dầu vào lửa.
_Thôi được rồi, vào chủ đề chính đi – giọng nói lạnh băng của Thảo từ đầu tới giờ mới lên tiếng.
_Tụi tui đã phải đợi 20 phút, không tốt chút nào.
_Tôi có việc bận
_1 câu bận là xong sau – nhếch môi khinh bỉ nhìn ông ta.
_Vậy tôi xin lỗi – ông ta có vẻ nhượng bộ (giả vờ đấy).
_Nếu bên tôi thắng thì sao? – Thảo hỏi thẳng.
_Đây là cuộc chiến sinh tử nếu bên cô thắng bên ta sẽ chết – ông nói.
_Nếu tôi thắng tôi không cần ông chết đâu chỉ cần gặp đứa con gái ông là đủ rồi – Thảo nói.
_Được thôi!
_Và nó sẽ chết! Được chứ ! – Thảo nói….
_Để coi bên bọn con nít ranh các ngươi có thắng ta được không đã – ông nói nhếch môi.
_Game start! – Thảo hô to rồi hai bên đánh nhau ầm ĩ. Riêng bọn hắn vẫn ngồi phía sau mà xem trận chiếc và bên ông ta cũng thế… (có ghế ngồi đàng hoàng)
*********
Vài lời nói nhảm của moon.
_Mọi người hãy đọc ủng hộ truyện Tình Yêu Và Thù Hận của moon mới viết nha mọi người.
Cám ơn mọi người đã ủng hộ Moon và đọc truyện của moon trong suốt thời gian qua.
Gửi lời cám ơn chân thành đến cá́c đọc giả thân yêu.
Đôi lúc Moon viết truyện hơi bị ảo tưởng mong mọi người hãy bỏ qua cho Moon ạ.