Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh

Chương 18


Đọc truyện Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh – Chương 18

Nay cũng đã 1 tuần nó nằm bệnh viện, cơ thể cũng khoẻ hẳn, tay bắt đầu cử động lại bình thường.
Do mọi người bận học nên đến chiều mới vào thăm nó. Hân và Thảo thì có khi ngủ lại với nó, có khi lại về nhà mình ngủ… . Cũng mai là nó có một thằng đàn em tốt, mỗi buổi sáng đều qua cho nó sai vặt với nói chuyện phiếm.
_Gọt trái cây đi – nó nằm chơi game bằng điện thoại Long.
_Dạ – Long ngoan ngoãn gọt trái cây.
_Xong rồi chị ăn đi – Long nói.
_K° thấy tao đang bận à – nó nói.
_Vậy em đút chị ăn nha. Ngoan há miệng ra ùm nè – Long đút nó như em bé.
_Ơi, có rửa tay chưa vậy – nó hỏi.
_Chưa – Long trả lời tỉnh bơ.
Nó đang nhai thì ôm họng ói hết…
_Cái thằng này, nay tao quýnh mầy nổi rồi đó nha – nó dọa.
_Dạ, em biết lỗi rồi em k dám – Long hối lỗi.

_Hừ, nó ngồi xuống rồi nói…_Cái điện thoại mình đâu rồi …
_Chắc là bị mấy con nhỏ đó vứt rồi – Long nói..
_Mà khi nào chị đồng ý làm sư phụ em vậy
_Vậy lương một tháng bao nhiêu ? – nó hỏi.
_Tiền lời của một cái bar. Khoảng vài trăm triệu…- Long nói.
_Vài trăm triệu, thiệt hả – nó cười rạng rỡ….
_Chị đồng ý đi – Long nói
_Ừ, có ngu mới k° đồng ý – nó cười….
_Mà ta biết dạy ngươi cái gì? – nó hỏi
_Cái gì cũng được – Long nói.
_Dạy chưởi lộn thì còn được, chứ cái khác chắc hổng được – nó lắc đầu.
_Vậy cũng được, em hâm mộ tài chưởi lộn của chị lắm á – Long nịn.
_Ý nói ta hung dữ à – nó phồng má.
_Em đâu dám – Long nói.
_Biết vậy là tốt – nó cười.
“Cái con vịt này, với ai cũng cười nói được hết à, nhìn phát bực. Ố, mà liên quan gì mà mình phải bực chứ. Chắc bị lây bệnh khìn khìn của cô ta rồi” hắn đứng ngoài cửa phòng bệnh nó rồi thầm nghĩ.
…………Tách…………
Hắn bước vào, nó thì cười cười nói nói với Long, chẳng biết hắn ở cạnh lúc nào.
_Cô khoẻ rồi à? – hắn hỏi.
_Ừ,nó chỉ ư ̀một cái. Như nhớ cái gì đó, nó quay lại hỏi.
_Hội trưởng Lâm “kibo” à, cho tôi hỏi anh có thấy cái điện thoại tôi đâu không? – nó hỏi,

_Không…Tôi có mua cho cô cái điện thoại mới rồi…- hắn đưa cái điện thoại cho nó.
_OMG, iphone6 luôn. Bị bắn có phát mà lời cả cái iphone cũng không bị lỗ mấy .haha…- nó cười
_Nhưng cô phải làm việc trả nợ đó nha – hắn thêm vào. Nụ cười trên môi nó cũng tắt hẳn.
_Tại anh tui mới bị bắn,vậy mà có cái điện thoại cũng kibo với tui là sao, đúng là tổng giám đốc kibo, hội trưởng kibo ,̀ hót boy ác quỷ. Sao này, anh bị bắn tôi sẽ không đi thăm anh đâu…hì- nó nói một tràng
_Ừ, vậy cũng được.- hắn lạnh lùng.
_Được cái con khỉ – nó chưởi…
….. Tạch…..
Cửa mở lần này là bốn người còn lại.
_Chị – nhỏ chạy lại ôm nó.
_Em với chị Hân làm xong thủ tục xuất viện rồi, giờ mình đi về – nhỏ nói.
_Ơi, tóc nâu đỏ, đi đâu vậy? – nó ngạc nhiên.
_Đi thăm cậu đó – Đạt nói.
_Mà tui có tên đàng hoàng sao mà cô cứ gọi là tóc nâu đỏ hoài vậy.- Đạt thêm.
_Ủa Đạt, ông đi đâu vậy – Bảo hỏi.
_Bộ ông quen bà chằng này hả?- Hạo hỏi thêm.

_Tôi đi thăm My, nghe nói bạn đó nằm viện nên thăm vậy mà – Đạt nói.
_Cảm ơn nha, mà thăm bệnh sao chả mua cái gì hết là sao – nó hỏi.
_Nè – Đạt đưa nó bịt trái cây.
_Cám ơn nha, giờ tụi tui về nè, anh về không? – nó hỏi.
_Về chứ – Đạt cùng về với cả bọn.
………………..
_Đúng là bệnh viện như nhà giam, về nhà thật tốt haha…- nó leo lên giường.
_Ừ, thôi bà nghĩ đi,, tui đi đây xíu..- Hân nói.
……_Miu Miu chạy lại xà vào lòng nó.
_Miu Miu ngoan ngủ đi nha – nó xoa xoa con mèo rồi đi ngủ….
____sao mà càng ngày mình viết càng tệ ấy nhỉ___


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.