Yêu Phải Đại Ca

Chương 13: bỏ đi


Đọc truyện Yêu Phải Đại Ca – Chương 13: bỏ đi

Chap12: bỏ đi
Cạch
Hắn kéo ghế ngồi xuống bàn, phía sau là Thành với Nhỏ thì đang ngồi nói chuyện rôm rả
Cạch
Nó cũng đi lại ghế, ngồi xuống, mặt nó giờ đã trở lại bình thường
– đỡ hơn chưa- Lập Hân chồm người lên hỏi nó
– ừm.. Đỡ rồi- nó vui vẻ quay xuống nói
– vậy tốt rồi đỡ có ai lo nữa- cậu phủi tay, nhìn hắn rồi nhìn nó
– ai??- nó ngạc nhiên
– à không có gì- nhỏ bịt miệng thành lại- mà lát về đi ăn kem nữa không- nhỉ cười hì hì nhìn nó
– ây da, sao mà tự nhiên hết tiền dồi- nó tỏ vẻ ngây thơ
– tui bao- thành lên tiếng- mày đi khôg- đập nhẹ vai hắn
– không bận rồi- quay mặt đi
– không đi thì tụi này đi, ko cần- nó cũng quay mặt đi
– hai đứa này, bị sao vậy hả- thành khó hiểu quơ quơ tay trước mặt nó với hắn
– đừng- cả hai đồng thanh, quay qua lườm nhau rồi quay mặt đi
—–
Giờ ra về
– kya… Mai là tiệc khiêu vũ đó- nhỏ nhảy tưng tưng

– biết rồi biết rồi, làm gì vui giữ vậy bà- thành
– nè hai người kia- nó
– hả- đồng thanh
– dạo này thân lắm nhen, có gì rồi đúng không
– làm gì có
– ừm làm gì có chuyện gì, tụi tui
– lại còn tụi tui nữa hả, khai mau- nó rượt hai đứa kia chạy vòng vòng sân trường
Hắn thì vẫn là đứng đó, hai tay bỏ túi quần, gương mặt lạnh như tiền, nhìn về phía đám loi nhoi đang chạy vòng vòng kia
– được rồi- nhỏ đứng lại, giơ tay lên- mệt quá tớ khai
– khai nhanh- nó mừng rỡ chạy lại vờ hăm doạ nhỏ
– ừ thì quen nhau- thành đi từ phía sau đi lên nói hơi vấp
– hỏ… Lẹ vậy á – nó mở to đôi mắt nhìn hai con người kia đứng thẹn thùng a…
– có đi ăn không- hắn đi lại phá vỡ bầu không khí kia
– có người vừa bảo không ăn- nó kéo tay hai đứa kia đi thẳng một mạch
– đổi ý- hắn lườm nó rồi đi phía trước
Sau một hồi lết bộ cả đám cũng tới xử đẹp cái tiệm bán kem nhất là nó, người mà ăn như heo, sở dĩ nó
ăn vậy là vì nó có trả tiền đâu mà là ai kia và Thành tính tiền mà :))
Tít tít
– alo- hắn đứng dậy đi ra ngoài

– hửm sao ăn ngon lại bỏ đi vậy- nó ngậm một họng kem nghĩ thầm
– tôi đi trước- hắn trở lại bàn nhìn nó, vỗ vai Thành rồi biến đi mất tiêu, để nó ở lại bơ vơ một mình à không ba mình với ánh mắt khó hiểu
– …- Thành đơ mặt… Sắc mặt dần biến hoá
– sao vậy- nhỉ quay qua lắc lắc người cậu
– có chuyện gì hả, Huy bộ đi đâu hả- nó nhìn qua thành
– …- mặt đơ như cây cơ
– sao vậy nói đi chứ, có chuyện gì hả- nhỏ với nó lo lắng nhìn thành nghĩ đến chuyện Huy gặp chuyện
– không có gì… Tiền bà ăn tui trả một mình hả- Cậu nhìn quanh quanh
– trời- nhỏ với nó muốn té, mà cũng sợ thật cái đống ly nó với nhỏ ăn xong mà Thành trả tiền thì có mà hết sạch tiền trong túi :))
—–
– Huy có sao không ta, sao tự nhiên bỏ đi dọ trời… Hừm có sao không đây… Mà mình đang nghĩ gì vậy nè trời… Sao lại lo cho tên đó trời..- nó vừa đi về vừ nghĩ ngợi
Tít tít
– alo- nó nghe máy
– ưm à… Ơ…- người bên đầu dây kia
Nó lấy điện thoại xuống nhìn vào màn hình là nhỏ
– Lập Hân… Có chuyện gì hả- nó
– à… Mai là tiệc khiêu vũ, đi mua đồ không, ở *** nha tao chờ – nhỏ ngập ngừng
– ừm- nó cúp máy, cất vào túi quay đi
– Ân- giọng nói nghe quen quen
– …?- nó khựng lại
– mai ở trường em có tiệc sao, anh đến với nhé- anh từ phía sau đi đến sau lưng nó
Nó cúi đầu xuống nhìn mũi giày, ánh mắt thoáng buồn
– Anh….
___


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.