Yêu nhau lắm cắn nhau đau (Tương ái tương sát)

Chương 11-19


Bạn đang đọc Yêu nhau lắm cắn nhau đau (Tương ái tương sát) – Chương 11-19

Chương 18:
“Uầy, chữ đẹp ra phết!” Trần Vi ngồi trên giường, mở thư ra liếc một cái, nói.
Người thời đại này viết thư tình cũng không còn nhiều nữa, mà con trai viết thư tình càng ít, Trần Vi bình thường gặp phải đều là hỏi số điện thoại, Tô Tiếu chuyển nhiều nhất ấy cũng là sô cô la với gấu bông, vân vân, ở trong nhiều nhất là kèm thêm một tấm thiệp nhỏ, còn thư tình đơn thuần thế này, đúng là lần đầu tiên.
Trần Vi ho khan hai tiếng, “Lần đầu tiên mình nhìn thấy cậu, cũng không đặc biệt chú ý.”
Phụt. . .
Tô Tiếu thấy lời mở đầu của bức tình thư này quá là dung tục, nhất thời cũng lười chơi, chạy tới ngồi cạnh Trần Vi, nghển cổ qua.
Chữ viết màu xanh bút bi, tự tự tao nhã, từng nét chấm nét phẩy cũng rất bay bướm, cùng thân hình to con kia thực không hợp, nhưng lại nói nét chữ nết người, thì chỉ liếc qua, ấn tượng của Tô Tiếu với cậu bạn uy mãnh kia cũng tăng một chút, đương nhiên, cô tăng cũng chả có tác dụng gì, phải xem của Trần Vi cơ.
“Nhưng sau này tiếp xúc, mình phát hiện bản thân đã bị cậu thu hút sâu sắc. Không phải là vẻ ngoài khiến người ta không cách nào bỏ qua của cậu, mà là tính cách thẳng thắn của cậu.”
“Đa số các mỹ nữ khác đều yếu đuối, tựa như Lâm Đại Ngọc vậy, nhưng cậu thì không, cậu phong phong hỏa hỏa*, tựa như hỏa thụ ngân hoa, tựa như ớt chỉ thiên, tựa như pháo. . .”
*hung hăng, hùng hổ, ai đời viết thư tình như anh này
Trần Vi đọc đến đó, mặt đã đen một nửa.
Tô Tiếu để ý thấy nét chữ ở đoạn này cũng không thuận sướng lắm, ở giữa còn vết mực, nét chữ cũng có đôi chỗ vặn vẹo, tựa như lúc cầm bút thì đang cười vậy, chẳng lẽ to con kia một bên viết một bên cười? Dù sao cũng không thể bảo là hồi hộp đến run tay chứ nhỉ? Hoặc có lẽ là nhớ tới cây ớt chỉ thiên của lòng mình, nhất thời phấn khởi khó kìm nén?
“Cậu là lá cờ đỏ cao cao tung bay của lòng mình. . .”
Trần Vi giật giật khóe miệng, vò lá thư thành một đoàn quăng xuống đất, “Tình thư cái con khỉ, mẹ, trình độ nhà trẻ, tiếc cho cái nét chứ đẹp. “
Tô Tiếu khom người nhặt thư lên, “Đừng quăng mà, lâu lâu mới gặp được bức thư tình vui thế này.” Cô cẩn thận vuốt phẳng thư lại, cực kỳ diễn cảm tiếp tục đọc: “Cậu là lá cờ đỏ cao cao tung bay của lòng mình, là nữ thần tự do của lòng mình, khi mình xác định được tâm ý của bản thân, thì chuyện chờ mong nhất mỗi ngày là có thể nhìn thấy cậu. . .”
Tô Tiếu bên đọc bên nhìn Trần Vi cười gian, Trần Vi thẹn quá thành giận, cầm gấu bông trên giường ném về phía cô.
“Cậu thấy, hoặc không thấy mình, mình vẫn ở nơi đó, không vui không buồn.
Cậu nhớ, hoặc không nhớ mình, tình vẫn ở nơi đó, không đến không đi.
Cậu yêu, hoặc không yêu mình, yêu vẫn ở nơi đó, không tăng không giảm.
Cậu cùng, hoặc không cùng mình, tay mình vẫn ở trong tay cậu, không buông không bỏ.
Tiến vào lòng mình, hoặc là, để mình tiến vào lòng cậu.”
Lặng lẽ mà yêu, lặng lẽ thích. “
Trần Vi ngẩn ra một chút, “Sao trình độ lại tăng một cách đột ngột thế nhỉ?”
“Mù chữ!” Tô Tiếu đắc ý nguýt một cái, “Đây là của Trát Tây Lạp Mỗ • Đa Đa viết”
“Trần Văn Nhiên. Tên của to con kia cũng văn vẻ ra phết.” Ở cuối thư có ghi lại tên, ở trên còn dùng mực đỏ điểm chỉ, có xu hướng như là ký khế ước bán thân vậy, Tô Tiếu soi kĩ dấu vân tay ấy một lúc, phỏng chừng là ngón trỏ, cô tò mò đặt ngón cái của mình lên. giật mình phát hiện dấu văn tay này còn to hơn ngón cái của cô một vòng, lập tức chậc chậc than, “Cha mẹ cậu ta đặt cho cái tên văn nhã là thế, đáng tiếc cậu bé này lớn lên như con gấu.”
“Trần Văn Nhiên?”
“Ờ, nhà bà đấy.” Tô Tiếu nói.
“Có chút ấn tượng, trong đội bóng rổ là hậu vệ – dự bị.” Trần Vi một bên nói, bên xuống giường xỏ dép lượn vài vòng trong phòng, vặn eo một cái rồi mở máy lên.
“Không trả lời hả?” Tô Tiếu giơ bức thư trong tay lên hỏi.
“Tôi có bị nhũn não đâu!”
Tô Tiếu tiện tay ném tới mặt bàn để không bên cạnh, rồi cũng ngồi vào trước máy tính của mình.
Mấy phút sau, Trần Vi cũng onl.
“Vẫn còn thông báo của hệ thống, mở hệ thống sủng vật rồi?”
Tô Tiếu mở danh sách hảo hữu, gửi một tin mật cho Trần Vi.
Bạn nói với Vi Tiếu Hướng Noãn: 【Chuyển thế Yên La 】
“A a a! Đây là sủng vật?” Trần Vi the thé kêu.
“Chuẩn đấy, nhiệm vụ của hệ thống sủng vật là tôi làm đấy. hề hề!”
“Coi bộ dạng bà kìa!”
Trần Vi lên oai oai bên thế lực mình, vì trong phòng chỉ có cô nàng và Tô Tiếu, cho nên phần lớn thời gian, cô nàng chỉ cắm mic, rồi mở loa.
Vốn kênh oai oai ấy đang ầm ĩ, kết quả Trần Vi vừa mở miệng nói một câu, cả kênh đột nhiên lặng xuống.

Vài phút sau, mới có người nói: “Noãn Noãn tỷ tới rồi nha!”
Tô Tiếu bỗng nhớ tới bài post lúc nãy thấy trên diễn đàn.
Ông xã của Trần Vi và đồ đệ của Trần Vi dính vào nhau ở trong game.
Tô Tiếu liếc Trần Vi, chỉ thấy cô nàng nhíu mày một cái, sau đó hai tay đặt lên bàn phím lóc cóc gõ không ngừng, mấy giây sau, tiếng đinh đong của tin mật cũng vang lên liên tục.
Mày của Trần Vi càng nhíu sâu hơn.
“Không có chuyện gì chứ?” Tô Tiếu cẩn thận hỏi.
“Vốn là không, nhưng mấy người này lại thấy tôi có vẻ có chuyện, phiền chết được!” Trần vi nói xong, giậm chân một cái, làm cả cái ghế cũng dịch ra sau một chút, “Con đồ đệ điềm đạm đáng yêu ngu ngốc ấy xin lỗi tôi, đúng là chán ngán.” Dứt lời, cô nàng lại còng lưng ra dán mặt lại gần màn hình, bắt đầu gõ bàn phím.”
“Tôi chúc bọn họ trăm năm hảo hợp đoạn tử tuyệt tôn.”
” Chẳng phải bà không thèm để ý sao?”
Trần Vi nhướng mày, “Vốn tôi cũng không thèm đâu! Nhưng không thèm cũng không có nghĩa hành vi của nó có thể tha thứ được.”
Đúng lúc đó, Tô Tiếu nghe từ trong loa của Trần Vi phát ra một giọng nói ngọt nhũn, “Sư phụ, xin lỗi.”
Trần Vi trừng Tô Tiếu một cái, “Đi làm việc của bà đi!” Nói xong, cô nàng tắt loa luôn.
Tô Tiếu đành chuyển lực chú ý về lại màn hình của mình.
【Hệ thống 】 Tân hôn đại lễ, tân lang Lam Điều nói với tân nương Tích m, “Chấp tử tay.”
【Hệ thống 】 Tân hôn đại lễ, tân nương Tích m nói với tân lang Lam Điều, “Đem tử tha đi!”
“A! A! A! Bọn họ đã lén lút kết hôn mất rồi!”
Quân chủ của thế lực Thiên Nhai đương nhiên sẽ không lén lút vụng trộm kết hôn, chỉ vì tránh xuất hiện ngoài ý muốn lần nữa, bọn họ làm xong chính sự trước rồi mới công bố cho thiên hạ.
Nhìn xem, hệ thống tin tức vừa ra, 【Thiên hạ truyền âm 】đã ùn ùn nhảy ra, chớp mắt đã chiếm hết cả kênh.
Tô Tiếu nhìn dòng tin tức hệ thống màu đỏ kia ngẩn ra một hồi, ngay cả dây máu của mình đột ngột giảm đi cũng không chú ý.
【Gần 】 Mùa Hạ: Hứa Hứa sao không động đậy? Chẳng lẽ là treo máy?
Vừa khai hồng là một thích khách trong thế lực, ngày thường cũng khá thân với Tô Tiếu.
Tô Tiếu thu hồi tâm trạng, sau đó gửi một dấu hỏi lên kênh gần.
【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:?
【Gần 】Mùa Hạ: Tớ muốn bái Bất Niệm Tình Thâm làm sư phụ, dạy tớ chơi thích khách, sư phụ bảo phải đánh cậu trước mới làm đồ đệ người được. (Biểu tình thẹn thùng).
【Gần 】Mùa Hạ: Hứa Hứa, tớ tới nè!
Dứt lời, Mùa Hạ biến mất ngay trước mắt Tô Tiếu.
【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:. . .
【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Bổ đầy máu ình đi.
MẸ!
Trên bản đồ, bên cạnh một tảng đá bốc lên một hàng chữ nhỏ, chỉ nghe tiếng, không thấy người. Đúng lúc đó, Mùa Hạ lại bị đánh hiện ra, bên cạnh Mặc Mặc Vô Ngữ nổi lên một cái khung.
【Gần 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Miễn phí bắt thích khách cho cô lần thứ nhất.
Dứt lời, Mặc Mặc Vô Ngữ lại bắn một mũi tên, Bất Niệm Tình Thâm ngồi xổm dưới tảng đá, cái dáng vẻ y như đang đi nặng.
【Gần 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Lần thứ hai.
Ngay sau đó, Mặc Mặc Vô Ngữ nhảy hai ba bước, trước mặt cô, bay đi.
【Gần 】 Mùa Hạ: . . .
【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: . . .
【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: . . .
Tô Tiếu nghĩ, nick phụ Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên của cô, có lẽ luyện cung tiễn thủ cũng được.
“Cố Mặc kết hôn rồi, tôi lên oai oai bên bọn họ, dò la cho bà một chút!” Trần Vi vội vàng nói.
Tô Tiếu lại ngây ra một chút, vụ gián đoạn mới nãy, làm cô suýt chút nữa quên mất việc Cố Mặc kết hôn.

Vừa đăng nhập oai oai, từ trong đã truyền ra tiếng ca.
“Là Cố Mặc đang hát>”
Tô Tiếu có thể nhận ra giọng Cố Mặc, dù sao ngày đó, lần đầu tâm động, cũng là nghe được giọng cậu ta đọc thơ trước. Cậu ta đang hát tình ca của Trương Tín Triết, giọng hát ôn nhu như muốn chảy ra cả nước.
Tô Tiếu nghe bài hát của Cố Mặc, mắt chăm chăm vào màn hình game.
Đôi vợ chồng tân hôn nhận được rất nhiều lời chúc phúc, ngay cả Trữ Lam cũng phát chúc mừng.
【Thiên hạ 】 Biển Màu Xanh Đậm: Chúc mừng, hạnh phúc.
Tô Tiếu vô thức dựng tai lên, ngoài hành lang, không nghe thấy tiếng khóc. Cô nhớ lại hình ảnh Trữ Lam ôm cánh tay Cố Mặc cười đến ngọt ngào, lẽ nào, cô ta đã tách riêng được trò chơi với hiện thực?
Cố Mặc cho cô ta hiện thực?
Cho nên cô ta thành toàn Cố Mặc trong game?
Tô Tiếu bĩu môi, sau đó mua hai cái Thiên hạ truyền âm. Một dùng để mở bài, một dùng để kết bài.
Cô chỉ đánh lại câu thoại lúc nãy của Trần Vi.
【Thiên hạ 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chúc các ngươi trăm năm hảo hợp, đoạn tử tuyệt tôn.
Phát xong, kết quả cô bị một đám người pm chửi mắng, bị phát thiên hạ mắng, cuối cùng còn bị hệ thống cấm ngôn luôn. Cô bi thương chạy đến ngoài Cửu Lê thành làm nhiệm vụ giải trừ cấm ngôn, hai thích khách một trái một phải theo sau đuôi cô.
=)) nhắc tới nhiệm vụ cấm ngôn bạn lại thấy buồn cười
Tô Tiếu: “. . .”
【Thiên hạ 】 Phượng Tê Ngô: Nhân yêu chết tiệt, kết hôn ngươi cũng làm loạn, vô sỉ! Một lũ hèn hạ nam của Phù Vân Các!
【Thiên hạ 】 Vi Tiếu Hướng Noãn: Chúc các ngươi trăm năm hảo hợp, đoạn tử tuyệt tôn.
Đương nhiên, Trần Vi mắng thực ra là đồ đệ Thu Tiểu Tiểu với ông chồng Mặc Như Sênh của cô nàng. à không, là chồng trước.
Nhưng bởi vì không chỉ tên nói họ, hỏa lực của Thiên Nhai cũng ập đến. Vi Tiếu Hướng Noãn là nguyên lão của Tiếu Khán Yên Vân, Tiếu Khán Yên Vân tuy nói là thế lực trung lập, nhưng người chơi cũng không ít, thực lực cũng không yếu, cho nên một câu nói như vậy, tự nhiên sẽ khiền người nào đó suy nghĩ viển vông.
【Thiên hạ 】 Tích m: Tiếu Khán Yên Vân có ý gì đây?
【Thiên hạ 】 Phượng Tê Ngô: Vi Tiếu Hướng Noãn ngươi mắng ai hả?
【Thiên hạ 】 Vi Tiếu Hướng Noãn: Mắng cẩu nam nữ.
Trần Vi tiếp tục không làm rõ, thì bọn họ cũng tự chụp mũ, đương nhiên, thế lực bọn họ thì biết Trần Vi mắng ai, chỉ là nhảy ra nói cũng không ổn lắm.
【Thiên hạ 】 Mặc Như Sênh: Tiểu Noãn, đừng náo loạn nữa.
Trần Vi nghoẹo đầu sang, “Thực ra tôi mắng ấy là Cố Mặc, sao gã này lại cứ tưởng tôi mắng hắn ta nhỉ? ?”
Tô Tiếu oán thầm, ngay cả tôi cũng tưởng bà mắng hắn ta nha! “Trữ Lam còn phát Thiên hạ chúc phúc hả? Hai ngày trước tôi còn thấy cô ta đỡ Cố Mặc, tôi còn tưởng bọn họ đời thực rồi chứ? Sao hôm nay lại cùng Tích m kết hôn?”
“Không hiện thực, cũng có ái muội mà!” Trần Vi thở dài một hơi, “Sợ nhất ấy là những thứ ái muội hư tình giả ý, mấy gã trai đẹp mã được nhiều gái theo đều chẳng ra gì, chậc chậc. Thông thường nữ sinh nào có dũng khí lớn vậy mà đi thổ lộ, cũng giống bà, làm con rùa rụt đầu là tốt rồi, mà đã thổ lộ, là vì nhiều lúc thấy mình có hi vọng, đương nhiên là vì hắn ta có biểu hiển gì đó, làm người ta trong lòng hiểu sai, đó chính là ái muội. Mà một người đàn ông chơi trò ái muội, không phải là đàn ông tốt.”
Tô Tiếu trầm ngâm một lát, không nói gì, chỉ lẳng lặng mím môi.
Trần Vi lại chỉ vào màn hình game nói, ” Thì cũng giống Mặc Như Sênh này, tôi cũng không thể nói chỉ có Thu Tiểu Tiểu quyến rũ gã ấy đúng không? Gã bình thường đối với các em gái đặc biệt quan tâm săn sóc, nói dễ nghe là niềm nở thân thiết, nói khó nghe, thì rõ là mình trong game đã có vợ, còn ân cần với các cô nàng khác, chính là có vấn đề về nhân phẩm.”
“Thế sao lúc trước bà còn lấy hắn!” Tô Tiếu hỏi.
“Chẳng phải vì chán quá à, với lại tôi kết hôn sớm á, lúc đó 80 người kết hôn đầu tiên còn được thưởng, dây trang sức hình trái tim ấy đẹp như thế, tôi muốn mà. . .” Trần Vi nháy mắt đưa tình với Tô Tiếu, Tô Tiếu bỗng cảm thấy, Mặc Như Sênh kỳ thực rất đáng thương.
Trong game có rất nhiều đôi vợ chồng chia tay, có rất nhiều tiểu tam với kẻ đa tình phụ lòng hán.
Ông xã chạy với đồ đệ tiểu tam rồi, vốn là một tình tiết cực kỳ cẩu huyết bi tình, nhưng rơi vào Trần Vi, cũng không đủ đô. Tô Tiếu nghĩ, mặc dù là trò chơi, cô cũng không kết hôn tùy tiện.
Nếu có ngày cô kết hôn, thì chứng tỏ là cô thật sự thích. Dù cho chỉ thích nhân vật trong trò chơi ấy. Cho nên xảy ra chuyện như của Trần Vi, cô nhất định sẽ khó mà chịu được.
“Trò chơi ấy mà, chỉ có vô tâm, mới không bị tổn thương.” Trần Vi bỗng nói.
“Ừ!” Tô Tiếu gật đầu, trong lòng im lặng bổ sung một câu, có lẽ là vậy!
Lúc đó, trong nhóm oai oai đột nhiên đinh đang vài tiếng.

Tô Tiếu mở oai oai ra, phát tin trong nhóm là đạo sĩ Khe Suối bỉ ổi của thế lực.
Khe Suối: Mau mau tới xem ‘gian tình’ nha!
Đợi hình ảnh load xong, Tô Tiếu thấy ấy là ngoài thành Cửu Lê, cô đang tân tân khổ khổ hái hoa, tiếp đó Bất Niệm Tình Thâm đang ngồi bên cạnh cô, thời gian ngưng đọng, ánh mắt hắn ta thâm trầm, cô khom lưng hái hoa, vì thế cho nên, mặt của hai người dựa vào rất gần nhau.
Lúc này, trong game, trên địa đồ chỉ có Mùa Hạ nhảy qua nhảy lại.
Cô biết Bất Niệm Tình Thâm ẩn thân đâu đó chung quanh, lại không biết hắn ta vẫn luôn ở cạnh cô.
. . .
Nhưng mà chẳng lãng mạn một tí tẹo nào cả.
Tô Tiếu cảm thấy má mình không nóng lên, mà là tê tê á, mẹ ơi!
Sởn hết cả gai ốc à nha!
Chương 19:
【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa cô khiến người ta công phẫn rồi kìa!
【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Nhưng được Vi Tiếu Hướng Noãn thành công dời đi rồi.
Kẻ đi phá đám hôn lễ luôn sẽ bị phần lớn người chơi sỉ vả, cho nên Tô Tiếu lúc này chắc đã tấp lấy một thân cừu hận, mở kênh môn phái xem một cái, cũng có rất nhiều cô nương chính nghĩa đang lên án cô và Trần Vi, dẫn đầu trong đó đương nhiên là người của thế lực Thiên Nhai.
【Thế lực 】 Khe Suối: Lẽ nào chúng ta sắp trở thành công địch toàn serve? Thật là tiêu sái, thật là pro quá đi mất!
【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Ai, ai, đây không phải là dự tính ban đầu của ta á, lý tưởng của ta đã bị đám tai họa các người chà đạp mất rồi!
【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: 凸!
Hái xong 20 đóa hoa, rốt cuộc Tô Tiếu đã hoàn thành nhiệm vụ cấm ngôn.
Trong túi đồ của cô còn có một cái 【Thiên hạ truyền âm 】, lúc trước đã nói, một cái dùng mở bài, một cái dùng để kết bài.
【Thiên hạ 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Lam Điều, ta vì ngươi trả giá nhiều như vậy, vì ngươi tới Phù Vân Các làm nội ứng, vì ngươi trả giá tất thảy, tại sao? Chỉ vì ta không phải con gái? Ta thích ngươi, ta thích ngươi mà, khi xưa chẳng phải ngươi nói giới tính không thành vấn đề đó sao?
Tô Tiếu vốn còn định nói mấy lời buồn nôn nữa, ngờ đâu thiên hạ truyền âm cũng giới hạn số chữ, cô cũng chẳng muốn tốn tiền mua thêm cái nữa, chỉ đành bỏ.
Trần Vi ở bên cạnh cười đến hụt cả hơi, bên ho khan, bên chỉ vào Tô Tiếu, “Bà, bà thật trâu bò!”
Tô Tiếu đắc ý nhướng nhướng mày.
Xem, Thiên hạ vừa ra, mũi thảo luận trong môn phái đã đổi chiều rồi.
Cái nghiệp thầy thuốc này, người chơi phần lớn là con gái.
Mà xã hội đương thời, con gái phần lớn là hủ nữ.
Cho nên dưới sự YY của đông đảo hủ nữ lang, Tô Tiễu đã trở thành một tiểu thụ vì yêu mà trả giá hết thảy cay đắng, khiến người ta thương tiếc, mà Lam Điều, thì chớp mắt đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Người của Phù Vân Các đều biết Tô Tiếu là nữ,còn lên oai oai nghiệm chứng bản thân nữa á, hơn nữa chơi cùng nhau lâu như thế, cống hiến của Tô Tiếu cho thế lực cũng rất rõ ràng, huống gì mấy ngày trước, những người không dốc lòng lắm với thế lực cũng đã rút ra rồi, còn lại đều là các lão làng cùng chiến đấu, tin tưởng nhau, cho nên Tô Tiếu cũng không lo bọn họ sẽ nghi ngờ, xem, Hoa Vô TÌnh đã lớn tiếng tưởng thưởng trong thế lực.
【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Ái đồ, con tẫn đắc ta chân truyền.
Phía dưới tung hoa hoan hô ngợp trời.
Tô Tiếu nghĩ thầm, Cố Mặc lúc này có xanh mét cả mặt không nhỉ? Giống như quả dưa chuột ấy?
“Bà xuống tay được thật!” Trần Vi nói.
“Nào có, như vậy chẳng phải cậu ta sẽ sâu sắc mà nhớ tôi sao?” Tô Tiếu thuận miệng nói.
“Cậu ta vẫn luôn sâu sắc nhớ bà mà, Hứa Ngải Dĩ Thâm.” Trần Vi cười hì hì tiếp lời, mà Tô Tiếu lại có chút hoảng, vừa nãy cô nói như vậy, tựa hồ có nguyên nhân gì khác.
Cô ghét Cố Mặc ái muội không rõ, tuy rằng đối tượng không phải là cô.
Thật giống như ngày đó năm đó, dưới ánh mặt trời, trong lòng cô đã vẽ nên một chàng hoàng tử, thế mà nay phát hiện, thật ra cậu ta cũng chẳng tốt, chẳng sáng lòe lòe đến vậy.
Mất mát, có, cô thấy rất mất mát. Cho nên phần mất mát ấy đã hóa thành ý chí chiến đấu, hóa thành lời thiên hạ truyền âm khiến Lam Điều ‘bi kịch’ kia.
【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Ai.
【Gần 】 Bất Niệm Tình Thâm: Thôi bỏ đi.
Thích khách hiện thân ở trước mặt cô, sau đó từng bước tang thương bỏ đi.
Ma xui quỷ khiến thế nào, Tô Tiếu mật ngữ hắn.
Bạn nói với Bất Niệm Tình Thâm: Bỏ cái gì?
Bất Niệm Tình Thâm nói với bạn: . . .
Lòng tò mò của Tô Tiếu đã bành trướng đến vô cùng.
Bất Niệm Tình Thâm nói với bạn: Tôi hâm mộ dũng khí truy cầu tình yêu đích thực của cậu.
Tô Tiếu:”. . .”
Qua vài giây, mật ngữ của đối phương lại truyền tới.

Bất Niệm Tình Thâm nói với bạn: Lam Điều không thích con trai.
Tô Tiếu nao nao, rồi lập tức đáp, “Sao anh lại xác định như vậy?”
Chẳng lẽ Bất Niệm Tình Thâm cũng học trong trường này? Dù sao thì học sinh của trường cơ bản cũng đều ở đây, cũng lập được vài nhóm, trên BBS trường còn có một mục chuyên về game, Bất Niệm Tình Thâm này lẽ nào cũng là thành viên trong đó, bằng không sao lại dùng ngữ khí khẳng định vậy chứ.
Hệ thống: Hảo hữu của bạn đã logout.
Ặc. . .
Lúc nãy xảy ra nhiều chuyện quá, cô cũng chưa có thời gian tỉ mỉ nghiên cứu phần thưởng của nhiệm vụ. Tuy phần thưởng to nhất là sủng vật, nhưng cô còn có một tấm vũ khí phối phương rất quan trọng ——【 Châm ° Trần ai phân loạn 】
Thế lực bởi vụ rối ren mấy hôm trước đã đi không ít người, trong đó nhiều nhất là mấy người mới vừa mãn cấp, trang bị còn kém, hoặc là người chơi hưu nhàn, dù sao bây giờ ở dã ngoại tranh chấp không ngừng, ai cũng không muốn đang lúc mình làm nhiệm vụ, đào vật liệu, đều bị kẻ địch giết, hồi trước coi như tám lạng nửa cân với Thiên Nhai, giờ thêm cả liên minh của Bích Hải Lộng Triều Thanh, bên cô coi như bị chèn ép triệt để. Cho nên người ta bỏ đi, cũng không trách được.
Tô Tiếu vẫn là bảo mẫu của Phù Vân Các, nên với các kỹ năng sinh hoạt của thành viên trong thế lực khá là quen thuộc. Thế nên giờ, cô nhớ lại toàn bộ người trong thế lực một phen, bỗng phát hiện thế mà không có một ai học chế tạo vũ khí hết.
Cô có chút không cam lòng.
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Có ai học chế tạo không?
【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Ta.
【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: 【Châm ° Trần ai phân loạn 】
【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: Ta. . .mới cấp 10.
Tô Tiếu quả thật mặc mặc vô ngữ rồi.
Kỹ năng sinh hoạt sau khi học ở NPC thì đã cấp 10 rồi, mãn cấp là 80, cho nên tên Mặc Mặc Vô Ngữ này, kỳ thực vốn đâu có luyện kỹ năng sinh hoạt, nói cũng bằng thừa.
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Hứa Hứa con đã có ”hàng” rồi à, châm tốt đó!
【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Bán cho người ta, cũng không lời nhiều. Hiện giờ phối phương này cơ bản chưa xuất hiện, chúng ta học làm châm rồi bán còn lời hơn bán phối phương.
【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Ta lập tức đi bỏ thu thập, học chế tạo.
【Thế lực nguyên lão】Cố Hi Bạch: Thôi đi ông, xem trị may mắn của nick ông kìa, hái thuốc cũng toàn ra thấp kém, còn làm vũ khí, chẳng biết phẩm chất còn phải thấp đến mức nào.
Trò Tiêu Dao này, kỹ năng sinh hoạt của mỗi một nick, đều có trị may mắn của nó, tựa như hệ thống thấy bạn thích hợp rèn sắt, kết quả bạn cứ vùi đầu học thêu thùa, thành quả tự nhiên là kém xa.
Đương nhiên, trị may mắn ấy là ẩn, chỉ có người chơi khi chế tạo tự đoán ra. Phẩm chất mãn điểm của vũ khí và trang bị là 300, Bất quá giờ phổ biến 280 cũng đã tính là cực phẩm, nếu người chơi trị may mắn thấp, đồ chế tác ra có phẩm chất thấp hơn mười điểm cũng không phải không có, cho nên nói, trị may mắn rất là quan trọng.
Loạn Đánh Tỳ Bà hái thuốc bình thường toàn đào ra thảo dược chất lượng kém, sờ BOSS cho tới nay đều đen đến mức khiến người ta phát cuồng, cho nên nhân phẩm của hắn đã bị bang chúng thế lực nghi ngờ, còn dâng tặng cái danh hào – “Hắc môi”*.
* môi = nấm mốc, mốc
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Luyện nick phụ kỹ năng sinh hoạt đi. Dù gì thăng cấp cũng nhanh, để Tiểu Bạch mang đi thăng cấp ba ngày là mãn, kỹ năng sinh hoạt thì vừa thăng cấp vừa luyện.
【Thế lực thượng thư】 Cố Hi Bạch: OK. Tuyệt đối không vấn đề.
Kỳ thực Tô Tiếu cũng có ý này.
【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Vậy tôi đi chơi nick phụ nhé.
【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Hứa Hứa à, ta vẫn muốn làm sư phụ con.
【Thế lực thượng thư】Cố Hi Bạch: Phải có chỗ cho ta nếu không không mang.
【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: +1. . .
【Thế lực 】Mùa Hạ: Tớ cũng muốn, tớ cũng muốn!
Máy tính của Tô Tiếu tuy có thể mở kép, nhưng vẫn hơi giật một chút, cho nên cô thoát Hứa Ngải Dĩ Thâm, chuyển sang đăng nhập vào Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên.
Tiếu Ngữ Ngưng Nhiên chỉ có 1 cấp, đang ở nơi sinh của tân thủ Đạo Hương thôn.
Cô tốn 10 phút luyện tới cấp 10, sau đó ngồi xe ngựa tới Trường An.
Nửa tiếng sau, cô thăng tới cấp 15, đã có thể chọn môn phái. Ở Hồng y doanh trù trừ hồi lâu, rồi Tô Tiếu lựa chọn cung tiễn thủ.
Cung tiễn thủ có thể thấy được thích khách.
Sau đó cô có thể mở hai nick đi cùng nhau, như vậy Bất Niệm Tình Thâm sẽ không chốn che thân nữa rồi.
Cô không bao giờ còn phải sợ tên âm hồn không tan kia nữa. . .
Sau khi gia nhập môn phái, Tô Tiếu lần lượt chat mật với Cố Hi Bạch và Mặc Mặc Vô Ngữ.
Cố Hi Bạch là tàng kiếm, có kỹ năng quần quái lợi hại, xoay vòng quanh đàn quái có thể miểu sát được một đống, quả thực là lựa chọn hàng đầu để mang nick nhỏ thăng cấp. Còn Mặc Mặc Vô Ngữ là cung tiễn thủ, kỹ năng thêm điểm và thao tác đương nhiên là cần hỏi hắn.
Tiếp đó, hệ thống thông báo tới, cô đã thành đồ đệ của hai người.
Lát sau, một tin chat mật nhảy ra.
Hoa Vô Tình nói với bạn: Hứa Hứa con vong ân phụ nghĩa, dĩ nhiên không để ta làm sư phụ.
Hoa Vô Tình nói với bạn: Châm học xong rồi cho ta một cái nha~ (Biểu tình xấu hổ)
Bạn nói với Hoa Vô Tình: 凸!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.