Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên

Chương 15: Ngọc Mê Lâm của Chu Tước quốc


Đọc truyện Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên – Chương 15: Ngọc Mê Lâm của Chu Tước quốc

Phong Vũ không hề hay biết mình vừa gây ra một trận sóng gió trong kinh thành, hiện nay nàng đang ung dung chậm rãi trên đường đến Chu Tước quốc. Nàng muốn đi đến ba đại cường quốc còn lại để lịch luyện và tham quan, mà gần Thanh Long quốc nhất chính là Chu Tước quốc.

Phong Vũ nghe nói ở Chu Tước quốc có một nơi gọi là Ngọc Ma Lâm- cực kỳ quỷ dị, nguy hiểm trừ phi thực lực từ thất cấp trở lên mới có thể may mắn an toàn ra ngoài. Dù vậy nơi này trở thành nơi cho những đệ tử trẻ tuổi có thiên phú của các đại gia tộc hay hoàng tộc đến đây rèn luyện. Đương nhiên phải có cả trưởng lão của gia tộc đi theo cùng, bằng không cho dù là cấp Thống Lĩnh đến Ngọc Ma Lâm cũng đều có đến không thể về.

Sau một tuần cuối cùng Phong Vũ cũng đến Chu Tước quốc, thật ra nếu Phong Vũ muốn có thể trong một ngày là nàng có thể đến nơi với Phong nguyên tố nhưng Phong Vũ muốn rèn luyện thêm nên đi bộ còn mang theo đá nặng trăm cân. Ngoài ra Phong Vũ muốn ngắm cảnh, sự yên bình của thiên nhiên khi trước nàng luôn tập trung vào huấn luyện, quản lý công ty, lãnh đạo tổ chức nên không bao giờ có thời gian rảnh. Nói trắng ra Phong Vũ không hề có tuổi thơ của một đứa trẻ, luôn bận bịu nên không hề hay biết khung cảnh xung quanh hay kết bạn bè.

Sống 18 năm trên Trái Đất nhưng ngoại trừ công việc và gia tộc ra Phong Vũ không hề để ý bất cứ thứ gì, không bạn bè, không cảm xúc luôn vùi đầu vào công việc. Nên hiện giờ được đến đây Phong Vũ sẽ cố gắng yêu thương bản thân hơn, làm những gì bản thân đã bở lỡ trước đây, tận hưởng sự thanh bình yên tỉnh và vẻ đẹp của thiên nhiên vì nàng biết có lẽ không lâu sau nàng sẽ không còn thời gian để ngồi ngắm sao, ngắm khung cảnh tuyệt mỹ nữa.

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

Những nơi này là nơi mà Phong Vũ đã đi qua trên đường đến Chu tước quốc, Phong Vũ không khỏi cảm thán thật sự rất đẹp. Trên đường đi Phong Vũ cũng cho Tôn Hỏa và Lôi Chấn ra ngoài, nàng biết bọn chúng cũng không thích ở trong mà hiện tại đường đi đến Chu tước cũng không có nhiều người vì Phong Vũ chọn con đường khó đi nguy hiểm nhất.

Tuy trên đường đi có chút khó khăn, nhưng khung cảnh thì rất đẹp như mơ vậy, dưới uy áp của Tôn Hỏa và Lôi Chấn căn bản chẳng có con ma thú nào dám lại gần nàng, chúng không ngốc đến nỗi đi đấu với hai ma thú cửu cấp đâu dù chúng cấp có cao hơn cũng không dám vì sao!! tất nhiên là khi chúng thấy Phong Vũ đi bên cạnh rồi. Triệu hồi sư, chúng thà trốn chứ không dám lộ diện nếu không bị chọn chúng sẽ mất đi tự do nên nhờ vậy suốt quãng đường trừ đường có chút khó đi thì nhóm của Phong Vũ rất nhàn nhã a~.


Sau khi qua cổng thành, Phong Vũ lập tức hướng Ngọc Ma Lâm đi đến dù cho kinh thành này có nhộn nhịp hay ồn ào gì thì nàng cũng không quan tâm. Dù nó có chút khác với kinh thành ở Thanh Long quốc nhưng gây hứng thú với nàng chỉ có Ngọc Ma Lâm. Và tất nhiên trước khi vào thành Phong Vũ đã quăng hai con ma thú vào trong chỉ để Bạch Cầu ở cạnh nàng.

Như con gió thoảng qua phút chốc nàng đã đứng trước Ngọc Ma Lâm, những người trong kinh thành có chốc ngơ ngác, không nhìn rõ cứ nghĩ là con gió thoảng qua nhưng tại tửu lâu có một bạch y nam nhân nhìn xuống thấy tốc độ của bóng dáng nhỏ bé có chút kinh ngạc, ánh mắt lóe tia hứng thú “không ngờ Chu Tước quốc này cũng có nhân tài, tốc độ đó nếu không phải hắn tin mắt chỉ sợ sẽ tưởng cơn gió chứ không phải thì người, đến cả hắn cũng không nhanh như vậy, không biết là ai nhưng hy vọng có duyên sẽ gặp lại”

Tốc độ Phong Vũ nhanh như vậy là do bản chất yêu nghiệt của nàng, vừa là chiến sĩ còn là ma pháp sư, thân thể mạnh mẽ cộng với khả năng điều khiển nguyên tố của nàng đã hoàn mỹ đến cực điểm cho dù hiện giờ cấp bậc Thống Lĩnh muốn đuổi theo là không thể, còn cấp Quân Chủ chỉ sợ có chút khó khăn.

Không mạnh bằng họ nhưng kỹ thuật điều khiển của Phong Vũ thì không người nào địch lại được.Do nàng có đầu óc nhạy bén, cực thông minh,luôn luyện tập chăm chỉ nên sự điều khiển nguyên tố của Phong Vũ đã đạt đến mức huyền thoại “điều khiển tùy thích”, giống như là hòa mình vào thiên nhiên làm bạn với chúng chỉ cần Phong Vũ động ý nghĩ thì xung quanh sẽ làm theo ý nàng, cứ như Phong Vũ là chủ của chúng mà hết sức phục tùng mệnh lệnh. Có thể nói Phong Vũ chính là người đầu tiên sáng tạo ra cách điều khiển theo kiểu này và là người duy nhất có thể thực hiện, vô cùng đặc biệt n.

Nàng hiện nay còn nghe được tiếng nói của gió, điều này làm Tạp Vân Phi vô cùng kinh ngạc và rất khâm phục nàng, không nói tới việc nghe được tiếng nói của gió, việc điều khiển nguyên tố kiểu này đã làm lão mở rộng tầm mắt không ngờ còn có cách làm giống vậy chỉ sợ chỉ có mỗi Phong Vũ mới làm được, còn việc nghe được tiếng nói của gió càng làm lão kinh ngạc hơn, cái này so với nguyên tố hỏa hệ phượng hoàng hay thủy hệ biến dị ngàn năm càng hiếm hơn, là cực hiếm trong cực hiếm nha nó chỉ là huyền thoại thôi trước giờ chưa từng ai có được, nó ngay cả trong mơ cũng không ai dám nghĩ đến cư nhiên nha đầu này có được, xem ra thân thế của nha đầu này không phải bình thường.


Một tháng sau, Phong Vũ đã ở trong Ngọc Ma Lâm này không khỏi thất vọng, nàng thấy nó không hề giống trong lời đồn, ma thú trong đây rất ít cấp cao nhất nàng gặp cũng chỉ bát cấp không thấy một con cửu cấp nào, Phong Vũ đến đây vì nghe nó rất huyền bí nàng còn mong gặp được ma thú ngang cấp chiến đấu một phen sẵn tiện nếu hợp nàng sẽ khế ước nhưng không theo ý nàng.

Sau khi nàng chiến đấu với 5 con ma thú bát cấp và giết chúng thì toàn bộ ma thú trong rừng thấy nàng đều trốn mất dạng. Thật ra thì cũng có ma thú cấp cao hơn nhưng chúng không dám lộ diện, chúng không ngu một người một mình đối đầu tận 5 con ma thú bát cấp mà vẫn thắng, còn vô cùng nhàn nhã nhẹ nhàng giải quyết chúng nên bọn ma thú cao cấp không dám manh động.

Đêm nay Phong Vũ lại đốt lữa nướng thịt như thường, tuy thất vọng khi không thấy con ma thú cửu cấp nào nhưng một tháng trong đây nàng thu thập không tệ dù số lượng không bằng Mê Vụ Lâm Sâm nhưng chất lượng đều cao hơn nhiều cấp thấp nhất nàng thu hoạch được cũng là ngũ cấp a~. Phong Vũ định hết đêm nay,sáng mai vào thành bán ma thạch sẽ tiếp tục lên đường đến Bạch Hổ quốc. Vừa nướng thịt vừa suy nghĩ kế hoạch lên đường, vừa cảm thán quả nhiên ma thú cấp càng cao thịt càng ngon nha~.

Nếu để người khác biết được chỉ sợ họ sẽ kinh hãi, phải biết thịt của ma thú rất trân quý, rất dinh dưỡng và tốt cho sức khỏe nên các đại gia tộc hay hoàng tộc rất ưu chuộng nhưng họ cũng chỉ được thưởng thức cao lắm là thịt ma thú ngũ cấp còn Phong Vũ thì ăn như cơm bữa, nàng ngày nào cũng ăn vì số lượng ma thú bị nàng giết đã đến con số không đếm được đến Tạp Vân Phi thấy cũng tặc lưỡi, quá biết hưởng thụ.

Còn Tôn Hỏa với Lôi Chấn thì khỏi nói, chúng cực kỳ hưởng thụ dù ở với chủ nhân luôn ngủ ngoài trời nhưng chúng thích dù sao bản chất của chúng cũng là ma thú dù đã bị thu phục nhưng ngoài Phong Vũ ra chúng rất ghét con người, kinh thường nhân loại. Mà ở bên Phong Vũ nàng luôn ở trong rừng, ngủ ngoài trời ngắm nhìn bầu trời đêm mỹ lệ còn có chủ nhân của chúng nướng thịt ngày một ngon, tới nỗi cái gọi là mỹ vị nhân gian cũng không bằng.

Dần dần sống với Phong Vũ, chúng thấy được tính cách của nàng không giống những triệu hồi sư khác, khi chiến đấu với ma thú dù có mạnh đến đâu nàng luôn cho chúng ở bên trong tự mình chiến đấu, nàng coi chúng là bằng hữu mà đối xử cùng ăn cùng ngủ, theo thời gian chúng muốn ở cạnh nàng làm bạn với nàng, bảo vệ nàng.

Lúc đầu Lôi Chấn khế ước với nàng vì thịt, Tôn Hỏa thì bị cưỡng ép thì bây giờ chúng thực sự thích ở bên cạnh nàng, chúng cảm thấy thật may mắn khi gặp nàng, khi nàng là chủ nhân của chúng. Hai ma thú như hứa trước cùng thề với bản thân sau này sẽ cùng nàng đồng cam cộng khổ, có chết cũng không từ.


Sau khoảng thời gian không tính là dài nhưng cũng đủ để kéo khoảng cách giữa người và thú lại gần nhau, giữa họ không còn là quan hệ chủ tớ mà là người thân là bằng hữu của nhau.

Còn Bạch Cầu cũng vui vẻ không kém, Phong Vũ ở Ngọc Ma Lâm giết ma thú thấp nhất cũng là ngũ cấp nên chất lượng ma thạch nó được nàng cho cũng cao hơn. Phong vũ cũng hào phóng, nàng không quan tâm lắm đến chuyện tiền bạc vì nàng có thể kiếm được nên không lo, mỗi ngày nàng đều cho Bạch Cầu một viên ma thạch thấp nhất là tứ cấp nhưng cũng bắt nó ăn thịt ma thú, dù nàng có nhiều ma thạch nhưng nếu có như vậy Bạch Cầu sẽ ỷ lại nên nàng đã dạy dỗ đó, sau hơn hai tuần huấn luyện không làm Phong Vũ thất vọng Bạch Cầu đã ăn được thịt ma thú, cũng ăn rất ngon lành vui vẻ chỉ là không bằng khi ăn ma thạch thôi.

Từ một ngày ăn ba viên ma thạch hiện giờ mỗi ngày một viên có bữa nó chỉ ăn thịt ma thú. Phong Vũ rất hài lòng với kết quả này nhưng nàng không biết nếu để người khác biết nàng nuôi Bạch Cầu theo kiểu này chỉ sợ sẽ tức chết, ma thạch trân quý đắt như nào mà nàng cho ma sủng ăn như kẹo vậy. Không ăn ma thạch thì ăn thịt ma thú, nó cũng trân quý không kém. Tạp Vân Phi lâu lâu cũng rủa nàng là đồ phá của. Nếu Phong Vũ biết có khi kêu oan uổn a~, nàng giết nhiều ma thú như vậy thịt chất thành đống không ăn qua ngày làm sao hết uổng phí a, [TvT tỷ a~ tỷ còn không nói mình phá của đi]

Ba con ma thú được Phong Vũ nuôi vô cùng tốt, ngày ngày ăn thịt ma thú không những không ngán mà còn rất thích vì mỗi lần Phong Vũ đều biến tấu nên ăn mỗi ngày mùi vị đều khác nhau khiến chúng càng khâm phục nàng, chủ nhân nướng thịt hảo ngon a~

Số ma thạch Phong Vũ kiếm được ở Ngọc Mê Lâm này tuy không bằng Mê Vụ Lâm Sâm nhưng cái chất lượng cũng đủ dọa người, 25 viên ngũ cấp, 10 viên lục cấp, 7 viên thất cấp, 5 viên bát cấp. Phong Vũ cảm thấy lần này thu hoạch cũng không tệ, hơi ít nhưng bán cũng đủ tiền sài. Để người khác biết cái chữ”không tệ” của nàng chắc tức chết, đến người trong hoàng tộc hay đại gia tộc cũng không có nhiều ma thạch như nàng, cái số nàng kiếm được mà nàng nói không tệ trong mắt người khác là cả gia tài chỉ dám mơ không dám nghĩ.

Nói vậy cũng có chút tội cho Phong Vũ vì số lượng ma thạch nàng kiếm được đã chất thành đống đến đếm cũng mệt nên nhìn thấy số lượng nàng kiếm được ở Ngọc Ma Lâm cảm thấy không tệ cũng bình thường, nhìn sơ qua đống ma thạch của nàng trong không gian cũng biết ít nhất là trăm viên ngay cả Tạp Vân Phi lâu lâu để ý đống ma thạch của nàng ngày một dâng lên cũng muốn chửi tục, mẹ nó nha đầu này nó biến thái vừa vừa thôi, ở chung với quái vật này có ngày lão sẽ giảm thọ vì sock mất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.