Yêu Người Mộng Mơ

Chương 13: Tin nhắn


Đọc truyện Yêu Người Mộng Mơ – Chương 13: Tin nhắn

6 giờ sáng….

Rain loay hoay tìm cách phóng lên giường bằng đôi chân ngắn của mình . Cuối cùng cũng lên được , Rain quắc đuôi chạy đến lè lưỡi liếm lấy gương mặt của người đang còn ham ngủ . Nam Cung Thanh đang say ngủ , bỗng bị cái gì đó ướt ướt lướt trên mặt . Hơi nhột , cô cố gắng mở mắt thì thấy Rain đang loi nhoi cọ ngoạy trong lòng cô . Khẽ cười , cô ngồi dậy nhất bỗng Rain lên , hôn Rain một cái rồi thì thầm

_ Em đó nha , mới sáng sớm đã nghịch chị

_ Gấu gấu….( Em gọi chị dậy mà ^^)

Thấy Rain trả lời , Nam Cung Thanh tươi cười xoa đầu Rain . Quay người lại thì thấy đồng hồ điểm 6 giờ 5 phút . Vẫn còn sớm , Cung Thanh bỏ Rain xuống giường , cô xoa đầu định rời giường thì cô cảm thấy có gì không đúng . Cô nhớ rõ ràng hôm qua cô ngủ cùng đại boss mà , nói chính xác là bị boss bắt ép ngủ . Vậy mà giờ cô không thấy boss đâu . Leo xuống giường , cô mở cửa phòng đi ra thì bắt gặp cô giúp việc mà đại boss kêu là Vú Hai hôm qua đang bưng cà phê để lên bàn cho boss . Nam Cung Thanh vẫn chưa tỉnh ngủ , đứng ngơ ngác nhìn đại boss vừa uống cà phê vừa đọc báo . Vú Hai lúc này xoay người định đi vào bếp thì giật mình nhìn cô . Cô chưa thay đồ , vẫn mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình kia , vì cổ áo quá rộng nên chiếc áo bị lệch sang một bên để lộ bờ vai trắng hồng , đầu tóc như tổ quạ . Vú Hai khẽ cười , cuối đầu chào cô rồi đi vào nhà bếp . Theo quán tinh , cô gật đầu chào lại nhưng vẫn chưa hiểu sao bác ấy cười . Huỳnh Thiên lúc này bỏ tờ báo xuống , cặp mắt bắt đầu dịch chuyển sang cô . Nhìn bộ dạng của cô , anh không khỏi buồn cười nhưng không biểu hiện ra ngoài . Anh lạnh lùng

_ Bây giờ là 6h15 , em có muốn đi làm không ?

Câu nói của Huỳnh Thiên làm cô chợt nhớ hôm là thứ bảy , vẫn phải đi làm . Cô không nói gì , tức tốc chạy vào phòng ngủ lấy quần áo rồi phi thẳng đến nhà vệ sinh nhưng chưa kịp chạy tới nhà vệ sinh thì

Áaaaaaa………..

Rain đang say xưa nằm gặm quả bóng cũng phải giật mình chạy đến bên cô .


_ Gấu….gấu ( chị sao vậy )

_ Ai da ,tiêu cái mông của chị rồi Rain ơi …hix

Lúc này Huỳnh Thiên cũng vội vã bước vào , thấy cô đang ngồi bẹp trên nền gạch , anh lo lắng ngồi xuống hỏi

_ Tại sao lại để mình ngã ?

_ Tại nền gạch trơn quá..

_ Lần sau không được vụng về nữa . Biết chưa..

Huỳnh Thiên hằng giọng . Nam Cung Thanh sợ hải vội gật đầu không dám cãi . Huỳnh Thiên cuối người bế cô đi thẳng vào nhà vệ sinh . Vú Hai đứng bên cửa mĩm cười ” Cậu chủ , cậu đã thay đổi rồi ” .

Một lát sau , Huỳnh Thiên bình thản bước khỏi phòng vệ sinh . 5 phút sau Nam Cung Thanh cũng bước ra khỏi phòng vệ sinh với gương mặt đỏ bừng . Chỉ tại cái tật hậu đậu mà giờ cô phải xấu hổ đến vậy . Thấy Rain đang quắc đuôi nhìn mình , cô chạy đến ôm Rain vào lòng

_ Nào chị em mình đi ăn sáng .

Định quay lưng đi thì chợt nhớ điện thoại đang nằm trên giường . Nam Cung Thanh cầm điện thoại trên tay , theo thói quen , cô mở màng hình thì thấy tin nhắn gửi đến lúc 11h khuya hôm qua . ” ủa khuya vậy ai con gửi tin nhắn cho mình vậy ? ” . Thắt mắc , Nam Cung Thanh mở khóa xem nội dung tin nhắn.

” Nam Cung Thanh , ngày mai là ngày họp lớp . Thân là thủ quỹ của lớp , bà không được vắng mặt . 3 lần họp mặt trước bà viện cớ bận việc nên vắng mặt . Còn lần này bà không được viện cớ để trốn họp lớp nữa biết chưa . Bằng mọi giá phải gát lại công việc mà đi họp lớp cho tôi , nếu không thì Nam Cung bà đừng trách Tiểu Lệ này tìm đến tận nhà . Hẹn 5h tại quán bar Phúc Ân , lớp họp ở đó . “

Đọc xong tin nhắn , Nam Cung Thanh ủ rủ thở dài , cô đã trốn họ được 3 năm , vậy mà đến năm thứ 4 họ vẫn không chịu bỏ cuộc , không tha cho cô . Thật ra thì Tiểu Lệ là cô bạn tốt thời đi học của cô . Nhưng sau tốt nghiệp cô dự định thi cao đẳng , chỉ học một năm là đã có bằng . Tiểu Lệ muốn thử sức nên học cao hơn . Vì thế cô và Tiểu Lệ cũng ít liên lạc với nhau từ đó . Hầu như cô chỉ nhận được tin nhắn của Tiểu Lệ khi có họp lớp . 3 lần trước cô điều nhắn tin tìm cách từ chối , một phần cô tuy là thủ quỹ của lớp nhưng không thân với lớp lắm , một phần vì bọn họ toàn là dân giàu có nên thường chọn bar để sum họp , cô thì không thích những nơi như vậy . Có điều Tiểu Lệ đã nhắn tin hâm dọa như vậy thì làm sao cô từ chối lần nữa được , đành phải đi vậy.

_ Thưa tiểu thư , cậu chủ gọi cô mau ra ăn sáng .

Tiếng nói của Vú Hai làm Nam Cung Thanh giật mình , cô cất điện thoại , vui vẻ ôm Rain trả lời

_ Vâng ạ , cháu ra ngay .

Yên vị vào bàn ăn , Nam Cung Thanh vừa đặt Rain lên ghế kế bên thì giọng nói lạnh lùng của đại boss đang ngồi phía đối diện làm cô lạnh người


_ Vú Hai , phiền bác cho Rain ăn dùm tôi .

_ Vâng thưa cậu chủ

Vu Hai đi lại Rain , bà xoa đầu Rain dịu dàng nói

_ Để bà cho Rain ăn

Đã quen với tên gọi , Rain quắc đuôi leo xuống ghế đi theo Vú Hai ra phòng khách ăn .

Nam Cung Thanh biết boss làm vậy là có ý gì nên cô ngậm ngùi để Vú Hai cho Rain ăn , cô cấm cúi ăn không dám ngẫn đầu nhìn boss . Đến khi Huỳnh Thiên buông đũa dựa vào ghế lạnh lùng nhìn cô

_ Tôi làm em xấu hổ đến vậy sao ?

_ Hả? Đâu có….đâu có – Nam Cung Thanh xua tay , thật ra thì cô đang suy nghĩ không biết mở miệng xin boss cho cô về sớm để chuẫn bị đi họp lớp thế nào . Nhưng cô sợ anh trừ lương cô . Ngập ngừng cuối cùng cô lấy can đảm nói

_ Chủ tịch….chiều nay anh có thể cho tôi về sớm trước một tiếng được không ?

_ Để làm gì ? -Anh nghiêm nghị

_ Thật ra thì chiều nay tôi có buổi họp lớp….tôi


_ Được

_ Hả…thật không !

_ Ừ . Tới giờ rồi. Hôm nay tôi đưa em đi làm

Nói rồi Huỳnh Thiên rời khỏi bàn ăn , Nam Cung Thanh cũng vội bỏ dĩa mà chạy theo anh . Trên đường đi , họ không ai nói câu nào . Không khí trở nên trầm lặng đi , cảm thấy không khí hơi ngột ngạt , Nam Cung Thanh quay ra ngoài nghịch cửa xe . Nhấn nút hạ kính xe , kính xe vừa hạ thì một luồng gió lạnh từ đâu thổi vào làm cô rùng mình ôm hai cánh tay run rảy . Cô không nghĩ trời lại chuyễn mùa nhanh đến vậy nên không mang theo khăng quàng cỗ.

Huynh Thiên khẽ cau mày bấm nút nâng kính trở lại vị trí cũ .Đồng thời anh bật lò sưởi ấm . Cuối cùng cũng đến công ty , đậu xe vào bãi , Anh nhếch môi quay sang nhìn cô nói.

_ Lần sau nhớ mang theo khăn quàng cỗ .

Nam Cung Thanh thè lưỡi gãi đầu thì bất ngờ anh nghiêng người đặt lên môi cô một nụ hôn . Nụ hôn lần này không giống như những lần trước , nó rất dịu dàng và ấm áp . Rời môi cô , anh nhẹ nhàng đặt tay lên môi cô vút nhẹ , anh khẽ nói

_ Chỗ đôi môi này cần được sưởi ấm ….

Tim cô như muốn nổ tung , lúc nào anh cũng làm cho tim cô trở nên rối loạn lên , có lẽ cô nên dành thời gian đến bệnh viện một chuyến . Nam Cung Thanh nhanh mở cửa chạy vào cty .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.