Yêu Mà

Chương 67


Đọc truyện Yêu Mà – Chương 67


Mấy hôm nay cứ như mơ ý, không chỉ có gấu mà còn được ở chung, ăn chung, ngủ chung, thiếu mỗi cái tắm chung thôi.

Vậy cũng được rồi, chỉ có mỗi cái lạ là tối ngủ tay nắm chặt đến thế mà sáng vẫn dậy dưới sàn, chả hiểu ngủ nghê lăn lóc thế méo nào lại lăn xuống đất chứ không lăn vào bé Kiều.

Người ta hay bảo nam châm khác cực mới hút, cùng cực thì nó đẩy, lẽ nào mình với bé Kiều…cùng cực.Nghĩ lại thì mấy cái công việc nội trợ này nọ toàn…mình làm, có khi nào…không, không thể như thế được.

Hay là thử phát, bay vô bé Kiều rồi mình làm liều coi làm xong thấy sao.

Thử kiểu này kết quả là có liền mà cách thức thực hiện có vể không ổn, thôi khó quá lại bỏ qua đi.- Kiều, Kiều ơi, dậy, đi lễ nè.- Em…dậy ngay…Chuẩn bị xong xuôi hai đứa đi lễ chung, tung tăng bung lụa.

Lễ xong về thay đồ rồi đi ăn sáng, hạnh phúc ngập tràn là đây.

Đang ngồi ăn phở xì xụp, thằng Luân từ đâu xuất hiện.- Ê con tó.- Gì đó?- Đi quẩy, tụi thằng Thông rủ làm kèo bắn độ kìa.- Bắn độ là sao anh?- Thua thì chung tiền hoặc đồ gì đó cho nó.- Thua thì trả tiền giờ chơi thôi.


– thằng Luân giải thích.- Hôm nay bố bạ….- Bắn cái gì vậy Luân? – bé Kiều hỏi.- Gunbound.- Đi đi anh, bệnh gì cữ.- Sao bảo em không thích Gunbound?- Không thích bằng M.U.

thôi chứ chơi được, đi đi anh.- Kiều biết chơi luôn hả? – thằng Luân trố mắt lên- Biết mà.- Thế ngon, đủ team luôn, đi thôi.Vậy là mình bị kéo đi luôn, ai dà, khổ thân tôi.

Bữa bé Kiều bảo em nó yếu môn này lắm, mình thì phong độ cao tỉ lệ bắn trúng 10%, còn mình thằng Luân là có khả năng gánh team…thấp.

Cú này chắc lại khủng hoảng tài chính nữa rồi.- Mỗi bên ba đứa, team Aduka, không hồi máu, room không tính đồ, còn ý kiến gì không? – thằng Thông ra luật.- Sao chơi room không tính đồ vậy anh? – bé Kiều hỏi nhỏ.- Tụi nó toàn rìu chiến chơi lâu có đồ xịn, phe mình toàn con nhà nghèo rìu gỗ, đắp đồ vô nó bắn cho mình tan xác.- Ra vậy.- Ê vô phòng đi tụi bay, pass là 123.Lúc bé Kiều log in, cả phòng im phăng phắc.

Bắn gà kiểu méo gì mà rank trượng đỏ lè, full set đồ thổ dân còn có con chim băng nữa.- Ê sách giáo khoa là thằng nào vậy? – thằng Thông hỏi.- Tui tui, đừng có kick nhầm nghen.

– bé Kiều lên tiếng.Chênh lệch lực lượng đã được thể hiện rõ, 3 thằng rìu chiến vàng đấu với hai rìu vàng và một trượng đỏ.

Phe địch chỉ dùng double, còn phe ta bé Kiều nói mỗi người cầm một cái teleport còn lại là double.

Vào game mà thấy vị trí không ổn thì cứ teleport chạy ra chỗ khác.

Chiến thuật này phải gọi là lợi hại, đặc biệt trong map tuyết, map duy nhất gió không đổi hoặc nếu có đổi thì cũng không chênh lệch nhiều, ngoài ra thì khá là rộng.

Cứ bay ra xa là được, căn góc và lực bắn thì nghe theo lời bé Kiều, bắn đâu trúng đó, trượng đỏ có khác.- Ăn gian quá bay, chơi tới trượng sao tụi tao bắn lại.

– thằng Thông cay cú.- Chứ bình thường tụi bay rìu chiến xúc rìu cùi thì sao.

– thằng Luân bật.- Thù này quyết phải trả.- Anh lại sợ chú quá cơ.- Sao hôm nọ em bảo anh bắn toàn thua? – mình quay sang hỏi bé Kiều.- Mấy người trong guild của em toàn cấp rồng, bắn hoài không thắng được.- Hự, chơi lớn vậy luôn hả?- Cũng bình thường thôi mà, mà vậy thì em mới không thích trò này lắm, tập luyện nhiều, thích mấy cái đơn giản lao vô băm bổ nhau hơn.- Khát máu quá….Chơi thêm tí rồi mình với bé Kiều về, bỏ lại thằng Luân ở lại sát phạt tiếp.

Về nhà lại lôi bài tập ra làm, đúng chuẩn học sinh gương mẫu.


Làm được một lúc thì bụng có triệu chứng réo nên đi làm cơm trưa.- Trưa nay mình ăn món gì vậy bếp trưởng?- Trưa nay chung ta ăn gà luộc, đậu ve xào nấm rơm.

Gà này người ta làm sẵn rồi, em rửa lại nha, anh nhặt đậu ve.- Dạ….- Muốn luộc gà cho ngon thì phải chọn một cái nồi phù hợp – bài giảng bắt đầu – nồi to quá luộc lên gà sẽ quắt queo luôn, nhìn không ngon mắt nữa, nồi nhỏ quả thì khó làm gà chín đều lắm.

Như cái nồi này cho con gà này là vừa nè.

– mình lấy nồi rồi đặt con gà vào.- Vậy là nên to hơn chút xíu thôi.- Ừ, hoàn hảo là phải vừa in nhưng mỗi lần ăn phải mua cái nồi mới cực lắm.

Chuẩn bị sẵn đá lạnh để luộc gà xong xử lý tập hai, còn giờ chỉ cần bỏ gà vào nồi, bỏ nước mát vô.- Sao không dùng nước ấm hay nước nóng cho nhanh?- Luộc vậy nhiều khi thịt gà chín không đều, nhưng quan trọng nhất là nếu dùng nước ấm hay nước nóng sẽ làm da gà bị nứt.- Em hiểu rồi.- Tốt, xử lý lia lịa rồi bắt đầu anh chỉ làm món xào.- Nước vầy được chưa anh?- Chưa, em đổ thêm cho ngập con gà luôn, từ từ, đúng rồi.

Rồi giờ để lửa to.- Rồi giờ mình làm món xào ha.- Anh đổi ý rồi, giờ làm nước chấm trước, vì còn phải canh cái nồi gà.- Không phải đợi nó sôi lên rồi lấy ra hả?- Kiểu đó là mình có gà sống ăn đó.Rồi mình chỉ bé Kiều làm nước chấm.

Nước mắm gừng chanh ớt thơm ngon hợp vị, hình như mình có đề cập một lần rồi, bữa nay nhắc lại chút xíu thôi.

Pha hỗn hợp nước mắm, đường, nước sôi, chanh, ớt, gừng cho vừa ăn, sau đó đem lên bếp nấu chút xíu.


Khi nấu lên như vậy hỗn hợp sẽ hơi đặc quánh lại, chấm gà ăn bao thấm.

Nếu muốn đẹp mắt nữa thì trước khi ăn băm nhỏ thêm 1-2 trái ớt rồi rắc đều lên bề mặt chén nước chấm, bảo đảm nhìn chỉ muốn cầm chén lên húp, hấp dẫn lắm.

Cách này chống chỉ định với các thanh niên kị mùi nước mắm vì khi nấu mùi nước mắm sẽ lan tỏa khắp nơi.

Bù lại thì cái hỗn hợp nước chấm này không có nặng mùi như trước lúc nấu (vì mùi bay hết lúc nấu rồi còn đâu).

Các thanh niên ở nước ngoài cũng coi chừng, nấu riết trong nhà ám toàn mùi mắm là thấy mẹ đó.- Rồi xong khâu nước chấm, để tạm đó, em nhìn nè nồi gà bắt đầu sôi ùng ục nè.- Giờ mình làm gì nữa anh?- Vặn nhỏ lửa, đun thêm tầm mười phút nữa rồi tắt bếp, nếu con gà to hơn thì em đun lâu hơn, thời gian chính xác thì dựa vào kinh nghiệm thôi chứ anh cũng không có số liệu cụ thể.- Dạ, để đậy nắp lại cho mau chín nha.- Từ từ, lúc này mà đậy nắp thì sẽ bị quá nhiệt, chờ hết mười phút tắt bếp rồi lúc đó đậy nắp, gà sẽ chín dẫn vào bên trong.- Kì công quá, luộc có con gà hà.- Vậy lát ăn mới ngon.- Vậy giờ mình làm gì nữa?- Giờ xào đậu ve thôi, anh rửa cắt sẵn ra rồi nè, nấm rơm cắt làm đôi như vầy là vừa.

Anh thích ăn nguyên cục nhưng để nguyên cục nhiều khi nó chín không đều, với nó ngấm nước vào, ăn lúc nóng cắn vô nước nó bắn ra dễ phỏng lưỡi lắm.- Hiểu rồi, xào thì như cũ bỏ gia vị với ít dầu ăn vô rồi đảo hả anh?- Ừ, đơn giản vậy thô…*KÍNH KOONG*- Ai mà tới đúng chánh ngọ vại cà? – mình hỏi.- Chết, em có hẹn với Ngọc My và Thanh Tuyền qua học nhóm.

– đựu, hẹn gì lựu đạn vại.- Hẹn gì mà giữa trưa vậy?- Ngọc My bận gì buổi chiều đó, còn buổi sáng em bận đi lễ mà, còn mỗi giấc này là rảnh cả ba đứa thôi à.- Cơm đủ ăn không đó.- Chắc đủ, mà lỡ họ thấy anh ở đây rồi…- Rồi sao?- Hai người đó cũng thích anh đó.- Cứ cho là vậy đi rồi sao?- Nếu là em thì em sẽ đồn ầm lên cho xem…kiểu hai đứa nó lén lút sống chung…- Có hơm?- Có, không ăn được phải phá cho hôi.- Suy nghĩ nhiều quá rồi đó, vậy để anh lên phòng trốn.- Không được, anh là người đặc biệt của em, sao để anh trốn được.- Chứ giờ sao? – á à, người đặc biệt luôn, he he.- Thôi lỡ rồi cứ làm tới đi, bảo họ là anh qua dạy em nấu ăn là được.- Tính ra nãy giờ em sợ mình nói là anh đang ở đây tạm thời à? Khôn ghê hơm.- Ứ, tại…yêu ai đó nhiều quá nên bị…lú.- Ngọt nhạt ghê ha, em xào tiếp đi anh ra đón hai đứa kia vào cho.- Dạ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.