Đọc truyện Yêu Mà – Chương 52
Vậy là từ ngày hôm đó cho tới cuối tuần, cứ sáng đi học chiều tối về nhà cùng bé Kiều ôn bài.
Cách học cũng đơn giản, thay vì ngội tụng như tụng kinh cầu hồn, bé Kiều hỏi rồi mình trả lời.
Các câu hỏi theo kiểu định lý này, công thức kia là gì, có thể áp dụng ra sao.
Chỗ nào mình bí thì bé Kiều giúp mình trả lời, giải thích xong một hồi hỏi lại.
Cứ vậy là nhớ hết mọi thứ.
Từ thứ hai đến thứ 5 nàng giúp mình ôn hết mớ lý thuyết từ đầu năm.
Mấy ngày còn lại thì giải bài tập trong sách.
Nguyên hai ngày thứ 7 và Chủ Nhật mình xin nghỉ không ra nhà hàng qua nhà bé Kiều ôn bài.
Phụ huynh nàng thấy hai đứa chăm chỉ nên cũng không có ý kiến gì nhiều, mà thật ra hai ông bà cũng đi suốt, về nhà được giấc trưa rồi lại đi tiếp.
Tối hôm Chủ Nhật khoảng 5h chiều thì phụ huynh bé Kiều về.
Vác về hẳn 1 con king crab sống nguyên bự tổ bố luôn, nghe bảo của một người bạn bên Mỹ về tặng.
Kiếm được con hàng này hồi đó đã khó, mà còn sống thì còn khó nữa vì cua dễ chết hơn tôm nhiều.
Sống mười mấy năm trời lần đầu thấy con cua to dã man như vậy.
Mà ngộ cái là mình nó thì bé xíu nếu so với càng và chân.Nhìn thì thèm nhỏ dãi ra nhưng đồ quý vậy nên để gia đình người ta thưởng thức, mình biết thân biết phận người ngoài nên xin rút trước.
Cơ mà người tính không bằng trời tính, mình được mời ở lại làm…bếp trưởng.
Gì chứ ba cái bếp núc này nhỏ lẻ, mái nhà mình còn sửa được mà cỡ này thấm thía gì.Nhắc lại cho các bạn nhớ chút thì phụ huynh bé Kiều rất là giỏi, chỉ tội cái nấu nướng thì cả hai ông bà đều tạch.
Bù qua sớt lại, tính ra được huấn luyện làm bếp từ bé lớn lên cái trúng mánh.
Nhờ vậy mà có gấu xinh lại còn được gia đình nàng thông qua, một tên hai nhạn.Đến đây thì lại có vấn để khác nảy sinh, nhỏ lớn có bao giờ làm king crab đâu nên hơi lúng túng, chẳng biết nên nấu món gì.
Vận dụng hết bộ não nho kho queo quắt của mình thì nhớ lâu lâu chị Kha có làm món cua biển nướng bơ tỏi và lẩu cua biển.
King crab cũng là dạng cua biển, vậy chơi luôn.
Sơ chế cũng chả biết, thường cua thì mình lấy dao chọc vào bụng cho nó nhanh chết, đỡ đau con cua tội nghiệp.
Còn con quỷ này nhìn chả phân biệt được chỗ nào với chỗ nào nên bà mợ nó mình lấy con dao phạc nó làm đôi luôn.
Có vẻ hiệu quả, con cua tạch ngay lập tức.Khác với vẻ ngoài lởm chởm, vỏ king crab không cứng mà lại dai dai.
Sau này mình mới có kinh nghiệm là ăn mấy con kiểu như king crab thì dùng kéo cắt vỏ dễ hơn.
Mỗi cái chân cua cắt ra được hai khúc, khúc nào khúc nấy to còn hơn cái càng bự của mấy con cua thường.
Riêng cái mình cua mình cắt được sáu miếng bự.
Nguyên con cua to bự làm được hai món, bốn người ăn cành hông ăn ráng ăn cố mãi mới hết.
Nhưng phải công nhận cua hoàng đế có khác, nấu lẩu thịt ngọt thịt còn nướng thì thơm bơ.
Sau này thì có điều kiện lâu lâu cũng làm một con nhưng mùi vị của lần đầu được ăn thì nó đặc biệt hơn hẳn.Ăn xong thì ông ba bé Kiều rủ chơi cờ vua với ổng.
Đúng bậc cao niên sống lâu năm có khác, trình độ hơn hẳn, mình chả thắng được ván nào.
Phải có bé Kiều vô thì mới chuyển sang cân tài cân sức (thật ra là bé Kiều hết mình chỉ…ngồi ngó).
Sau một vài ván cờ cũng đàm đạo thì thứ hạng cờ thủ như sau: bà má > bé Kiều > ông ba > mình.
Bé Kiều đúng nghĩa sinh ra ở vạch đích, xinh đẹp và thông minh như má, thêm tài năng thiên bẩm từ ba, nghĩ lại mình chắc cũng tu thân tích đức lắm mới sa vô cái hũ gạo này.Học xong, ăn xong, chơi xong thì về, cũng cám ơn rối rít hai cụ vì đã mời ăn con cua to bự.
Không biết bao giờ mới được mời ăn…bé Kiều.
Thịt em nó có vẻ thơm ngon.
Nghĩ mà thèm, slurp.Bò về đến nhà cũng 8h tối.
Lấy bài ra tụng thêm chút nữa 9h thì mình đi ngủ, ngủ sớm sáng hôm sau dậy sớm còn đi thi, quả này chắc mẩm trên trung bình rồi.
Tưởng tượng cái cảnh thấy mình làm bài mà được toàn 7-8 điểm trở lên chắc phụ huynh cũng vui lắm, bao nhiêu năm đi học toàn 5-6 bước đều, vừa đủ để lên lớp.
Kèo này phải cho phụ huynh sáng mắt ra, thấy được con trai yêu dấu lên lé dồ.Chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng, lăn lóc mãi ngủ chả được, sáng dậy sớm.
Ngó đồng hồ mới 5h, mặt mày tỉnh như sáo.
Lỡ rồi dậy luôn, học bài thì thêm chút ít cũng chả ăn nhằm gì nên mình đi nấu cơm rồi làm cơm nắm ăn với muối mè.
Tối qua ăn sang quá rồi nên sáng nay tiết kiệm lại một chút cho nó cân bằng.
Cơ mà muối mè ăn kèm với cá khô đù cũng không cân bằng lắm.
Thôi khó quá bỏ qua đi, ăn ngon là được.
Lâu lâu ăn cơm nắm với cá khô cảm thấy cuộc đời thật an nhiên.
Hai nắm cơm và hai con cá cho hai đứa ăn là vừa đẹp, chỉ sợ bé Kiều không thích cơm với cá khô thì lát nữa một mạng hai viên cơm chắc bể bụng.- Nay qua sớm dzạ, nhớ ai hả? – bé Kiều vẫn vậy, có vẻ đứt dây thần kinh liêm sỉ dòi, đáng yêu quá cơ.- Nhớ em, ngủ không được.- Lát làm bài không được thì cứ đổ thừa tui đi nhé.- Thích đổ thừa đó làm gì nhau.- Á à, này thì đổ thừa, này này…!- vừa nói bé Kiều vừa đập thùm thụp vào lưng mình.- Đập nữa là vô cột điện nha.- Thách luôn ngon lao vô coi ai đau hơn.- Hức, em nhớ nhé, ăn hiếp tui nhé.- Cần sổ để ghi lại hơm?- Không thèm, bao giờ má tui về tui méc má.- Ui ui, thôi mừ đùa tí mừ, đừng méc má nghen, em thương em thương.- Không ngoan là bữa nay khỏi ăn sáng nhé.- Bữa nay ăn gì dzợ.- Anh có làm cơm nắm với cá khô.- Cá gì khô? Cá đù?- Ừ, sao biết hay vậy?- Cá khô em thích ăn mỗi loại đó, ngon lắm.Vậy là không phải lo bỏ mứa rồi, nhân phẩm tốt là có thật.Tới trường gửi xe rồi hai đứa ra ghế đá gần sân bóng ăn sáng.
Bữa đó thi tập trung nên không có lớp để về.
Mấy hôm nay ở gần bé Kiều mới để ý, con gái con đứa ăn như hạm ấy.
Có khi ăn còn nhiều hơn mình mà chả thấy mập ra tí nào.
Chả bù cho mình kiểu hít khí trời cũng mập.
Mỗi đứa một con cá mà mình phải chia nửa con của mình cho bé Kiều.
Đúng là lên bàn ăn thì làm gì còn tình nghĩa.- Cơm nắm anh làm là ngon nhất.- Phải không đó?- Ăn vô thấy có tình yêu ở trỏng.- Ghê vậy hả?- Đỏ mặt kìa, hihihi.- Làm gì có đâu.- Cưng thấy ớn luôn đó, nhéo má cái nào.
Nay cố lên nghen, lấy điểm 10 hết luôn.- Lấy được điểm 10 có…thưởng gì hơm?- Mỗi cái điểm 10 cho hun 1 cái.- Bảo đảm với em, kèo này 6 cái điểm 10 rồi.- Mà dưới 10 thì cứ chia ra mà lao động công ích nhé.- Là sao?- Tổng điểm 60 cứ trừ 1 điểm thì làm đồ ăn sáng và trực nhật cho em 1 ngày.
Nhẹ nhàng thôi mà.- Tính ra theo khả năng của anh là trực nhật ít nhất tới hết học kì luôn đó.- Cùng lắm 1 tháng thôi à, hihihi, quyết định vậy nha.Nói cho cứng vào giờ ăn kèo dưới rồi, sức mình thì 8 điểm con khó chứ nói gì mà đòi hôn với hít.
Xác định nghịch dại chơi ngu….