Đọc truyện Yêu Mà – Chương 22
Sau trận này thì kết quả cũng đã có, đội bé Kiều đang dẫn đầu với 10 điểm, bỏ xa đội thừ hai tận 3 điểm.
Trong khi đó đội mình vẫn con trận chung kết…ngược với đội của Ngọc My.
Hiện tại đội mình vẫn đang hơn đội bạn 1 điểm, nhưng nếu thua trận này thì hiệu số sẽ là đội Ngọc My thắng hai còn đội mình chỉ thắng được 1 từ vòng đầu, do đó tỉ lệ thọt vẫn còn.
Chỉ là đội này lại cực kỳ yếu trong vòng này, tỉ lệ thắng vẫn là 0%.
Theo chiến lược gia Trí thì Hoài Trúc có thể gánh được nên mình được xếp vào đội ba chim mồi.- Hoa, có ngại ôm tui không? – mình hỏi.- Hỏi…hỏi gì kì vậy? – Quỳnh Hoa ngượng ngùng.- Không, không phải vậy, cái này Duy mới nghĩ ra thôi.
– mình buộc chân phải mình vào chân trái bé Hoa.
– rồi giờ Hoa dựa vào Duy và nhấc chân trái lên đi.Quỳnh Hoa khá là nấm lùn nên đúng như dự đoán, nhỏ nhẹ như bông à, mình nhấc con bé lên luôn.
Coi như bên phải của mình nặng hơn chút xíu nhưng di chuyển dễ dàng hơn nhiều.- Là…là vậy đó.
– mình nói rồi thả bé Hoa xuống.- Nếu vậy thì Tuấn Anh vào bên trái là có thể trụ được trong khi bên phải thoải mái tấn công.
– Nguyệt Anh đưa ý kiến.- Không được, lỡ bên kia đẩy vào bên trái thì tạch.
– Gia Cát Trí dự đoán.
– Bên trái để cho tui vậy là hợp lý.- Vậy được không Hoa? – mình hỏi lại lần nữa.- Được chứ, tưởng Duy có ý đồ gì, hihi.
– bé Hoa đáp.- Thằng này mà có ý đồ gì với nấm lùn như bà được, nó chỉ thích chân dài như Diễm Kiều thôi.- Trí, may đi với thằng Cảnh nhiều quá rồi đó.- Ý ông là sao? – be Hoa bật lại – nấm lùn cũng có giá của nấm lun nha.- Thôi, thôi chuẩn bị bắt đầu rồi kìa.Vòng này xác định là kèo dễ nên căp Hoài Trúc – Nguyệt Anh lên trước, dự kiến nhần chìm team địch trong khủng hoảng.
Kết quả là phe ta…toang.
Hoài Trúc bị Nguyệt Anh bóp và thọt ngay từ bước đi đầu tiên khi hai đứa cùng nhấc chân trái lên trước.
Vòng tiếp theo thằng Minh cùng Tuấn anh cũng gặp lỗi tương tự, chỉ tội thanh niên Minh bị thăng Tuấn Anh ngã đè lên.
Cảm giác 90 kg mà nó đè 50kg chắc là thấm.
Như vậy đội mình được đặt vào hoàn cảnh không còn gì để mất.Nhờ chiến thuật của mình mà nhóm ba hiện đang là nhóm gánh team, với 2 chiến thắng liên tiếp.
Chỉ còn trận cuối cùng với Ngọc My – Minh Châu.
Hai đứa này thì di chuyển còn khó khăn nói gì đòi tấn công đội mình.
Kèo này ngon ăn rồi, easy game.
Từ từ mình tiến tới gần trong sự hoang mang của hai đứa nhỏ.
Vài bước nữa thôi là mình, à không cả đội mình chính thức thoát kiếp ô-sin.
Đúng lúc đó thì một suy nghĩ ngu đần hiện lên: đội Ngọc My sẽ phải trực nhật gấp đôi.
So với đội mình thì team đó toàn mấy nhỏ con gái ốm yếu mà còn bị bắt lao động công ích thì tội quá.
Đúng lúc Quỳnh Hoa vừa đưa tay định đẩy hai đứa kia thì mình bước hụt chân.Kết quả cuối cùng, đội mình đội sổ, từ người hùng trở thành tội đồ.- Xin lỗi.- Có gì đâu, có chơi có chịu, chơi vui mà, cũng có phải tại Duy đâu.
– Hoài Trúc an ủi.Mấy đứa khác cũng tự an ủi nhau.
Nhưng đúng là trừ cai khúc ủy mỵ này ra thì hôm đó chơi vui lắm luôn.
Đến giờ trao giải:- Cảm ơn các em đã nhiệt tình tham gia.
Mấy trò vừa rồi như nào, vui không? – cô Thu hỏi.- Dạ vui cô.
– cả lớp hưởng ứng.- Các em thấy vui là tốt rồi, chúng ta sẽ còn nhiều hoạt động ngoại khóa như vầy nữa cho đến cuối năm.
Ai đồng ý thì giơ tay lên!Cả lớp cùng đồng ý, đi chơi vui như vầy ai lại không thích, đang tuổi ăn chơi mà.- Lần sau chúng ta sẽ bỏ phiếu đàng hoàng.
Còn lần này, chúc mừng đội ba, phần thưởng này là của các em cộng thêm một tháng không phải trực nhật.
Cả lớp vỗ tay chúc mừng các bạn nào*clap clap clap*- Ngoài ra thì cho đội bốn một tràng pháo tay chia buồn, chúc các em một tháng làm ô-sin yên lành.Ít nhất thì cũng được vinh danh, không như đám hạng hai, ba, bốn còn không được nhắc tới, coi như giải an ủi.- Rồi giờ thì các em tự do vui vẻ, đến 4h thì chúng ta sẽ khởi hành đi về.
À, ai muốn dùng hải sản thì nói anh Huy nhé, hải sản tươi sống vừa bắt lên ngon lắm đấy.- Dạ, cô Thu là số một.
– thằng Cảnh nịnh nọt- Các em biết vậy là tốt, hahaha.Nói rồi cả lớp giải tán, ai theo nhóm nấy.- Anh Huy, hôm nay mình có gì vậy? – mình hỏi.- Ghẹ, tôm, sò huyết và ốc hương, em muốn ăn gì?- Luộc hết hả anh?- Luộc hoặc nướng tùy em.- Vậy cho em hai con ghẹ, bốn con tôm, nửa ký ốc hương, tất cả luộc hết, thêm nửa ký sò huyết nướng mỡ hành được không anh?- Có ngay, chờ chút nghen.- Hết bao nhiêu vậy anh?- 150k cho chẵn nhé.- Y, rẻ vậy.- Mấy cái này về Sài Gòn người ta tốn thêm tiền vận chuyển mới lên giá, còn cái này bắt xong bán tại chỗ nên mới có giá đó đó em.
– anh vừa cười vừa giải thích.Nói sơ cho các bạn biết, hai con ghẹ to tổ bố luôn, tôm sú biển khổng lồ, bốn con đó cũng phải từ nửa ký đến một ký.
Ốc hương thì mập ú nù, còn sò huyết thì mình còn tưởng là sò điệp không hà, mấy con sò ở mấy quán ăn sinh viên bây giờ so với nó chỉ thuộc dạng baby đói ăn.Mình về chỗ chờ hàng tới.- Nay bạn Duy nhà mình thích qua ha.
– bé Kiều đáp vô ghế kế bên.- Hả? Là sao?- Thì sáng được ôm người đẹp ngủ, nãy thì ôm tiếp Hoài Trúc cứng ngắt rồi cuối cùng bồng bé bé Quỳnh Hoa nữa.Đù, sao nhỏ này để ý kỹ vậy.- Ơ…ờ…thì…hoàn cảnh nó vậy chứ thích gì đâu.
– đầu ơi nghĩ ra câu gì cho nó hợp lý nào- Thích tít con mắt luôn chứ ở đó mà không.- Không có thích gì mà, như sáng nay…lúc đó ngủ có biết gì đâu.- Ngủ gì mà say dữ vậy, người ta dựa vào cả tiếng đồng hồ cũng không biết, nói vậy coi tin được không?- Thiệt mà, tại mệt quá nên ngủ say như chết.- Sáng sớm làm gì mà mệt?- Dậy…dậy sớm làm đồ ăn, hôm qua có nói với Giáng Kiều đó.- Làm đồ ăn cho Kiều hả? Thiệt hả?- Thiệt.- Vậy thì tốt, tha đó.- Ừ, mà hả, tha cái gì vậy?- Bí mật, không nói, blè.- Ợ.- Duy em, ra lấy đồ ăn của em nè.- Dạ em ra ngay đây anh.- Đây, ghẹ, tôm và ốc hương luộc, sò huyết cùng ốc hương nướng mỡ hành.- Ủa, em đâu có đặt ốc hương nướng mỡ hành đâu anh?- Quà khuyến mãi, ăn thử cho biết, ngon thì lát ra đặt thêm, hehe.- Vậy em cảm ơn.Nói rồi mình vác hàng về ghế bố, bé Kiều vẫn ngồi đó, anh mắt vẫn không rời khỏi mình.- Gì nhìn Duy ghê vại?- Nhìn ngon quá, có những gì trong đó dạ.
– bé Kiều vừa nói vừa chỉ vào phần hải sản, hóa ra nãy giờ em nó quan tâm tới mấy cái con lúc nhúc này.- Ghẹ, tôm sò và ốc hương, Giáng Kiều ăn chung với Duy nghe.- Được hả?- Thì mua đủ hai người ăn mà.- Hai người? Mua cho ai nữa mà hai? – bé Kiều hỏi.- Cho Diễm Kiều chứ cho ai.
– thằng Trí đã hạ cánh phía còn lại từ lúc nào mình cũng chả biết.- tiên sư thằng này, anh em thì không lo mà toàn lo gái gú nghe mậy.- Nãy chưa mời thôi chư giờ mời bạn Trí nhập tiệc luôn nè.- Bố méo thèm, ăn lẹ rồi xuống biển con trai.- Đệch, thế cút cho bố thưởng thức.Xong rồi nó cũng lượn.- Mình ăn thôi Giáng Ki…- Thịt tôm ngọt ghê đó, mà Duy vừa nói gì vậy?- Không, không có gì.Tôm đúng kiểu mới bắt từ biển lên, thịt tôm vừa giòn vừa ngọt, gạch tôm beo béo.
Ốc hương thì thơm mùi biển, sựt sựt.
Hai món nướng mỡ hành thì khỏi bàn, lúc đó chỉ ước có lon bia là chuẩn chỉ.
Lão Huy cũng thâm, cho cú quảng bá sản phẩm làm thực khách phải móc thêm tiền ra, thả mấy con ốc hương bắt một đống…tiền.- Nè Duy.- Gì vậy?- Nước trái cây lên men, kiểu như rượu nhưng mà nhẹ lắm.
– vừa có đồ nhắm vừa có thức uống ngon, quá đã rồi.- Giáng Kiều không ăn ghẹ hả?- Kiều…không bóc được, ở nhà ăn thì có cái kìm mới ăn được.- Tội ghê hơm, để chi cho nè.
– nói rồi mình móc trong ba-lô ra cái thìa rồi gõ gõ vào cái càng to cho nó nứt ra.*crack*Mình bẻ cái càng rồi tách vỏ ra và có ngay một cục thịt ghẹ to ú ù.- Đó chỉ cần…- mình vừa nói vừa đưa cái càng ra cho bé Kiều xem*slurp**nom nom nom*- Duy chỉ lại được không, nhanh quá Kiều chưa kịp nhìn.
– em nó nói theo giọng ngây thơ nhất có thể sau khi ngoạm luôn cái càng mình mới bóc.- Cần hả?- Cần lắm, hihihi.Cuối cùng bốn cái càng mình chỉ ăn được một.
Thấy hai đứa mình ăn ngon lành mấy đứa kia cũng bắt đầu ăn hôi, anh Huy có một ngày bội thu.
Lúc hai đứa mình ăn xong thì cả cái lều vang đều tiếng càng ghẹ bị vỡ.- Xuống tắm biển không? – mình hỏi- Sợ cháy nắng lắm.- Dào, bữa nay đâu có nắng, với cả chơi trọn bộ đồ tắm đẹp vậy mà không xuống nước thì…phí lắm.
Đi đi đi.- Có ý gì mà dụ người ta xuống nước vậy?- Làm gì có gì đâu, chơi cho vui thôi mà, Duy xuống biển với mấy thằng kia đây.
– nói rồi mình chạy biến..