Đọc truyện Yêu Ma Cà Rồng Thì Sao – Chương 2: Rắc Rối Sân Bay
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, ánh mắt của hai người họ vẫn nhìn về phía ngôi nhà ấy, ngôi nhà đó gắn bó với Baekhyun cũng 10 năm rồi nó thân thuộc đến dường nào. Còn đối với Yeol nó chỉ mới gắn bó với cậu 5 năm kể từ cái ngày định mệnh mà cậu bị Nasa đuổi việc vì cái ý nghĩ điên rồ “Ma cà rồng có thật” làm sao một tiến sĩ khoa học lại có một ý nghĩ viễn tưởng phi thực tế đến thế. Khoa học không chấp nhận cho điều đó thế nên Chanyeol thà chịu mất công việc của mình hơn là chấp nhận cái suy nghĩ không phải của cậu mà áp đặt mình vào. Một người mạnh mẽ như Park Chanyeol thì không dễ dàng chấp nhận thất bại, cậu vẫn tiếp tục nghiên cứu về ma cà rồng dù cho có bị mọi người nghĩ mình là tên điên. Các bản luận án của cậu được đăng trên khắp các các trang mạng về khoa học rất nhiều nhưng không ai tin đó là sự thật mặc dù đó là sự thật. Và một ngày đẹp trời Baekhyun vô tình lướt trên các trang mạng về các bài luận án thì cậu bắt gặp một bài luận của Chanyeol, sau bài luận đó Baekhyun bắt đầu tìm hiểu thật kĩ về con người không bình thường ấy và rồi Baekhyun tin là Chanyeol sẽ là người giúp đỡ cậu. Baekhyun liên lạc với Chanyeol qua Email mà Chanyeol để phía dưới bài luận án, họ bắt đầu trao đổi với nhau về lĩnh vực mà họ quan tâm và cũng thật trùng hợp cả hai người họ cùng đang ở trên một quốc gia đó là Mĩ và hơn thế nữa họ cũng đang sống tại thành phố nhộn nhịp của NewYork. Cả hai người họ gặp nhau và rồi khi nghe Baekhyun kể về thân phận của mình chanyeol dường như không tin vào mắt mình cậu không phải là một tên điên mà chính những kẻ không tin vào cậu bọn họ mới là một kẻ bệnh hoạn, ý tưởng gặp ý tưởng Chanyeol không ngờ cậu có thể gặp tận mắt một ma cà rồng và rồi Chanyeol quyết định dọn đến nhà của Baekhyun ở để tiện cho việc nghiên cứu. Chanyeol và Baekhyun bằng tuổi nhau nên thân như anh em một nhà. Cơ mà coi vậy chớ ông Chanyeol ổng chính chắn hơn ông Bún nhà mình, Ông Bún tuy là có sức mạnh vô biên của một con ma cà rồng nhưng mà chưa bao giờ Baekhyun sử dụng đến cái sức mạnh đó để làm hại một ai cả bởi vì cái sức mạnh bẩm sinh ấy là để chính tay cậu giết chết tên Britan kia chứ không phải sử dụng cái sức mạnh làm hại con người vô tội
Máy bay vừa đáp xuống sân bay thì Baekhyun có vẻ gì đó chao đảo tai của cậu ấy bắt đầu ù, mà cái ù ấy không phải do áp suất không khí khi hạ cánh mà là một cái gì đó rất lạ nó phát lên âm thanh bên tai cậu rất to rất vang nhưng chỉ mình cậu có thể nghe được cái âm thanh quỷ quái đó, phải chăng hắn đã xuất hiện? chỉ có thể là đồng loại của nhau mới có thể cảm nhận được thứ âm thanh đó, chẳng lẽ Britan đã xuất hiện?Baekhyun cố bịt tai lại để không nghe thấy tiếng vang đó, mặt cậu nhăn nhó và rồi đôi mắt của Baekhyun bắt đầu đổi màu nó dần chuyển sang màu xanh và sáng như mắt mèo hoang vậy trông đáng sợ lắm. chanyeol thấy thế vội chạy đến lấy tay che mắt Baekhyun lại bởi vì ở đang ở sân bay, ở đó có rất nhiều người mọi người sẽ hoảng loạn và ghê sợ khi bắt gặp đôi mắt của Baekhyun bây giờ, có khi Baekhyun lại trở thành một nhân vật của Đại Hàn Dân Quốc thì sao đây? không phải đây là lần đầu tiên mà Chanyeol nhìn thấy Baekhyun như thế, cậu không còn sợ Baekhyun nữa trái lại những lúc như thế này thì Chanyeol lại càng cố gắng tìm mọi cách để có thể giúp đỡ Baekhyun-Tại sao cậu lại nói dối hả? rõ ràng cậu chưa hề uống thuốc
-Tớ xin lỗi mà….tớ chỉ muốn…muốn thử một lần khi đến chỗ đông người xem nó có…có…
-Thử cái gì mà thử…(Chanyeol vội cắt lời Baekhyun) lỡ mọi người thấy bộ dạng của cậu lúc này thì sao đây? họ sẽ dè chừng hay xa lánh cậu đấy? rồi còn thân phận của cậu nữa? (tay trái che mắt Baekhyun lại, miệng thì ôi thôi cằn nhằn lẩm bẩm về tội của Baekhyun, tay phải thì mò vào trong giỏ đầu để tìm cái lọ thuốc, nhưng mà mò tới mò lui vẫn không thấy lọ thuốc đâu cả
Đột nhiên lúc đó hải quan sân bay đến gọi hai người họ đi làm thủ tục nhập cảnh. trong lúc lúng túng không biết phải giải quyết như thế nào đối với đôi mắt của Baekhyun thì một noona (chị) đi nhắm mắt nhắm mũi kéo vali đâm sầm vào chân Chanyeol khiến Yeol giật bắn người và bỏ tay xuống khỏi đôi mắt của Baekhyun. (chị noona đó tên là Taeyeon) cuối người xin lỗi rối rít:
-Tôi xin lỗi ạ, anh có sao không?
-Vâng, tôi không sao
Taeyeon ngẩn đầu lên thì cô giật bắn hồn khi nhìn thấy đôi mắt màu xanh sắc lạnh của Baekhyun. Baekhyun vội dùng tay che mắt lại, Taeyeon vẫn đơ người mắt chữ O miệng chữ A
-Anh…anh….đeo lens đấy hả?
-O…ơ..ờ..(rồi gật đầu trả lời lúng túng qua loa cho xong-thở phào nhẹ nhõm)
-Lens đẹp quá, anh mua của hiệu nào vậy?
Chanyeol vội chen ngang vào cắt lời Taeyeon:” cô đi nhanh đi, chúng tôi đang có việc riêng”
-Vâng, tạm biệt
Tae đi đi một cái vèo mất hút, Chanyeol vẫn nhìn theo khi nào noona ấy khuất xa rồi thì cậu mới quay lại Baekhyun-Cậu không sao chứ? để tay xuống đi
-um…mắt của cậu bình thường rồi kìa-thật sao? may quá
-ùa mai thật…mà cái noona đó lắm chuyện thật nghĩ sao nói cậu đeo lens dậy hả trời, tức cười thiệt
-Thôi kệ đi…mà noona đó xinh thiệt đó-đừng có nói là……
-Xía….làm gì có…..tôi đã nói là sẽ bám đuôi cậu đến chết mới thôi
-Há há, thôi chúng ta đi làm thủ tục nhập cảnh đi rồi còn về nhà nữa
Baekhyun dường như lặng người:” nhà à, còn nhà đâu mà về..tất cả cũng chỉ còn là một đống tro tàn mà thôi”. Chanyeol trông thấy sự im lặng của Baekhyun thì cậu dường như đoán ra được cái suy nghĩ não lòng của Baekhyun và rồi cậu buông một câu phá tan cái không khí im lặng đó
-Đi lẹ nào Baekhyun rồi còn về…nhà mình đang chờ cậu dọn đó