Đọc truyện Yêu Ma Cà Rồng Thì Sao – Chương 15: Đừng Làm Hại Cậu Ấy!
Baekhyun cứ im lặng mà nằm dãy dụa trên sàn cậu cố nắm chặt lấy đôi tay mình mà cố gồng mình chịu đựng. Tay của cậu không thể chịu đựng nữa rồi cậu cào cấu lấy gương mặt mình, máu tuôn ra khắp sàn nhưng mà không sao đâu da của cậu có thể liền lại nhanh chóng thôi chỉ là chảy một tí máu thôi không sao đâu. Thế rồi cơn đau cũng dần lắng lại cậu như trải qua một giấc mơ của quỷ dữ, cậu như lọt tõm xuống nơi địa ngục vậy. Nó đau đến mức muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong. Quả là một cơn ác mộng thật kinh khủng cho cơ hội trở thành người của Baekhyun
Cậu không muốn Chanyeol nhìn thấy bộ dạng của mình lúc này nên cậu cố mà bò vào trong phòng mình
Sáng rồi…………
Chanyeol ngủ dậy rồi nhỉ? Cậu ưỡn mình mắt thì nhắm tịt, một lúc sau mới mở ra nhìn ánh mặt trời chiếu rọi buổi sáng sớm. Chanyeol xoa xoa cái đầu mình hình như là cổ cậu hơi đau. Không nhớ nổi chuyện gì đang xảy ra nữa nên Chanyeol vội chạy vào phòng Baekhyun để hỏi cậu ấy xem tối hôm qua làm sao mà Yeol về đến nhà được
-Cốc…Cốc….Cốc…(Tiếng gõ cửa ầm ỉ của Chanyeol) nhưng mà chả thấy ai mở cửa cả. Chanyeol bỗng biến sắc mặt mày hơi xanh và đứng nhếch mũi mà suy diễn
-Chẳng lẽ nào……….(Lắc lắc cái đầu phủ nhận điều đó)…..Không thể nào được…Cậu ấy rất mạnh mà….làm gì mà có ai làm gì được cậu ấy…..Nhưng mà mạnh thì mạnh chứ cậu ấy cũng yếu ớt lắm…….(lẩm bẩm nói chuyện một mình)
-Baekhyun à….Baek…mở cửa đi….
Gọi hoài mà cũng chẳng có tác dụng gì nên Chanyeol mới chơi bạo đánh liều một phen mở cửa song vào. Vừa mở cửa bước vào Chanyeol mới thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Baekhyun đang nằm ngủ. Thế là lại lôi cái bi ba bi bu nhiều chuyện ra mè nheo ông Bún nhà ta, đi nhanh đến rồi gọi Baekhyun dậy
-Baekhyun à! cậu mau dậy đi, 6h30 rồi kìa, mau lên sắp trễ giờ làm rồi đó
Không thấy Baekhyun động địa gì cả nên Chanyeol tái mặt lo lắng lật đật lay lay người Baekhyun.
-Trời ơi…sao mà cậu nóng thế này…..Mồ hôi còn ướt cả gối nữa phải làm sao đây?
Rồi vội chạy ra ngoài bàn nghiên cứu tìm cái nhiệt kế, lục đục mãi 5 phút sau mới kiếm được bé nhiệt kế. Tại mọi lần có máy đo thân nhiệt hằng ngày cho Baekhyun nhưng mà hôm qua cái máy ấy bị hỏng rồi nên bây giờ phải chạy đi tìm cái nhiệt kế. Sau đó chạy vào đo cho Baekhyun
-Ả…cái nhiệt kế này bị hỏng rồi thì phải, sao mà cậu ấy sốt tới 37 độ dữ vậy (Thân nhiệt bình thường của Baekhyun là 27 độ C, Đối với con người thì 37 độ C là nhiệt độ bình thường nhưng đối với Baekhyun đó là sốt nặng đó)
Rồi lại chạy ra ngoài tìm cây nhiệt kế khác nhưng đo ra vẫn vậy. Chanyeol thấy lo lắm chẳng thể nào yên được nên chạy vào nhà tắm tìm khăn để mà lau người hạ sốt cho Baekhyun. Lau người xong cậu nhẹ tay vén tóc Baekhyun sang một bên rồi chằm khăn lạnh lên. Rồi lại phải tất bật chạy xuống bếp kiếm gì nấu cháo cho Baekhyun, nhưng mà các EXO-L biết rồi đấy…Ông Dẹo nấu ăn rất là siêu phàm…*nhà em sẽ sáng nhất đêm nay*. Loay hoay mãi ở dưới bếp mới xong trong lúc chờ nồi cháo sôi lên thì cậu lại vội chạy vào phòng xem Baekhyun thế nào. Cậu khẽ lấy khăn trên trán Baekhyun ra rồi cẩn thận dùng tay kiểm tra nhiệt độ.Nhưng mà nhiệt độ vẫn vậy chẳng có tí gì là hạ cả. Nên Chanyeol càng thêm lo lắng vì từ 5 năm năm nay cậu có bao giờ nhìn thấy Baekhyun như thế đâu. Bất chợt điện thoại của Baekhyun reo lên ở ngoài phòng khách làm cho ông Chan nhà ta phải chạy thật nhanh ra ngoài tìm. Nhưng mà, cái điện thoại, Baek nó dục lung tung ở đâu mà Chan Chồn kiếm hoài không thấy, sau một hồi lần mò bò lếch quăng hết bao nhiêu là gối trên ghế Sofa xuống sàn thì cuối cùng Chanyeol cũng tìm ra cái điện thoại của Baekhyun rồi. Nó bị chủ của nó quẳng không thương tiếc nằm thảm thương ở dưới gầm ghế Sofa đó (không phải Baekhyun quăng bảo bối đâu tại hồi tối lúc nằm dưới sàn mà chịu đau trong thầm lặng thì nó bị rớt ra ngoài)
-(Yobomseyo) Alo…
-(yobomseyo) Alo…Trưởng khoa à sao anh chưa đến chỗ làm. Viện trưởng đang chờ anh ở cuộc hợp đó
-À..Tôi là bạn của Baekhyun..Hình như là cậu ấy bị ốm rồi
-Trưởng khoa Byun có bị làm sao không ạ?
-Tôi cũng không biết nữa cậu ấy sốt cao lắm chắc hôm nay không đến chỗ làm được đâu, cô có thể nào xin cho cậu ấy nghĩ vài hôm được không?
-Nae! (Vâng) vậy để tôi xin phép viện trưởng cho cậu ấy được nghỉ ạ
-Kamsamita (cảm ơn cô)
Một suy nghĩ chợt thoáng qua đầu của Chanyeol, hình như là cậu đã nghĩ ra được ai là người có thể giúp Baekhyun. Rồi cầm điện thoại của Baekhyun mà gọi cho anh Luhan
-Alo….
-Alo…Anh Luhan à em là Chanyeol bạn của Baekhyun đây ạ!
-Có chuyện gì không Chanyeol?
-Baekhyun hình như bị bệnh rồi anh ạ! cậu sốt cao đến 37 độ luôn đó anh
-Hả? em nói sao cơ? Baekhyun bị gì? chẳng lẽ nào…….(hốt hoảng lo lắng)……Chanyeol hãy nghe anh, bây giờ em vào xem tim của Baekhyun có đập không?
-Dạ (vội vàng chạy vào phòng của Baekhyun rồi cậu ngã đầu xuống đặt tai lên tim của Baekhyun) O anh ơi tim cậu ấy đang đập đấy anh…
-Chanyeol em xem gân tay chổ khủy tay của em ấy có đỏ dấu kim tim không?
Lại vội vàng vạch tay áo Baekhyun lên để xem. Quả thật là có Chanyeol ngạc nhiên về tài đoán bệnh trúng như thần của anh trai Baekhyun
-tay của cậu ấy có dấu đo đỏ anh ạ, có chuyện gì sao anh?
-Chanyeol cậu hãy chăm sóc Baekhyun cẩn thận, Anh sẽ đến đó ngay lập tức
-Vâng ạ, nhưng mà…………..Tít…tít……
Bổng tiếng vỡ đổ loảng choảng nơi cửa kính làm cho Chanyeol giật mình. Cửa sổ vỡ tung rơi xuống sàn bao nhiêu là mãnh kính và họ đã xuất hiện. Họ là ai? Và họ muốn gì ở Chanyeol và Baekhyun?
Hai tên mặc áo đen tông cửa sổ phòng của Baekhyun bước vào, Bọn chúng trông đáng sợ lắm. Hình như chúng là ma cà rồng? Chẳng lẽ nào…………Chúng đến là để để giết Baekhyun?
Chanyeol vội chạy ra ngoài bàn nguyên cứu cậu lấy ngay một ống kim Vắc-xin màu vàng trong suốt và hình như đó là dung môi có thể cưỡng chế lại sức mạnh của ma cà rồng mà mẹ Baekhyun đã từng nghiên cứu và bây giờ đã đến lúc thực hành nó rồi thay vì những thành phần hay tác dụng chỉ dựa trên lý thuyết. Cậu chạy nhanh đến cầu dao điện tắt đèn rồi bật ngay đèn chiếu sáng ti la ve màu tím lên (đó là loại ánh sáng có thể làm bỏng mắt ma cà rồng trong thời gian ngắn vì Baekhyun và Chanyeol luôn gặp những nguy hiểm khó mà lường trước nên hai người đã phòng bị cho ngôi nhà của mình trước, đó là cách thoát thân duy nhất mà họ có thể làm) Sau khi những tên ma cà rồng ôm mắt lăn lộn trong đau đớn dưới sàn thì Chanyeol nhẹ chân lén chạy vào và nhắm vào lưng của một trong hai tên đó để đâm Vắc-xin vào. Nhưng mà bọn chúng thật ranh ma khi có thể cảm nhận được thân nhiệt của con người nên là chúng đã kịp né đòn tấn công của Chanyeol. Bọn chúng nhanh chống bịt mắt lại rồi dùng hết sức ngửi mùi của Chanyeol và xác định vị trí của cậu, một tên túm lấy cổ cậu nhất lên cao và sau đó quẳng cậu thật mạnh xuống vách tường. Chanyeol bay như một siêu sao action vậy đó, cậu lộn cù mèo lăn vài vòng nhưng mà vẫn gắng gượng để đứng dậy. Nhưng mà không may rồi Yeol à! chúng lại đến chỗ cậu và dẫm đạp hết sức tàn nhẫn lên người cậu. Chanyeol như chịu một trận mưa đá khắp người cậu không còn có thể nhấc lên nổi nữa rồi. Cậu cố gắng bò dậy nhưng một tên còn lại đã đến và dẫm lên tay cậu rồi chúng xòe những vuốt sắt nhọn trên 10 ngón tay rồi từ từ tiến đến cổ của Chanyeol nhưng tên còn lại đã vội chạy đến ngăn đồng bọn của hắn lại rồi chậm rãi mà nói
-Ngươi không được giết hắn, Ông chủ sẽ không tha cho ngươi đâu
Tên kia chỉ rút tay về và từ từ tiến đến giường của Baekhyun. Còn Chanyeol cậu chỉ còn biết nằm đấy mà nhìn về phía họ và Baekhyun, miệng gào thét:
-“Các người không được làm hai cậu ấy”
-“mau tránh xa cậu ấy ra”
-Ta sẽ liều mạng với các ngươi”
Rồi cố gắng nhất người dậy nhưng mà cậu không thể làm gì được, máu từ môi cậu tuôn ra ướt cả áo rồi nước mắt cứ chảy ra hòa thành một dòng. Trông đau đớn đến nghẹt thở, Mặc cho cậu có la thì bọn chúng vẫn tiến về phía Baekhyun
Bọn chúng dần dần tiến đến giường của Baekhyun rồi. Phải làm sao đây Chanyeol cậu phải đứng dậy mà cứu bảo bối của mình chứ? nhanh lên Yeol à! nếu không thì………….
1 bước….2 bước…….3 bước……………..đã gần đến sát giường của Baekhyun rồi, chúng dùng tay bóp chặt lấy cổ của Baekhyun
Đột nhiên có tiếng đạp cửa xong vào, Đó là ai? là Britan-ma cà rồng hay là một người nào đó đến để cứu 2 người họ