Đọc truyện Yêu Lại Từ Đầu – Diên Vĩ – Chương 23: Một mối quan hệ hoàn toàn mới !
Một năm sáu tháng sau.
Tại trung tâm thành phố nhộn nhịp ồn ào của Paris, trên đại lộ Champs-Élysées toà nhà trọc trời mang tên tập đoàn Alain Zhao vững chắc đứng sừng sững, trước mắt những người qua đường, nó càng thêm kiêu hãnh mà khoe hết tất cả các nét đẹp của kiến trúc sư đã kì công tạo nên, khiến ai cũng phải trầm trồ khen ngợi, chứng minh kiến trúc sư của tập đoàn này không nổi tiếng cũng là nhân tài trong giới xây dựng.
Tại tầng hai mươi sáu của tập đoàn Alain Zhao, không khí diễn ra vô cùng ngột ngạt. Nguyên nhân tại sao thì các bạn có thể nhìn vào mà đọc tiếp rồi sẽ biết….nhìn đi đâu đó? Câu trả lời ở phía dưới kia kìa.
“CÁI GÌ?” Trong phòng họp cổ đông, không khí dường như mới bị đánh trái bom nguyên tử.
“Ngài đừng đùa chứ chủ tịch. Sao cô gái này có thể làm Tân Tổng tài được chứ?” Người đàn ông trung niên mặc vest chỉnh tề đứng dậy phản bác, hai tay do kích động nên lỡ đụng trúng cái bảng phía trước ông ta-“Phó Tổng giám : Lalan Réccesi”
Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh thấy Phó Tổng nổi giận như vậy cũng nhanh chóng chen vào, “Phó tổng nói đúng, làm sao có thể cho cô gái với số tuổi đời còn chưa bằng phân nửa tuổi của chúng tôi đảm nhiệm một chức vụ quan trọng như vậy được? Ngài hãy suy nghĩ cẩn trọng lại, thưa chủ tịch!”
Ngài chủ tịch trong miệng hai người đàn ông kia đã hết kiên nhẫn lên tiếng, “Mọi người nói xong hết rồi chứ?” Không khí đột nhiên trầm xuống, im bặt không một tiếng động.
“Việc tôi quyết định như vậy cũng đều có nguyên do của nó. Nhưng các anh là người không thể biết được ý nghĩa của nó nếu như cứ ngồi một chỗ mà phản đối. Các cổ đông, tôi đem 20% cổ phần của mình ra để đảm bảo con gái tôi sẽ quản lý tốt Alain Zhao. Triệu Mạch Nha từ hôm nay sẽ nhậm chức Tổng Giám Đốc, cuộc họp đến đây là kết thúc.” Ông Triệu ngồi ở ghế chủ tịch đứng dậy, nhắm mắt quay người bước đi. Mạch Nha ngồi bên cạnh cũng đi theo ông.
Đến thang máy chuyên dụng dành riêng cho Tổng tài, ông Triệu nhìn vào gương của thang máy kế bên còn phản chiếu gương mặt không biểu cảm của Mạch Nha, “Ngày đầu tiên đi làm, đừng làm việc quá sức. Có gì không hiểu con cứ hỏi A Bảo.”
Vì cho cô nhậm chức mà ông làm dữ với cổ đông cùng bộ phận nhân sự của tập đoàn như vậy, hẳn là cha cô bị áp lực nhiều lắm. Mạch Nha gật gật đầu, “Vâng con biết rồi. Ba ở nhà với Chiếu Dương trông nó giùm con. Chiều con sẽ tăng ca ở nhà.”
Trước khi bước ra khỏi thang máy, ông dặn dò lần cuối, “Ừ, thôi ta đi đây. Đừng căng thẳng quá, chuyện gì cũng phải bình tĩnh rồi mới giải quyết được mọi chuyện.”
“Tạm biệt ba.” Mạch Nha vẫy vẫy tay trong khi bóng ông đã tít ngoài sảnh, sau khi bóng dáng ông khuất khỏi cánh cửa, cô mới bấm nút lên tầng.
Phòng Tổng giám.
A Bảo ôm một chồng tài liệu tới trước mặt Mạch Nha đang ngồi làm việc với hiệu suất vô cùng kinh ngạc, “Triệu Tổng, đây là những hợp đồng, văn kiện của tháng này.”
“Cứ để đó đi dùm tôi, cảm ơn anh.” Bàn tay đang đánh laptop ngừng lại, liếc mắt nhìn chồng tài liệu, trong lòng Mạch Nha thầm kêu lên “Kiểu này chắc buổi tối cũng không có thời gian ngã lưng mất.”
Cầm đến một bản kế hoạch “Xây dựng bệnh viện nhi RC Zhao.” lật lật vài trang xem xét : “A Bảo, hai ngày nữa sắp xếp cho tôi một cuộc họp khẩn cấp với những ai đảm nhiệm bản kế hoạch này.”
Đang loay hoay dọn, sắp xếp đồ đạc lại theo kiểu của Mạch Nha ra lệnh cách đây mấy tiếng, A Bảo nhướn mày nhìn bản kế hoạch đang cầm trên tay của Mạch Nha, một lát sau mới nhìn rõ chữ trên tài liệu, anh gật gật đầu : “Vâng Triệu Tổng. Ngài còn cần gì nữa không?”
Cần gì à? Hừm, một A Bảo đang vì cô hết mình ở đấy còn tận tụy hỏi han như thế này, làm sao cô có thể bất lương bắt người ta quần quật làm việc suốt ngày chứ? Này này, không phải cô lo cho anh ta à nha, mà lo cho sức khoẻ của anh ta! Các bạn thử nghĩ, nếu cấp dưới của các bạn quần quật làm việc mà không được nghỉ ngơi, thì giá trị cấp dưới của các bạn chẳng lẽ ngang bằng con trâu con bò rồi à? Vì thế cô quyết định : “Tuyển thêm hai thư ký nữa, đều là nữ hết cho tôi.” Đúng, là tuyển thư ký. Lý do cô chọn phụ nữ là vì bọn họ tỉ mỉ, giác quan thứ sau nhạy bén hơn đàn ông rất nhiều, còn một lý do nữa là phụ nữ và phụ nữ khi làm chung một việc, hiệu suất càng nhanh chóng hơn
Mất một lúc lâu A Bảo mới đáp lại : “Được thưa Triệu Tổng.” Rồi tiếp tục làm việc của Mạch Nha giao cho mình.
Tan sở.
Mất một ngày trời mà công việc của Mạch Nha cũng chỉ mới thụ lý được một phần ba trong số tài liệu A Bảo đã đem đến. Lật lật mấy trang trong bản báo cáo xem xét lại, cô sựt nhớ tối nay còn phải ăn tối cùng Chiếu Dương, hốt hoảng thu dọn đồ đạc bỏ vào túi xách.
Bước vội ra thang máy chuyên dụng, cô ấn nút xuống tầng thấp nhất, tay mò túi xách tìm điện thoại, cô thấy một tin nhắn được gửi vào lúc ba giờ chiều nay. Aiz, bận bù đầu bù cổ đến cả điện thoại có tin nhắn cũng không hay.
(Tối nay đi ăn không?-Hoắc Mị)
Nếu là cô của trước đây sẽ nhắn một cái tin cụt lủn là “Không!” Nhưng cô của bây giờ… chính là trực tiếp gọi điện đó mà!
“Hello, Hoắc Mị đấy à? Chị xin lỗi vì bây giờ mới đọc được tin nhắn.” Bên kia đã tiếp điện thoại nên cô nói một mạch.
[Ưm, không sao. Bây giờ là giờ tan sở, chắc chị đã đói rồi. Có muốn ăn gì không?] Bên kia hình như đang trong phòng tập, nói chuyện với cô mà tiếng thở dốc không ngừng.
Thật không may, cô có hẹn với tiểu hài tử của mình mất rồi. Nhưng mà cô cũng nên khách sáo mời lại mới phải, “Chị đã hẹn với Chiếu Dương rồi. Hay em đến nhà cùng ăn tối với mọi người nhé?”
[Okay, tôi đi tắm, lát gặp lại.]
Thang máy dừng lại, ding một tiếng mở ra. Mạch Nha sải chân bước ra ngoài, bộ đồ công sở màu trắng ôm sát càng làm chói loá thân hình cô, nhân viên đang tan sở cũng bất giác ngừng lại nhìn cô, trong lòng cảm thán có ai mà ngờ đây chính là Tổng tài của một tập đoàn lớn?
Lúc đi qua đại sảnh cô gặp A Bảo cũng đang tan sở, “Chào Triệu Tổng!”
Cười mỉm như chào hỏi, cô gật đầu với anh ta : “Tan sở rồi, đừng gọi tôi là Triệu Tổng nữa. Chúc anh buổi tối vui vẻ nhé!”
Đột nhiên khoé môi A Bảo giãn ra một nụ cười, cô sừng sờ đứng hình nhìn anh ta.
“Vâng, Triệu tiểu thư cũng thế nhé!”
Lúc này cô mới sựt tỉnh, “A..à..cảm ơn anh.” Nói về thư ký A Bảo này của cô, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn học vấn liền có học vấn, thế mà không hiểu vì sao lại cam tâm làm cấp dưới của cô. Lý do lúc nãy cô bị đứng hình là vì từ sáng đến giờ giáp mặt với cô đều là điệu bộ nghiêm túc, hiện tại cô mới thấy được, thà anh ta nghiêm túc còn đỡ hơn là cười. Không phải nụ cười của anh ta xấu, mà là vì…nói kiểu này cho các bạn dễ hiểu. Kiểu như David Beckham bình thường làm mặt ngầu thì quá cool rồi, nhưng khi David mà cười lên thì…xin lỗi, nụ cười đó sinh ra không hề dành cho gương mặt của anh.