Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 84
– Sao anh lại thiếu tiền chứ? Tiền tiết kiệm và tiền đóng phim vừa rồi không đủ sao?
– Anh để tiền tiết kiệm cho em mở công ty. Anh không muốn em vất vả
– Ngốc quá! Em đã nói em xoay sở được. Em muốn anh luôn thành công trên con đường sự nghiệp mà anh đã chọn
– Sau khi kết thúc hợp đồng với EEG, anh sẽ rút chân khỏi ngành_Phong ôm người vợ tương lai từ phía sau. Tay anh vòng qua eo cô. Anh đặt lên vai cô một nụ hôn say đắm_Em nghĩ xem. Sau khi đám cưới, mình sẽ có bao nhiêu đứa con?
– Chưa gì anh đã nghĩ đến con cái rồi sao? Anh cũng xấu ghê
– Anh muốn con giống em. Vừa xinh đẹp, vừa tài giỏi và hiền lành
– Em nghĩ nếu con trai thì giống anh. Luôn có trách nhiệm trong công việc. Rất đôn hậu. Rất thật thà. Em yêu anh vì anh chưa bao giờ lừa dối em hay phản bội em
– Hay mình sinh một đội bóng đá nam và một đội bóng đá nữ. Em thấy được không?
– Anh tham lắm đó. Em đâu phải cái máy đâu mà sinh nhiều đến vậy
– Vậy mình sinh một đội bóng rổ cũng được
– Cái anh này_Di lấy gối khẽ nhẹ vào người Phong
– Thôi anh chịu thua. Em muốn sinh bao nhiêu đứa cũng được.
– Vậy… bây giờ sinh luôn đi
Dứt lời. Di đẩy Phong nằm trên giường. Cô ngồi xổm trên người anh. Mặt cô cúi sát mặt anh. Tay cô chạm vào ngực anh. Chỉ qua lớp áo, nhưng Di có thể cảm nhận được nhịp tim của người yêu. Nó đập rất mạnh, rất thôi thúc. Khoảnh khắc đó rất gần. Khi cơ thể hai con người tiến gần đến nhau. Phong sững sờ. Bỗng Di cười rộ lên. Cô ngồi lại trên giường rất ngay ngắn. Phong không hiểu chuyện gì xảy ra. Anh ngồi dậy nhìn Di
– Tim anh đập như cái trống vậy. hi hi. Em chỉ thử anh thôi. Nhưng không ngờ anh không chút phản kháng. Nếu không hiểu anh thì em đã nghĩ anh có quan hệ với cô gái nào rồi đấy
– Làm gì có. Anh… anh chưa từng quan hệ với ai hết_Phong bối rối nói
– Sao hôm nay anh căng thẳng khi em nói đến cô gái khác quá vậy? Em chỉ đùa với anh thôi mà
– Em lại giỡn.
Phong hôn nhẹ lên trán Di rồi trở về phòng của mình.
Sáng hôm sau, Phong thức dậy từ rất sớm. Anh nấu bữa sáng cho Di xong thì đến công ty. Anh ghé qua phòng thì cô vẫn ngủ say. Anh không đánh thức cô dậy. Một ngày dài làm việc rất mệt mỏi và bận rộn. Mồ hôi đổ ra thấm đẫm áo. Nhưng Phong không hề than phiền. Anh luôn nghĩ đến Di. Mỗi giờ giải lao, anh đều gọi điện cho Di. Nhưng không thấy ai bắt máy. “Chắc cô ấy đang bận công việc. Sau khi hết hợp đồng thì mình sẽ tiếp quản công ty của cha. Như vậy thì Di sẽ không còn vất vả nữa.”. Nghĩ thầm trong dạ, Phong cố gắng cho những ngày cuối cùng trong nghề. Chiều hôm đó, anh vội vã chạy về nhà để gặp người yêu. Cả công ty ai cũng khen ngợi và ganh tị cho đôi trai gái này. Mọi người luôn tạo điều kiện cho anh có thêm thời gian với vợ sắp cưới. Phong mở cửa bước vào, anh giật mình khi thấy bữa sáng vẫn còn nguyên. “Chắc cô ấy lại bỏ bữa sáng”. Phong liền vào phòng Di. Anh ngạc nhiên hơn khi thấy cô vẫn còn ngủ. Anh bước lại ngồi bên cạnh cô. Anh giật mình khi vừa chạm vào người yêu. Cơ thể cô đang rất nóng. Phong vội lấy điện thoại gọi xe cấp cứu. Đúng lúc đó, Di mở mắt nhìn anh, gương mặt cô rất mệt mỏi, giữ chặt tay Phong. Anh vội cúp máy, đỡ người yêu ngồi dậy, dựa vào người mình