Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 73
– Cô đến đây khiến tôi rất bất ngờ_ông Triệu ngạc nhiên nói
– Tôi cũng chẳng thích thú việc gặp ông. Nhưng tôi nghĩ ông sẽ rất thích giao dịch của tôi. Mấy năm qua, tôi biết ông không ngừng thâu tóm cổ phần về ình. Và hiện giờ cổ phần của ông chỉ đứng sau chủ tịch Phan
– Cô điều tra chuyện này để làm gì?
– Không quan trọng. Tôi có cách giúp ông có được công ty. Bù lại. Ông phải làm giúp tôi một chuyện
– Nghe ra cũng là vụ làm ăn có lợi. Nhưng làm sao tôi biết cô có thong đồng với họ Phan để lừa phỉnh tôi
– Ông yên tâm. Tôi đã nói được thì làm được. Tôi sẽ giúp ông hất cẳng họ Phan ra khỏi Paradise. Nhưng trước tiên. Tôi muốn hỏi ông về một chuyện cách đây hai mươi lăm năm trước về Phan Triết
– Ý cô là…
– Lúc đó, tôi biết ông và lão ta đang làm việc cho Paradise. Hai người được cử sang Hồng Kông công tác. Vậy chuyện xảy ra giữa ông ta và một người phụ nữ tên Thúy Liên. Ông có biết hay không?
– Hai mươi lăm năm trước. Tôi nhớ ra rồi. Phải. Lúc đó Phan Triết và tôi là hai người bạn rất thân. Chúng tôi được cha vợ hắn, cũng là chủ tịch Paradise cử sang Hồng Kông. Ông ta có quen biết một người phụ nữ tên Liên. Nhưng tiếc là người phụ nữ đó đã có chồng
– Rồi sao nữa?
– Ông ta rất say mê người đó. Rồi một đêm, Phan Triết bảo tôi lái xe đưa hắn đến một quán mì. Lúc đó trời mưa rất lớn. Một mình ông ta bước vào trong. Tôi thấy lâu quá mà hắn chưa ra thì cảm thấy không ổn nên mới lén đi theo thì thấy ông ta làm nhục người phụ nữ đó
– Vậy sao ông không cản?
– Có. Nhưng lúc tôi chạy đến thì đã quá muộn
– Vậy hai năm sau đó, tại sao hắn quay lại Hồng Kông?
– Lúc đó, vợ hắn sinh non. Rồi hắn nghe lời thầy bói nói nếu tìm ra một đứa trẻ xung hỉ cho bà ta thì mọi chuyện sẽ ổn.
– Vậy tại sao lại là con gái của hai vợ chồng người Hồng Kông?
– Phải nói là Phan Triết dù lấy vợ cũng không quên người phụ nữ tên Liên. Hắn luôn cho người theo dõi gia đình đó ở Hồng Kông rồi báo cho hắn biết. Đúng lúc biết cô ta sinh con gái. Và Phan Triết tính ngày giờ thì nghĩ con bé là con của mình
– Vậy là hắn bắt cóc con người ta sao?
– Đúng vậy. Nhưng không may. Đứa bé vừa vào nhà thì vợ của hắn liền bị băng huyết mà chết. Hắn tức giận nên đã bảo tôi bán con bé. Lúc đó, tôi không nhẫn tâm nên đã đưa nó đến một cô nhi viện.
– Cám ơn ông vì ít ra ông cũng không đến nỗi tồi tệ. Còn Phan Triết? Tại sao lại không giữ con gái của mình mà lại đem bán?
– Lúc đầu, ông ta định giữ nó lại. Nhưng biết được kết quả ADN của hai người không cùng huyết thống nên hắn thẳng tay vứt bỏ. Sao cô lại hỏi chuyện này?
– Đứa con gái mà ông để lại trong cô nhi viện ngày đó chính là tôi. Tôi muốn trong cuộc họp cổ đông ngày mai. Ông công bố chuyện này. Còn tôi sẽ báo cảnh sát đến làm việc. Tôi tin chắc uy tín của Phan gia sẽ bị hủy. Cổ phiếu xuống giá. Với tài lực hiện nay của ông sẽ dễ dàng nuốt trọn công ty
– Vậy sao cô không tự làm mà nhờ đến tôi?
– Vì tôi không hứng thú với gia tài này. Mục đích của tôi chỉ là khiến họ Phan thân bại danh liệt.