Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 63
– Xem ra trong chúng ta người hát hay nhất là ca sĩ Thanh Phong rồi_một cô gái bảo
– Nhưng tôi nghĩ người đẹp nhất là Thiên Di. Bạn trai của Di cũng rất lịch lãm đó_một anh chàng ẻo lã nói
– Mọi người hiểu lầm rồi. Đây là xếp của mình_Thiên Di vội vàng đáp
– Ây da! Xếp thì xếp. Quen nhau có sao đâu_một cô gái khác tiếp lời
– Phải đó. Nhìn Di và xếp rất xứng đôi_anh chàng ẻo lã tiếp tục đáp
– Mọi người đến đây hát hay nói chuyện phím vậy_Thanh Phong chen lời
– Khó khăn lắm mới gặp riêng và đi chơi với Thiên Di nên tụi này cũng muốn điều tra chút ít thôi mà_một anh chàng khác đáp
– Mình nghĩ các bạn đừng phí công gượng ép nữa. Di đã có bạn trai rồi
– Thật không? Di nói thật không?_một cô gái ngạc nhiên hỏi
– Là ai vậy? Anh ấy là người như thế nào?_anh chàng ẻo lã tiếp tục hỏi
– Bí mật. _Thiên Di mỉm cười đáp
– Nhưng bật mí tí xíu đi_một cô gái nài nỉ
– Di chỉ có thể nói là anh ấy rất tuyệt. Lúc nào đó mọi người sẽ biết. Thôi chơi tiếp đi. Tối nay ai hát ít nhất là trả tiền đó
Dù Thiên Di vẫn không công khai mối quan hệ của cô và Thanh Phong. Nhưng với câu nói của cô cũng khiến Phong cũng phải mỉm cười nếu không đứng lên hét thật to. Cuộc vui cũng dần kết thúc. Tuấn Anh đưa Di về nhà nghỉ. Còn Phong cũng tự lái xe ra về. Nhưng trước khi từ biệt. Họ bí mật nháy mắt với nhau. Thật ra, chiếc ta xi chở Tuấn Anh và Thiên Di không dừng lại trước khách sạn. Mà nó đưa họ đến cảng Victoria. Rồi chiếc xe tiếp tục lăn bánh. Chỉ có Di ở lại. Cô đứng cạnh bờ song nhìn ngắm những chiếc du thuyền xinh xắn. Bất chợt. Một bàn tay vòng qua eo khiến Di giật mình. Đó chính là Thanh Phong
– Anh không biết phải cám ơn xếp của em như thế nào nữa? Nhưng thật tình anh không thích tụi mình cứ lén lút như vậy hoài
– Em thì lại thấy thú vị
– Anh dẫn em đến chỗ này
Dứt lời, Thanh Phong nắm chặt tay Di, kéo cô lên một chiếc du thuyền nhỏ xinh xắn. Họ vui đùa, nhảy múa trên chiếc phi thuyền lấp lánh đèn đó. Tình yêu của họ nồng thắm với tiếng nhạc du dương. Trăng lên cao và những ngôi sao sáng lấp lánh như phủ thêm cho tình yêu đó
Một hôm, bà của Thanh Phong gọi cô đến chơi. Họ cho xe đưa cô đến tận dinh thự. Cô cùng ăn cơm với gia đình của Phong. Thái độ của họ đối với cô không còn khó khăn như trước mà trở nên niềm nỡ và vui vẻ. Tuy nhiên, vốn cha của Phong là người cứng rắn và nghiêm khắc, nên ông dù rất thích cô gái này, nhưng vẫn tỏ ra chút oai nghiêm. Ông nói chuyện với cô rất nhẹ nhàng, từ tốn, nhưng cũng rất ít cười
– Con ăn nhiều vào_bà của Phong nói_Con cứ kệ bác trai. Có bà đây. Bà sẽ lo cho con
– Cám ơn bà!
– Hai đứa thế nào rồi?_cha của Phong hỏi
– Dạ cũng bình thường.
– Bình thường là sao? Qua đêm ở nhà nó rồi mà vẫn chưa chịu ra mắt gia đình là sao?_cha của Phong tiếp tục hỏi