Bạn đang đọc Yêu! Không Thể Rời Xa: Chương 33
– Chào em!
– Chào anh!
– Anh chỉ đi dạo thôi. Nếu em không thích nhìn thấy anh thì anh có thể đi_Phong ngập ngừng nói
– Không sao. Anh không cần căng thẳng như vậy.
– Uhm!
– Anh có ngại khi ngồi với em một lát không?
Phong không nói gì. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Di. Anh rất vui nhưng cũng rất ngại. Anh không biết phải nói gì với cô. Có thể, cô gái giản dị với chiếc váy đen dạo phố hiểu được tâm trạng của chàng minh tinh. Di chủ động nói chuyện
– Không phải em không muốn gặp anh. Chỉ là em không biết đối diện với anh như thế nào thôi. Em không muốn bản thân phải đau lòng thêm lần nữa
– Anh không hiểu.
– Em và anh là hai con người hoàn toàn khác nhau. Giống như lúc này vậy. Anh là một người nổi tiếng. Anh không nên đến những nơi nhỏ bé và thiếu ánh sáng đến như vậy. Ở đây không có khán giả để tung hô anh
– Nhưng anh không quan tâm
– Để em nói hết. Anh là người con trai mà bất kì cô gái nào cũng ao ước được quen. Anh đẹp trai lại tài giỏi. Anh nổi tiếng. Chỗ anh nên ngồi là nhà hàng sang trọng chứ không phải bậc thềm nhỏ bé cạnh sông như bây giờ.
– Anh là một ngôi sao, một diễn viên thậm chí một ca sĩ. Nhưng anh vẫn chỉ là một người con trai bình thường. Anh vẫn muốn cuộc sống của anh giản dị như bao người khác
– Nhưng anh có nhìn thấy ai mặc vest mà ngồi lề đường bao giờ không? Anh có nhìn thấy minh tinh nào lại ngồi cạnh một cô gái tầm thường, không hề nổi tiếng không?
– Có. Mọi chuyện đều có thể_Phong cởi áo khoác ném vào thùng rác
– Anh làm gì vậy?
– Nếu ai đó muốn làm gì thì họ sẽ làm được. Anh muốn bình yên ở bên cạnh em như bao cặp trai gái bình thường thì anh cũng sẽ làm được. Quần áo chỉ là vật chất bên ngoài. Trên sân khấu hay trong phim trường, anh là ai không quan trọng. Điều anh quan tâm là anh yêu em bằng con người thật của anh. Và không biết em có chấp nhận nó không?
– Em không biết. Có lẽ tình yêu với em đã quá xa xỉ khiến em không dám nghĩ đến từ rất lâu. Em chỉ là cô gái bình thường. Em không mong anh hay ai đó sẽ yêu em.
– Mỗi người sinh ra đều yêu và được yêu. Em đừng nghĩ như vậy. Em là người đầu tiên anh cảm thấy cần phải chăm sóc, cần phải bảo vệ và che chở. Em cũng là người đầu tiên khiến anh luôn suy nghĩ ngay cả khi anh ngủ hay anh làm việc. Em cũng là người con gái làm cho anh không thể kiềm chế cảm xúc của mình và muốn gắn bó lâu dài. Em là người khiến anh thấy vui khi nhìn em cười, sẽ đau đớn thay khi em khóc.
– Nhưng anh không phải là người đầu tiên của em. Trước khi đi du học, em đã từng yêu say đắm một người. Anh ta cũng từng nói giống như anh và rất quan tâm em. Nhưng cuối cùng anh ta cũng phản bội em. Rồi khi em bắt đầu có cảm tình với một người khác. Thì em lại bị từ chối khi mà tình yêu ấy chưa kịp bắt đầu. Trái tim em không đủ mạnh mẽ để chịu đựng thêm bất kì cú sốc nào nữa. Khó khăn lắm em mới quên đi những kí ức ấy. Em rất sợ phải tiếp tục đối diện với chúng