Đọc truyện Yêu Không Hoán Đối – Chương 4
“À vâng tôi hiểu,cậu Park yên tâm tôi sẽ quay rõ và kỹ lưỡng ko bỏ xót mm nào” – hắn cười gật gù hiểu chuyện
“Chúng ta bắt đầu nhé!” – tên đó xoay lại đối diện cậu tiến gần lại giường
“Tr…tránh…ra…” – cậu lấp bấp nói
“Cưng rất đẹp,ngoan thì anh nương tay còn nếu hư thì….” – tên đó bỏ dở cậu nói tháo dây nịt ra khỏi quần
“TRÁNH RA,ĐỊNH LÀM GÌ TÔI HẢ? YUNHO ANH ĐIÊN HẢ? MAU ĐUỔI TÊN BIẾN THÁI NÀY ĐI CHỖ KHÁC” – cậu gào lớn nép sát đầu giường
“…” – Yunho vẫn cầm đt trên tay quay lại
“Cưng à,muốn anh giúp cởi đồ ra ko?” – hắn nham nhở nhảy lên giường
“ĐỪNG ĐỤNG VÀO TÔI” – cậu gào lên đạp túi bụi vào tên đó
“Á dám đạp vào mặt tôi” – tên đó rít lên giận dữ quay sang Yunho sang lưng – “Ya! anh để cậu ấy làm vậy với tôi sao,nếu ko cởi đồ cậu ấy ra thì hợp đồng đó sẽ chấp dứt ngay” – tên đó ôm bên mặt bị đạp giận dữ
“Ấy cậu Park đừng giận để tôi cởi đồ cậu ấy hộ cậu nhé” – hắn cười xòa,đặt đt lên bàn rồi tiền lại ngồi trên giường
“Anh là tên đê tiện,đồ thúi tha” – cậu chửi vào mặt hắn
“Cởi đồ ra mau” – hắn ra lệnh
“KO!” – cậu hét lên
Hắn ngồi sát vào cậu nắm lấy áo cậu tháo nút ra,cậu vũng vẫy đẩy hắn ra nhưng hắn to con hơn cậu nhiều và cánh tay rắn chắt ko lay chuyển được điều gì.
“Anh…anh buông ra” – cậu cố dịnh áo mình lại vừa cố đẩy hắn ra
“Cậu muốn tiếp khách ở đây hay quay về chỗ kia tiếp mấy lão già?” – câu hỏi của hắn làm cậu nới lỏng tay,cậu nghĩ lại ùd sao ở đây ăn ngon mặc đẹp lại tiếp khách sang và cũng khá đẹp trai thua hắn một chút.Còn về đó thì mấy tên xấu xí nham nhở,nghĩ đến mấy tên đó đè lên người cậu thì chắc cậu ói đến chết. – “Ở đây tiếp khách vẫn tốt hơn phải ko? nghe lời tôi đi cậu sẽ được ăn sung mặc sướng” – hắn vẫn đang cởi nút đầu tiên của cậu
“Anh muốn tôi tiếp khách chứ gì,được rồi để tôi tự làm” – cậu đầy mạnh tay hắn ra rồi tự cởi hết hàng nút áo trong tíc tắc,cái áo được cởi ra để lộ thân trần hấp dẫn vốn có của cậu.Chưa dừng lại cậu tháo luôn nút quần hai tay dịnh chặt kéo xuống
“YA!” – hắn hét lớn dịnh tay cậu lại ko cho cởi quần,lấy mềm trùm kìn lấy cậu rồi quay sang người sau lưng vẫn đang dán cặp mắt háo sắc nhìn ko chớp 1s nào – “YA! Park Yoochun mày nhìn đủ chưa? Còn nhìn nữa tao móc mắt bây giờ” – hắn chỉ vào tên đó hét lớn
“Ờ…ờ thì mày bảo tao đóng cho đạt mà” – Yoochun gãi đầu cười
“Xuống phòng khách chờ tao đi” – hắn hất mặt ra cửa,Yoochun cười với cậu cái nữa mới chịu bước ra khỏi phòng trước khi ăn trọn cái đạp của hắn.
Hắn thở dài quay sang cậu kéo mềm ra,cài lại nút quần và lấy cái áo sơmi trên giường mặc vào cho cậu.
“Anh và tên đó thông đồng chơi tôi à?” – cậu hỏi khi đã định thần từ lúc hắn dịnh tay cậu rồi dùng mềm quấn cậu lại,bảo vệ cậu khỏi con mắt của người khác
“Uhm vui ko?” – hắn khoát áo vào cho cậu nhưng ko giúp cậu cài nút – “Mặc đồ vào đàng hòang đi rồi xuống chào khách” – hắn nói xong bỏ đi ra ngoài trước khi cậu chửi bới.
…
Phòng khách
“Ya! lúc nãy tao bị đạp một cú ngay mặt,lát về Susu của tôi hỏi thì tao biết nói làm sao?” – Yoochun xoa xoa mặt nhăn nhó
“Thì nói mày đòi cưỡng bức người ta nên bị đạp chứ sao haha” – hắn cười lớn
“Tại ai mà tao bị như vậy hả,còn dám cười biết vậy ko giúp mày hù cậu ta”
“Ai kêu mày làm quá,con người ta xanh cả mặt”
“Mày làm cậu ta xanh mặt thì có,còn giúp lột đồ nữa…ai muốn cưỡng bức cậu ấy hơn”
“Ya! tao chỉ hù thôi,tao cầm cái nút chứ có gỡ ra đâu.Tự nhiên cậu ấy lột tùm lum” – hắn lắc đầu
“Kìa,xuống tời kìa.Cái mặt như vậy chắc chắn giấu con dao trong người rồi đâm mày vài nhát đó” – Yoochun hất cằm về phía cầu thang
“Qua đây” – hắn quắc tay ra hiệu cậu ngồi xuống.Mặt cậu đầy sát khí hầm hầm ngồi xuống cách xa chỗ hắn – “Giữ mấy thứ này bên cạnh,mọi lúc mọi nơi” – hắn chỉ về đống trên bàn,có đtdd,bóp trong đó có tiền và giấy tờ tùy thân của cậu,mấy thứ này dã bị mụ già kia giữ khi cậu bị họ bắt.
“Đưa mấy cái này cho tôi làm gì? Thấy hối hận nên thả tôi đi phải ko?” – cậu cầm bóp và đt bỏ vào túi quần
“Cậu còn đi đâu được,muốn quay về chỗ cũ tiếp khách lắm phải ko? Vậy ở đây đi tôi tìm khách cho tiếp” – hắn chọc
“Sao mày nói chuyện với người đẹp như thế được” – Yoochun lắc đầu với hắn và quay sang cười thật tươi với cậu – “Chào cưng anh tên Park Yoochun là bạn của Yunho”
“Cá mè một lứa” – cậu lườm cả 2
“Em này dữ nhưng thua Susu của tao” – Yoochun cười lớn
“Yoochun,party tối nay mày có đi ko?” – hắn hỏi
“Dĩ nhiên là có,mấy cuộc vui sao thiếu tao được,mày cũng đến chứ.Mấy em ở đó nhắc mày quài” – Yoochun mắt sáng rỡ khi nhắc đến gái – “Mày nhớ em có biệt dang Qin ko? em mà thân hình chữ S nhảy cực kỳ ***y với mày đó.Còn hôn tạm biệt mày nhớ ko?”
“Uhm có chút ấn tượng,tối nay cô ấy cũng đến à?” – hắn bình thường ko thích thú cho lắm
“Uhm hôm nay em ấy là Diva chính nghe nói có màn trình diễn sôi động lắm,ước gì tao được sờ vào cái mông đó một lần” – Yoochun liếm môi nham nhở
“Và sau đó Susu sẽ đưa mày vào quan tài vĩnh viễn” – hắn chen vào làm mặt Yoochun biến sắc
“Nói vậy thôi,giờ còn sớm tao qua rủ Susu đi shopping.Hẹn mày tối nhé và cả em nữa người đẹp” – hắn cười hí hửng rồi chạy tung tăng ra ngòai
“Tối nay tôi đi Party,cậu đi hay ko thì tùy” – hắn hỏi mà như muốn cậu ở nhà cho đỡ rách việc vậy
“Tôi đi, đến đó biết đâu tôi gặp ai tốt cứu tôi ra khỏi anh thì sao?” – cậu hất mặt lên rồi bỏ về phòng mình
“Chú Sooro gọi người mang mấy bộ quần áo đến cho cậu ấy đi,tối nay cậu ấy cùng tôi đi tiệc đấy” – hắn căn dặn ông quản gia.Hắn gọi đt dặn dò các nhân viên ở Cty vì hôm nay hắn sẽ ko đến Cty
…
9H PM
Jaejoong sang trọng trong bộ đồ đơn giản với chiếc quần Jean bó cặp đùi thon gọn,đôi giày trắng rất nổi cùng nước da của cậu.Phối cùng cái áo cổ thuyền đổ bên vai và chiếc khăn chòang màu xám tro quanh cổ.Trông cậu ko khác gì mấy tay thiết kế thời trang,Yunho cũng ko còn nghiêm nghị trong bộ vest cứng ngắt thay vào đó hắn mặc chiếc áo sơmi đen cách điệu với hoa văn cùng chiếc quần Jaen hơi bụi một chút hắn cũng như Yoochun lúc sáng,như những tay ăn chơi thật thụ.
Chiếc Limo đen bóng dừng trước cửa bản đèn nhấp nháy và đông người tụ lại trước cửa.Ngay khi thấy hắn bước xuống đám bảo vệ bên trong lùa ra tách đường cho hắn đi.Hai tên cận vệ trong bộ vest đen vẫn luôn theo sau lưng hắn mỗi khi hắn ra ngoài.Hắn nhìn cậu rồi đi vào trong,cậu cũng ko biết rành nơi đây nên đành đi theo sau lưng hắn.
“Cư xử cho đàng hòang đừng làm mất mặt tôi” – hắn nói trước khi bước vào cửa
“Đồ ra vẻ” – cậu chửi sau lưng hắn
“Yunho bên đây!” – tên bạn thân của hắn reo lên.Hắn bước đến ngồi vào hàng ghế sofa hình tròn,Yoochun nhìn cậu cười rồi búng tay sai nhân viên mang ly và rót rượu ra.
“Người đẹp em ko uống được rượu à? Cần anh gọi nước cam cho cưng ko?” – Yoochun giở giọng nham nhở ra
“Ko cần đâu,gì chứ uống rượu là sở trường của Kim thiếu gia đấy” – hắn cười khẩy cầm ly rượu uống
Cậu cũng uống vì chứ rượu lúc trước ngày nào cậu ko đi bar cùng thằng bạn thân Ho Dong nhưng khi mọi người biết gia đình cậu thất thế.Họ giả vờ tốt với cậu chủ yếu cũng muốn ngủ,muốn lên giường,muốn chiếm thể xác cậu cả tên Ho Dong cũng vậy,chẳng ai thật sự tốt với cậu.
“A Yunho anh cũng ở đây à?” – giọng cô gái thật nhẹ nhàng cùng thân hình uyển chuyển đang bước đến bàn họ
“Yunho là cô ta đấy” – Yoochun nói nhỏ
“Chào em Qin,anh trông chờ vào tiết mục của em đêm nay lắm” – hắn cũng ngọt ngào ko kém
“Em nói với mấy người làm chung với em là em quen biết anh vậy mà họ ko tin” – cậu nũng nịu
“Vậy em dắt anh vào chào họ,được chứ?” – hắn ngọt ngào hỏi
“Tất nhiên rồi,mình đi” – cô nắm tay hắn kéo vào trong
“Cô ấy đẹp thật nhưng ko bằng cưng” – Yoochun nâng ly mời cậu
“Ko phải anh nói muốn sờ mông cô ta sao,anh ko sợ tên Yunho chết tiệt đó cướp mất sao?” – cậu cạn ly Yoochun
“Ko lo!” – Yoochun cười rồu uống cạn ly rượu
“PARK YOOCHUN” – giọng the thét báo giờ chí mạng đã đến
“Susu!” – Yoochun đứng dậy mừng rỡ
“Anh…anh là tên bội bạc,anh dám hèn họ với người khác” – người đó lao đến nhéo vào tai Yoochun
“Susu nghe anh nói đã á đau đau ” – Yoochun kêu lên
“Anh im đi để tôi nói chuyện” – người đó đẩy Yoochun ngồi xuống ghế quay sang nhìn cậu – “Cậu là tình nhân của tên này phải ko?” – người đó chỉ vào Yoochun
“Uhm anh ấy đang cua tôi” – cậu thản nhiên nói
“Jaejoong…nói vậy chết người đó” – Yoochun rít lên
“Ko phải anh luôn khen tôi đẹp và muốn lên giường với tôi sao?” – cậu hỏi hắn
“Park-Yoo-Chun” – người đó gằn từng tiếng