Yêu Em Thật Xui Xẻo Tập 2

Chương 37: Lời Tựa Cho Dã Anh


Đọc truyện Yêu Em Thật Xui Xẻo Tập 2 – Chương 37: Lời Tựa Cho Dã Anh


“Tinh Dã Anh rất đặc biệt!”
Dương Thiên Tử tác giả cuốn Hoa anh đào tháng Tư đã nói như vậy.
Tôi thường nghĩ, một cô gái có thể nghĩ ra những cái tên như Hạ Thiên Lưu, Hồ Bất Động cho nhân vật chính của mình, rốt cuộc là người như thế nào? Nhạy bén, tình quái, hài hước, hóm hỉnh hay là thâu hiểu lòng người?

Mang theo những thắc mắc này, tôi đã quen biết Tinh Dã Anh. Lần nào nói chuyện, cũng đều là những biểu tượng cảm xúc dễ thương kết hợp với ngôn ngữ trẻ trung, đáng yêu, khiến tôi ngồi trước màn hình máy tính mà không nhịn được, phải bật cười thành tiếng. Lâu dần mới biết, những từ ngữ ở trên đều có thể dùng để miêu tả cô, nhưng vẫn chưa đủ để khái quát về cô. Thường xuyên gặp cô lúc nửa đêm, có nhiều hôm, cô còn ngồi cùng tôi cho đến khi tôi đã hoàn thành bản tháo thì đá tôi đi ngủ. Tôi cũng dần dần thích ứng được với sự chênh lệch thời gian ở Anh. Bất giác cảm thấy nhớ và muốn gặp cô. Dần dần mỗi đêm dài với tôi không còn lạnh lẽo nữa, bởi vì cô chính là cô gái có thể khơi dậy những cảm giác chưa được gọi tên, mang đến nhiều hơn những niềm vui cho cuộc sống.
Từ Thanh không vạn lý (Nghìn dặm trời xanh) làm mưa làm gió, đến Công tử lọ lem chiếm cứ “ngôi báu” trên các bảng xếp hạng lớn, và bây giờ Yêu em thật xui xẻo hiên ngang ra đời. Giọng văn hài hước nhẹ nhàng, tình tiết khiến người ta cười ra nước mắt, phảng phất hương thơm tươi mát của một đóa hoa, rất nhẹ nhàng khoan khoái nhưng lại bám rễ sâu vào lòng người, khiến độc giả chỉ muốn đi mãi vào thế giới các nhân vật, không nỡ bỏ nửa chừ
Kể từ khi Hạ Thiên Lưu xuất hiện lần đầu tiên, độc giả đã vô cùng háo hức. Hai nhân vật chính, mỗi người một tính cách, mỗi người một môi trường sống, liệu họ có thể đến với nhau hay không? Số phận sẽ đưa bọn họ đi đến đâu? Càng đi vào sâu hơn, chúng ta sẽ thấy được cái giá mà Hạ Thiên Lưu phải trả. Hồ Bất Động luôn mang đến sự vui vẻ ọi người, nhưng cô cũng là nguồn cơn của những day dứt trong lòng các chàng trai. Hạ Thiên Lưu là mẫu người lạnh lùng bên ngoài nhưng trái tim rất quan tâm chu đáo, anh lựa chọn một phương pháp rất đặc biệt để biểu lộ tình cảm của mình. Hồ Bất Động cũng giống như vậy, vụng về nhưng lại khiến người ta yêu thích. Cô không phải là thánh nữ, cô ích kỉ, sợ phiền phức, lại cũng rất cứng đầu. Thế là, liền có một sự vụng về tương tự âm thầm bảo vệ cho cô. Tinh Dã Anh là người sống khá thực tế. Trong mọi việc, cô luôn bình tình và lạc quan, phẩm chất này không chỉ giúp bản thân cô viết ra những tác phẩm hay hơn, mà nó còn có thể cảm nhiễm sang những người xung quanh, cuối cùng thông qua tác phẩm, truyền đạt đến mỗi một độc giả. Cuốn sách này có một cái tên rất thú vị Nhất trực oạt bất động [1], thành ra mỗi lần gặp cô trên QQ, tôi đều cười hì hì và hỏi: “Dã Anh à, lại đang đào không được [2] sao?”.
[1] Tên gốc cùa tác phẩm là Nhất trực oạt bất động
[2] Trong tiếng Trung, oạt bất động nghĩ là đào không được.
Dã Anh liền gửi đến bức hình sinh động, một cô gái đang đi vòng quanh, nói: “Cậu xem cậu đã nói hết rồi, chính là đào không được”.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn “đào được”. Tôi gần như có thể nhìn thấu tới tận nước Anh xa xôi với chênh lệch thời gian là bảy tiếng, Dã Anh đang ngồi trước màn hình máy tính thể nghiệm tất cả những cảm giác hỷ nộ ai lạc giữa Hồ Bất Động và Hạ Thiên Lưu.

Trong cuốn sách này, không có sự đau buồn ai oán bi thương, không có bút pháp phức tạp hoa lệ, nó giống như một dòng suối chảy róc rách. Nhân vật nữ chính là ni cô độc đáo, bối cảnh là chùa miếu và tiệm trai bao được nói quá lên, khiến ta có cảm giác quen mà lạ. Tinh Dã Anh cũng vậy cô luôn mang đến sự thoải mái ọi người, không có cái vẻ ngoài kiêu ngạo của nhà văn nổi tiếng.
Khi chúng ta đọc mỗi dòng chữ do cô viết, ta như thấy cô đang ở ngay bên cạnh chúng ta
Cuối cùng hãy để tôi hét lên rằng: “Tôi thay mặt cho tất cả người hâm mộ trên toàn thế giới, yêu cầu để Thiên Lưu và Bất Động đơm hoa kết trái!”.
Vậy thì, kết cục rốt cuộc sẽ như thế nào đây?
Câu trả lời cuối cùng, hãy để Tinh Dã Anh tự mình trả lời cho chúng ta nhé.

28-4-2008
Dương Thiên Tử


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.