Yêu Em Nhé! Lão Đại Lạnh Lùng!

Chương 29: ” người của họ khẩm như vậy quá thường “


Đọc truyện Yêu Em Nhé! Lão Đại Lạnh Lùng! – Chương 29: ” người của họ khẩm như vậy quá thường “

Hắn mặc một bộ áo cổ Ai Cập trắng trên đầu buộc một sợi dây được ren bằng sợi vàng rát mỏng lấp lánh không kém và được đính cùng những viên đá saphia lấp lánh rực rỡ khó tả. Bên cạnh hắn là những tên lính lực lưỡng to lớn như những chiếc cột và dàn mỹ nhân đi cùng mặc bộ vũ nữ hở hang. Nhưng điều khiến Uyển Nhi ngạc nhiên nhất là vẻ mặt của hắn không hề có chút ngạc nhiên gì vẻ mặt hắn lúc này như đây chính là nhà hắn từ lâu quá quen thuộc vậy thản nhiên vô cảm. Hắn cầm chiếc quạt trên tay gấp lại và dơ tay lên, chiếc kiệu dừng lại và hạ xuống. Chiếc kiệu vừa hạ xuống thì một hàng lính nằm úp xuống đất cho hắn đi trên người. Thật quá đáng mà chẳng lẽ đây chính là suy nghĩ của hắn khi làm chủ một đất nước nào đó. Viên ngọc sẽ thiết lập một đất nước như người bị mắc phải vòng xoáy mong muốn vì vậy có thể nói suy nghĩ của người mắc phải đang được thỏa mãn vô điều kiện.


Hắn thản nhiên bước đi trên người họ tiến gần lại phía hai người, tiến gần đến chỗ Uyển Nhi đang đứng không để cô kịp phản ứng cô đã bị hắn vác lên vai và sải bước nhanh vào trong thành bỏ lại lời nói mời hỏi:


” Mau mở tiệc mừng hoàng thượng nước láng giềng tới thăm “


Một tên thái giám kính cẩn bước tới chỗ Khẩm Thiên cúi người nhưng hãy nhìn mặt ông ta. Mặt ông ta đang đổ mồ hôi từng giọt từng giọt đang từ biệt khuôn mặt mà rơi xuống. Luồng sát khí quá sức kinh khủng nó như hàng trăm quả bom nguyên tử gộp lại chuẩn bị nổ tung. Khẩm Thiên mặt lạnh không có biểu hiện gì khác nhưng luồng sát khí của hắn đang muốn giết người thực sự. Hắn hiểu rõ mình đang yếu vế nên đành để cho Lam Thần mang cô đi mà không ngăn lại.


Hắn được kiệu đưa vào trong được dàn mỹ nhân đẹp quyến rũ chăm sóc nhưng mấy nàng mỹ nhân này thì bị chính người mình phục vụ nhìn với ánh mắt khinh bỉ, coi thường và quan trọng Khẩm Thiên nhìn họ giống những cái xác chết đang quanh quẩn bên người hắn hắn kinh tởm. Vì vậy ánh mắt đã nói hộ ý của hắn, hắn chưa cần nói gì ánh mắt thờ ơ lạnh lùng như một viên đạn đang chuẩn bị được phóng đã khiến cho vài cái xác chết kia mất hồn mà không dám lại gần.


Hoàng Cung (cung của Hoàng Thượng) một bà vú bước vào


” Dạ thưa hoàng hậu đã được tắm xong “

Uyển Nhi bước vào với bộ váy trắng thanh thoát ôm bó eo mềm mại duyên dáng nhưng dường như hắn không hề vừa lòng hắn vứt xuống chỗ cô một bộ của kĩ nữ và nói:


” Mặc vào “


Uyển Nhi nhìn bộ quần áo hắn vứt xuống nhếch mép cười nhạt nói:


” Có nhầm lẫn gì chăng Lam Thần à anh thật sự không nhớ tôi, và tại sao tôi phải mặc bộ áo đáng kinh tởm này “


Bà vú đứng bên cạnh cô thấy có gì đó không đúng liền nói:


” Dạ thưa hoàng hậu Lam Thần là ai vậy ạ hoàng thượng tên Lam Triêu Phung kia mà “


” Lam Triêu Phung “ cô nhíu mày và hỏi thêm:


” Vậy hoàng thượng nước láng giềng tên gì? “


” Dạ thưa tên Khẩm Thế Phục Từ Phong “


Hắn dường như không muốn cô suy nghĩ gì thêm liền tiến tới chỗ cô vác cô lên và lém cô xuồng chiếc giường bên cạnh không để cô chống cự gì hắn đề cơ thể hắn lên người cô không cho cô đường lui.

” Cô là hoàng hậu tôi là hoàng thượng theo lý cô là của tôi chẳng lẽ tôi nói cô lại dám chống cự và còn một chuyện cô nên nghe lời tôi một chút không thì mạng của tên kia cũng sẽ không được đảm bảo rằng sẽ an toàn đâu “


” Đồ hèn anh không nghĩ rằng anh đang ăn lại sao tại sao lại không đưa tôi lại với Khẩm Thiên tôi với anh cũng chẳng quan hệ trong cung này cũng chẳng thiếu gì mỹ nhân đẹp cho anh chọn “


Hắn nở nụ cười yêu mị ghê tởm hết sức và nói:


” Ăn lại đồ của anh trai cũng không phải ý tồi “


” Anh trai “ hai từ khiến cho cô cứng họng không thể nói thêm từ nào. Hắn nói tiếp:


” Nếu như không vì hai từ anh trai thì hắn đã chết từ khi cô đã trở về đây “


Hắn cười nhạt và đứng dậy cầm lấy bỉnh rượu bên cạnh rót vào ly và đưa cho cô.


” Không cần phải ngạc nhiên như vậy rồi cô sẽ rõ thôi vì vậy việc đầu tiên tôi muốn cô làm là hãy nghe lời tôi. “

Nhưng làm theo lời hắn khác gì cô là người phản bội nói gì thì nói những hành động sắp tới của hắn muốn cô làm đều gây hại cho Khẩm Thiên. Nhưng cô hiểu tình trạng bây giờ đang thật sự nguy cấm không nên manh động. Cô ngoan ngoãn cầm lấy bộ quần áo và bước vào phòng thay đồ. Tuy nói là đồ của vũ nữ nhưng nó lại rất ra dáng hoàng hậu khác hẳn với vũ nữ khác. Lý do thứ nhất là do cô xinh đẹp thứ hai là hắn cũng không tệ đến nỗi cho cô mặc bộ quần áo quá hở hang.


Cô bước ra khiến hắn có ý nghĩ trước đó là nhờ bộ quần áo này sẽ khiến cho Khẩm Thiên tức tối và làm hành động theo đúng ý hắn nhưng dường như chính hắn với lại là người tức tối. Cô thật xinh đẹp biết nhường nào mặn mà như Dương Qúy Phi, mạnh mẽ như Võ Tắc Thiên, duyên dáng như Điêu Thuyền và đẹp rạng ngời mà không chói lóa như Tây Thi thật là khiến cho người khác say đắm. Cô mặc bộ váy vũ nữ nên cũng không tránh khỏi phải mặc một bộ tách thành hai phần. Rốn được gắn một con bướm nhỏ lấp lánh kim cương màu hồng phấn tia ra ba đường dây cườm lấp lánh ôm lấy eo, bụng và dưới hông. Bộ váy màu hồng nhạt được bao bọc bởi một lớp vải mỏng nhìn xuyên thấu làn da trắng ngần của cô. Trên đầu đội một dải dây giống như dải mà hắn đang đội trên đầu kèm theo một chiếc vương miện bằng vàng phía sau dải quấn đầu còn được kèm theo một tấm vải mỏng quàng qua mũi chê đi nửa khuôn mặt thon thả trắng xinh đẹp của cô. Áo nhìn qua thì đây chính là phần áo nội y nhưng chiếc áo không có dây và được gắn pha lê lóng lánh, làm lộ làn da trắng nõn nà, bờ vai thon thả phần ngực đẫy đà trắng trẻo.


Không còn gì để nói thêm về vẻ đẹp của cô nữa, hắn nhếch mép cười tán thưởng:


” Thật không thể xem thường cô “


” Đồ của Khẩm gia đâu phải thứ dễ xem thường “


Hết


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.