Yêu Em Muộn Màng

Chương 28: Hà Cẩm Vân Em Là Của Tôi!


Đọc truyện Yêu Em Muộn Màng – Chương 28: Hà Cẩm Vân Em Là Của Tôi!


Hai người đi xem phim trở về, Hà Cẩm Vân vì buồn ngủ mà thiếp đi từ lúc nào.

Cho dù về đến nhà nhưng Hàn Kiêu vẫn ngồi im trên xe không đánh thức cô, anh ngồi nhìn cô chăm chú
Rồi sau đó, khuôn mặt anh gần kề đến bên cô.

Môi anh chạm vào đôi môi đỏ hồng của Cẩm Vân, như có một luồng điện chạy qua Hàn Kiêu thấy cả người cứng đơ, đây có phải là việc anh đều mong muốn làm không?
Chợt phía trước của ánh sáng đèn xe chói loá chiếu thẳng tới.

Hà Cẩm Vân cảm nhận thấy liền nhíu mày khó chịu, cô vô thức đưa tay che trước mắt cũng cùng lúc tỉnh ngủ
Chiếc xe vừa chiếu đèn kia cũng đã quay đầu đi mất.

Thấy Hàn Kiêu mặt hơi đỏ cô liền hỏi han
– Sếp sao thế?
– Anh không sao!
Anh nói dối, lắc đầu không tự nhiên.

Mở cửa xe rồi đi xuống thật nhanh, Hà Cẩm Vân thấy vậy cũng đi xuống
Hai người trở về nhà trong sự bình yên, anh cũng không còn nói mấy câu làm cô khó xử nữa nhưng hình như thái độ của anh có hơi lạ.


Cô có hỏi nhưng Hàn Kiêu đều tránh đi
Trở về nhà cũng đã muộn, hôm nay Sâm Tử ở bên chỗ Hàn Kiêu không trở về, nhà chỉ có mình cô.

Hà Cẩm Vân tắm rửa xong liền leo lên giường ngủ, vừa chợp mắt được chút thì điện thoại lại reo lên
-Alo…!
– Mở cửa đi!
Cái giọng nói này làm sao cô không nhận ra cơ chứ, lại là cái người kia.

Hà Cẩm Vân thấy đầu đau như búa bổ, cô liền tắt máy.

Cứ nghĩ là hắn sẽ bỏ qua ai ngờ hắn lại đi gõ cửa nhà cô, lại nhắn thêm tin nhắn tới muốn đe doạ cô Nếu em không mở cửa đừng trách
Tiếng gõ cửa nhày càng lớn, Mạc Thiếu Quân không cần mặt mũi nữa sao? Làm vậy cô sẽ lại trở thành tâm điểm cho mọi người bàn tán mất.

Cô khó chịu nhăn mặt, tóc vẫn hơi rối, đi chân đất ra mở cửa
– Anh còn muốn…!
Hà Cẩm Vân chưa kịp nói thì người ngoài cửa đã lao tới khiến cho cô không kịp đề phòng.

Mạc Thiếu Quân ghì chặt lấy cô, tay hắn giữ chặt lấy cái ót nhỏ của cô.

Hắn điên cuồng cắn mút đôi môi cô một cách thô bạo, không để cho Hà Cẩm Vân có một chút nào tránh né

– Ưm…Mạc….!
Tay kia như rắn nước đang đặt trên đôi gò bồng đẫy đà của cô mà nắn bóp, trong đầu Hà Cẩm Vân vang nên tín hiệu nguy hiểm, cô đẩy hắn ra lấy hơi
– Anh phát điên sao, tới đây làm gì?
Hà Cẩm Vân bị hôn đến cả mặt mày đỏ bừng, buổi tối cô chỉ mặc duy nhất cái áo sơ mi trắng dài đến qua mông, cổ áo do xô đẩy mà đã để lộ ra cảnh sắc xuân bên trong, cảnh tượng như vậy có người đàn ông nào kiềm chế nổi.

Mạc Thiếu Quân liền lấy lại hơi thở, hắn như nhận ra mọi ngóc ngách trong nhà cô, một mạch kéo Hà Cẩm Vân vào phòng tắm
– Mạc Thiếu Quân anh buông tôi ra!
Hắn vẫn im lặng, một tay cầm lấy cổ tay cô giữ chặt, một tay bật công tắc nước khiến cho vòi hoa sen từ trên đỉnh đầu hai người chảy xuống xối xả.

Hà Cẩm Vân sợ hãi, cô quơ tay muốn chạy nhưng đều bị hắn một mực ôm chặt lấy
– Thả tôi ra!
Hà Cẩm Vân hoảng loạn, cô bị sặc nước.

Mạc Thiếu Quân kéo cô đến, hắn cắn lấy môi cô bắt đầu làm những hành động quá phận.

Quần áo của hai người đều bị ướt, chiếc quần lót ren màu đen đã lộ bên trong chiếc áo sơ mi dán sát vào người, bên trên cô không mặc áo lót.

Mạc Thiếu Quân dễ dàng thu hết những cảnh xuân của cô vào trong mắt
– Tại sao em làm vậy? Tôi chưa đủ thành ý hay sao?
Hà Cẩm Vân lúc này đã chẳng thể nào còn nghe thấy hắn nói gì nữa, cô cả người mềm nhũn dựa vào trong ngực hắn
– Từ nay không được phép để hắn chạm vào em nữa.

Hà Cẩm Vân em là của tôi! _ giọng Mạc Thiếu Quân như tuyên bố chủ quyền
Tối đó Mạc Thiếu Quân đã một lần nữa chiếm đoạt cô trong phòng tắm, Hà Cẩm Vân cô chỉ biết vô lực mà nhìn mình càng ngày càng lún sâu vào Mạc Thiếu Quân nhưng trong tiềm thức của cô đã nảy sinh suy nghĩ không muốn phản kháng với hắn…!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.