Yêu Đơn Phương Anh Thật Đau Lòng

Chương 36


Bạn đang đọc Yêu Đơn Phương Anh Thật Đau Lòng FULL – Chương 36


Trên thế giới này, kỳ thực không có nhiều anh hùng, cũng không có nhiều chuyện vui buồn lẫn lộn như vậy.

Người bình thường tiếp tục trải qua cuộc sống của họ, ngay cả người từng làm anh hùng cũng vậy sau sự kiện đại anh hùng, sau những tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, cô vẫn như cũ sinh hoạt như ngày thường.

Cho tới bây giờ Tần Tiểu Tuyền cũng không cảm thấy chính mình là anh hùng, nhưng có đôi khi cô lại cảm thấy mình là kẻ ngốc.

Là kẻ ngốc nên mới kiên cường như vậy, chỉ biết xông về phía trước, dù cho vết thương chồng chất cũng không dừng lại, bởi vì cô vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mục tiêu ẩn giấu trong lòng mình, cho nên không thể có hai lòng; chính vì vậy mà cô chỉ có thể kiên trì đi tới mục tiêu.

Nhưng! !
Cô cũng chỉ là cô gái bình thường, thỉnh thoảng cô cũng cảm thấy cô độc; cô không hoài nghi mục tiêu của mình, nhưng thỉnh thoảng lại hoài nghi liệu mình có thể đi đến mục tiêu đó hay không?
“Tiểu Tuyền, em vẫn chưa tan việc à?”
Bây giờ đã là tám giờ tối, Tần Tiểu Tuyền vẫn còn đang xử lý công sự nhờ vụ án của Hạ Vinh mà thanh danh của cô được lan truyền xa, vậy nên công việc lại càng không ít.


“Học tỷ, chị về trước đi, em còn phải viết bản tuyên án này, hôm nay mà không viết xong thì sợ rằng ngày mai không có thời gian xử lý.


Lục Tiểu Dung thở dài, “Em làm việc tích cực như vậy thì sao chị lại không biết xấu hổ mà tan việc trước chứ!”
“Học tỷ, chị về trước đi, chị còn có con nhỏ phải chăm sóc mà! Mau trở về đi! Trễ như thế mà người bạn nhỏ còn không nhìn thấy mẹ là em phạm lỗi lớn đó.


“Tiểu Tuyền, em cảm thấy cuộc sống như chị cũng không tệ lắm phải không?”
Nghe không hiểu lắm, “Có ý tứ gì?”
“Có một gia đình, sau đó sinh con! ! Chính là cuộc sống như vậy!”
Tần Tiểu Tuyền cười, “Em sinh con với ai đây?”
“Quan toà Triệu ở toà án dân sự thì sao? Cậu ta nói với chị là cậu ấy có ý với em!” Cô bày ra bộ dạng muốn làm mai.

“Làm ơn đi, học tỷ, chị cũng không cần làm mai loạn như vậy đâu”
Lục Tiểu Dung đặt túi xách xuống, ban đầu còn muốn chạy về nhà, nhưng bây giờ thì không, “Em mới làm ơn đi, tại sao không cho người ta một cơ hội? Cậu ta cũng chỉ lớn hơn em một tuổi, nhân phẩm cũng rất tốt, là người đoan chính, nhất định xứng với em! ! “
“Học tỷ, em không muốn.


Nhìn cô, “Rốt cuộc em muốn như thế nào? Chị giúp em giới thiệu bạn trai, em lại không cần, vậy chứng tỏ em còn nhớ nhung Ngô Sỹ Dương; nhưng kêu em gọi điện tìm cậu ta thì em lại không muốn, chị phát hiện em đúng là rất khó trị!”
Tần Tiểu Tuyền thở dài, “Học tỷ, không cần lo lắng cho em, em đã quen với cuộc sống hiện tại… thật không cần lo lắng cho em đâu mà.



“Nhưng…”
“Chị mau trở về đi! Đừng khiến người bạn nhỏ đợi quá lâu.


Nhìn thấy cô không muốn nói tiếp, Lục Tiểu Dung chỉ có thể thở dài, cầm túi xách lên, nhưng trong lòng vẫn chưa từ bỏ ý định, nhất định phải chú ý dùm cho Tiểu Tuyền, xem có người nào thích hợp với cô không.

Trên thực tế, Tiểu Tuyền rất được hâm mộ, không chỉ là quan tòa trong tòa án, ngay cả những luật sư khi ra tòa nhìn thấy cô, tất cả đều bị cô thu hút, ai cũng hi vọng sẽ có cơ hội quen biết Tiểu Tuyền.

Nhưng đối với sự yêu mến mà người khác dành cho mình thì Tiểu Tuyền lại rất vô tâm, trong lòng cô chỉ nhớ nhung đến một người mà cô biết hơn mười năm là Ngô Sỹ Dương…
Thật không biết kiếp trước cái tên kia đã làm được việc gì tốt nữa?
Nghe tiếng đóng cửa, Tần Tiểu Tuyền lại tiếp tục công việc, gõ bàn phím, chuyên tâm nhất trí, giống như từ đầu đến cuối chưa từng phân tâm.

Qua nửa tiếng, cô rốt cuộc ngừng tay, ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, xem đồng hồ, bây giờ cô mới phát hiện mình đã quên uống ly trà.


Phòng làm việc vắng ngắt, đèn lớn đã tắt, vì tiết kiệm, trên bàn cô chỉ mở một cây đèn bàn, cảm giác như toàn thế giới đều đã rời đi, chỉ còn lại mình cô vẫn còn ở tại chỗ này.

Cô rốt cuộc đang làm gì?
Cô rốt cuộc đang đợi cái gì?
Cô đợi được sao?
Đóng máy vi tính lại, hôm nay hãy để cô lười biếng một lần một lần là tốt rồi, cô không muốn tiếp tục buồn bực ở chỗ này, nếu không cô sẽ điên mất!”
Cô phải tìm đường ra, chạy đi…
Nhanh chóng cất tất cả tài liệu, mặc áo khoác vào, cầm túi xách, đây là lần đầu tiên Tần Tiểu Tuyền chạy trốn ra khỏi phòng làm việc.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.