Đọc truyện Yêu Chiều Tổng Giám Đốc Phúc Hắc – Chương 87: Đông Hàn Ưng
Bên này Thế Thiên vừa nhận được tin Song Y bị bắt cóc.
Trong cuộc hợp quan trọng anh không màn đến tông cửa chạy ra hình tượng lãnh khốc, hình tượng phúc hắc coi như không còn gì nữa.
Anh chạy không ngừng, phía sau anh là một đám vệ sĩ chạy theo.
Thông tin cô bị bắt cóc đã đưa về tổng bộ, định vị cô cũng bị nhiễu sống, camer trong thành phố bị xoá sạch sẽ.
Thế Thiên chạy như bay về tổng bộ, khuôn mặt biến sắc hoàn toàn.
_ Các người là một lũ ăn hại – Tiếng gầm lớn của anh vang lên trong gian phòng khiến cho tất cả mọi người trong đó đều phải nín thở.
Thiên nhẫn cái gì chứ không hề có một dấu vết là thế nào?.
Anh điên cuồng đập mọi thứ trong phòng, thuộc hạ đứng kế bên chỉ dám im lặng.
_ Lão đại! Bình tĩnh, chúng ta sẽ sớm tìm ra phu nhân – Thư ký Lương can đảm đứng lên khuyên ngăn.
_ 2 tiếng! 2 tiếng phải tìm ra cô ấy, nếu không tất cả các người đều phải chết – Thế Thiên với con mắt đỏ ngầu hơi thở nặng nề nhìn khắp phòng.
Sau tiếng nói chấm dứt cả đám người liền bu vào máy tính, định vị tất cả đều hướng về một mục đích duy nhất.
Thế Thiên cả người rung rẫy, cô sao lại bị bắt như vậy cơ chứ. Kẻ nào lại to gan như thế.
Thư kí Lương bước đến đưa anh một cóc trà để anh bình tỉnh lại.
Cầm lấy tách trà trên tay thư kí Lương mà tay anh rung đến nổi nước trong tách trà bắng ra tung toé.
Anh đưa lên miệng hớp được một ngụm, trà ấm làm cho thân lạnh của anh được xoa dịu đi một chút.
_ Lão đại, đã tìm ra phu nhân – anh vừa đặc tách trà xuống thì một tên áo đen liền hướng đến anh.
_ Phu nhân đang ở bang Hắc Hổ! – Hắn ta miệng vừa nói tay không ngừng đánh trên bàn phím.
Hắc Hổ chẳn phải là kẻ luôn đối địch với anh trong giới ngầm hay sao?
Rất nhiều năm nay hai bang nước sông không phạm nước giếng, có hiệp ước hoà với nhau vậy sao hôm nay lại dám động tay với người của anh.
_ Thư kí Lương! thông báo với bên công ty Đông Thị, ta muốn gặp chủ tịch của họ. – Vừa suy nghĩ anh lệnh cho thư ký của mình.
Ngàn vạn lần chắc chắn rằng anh không thể ngờ lý do mà Đông Hàn Ưng bắt Song Y vì hắn ta yêu Song Y đâu.
Nếu so về tàn khốc thì cả hai đều ngang nhau, nếu so về Bạo tàn thì cả hai cũng đều ngang nhau.
Từ trong thương trường đến thế giới ngầm thì cả hai thế lực đều ngang hàng nhau.
_ Chủ tịch! Chủ tịch của Thế Thị muốn gặp ngài! – Thư kí của Hắn nghe điện thoại sau đó thông báo cho hắn.
_ Hẹn sau 1 tiếng nữa gặp ở nhà hàng XX – Tâm trạng của hắn từ đầu ngày đến giờ luôn chìm trong cô gái đang nằm ngủ ở nhà.
Hắn thừa biết Thế Thiên sẽ cho người tìm Song Y, nhưng lại không nghĩ anh ta sẽ tìm được nhanh như vậy.
_ Chủ tịch! 30 phút nữa ngài có cuộc hợp quan trọng – Thư ký của hắn bộ dạng lo lắng.
Cái hợp đồng này suốt 1 tháng cô ta chật vật với nó, sức đầu mẽ trán chứ không phải đùa.
_ Hủy – Đông Hàn Ưng không nói nhiều, hắn ta không nhìn lấy cô ta một cái cứ nhìn vào điện thoại.
Cô ta không phản ứng gì nhiều chỉ đơn giản tuân lệnh đi ra.
Tại nhà hàng XX.
Ngày thường rất đông, hôm nay cũng đông mà đông là áo đen chứ không phải thực khách.
Một hàng vệ sĩ vay quanh nhà hàng này không ai dám vào.
Bên trong nhà hàng là hai người đàn ông cực phẩm đang ngồi đối diện nhau.
_ Đông tổng! Tôi nghe nói anh dạo này chuyển sang bắt người bất hợp pháp. – Thế Thiên đưa ly rượu vang trên bàn lên, nhấp nhẹ một ngụm.
_ Ai đã tung tinh đồn quái này cho Thế Tổng vậy, thật là oan ức – Đông Hàn Ưng hiếp mắt lại tay cũng không nhàn rỗi mà cầm lấy ly rượu vang đưa lên miệng.
_ Lý do Đông Tổng là gì? Đông Tổng muốn gì hãy nói Thế Thiên tôi sẽ đáp ứng sau đó Đông Tổng thả người, chúng ta sẽ không phải đổ máu – Thế Thien buông ly rượu xuống, ánh mắt lạnh đến tận xương tủy nhìn về phía đối phương.
_ Nếu tôi nói, tôi có được thứ tôi cần rồi thì thế nào? – Đông Hàn Ưng đưa con mắt khiêu khích về phía Thế Thiên.
_ CMN! Mày nói mau cô ấy đang ở đâu? – câu nói kia vừa dứt, Thế Thiên không nhịn được mà đập bàn đứng lên rống to.
_ Đương nhiên! Là nơi tao có thể yêu thương cô ấy! -Đông Hàn Ưng một chút phản ứng đều không có, lại tao nhã mà thưởng thức ly rượu của mình.