Bạn đang đọc Yêu Bà Xã Từ Nhỏ FULL – Chương 10: Không Khóc
Khả Hân tự mình ngồi chơi.
Ngay cả cô và chú nói gì cô bé cũng không chú ý nữa.
Chơi được một lúc Khả Hân gật gù buồn ngủ.
Giai Kỳ đang ăn cô bé lon ton chạy vào:
– “Mami buồn ngủ…”
– “Được rồi mami đưa con đi ngủ nhé”
– “Dạ”
Cô bé chưa quen ở đây nên rất khó ngủ.
Mặc dù cô bé rất buồn ngủ.
Vậy là Giai Kỳ phải cho Khả Hân nằm trong lòng mình ngủ.
Giai Kỳ cho con ngủ còn anh thì ở dưới nhà nói chuyện với ba mẹ:
– “Đình Thiên chuyện ta nói con còn nhớ rõ”
– “Dạ”
– “Bắt đầu từ tuần sau đến tập đoàn làm việc”
– “Chuyện này…”
– “Con phản đối”
– “Không phải…!Giai Kỳ hiện tại cũng đang xử lý chuyện của Eternal Love.
Nếu con cũng đến tiếp nhận thì Hân Hân phải làm sao? không phải còn Đình Minh sao?”
– “Hân Hân còn có ba mẹ chúng con không cần lo lắng.
Còn Đình Minh lúc đầu thì muốn làm luật sư…!Nhưng sau khi tốt nghiệp thằng bé lại chuyển sang làm trong ngành giải trí…!nên chuyện ở tập đoàn bây giờ chỉ trông chờ vào con”
– “Chuyện này nói sau, con lên phòng trước đây.”
– “Con”
Sau bữa cơm trưa mọi người cũng đã về nhà.
Giai Kỳ cùng với Đình Thiên và Khả Hân thì ngủ lại phòng anh.
Cả nhà 3 người nằm trên một chiếc giường lớn.
Khi gần 3 giờ chiều thì Khả Hân thức dậy.
Cô bé nhìn xung quanh không thấy ba mẹ thì tìm.
– “Mami…!daddy…!mami ơi”
Cô bé gọi lớn nhưng không ai đáp lại.
Nếu lúc ở Mĩ Khả Hân sẽ biết gõ cửa nhưng bây giờ ở đây Khả Hân không biết ba mẹ ở đâu.
Cô bé xuống giường rồi đi ra phía cửa.
Khả Hân vừa bước ra thì thấy Kiều Y Nguyệt.
– “Bà nội”
– “Hân Hân mới dậy sao?”
– “Dạ, daddy…!mami…!”
– “Bà nội dẫn con đi tìm mami với daddy được không?”
– “Dạ”
Kiều Y Nguyệt đưa Khả Hân xuống dưới nhà.
Cô bé nắm chặt lấy tay bà nội rồi đi.
Giai Kỳ đang ngồi cắm hoa còn Đình Thiên thì cùng Lục Đình Phong, Đình Minh và Như Tuyết đi thăm họ hàng.
Cô cũng vừa tỉnh dậy không lâu.
Thấy Khả Hân đang ngủ cô mới xuống phòng khách.
– “Mami…!ơi…!mami ơi….”
– “Hân Hân vừa dậy sao?”
– “Dạ Hân Hân vừa dậy.
Daddy đâu rồi mami…”
Khả Hân nhìn xung quanh phòng khách không thấy Đình Thiên.
Cô nắm lấy tay Khả Hân nói:
– “Daddy của Hân Hân đang đi chơi ”
– “Mami không đi sao?”
– “Mami dậy muộn nên mami không đi”
– “Dạ”
– “Hân Hân cùng mami đi lau mặt nha.
Rồi chúng ta cùng cắm hoa”
– “Dạ”
Khả Hân nắm lấy tay Giai Kỳ đi lau mặt.
Cô bé còn nói với mẹ.
Mình không khóc khi không thấy ba mẹ trên phòng.
Kiều Y Nguyệt mới thấy Khả Hân hoạt bát hơn và hiểu chuyện hơn những đứa trẻ cùng tuổi rất là nhiều.
Lau mặt xong Khả Hân lại cùng mẹ cắm hoa.
Khả Hân nắm trên tay ba bông hoa hướng dương.
Khả Hân không đưa cho cô cắm vào bình.
Khả Hân còn nói tặng ba.
– “Hân Hân đưa cho mẹ bông hoa hướng dương đi con”
– “Của daddy”
– “Nhưng hoa là của bà nội”
– “Dạ”
Khả Hân đưa hoa cho mẹ mình còn mình ngồi chơi.
Đang chơi vui vẻ thì có điện thoại gọi đến.
– “Ông xã”
– “Bà xã, em với mẹ chuẩn bị hôm nay chúng ta sẽ đến nhà ông ngoại Kiều”
– “Dạ, để em nói với mẹ”
– “Em nói với mẹ là cậu với mợ và Kiều Bảo đã về.”
– “Ông xã em biết rồi”
Sau khi tắt máy Giai Kỳ nói cho Kiều Y Nguyệt biết.
Kiều Y Nguyệt nói với cô lên chuẩn bị đồ rồi cùng đi.
Cô cùng với Khả Hân lấy một cái túi là được.
Xuống dưới thì thấy Kiều Y Nguyệt đã xong.
Cả ba người cùng ngồi trên một chiếc xe sang trọng.
Đi qua siêu thị Giai Kỳ nói tài xế dừng lại một chút.
Còn mình vào đó mua thêm một giỏ hoa quả.
Lúc đi qua đó cô còn mua cho Khả Hân một hộp dâu tây.
Khả Hân vui vẻ cầm lấy hộp dâu mà mẹ mới mua.
Mua xong ba người cùng đến Kiều gia.
Lâu lắm rồi Giai Kỳ mới đến.
Còn cô bé Khả Hân vừa được mẹ cho xuống xe thì đã chạy lon ton.
Kiều Y Nguyệt nắm lấy tay cô bé đi vào nhà.
Đi qua một hồ nước Khả Hân đảo mắt rồi nhìn bà nội nói:
– “Bà nội, hoa…!oải hương…!Hân Hân thích”
– “Hân Hân của bà muốn hái nó sao?”
– “Dạ”
– “Bà hái cho Hân Hân được không nào?”
– “Dạ”
Kiều Y Nguyệt hái cho Khả Hân một cành hoa oải hương nhỏ.
Cô bé vừa cầm một hộp dâu vừa cầm một bông hoa.
Sau đó cô bé lại cùng bà nội đi vào nhà.
Kiều Diễm là người ra mở cửa.
Kiều Diễm nhìn cô bé được Kiều Y Nguyệt dắt theo nói:
– “Chị”
– “Mới về”
– “Dạ, em vừa về thôi”
– “Cô bé này là ai vậy?”
– “Lục Khả Hân.
Cứ gọi là Khả Hân là được”
– “Ơ…!chị đợi em”
Nói xong Kiều Y Nguyệt dẫn Khả Hân vào nhà.
Kiều Diễm vừa bước vào nhà nhìn Lục Đình Phong bảo:
– “Anh rể thật lợi hại”
– “Lợi hại cái gì?”
– “Cô bé này không phải con gái anh chị sao? Em nhìn có phần rất giống Đình Thiên.”
Nghe Kiều Diễm nói vậy Giai Kỳ từ ngoài vào đã cười.
Lục Đình Phong đang uống trà cũng bị sặc.
Ngay cả Đình Minh và Như Tuyết vừa cười vừa nói:
– “Cậu nghĩ thật cao siêu”
– “Cậu nói rất đúng còn gì? Hai đứa nhìn xem cô bé rất giống Đình Thiên nhưng mà vẻ dễ thương thì không giống lắm.
Mà con bé tên gì ấy nhỉ?”
– “Lục Khả Hân”
– “À, ta nhớ rồi, là Hân Hân bảo bối”
Kiều Diễm đưa tay lên chào Khả Hân.
Khả Hân cũng đưa tay lên chào lại.
Khả Hân đưa cho Kiều Diễm rồi nói:
– “Của daddy”
– “Được ta đưa cho daddy của Hân Hân”
Kiều Diễm nhầm tưởng là Khả Hân muốn đưa cho Lục Đình Phong nên Kiều Diễm đã đưa cho ông Lục.
Khả Hân nhìn Giai Kỳ rồi kéo áo Kiều Y Nguyệt nhỏ giọng nói:
– “Bà nội, của daddy”
– “Vậy Hân Hân chào mọi người rồi chúng ta lấy cho daddy, được không?”
– “Dạ”
Cô bé khoanh tay lại chào mọi người.
Khi đến Kiều Diễm cô bé lại nói:
– “Hân Hân chào ông cậu”
– “Hân Hân phải gọi là cậu”
– “Không, ông cậu”
– “Anh chị xem con bé gọi sai rồi”
Lục Đình Phong nói:
– “Hân Hân gọi đúng rồi”
– “Anh rể”
Kiều Y Nguyệt lại nói:
– “Kiều Diễm em đưa sai hộp dâu mà Hân Hân nói rồi”
– “Không phải con bé là con anh chị sao?”
– “Không”
– “Vậy con bé là ai”.
truyện ngôn tình
– “Con của Đình Thiên”
– “What…!chị lừa em…!một cô bé dễ thương vậy mà là con Đình Thiên khó tin thật…”
– “Đâu có em xem Hân Hân cũng gọi em là ông cậu ”
– “À…!thì ra là em nhầm”.