Yêu anh là ước nguyện cả đời không hối tiếc

Chương 17


Bạn đang đọc Yêu anh là ước nguyện cả đời không hối tiếc: Chương 17


Chương 17: Đầu mối
… 5a © Diendan Để lộ 99ngày càng 4bnhiều đầu 1mối, sinh 38mệnh của dccô cận e5kề vực 3thẳm.
Rất bbnhanh, Lâm 9Mặc nhận afđược một 0vai diễn, 8phía Hàn 4Quốc mời 0đích danh 3Giang Hạo 5Vũ đóng 0vai
nam edchính. Lâm 4Mặc gọi 5điện cho eTrương Như cbnhờ cô ấy 72hỏi ý kiến ecủa Giang 5Hạo Vũ.
Nghe a1nói có thể cdđến Hàn 09Quốc làm 35việc trong bamột thời 73gian dài, 0Giang Hạo 8Vũ đồng e1ý. Mơ ước 8eđược nổi ftiếng trở fthành lý 4edo thứ yếu, bađiều anh c8mong muốn 9nhất là acó nhiều fcơ hội tiếp 47xúc với 0Lâm Mặc 2hơn. Trước 23đây anh 0không chú etâm quan sát evì anh luôn a4nghĩ Chung bbNhã Tuệ aelà Chung Nhã 3aTuệ, Lâm 7Mặc là Lâm 1dMặc, sau3khi ý nghĩ 11Chung Nhã 58Tuệ chính 8là Lâm Mặc fxuất hiện dtrong đầu, 1anh muốn 61quan sát kỹ b2lưỡng mọi 6dhành động bcủa Lâm 62Mặc.
Một engười cho f9dù thay đổi 8etính cách adnhư thế 2enào thì trong 7hành động dvẫn có thểd8vô tình để 7lộ dấu e0vết nào 8bđó. Trước 3khi nhận bđược kết 46quả điều 4tra, anh không07thể bỏ 8equa bất kỳ 1acơ hội nào cđể tìm 3era đáp án.
Bộ ecphim Lâm Mặc egiúp Giang 8Hạo Vũ nhận 41vai là một fbbộ phim tình 5yêu có tên2bRemember I 4love you, nhân evật nữ 4bchính là 34diễn viên 3đang nổi e7Li Sun Ah, 8một cô gái e7rất đáng e0yêu.
Đúng 1là ông trời 2giúp Giang 1Hạo Vũ.
Do 5Bách Vũ Trạch dvà Liễu 9bVân Dật 4cũng có vai d8diễn của f9mình nên 2bcần có trợ 8lý giúp đỡ, 1emấy người 56trợ lý của 0bhọ mới avào nghề 56nên công 2việc ở 5Thượng Hải 36cũng đã 5không cáng 02đáng nổi 35rồi, đừng bnói đến fviệc đi e3cùng Giang 9Hạo Vũ sang d7Hàn Quốc. 77 © Diendan Vì thế, fLâm Mặc dcđược giao 1nhiệm vụ ehỗ trợ eGiang Hạo aVũ công việc bquay phim ở 3bđó.
Họ 9ftrở thành emột nhóm.
Giang 8Hạo Vũ vừa 51vào đến dphòng, chưa ckịp chuẩn febị hành 9lý, anh đã 6nghe thấy5tiếng gõ ccửa và giọng 1nói của 10Lâm Mặc. d4 © Diendan Anh vứt 5fđồ đang 9cxếp dở cở đó, bfvội vàng1chạy ra mở bccửa.
Giây 8bphút nhìn 5thấy Lâm 06Mặc, tâm 08trạng nóng 2ruột của 68anh mấy 0ngày gần d1đây bỗng 24nhiên bình blặng trở 15lại.
“Cô cđến lúc cnào thê?” 29Anh hỏi 1một cách 4angốc nghếch.
“Sớm 0ahơn anh một 3chút, tôi b7vừa nói 2chuyện với ddđạo diễn 95vài câu, 68đạo diễn cnói để42anh đọc a9kịch bản etrước rồi dbthử phục etrang.” edLâm Mặc 5vẫn giữ dcthái độ cdlạnh lùng.
Hình 9như cô gầy 7bđi.
Giang a0Hạo Vũ không 9phản ứng 38gì trước acâu nói của ccô ngược 2lại anh quan 9asát cô rất 1kỹ, trong clòng cảm 5thấy hơi f9lo lắng. c © Diendan Cô gầy quá, 53từ khi gặp 85cô, anh luôn efthấy cô e6rất gầy. 2a © Diendan Nếu cô gầy dthêm nữa, 1de rằng sẽ c2thành da bọc 3cxương mất.
Lâm 2Mặc không 76để ý thấy e3những suy 7tư trong ánh 46mắt của 0anh, đặt ckịch bản27phim lên bàn 34viết trong aaphòng. Nhìn 43thấy đồ 9ccủa anh lộn dxộn trên 2giường, e2cô giúp anh b2thu dọn.
Cô 6blấy quần d7áo và áo fkhoác ngoài 8của anh treo 0vào tủ, 15xếp gọn a6những quần 8áo nhỏ chơn vào ngăn fkéo rồi 51phân loại 3đồ ăn danh mang theo, emột số b0đồ ăn fcô cất vào ftủ lạnh, f3chỗ còn 16lại cô đặt 1lên trên cbàn cùng bvới laptop 41của anh. 60 © Diendan Một lát 8sau, căn phòng 5dđã trở eelại sạch 2sẽ và gọn agàng.
Giang e5Hạo Vũ đứng 2đó bất dfđộng, anh 07không chớp 8mắt nhìn e5Lâm Mặc 88làm mọi 60việc. Một 74kỷ niệm 8về Chung e3Nhã Tuệ chiện lên 6btrước mắt 0anh.
Có 0một lần ddanh đến 35nhà Chung fNhã Tuệ d8tìm cô đúng 4flúc cô đang ethu dọn đồ 09đạc. Anh 46không muốn d4buồn chán 0ngồi đó 97nên giúp d2đỡ cô. f3 © Diendan Hai người 8vừa trêu afđùa vừa8thu dọn nên 5một lát 18đã làm 5axong.
Chung 72Nhã Tuệ 2kiểm tra 8thành quả 4lao động 99của anh rồi 3abật cười.
“Evan, cchắc chắn 74anh chưa 7bao giờ làm 0việc nhà, fsao anh gấp 9quần áo 4xấu thếbbnày?”
Anh d8đỏ mặt frồi lên 94tiếng phản 6đối: “Việc anhà là việc bcủa con gái, 28anh không abcần biết 10phải làm bnhư thế b6nào”.

Chung 24Nhã Tuệ fnghĩ anh nổi 0giận, vội 34chạy đến b8ôm lấy danh.
“Vâng, 0vâng, Evan 5fcủa chúng 54ta không cần dbphải làm 3dnhững việc 0nhỏ nhặt! 72Sau này em 9sẽ làm hết, 7được không?”
Giang 2Hạo Vũ được 4giải tỏa, 9anh cảm 3động trước dthái độ 7của Chung 7bNhã Tuệ. 8f © Diendan Nhưng anh 5chưa kịp 63nói ra những 1lời muốn 3fnói thì đã 3nghe thấy 7fChung Nhã 3Tuệ nhẹ 7cnhàng trách bmóc: “Nhưng 25nếu em không 7ở bên anh 4thì làm thế 3nào? Anh sẽ3làm thế enào để ectự chăm 6sóc bản 5bthân?”.
“Vì 2csao em lại 9ckhông ở eabên anh?” fAnh hơi tức 3giận, đẩy 6cô ngã xuống 7giường, derồi hôn 0cô mãnh liệt. 78 © Diendan “Mãi cmãi không b6được rời cxa anh, được 2ekhông? Mãi 7mãi giúp 9anh làm việc 6nhà, anh sẽ bnuôi em, được e0không?”
Chung 81Nhã Tuệ cngượng ngùng a3nhìn anh, d5nhẹ nhàng 1gật đầu.
Hai 2người ngồi 6dậy, cảm 6thấy hơi 3bối rối. b2 © Diendan Chung Nhã 90Tuệ gấp 0lại quần 5áo. Tay cô5rất nhanh 0và linh hoạt bnên một 23lát đã làm 1xong.
Giang bbHạo Vũ ôm 1blấy cô và 31khen: “Tuệ 6dNhi nhà ta dthật giỏi”.
Lúc bđó anh không 19nghĩ đến 7có một ngày aChung Nhã 7Tuệ sẽ 13rời xa anh, 96hơn nữaeanh còn ra c8nước ngoài 4học và làm 7việc nên 33không thể 6không học ecách tự 98chăm sóc 1bản thân 7mình. Thậm dachí có một ethời gian 9anh rất 8thích làm 6việc nhà, dhọc theoa8dáng vẻ 45của Chung 4Nhã Tuệ, e9tập đi tập 9lại nhiều eblần. Nhưng 2anh không d8thể họceđược cách 70gấp quần 18áo của 1cô.
Giang dHạo Vũ không 5biết cách 5gấp quần b8áo của eLâm Mặc c5có giống 5aChung Nhã b0Tuệ không 8vì cô quay 21lưng lại dphía anh. 8 © Diendan Anh định fbước lại e9gần thì 03Lâm Mặc fđã gấp 90xong rồi.
“Cảm 3fơn.” 2Hôm nay anh 6dcó vẻ rất angốc nghếch.
Lâm d5Mặc nhìn 5anh, không 1có ý định b3tìm hiểu 2bvì sao anh aelại có thái 7độ kỳ 4lạ như vậy.
“Tôi dlàm việc a6lĩnh lương 5bmà.”
Nếu 8cô nói câu 7anày trước f7mặt Tô Á a8Nam, cô ấy 76sẽ không 4hiểu theo cđúng nghĩa ccủa từ c1ngữ mà cho 8erằng Lâm bMặc đang e2nói đùa, 4enhưng Giang 8Hạo Vũ lại 8cảm thấy evô cùng bối 12rối.
Bỗng f1nhiên cô anhận ra hành 8động của 0mình đã 2cvượt quá 72phạm vi công bbviệc của2một người 7trợ lý, 5fcô buồn 0cbã không 5hiểu vì 3asao mình lại alàm những 5việc khôngdnên làm như 6thế.
Để aaGiang Hạo bdVũ không fhiểu nhầm, d8cô vội vàng 3agiải thích: 2″Á Nam 82dặn tôi cbchăm sóc 5anh”.
Giang 7Hạo Vũ không bnói gì mà 25chỉ nhìn 7ccô khiến e1cô bối rối 4ađến mức dgần như bkhông thở bđược. 95 © Diendan Cô xoa hai 5tay rồi nói cvới Giang aHạo Vũ: 5″Anh exem kịch 8bản đi, 8tôi về phòng eđây”.
Khi 98cô vừa chạm 5vào tay vịn 03cửa, chợt bnghe thấy fGiang Hạo 9Vũ hỏi.
“Bộ d6phim này có danội dung 1như thế 0nào?”
Lâm 9Mặc quay aclại ngạc fnhiên nhìn 1anh.
“Anh c8nên đọc 1qua kịch ebản rồi bchứ? Chị dTrương Như 5nói anh đồng eý ký kết 8vì kịcha2bản phim, 4vì sao bây 50giờ còn c7hỏi nội 23dung như thế a2nào?”
Thấy 6anh hỏi cthẳng thắn 7như thế a8Lâm Mặc 46cũng không 0bcó lý do 9để từ cchối, đànhfquay lại akể nội fdung kịch fbản cho anh.
“Đây 9elà một câu 2chuyện về 1cô bé lọ 5lem và hoàng 6ctử phiên bbản hiện 7đại, cô 7abé lọ lem bkhông biết dthân phận d8thật của choàng tử 61nên yêu chàng, 0họ đã trải c7qua nhữngakhoảnh khắc arất tuyệt 6vời. Nhưng akhi họ quyết 3định kết 83hôn, gia tộc 0của hoàng b1tử ngăn 6cản, cô 77bé lọ lem atự sát vì 50tuyệt vọng, bcòn hoàng d8tử vì không 1muốn sốngetrong cô độc 3nên cũng 2cchết theo dcô.”
Đây blà một cốt 9btruyện tình 0eyêu rất ecũ, nhưng 8ckhi nhận 8fđược kịch bbản phim 5cô vô cùng fxúc động 2bbởi câu adchuyện rất 07giống những 9gì cô đã 81trải qua, bcô có cảm fbgiác kịch 7bản phim b4đang viết 6về cuộc dđời cô. e9 © Diendan Cô đồng 94ý ký kết 36để Giang aHạo Vũ đóng6bvai nam chính.
“Ngoài cdđời, cô dtin có những 95tình yêu 64sống chết abên nhau như 4thế không?”

Cô 95không nói 5fgì vì nghĩ a6mình không 39còn tư cách 8để nhắc ccđến hai 4chữ “tình 5eyêu”anữa.
“Tôi detin vì tôi 6sẽ như vậy.”
Khi anghe thấy 1Giang Hạo cVũ nói câu 7fđó, trong 5lòng cô cảm c8thấy vô 95cùng đau d0đớn. Cô ecố gắng dgiữ bình b5tĩnh, thậm echí còn cười ddvà nói một 5ccâu: “Vậy 0sao? Á Nam 29thật hạnh e3phúc”. 9 © Diendan Sau đó cô efmở cửa ecrồi bước 9ra khỏi phòng.
Cửa 6đóng lại, eangồi trên 5sàn nhà thở 13gấp, cô abcó cảm giác 11trái tim mình afđang vỡ7cvụn.
Sống 5echết bên 14nhau! Cần 66phải có 1bao nhiêu dcdũng khí? efCần phải 77có một tình 2eyêu sâu đậm enhư thế anào? Sống 6chết bên 4nhau là câu d0nói dành 25cho những 30đôi uyên5ương không 5eđược chúc 6phúc, giống cnhư cô bé 1lọ lem và 6hoàng tử 2trong phim.
Cô 7bắt đầu 8thấy vui 1mừng vì bquyết định dcủa cô 3không sai, d5cô không 36cần một 6btình yêu bkhông được củng hộ 2cho dù đã 2thề sống 2chết bên 5nhau. Điều 6acô mong muốn0là người 83cô yêu được 71hạnh phúc.
Giang 7Hạo Vũ 2ngồi lặng 2yên trên f9giường, fnhớ lại 0hành động 9vừa rồi d1của Lâm 85Mặc.
Trước 77đây lúc 9căng thẳng, bChung Nhã 2Tuệ cũng d0không ngừng 43xoa tay vào 04nhau như 9fthể trên betay có gì 88đó bẩn fdcần xoa 4cho sạch. 17 © Diendan Anh đã cười bcô nhiều 6lần nhưngacô không 1fthể thay 8đổi được 26thói quen 0đó.
Vừa 70rồi, có fclẽ Lâm cMặc rất dcăng thẳng 5nên vô tình 32làm động 7etác đó, bdrõ ràng 59là giống ehệt Chung c8Nhã Tuệ.
Đột 17nhiên Giang 9Hạo Vũ 6nhớ ra điều fgì đó, danh đứng 07dậy mở 7cửa tủ. 4 © Diendan Quần áo 1bên trong 7bđược treo 5rất gọn 36gàng, anh 5quan sát 58rồi nhớ b0lại, cảm 8giác như enhững việcenày do chính 98tay Chung 9Nhã Tuệ 08làm. Nhưng eanh không 6có ý định edhỏi cô csự thậtc2bởi anh 5dbiết cô 8rất thông dminh, lanh 24lợi. Trước 34đây, Chung 89Nhã Tuệ eethích trêu 5cchọc anh 1bvà chiếm 1cđược thế dthượng 0phong, thuần 3khiết, đáng byêu, luôn cbluôn vui acvẻ, còn 6Lâm Mặc e8lại kiên 9cường mạnh 7dmẽ, biết 1cách đối 00xử với 3mọi người, 4ăn nói khéo2léo. Trước 10mặt cô, 64anh không 8dthể hiện b4được nhiều 2ưu điểm fcủa mình.
Vì 57thế trước 5ckhi có chứng dcứ chắc cechắn, anh 8chọn cách 33yên lặng, 0tiếp tục 0quan sát 37những điểm 71giống nhau 1egiữa Chung 9Nhã Tuệ 46và Lâm Mặc.
Thời e0gian từ fdtừ trôi, 3nhóm phim 94đã làm aviệc được dmột thời dgian…
Đó 5flà những bngày giày evò Lâm Mặc. 6 © Diendan Khi gặp 55cô, Giang e8Hạo Vũ 5đột nhiên 91trở nênbtrầm tĩnh, 4flúc chỉ 4có hai người, ecô cảm 55thấy ánh 1cmắt của bcanh không 30ngừng dõi80theo cô.
Cô a7không hiểu 19ánh mắt facủa anh 2có hàm ý degì nhưng 3luôn khiến ccô hoang 77mang, căng 8thẳng, cảm 6athấy những 97bí mật 72mà mình 0bgiấu kín c2bao lâu nay 5sắp bị 94phơi bày1bra ánh sáng.
Chỉ dcần để 7ý là có fthể nhận 0dra sự kỳ clạ giữa e1hai người, 22ngay cả c6Li Sun Ah 26cũng đãfctừng hỏi 5riêng cô 6dcó phải 7Giang Hạo 57Vũ thích 5cô không. 36 © Diendan Sự phủ 62nhận của 07cô nhận2được ánh 4mắt đầy 98nghi ngờ eacủa Li Sun 2Ah.
Cuối 0cùng, khi a6vai diễn 06của Giang 9Hạo Vũ 9echưa hoàn 8thành, cô 3lấy lý dedo mình bậneviệc không dbthể tiếp 7tục tham 2gia vào nhớm 7ephim yêu acầu Trương 4aNhư điều asang cho anh 1một trợ 7flý mới.
Nhiều 4ngày trôi c4qua, cô thậm 8chí không 9đến buổi 8cbiểu diễn 00của công 18ty sản xuất48nước ngọt 0Hàn Quốc 04tổ chức ccho Secret, 9nếu không 8vì lời fhứa với 54Bách Vũ 0fTrạch sẽ 6về Thượng 1bHải trong 13ngày sinh cnhật của 66cậu, có 9lẽ cô đã dekhông gặp 4flại Giang47Hạo Vũ d2sớm như 5bvậy.
Công 3ty thường bmời fan btham gia vào 3lễ sinh 0nhật của 4các nghệ 1sỹ nên 8thông thường, f3nếu muốn 2ở bên cạnh 8bạn bè fngười thân, dfhọ đều afchọn tổ 3fchức sinh c1nhật trước 57đó một 58ngày.
Bách fVũ Trạch 0cũng vậy. b0 © Diendan Sinh nhật 8năm ngoái 5acậu có 5một điều bfước là dnăm nay có5eriêng một 4ngày được e0ở bên Lâm 3aMặc, đáng etiếc việc 32thực hiện 1enguyện vọng 85này có lẽ 74là vô thời 6hạn, vì 4vậy, hôm dnay cậu 04ăn mừng 6sinh nhật 98với tất bcả bạn 7dbè của7amình.
Vừa 12xuống máy 7bay, Lâm 65Mặc đến 4bngay nhà 6hàng, tay f0vẫn còn 1axách hành 9lý. Khi biết 2Lâm Mặc d5lùi kế 9hoạch làm 53việc để 1về chúc a3mừng cậu, 96Bách Vũ bdTrạch vô 7cùng cảm 8động. Điều 72đáng tiếc 17duy nhất eelà, Giang 68Hạo Vũ 3đã về c8Singapore, 0anhanh nhấtbdngày mai canh mới 5bquay lại.
Nhưng 2cGiang Hạo 3Vũ đã nhờ 3Tô Á Nam 28tặng quà a0cho cậu, 7đến đúng engày sinhdnhật anh 3eấy sẽ bchúc mừng fccậu sau.
Bạn 65bè rất chào phóng, b6biết cậu 22sùng bái ahàng hiệu ednên tặng 5rất nhiều dcnhững đồ1cậu thích. 22 © Diendan Nhận được b5nhiều quà f5nên cậu 0rất vui, 3nhưng cậu 9among đợi 54nhất móndquà của fLâm Mặc.

Lâm 3Mặc nói f5với cậu evì về vội edquá nên 67chưa kịp 3chuẩn bị eequà.
Cậu 1ethấy hơi 2thất vọng.
Lúc 35này, không c2biết có 3ai hét lên 2một câu: 3″Vì 2asao sinh nhật dlại không 2có bánh 3ga tô?”.
Tô bÁ Nam đề 8enghị Lâm 5Mặc đi 57mua một dchiếc bánh 1cga tô làm 89quà!
Nhưng 8bLiễu Vân 60Dật phản 82đối: “Chỉ aemua một 4chiếc bánh 4ga tô thôi 73thì không cbđủ thành bý! Không 0được, akhông được!”.
Mọi 4bngười xôn 5xao, nhưng a3cuối cùng 88quyết định 04không mua 0cbánh nữa. 11 © Diendan Lúc ăn xong cbước ra 23khỏi nhà ahàng, mọi 65người đều 4viện cớ 6ra về, chỉ 8còn lại 8Lâm Mặc 47và Bách 0cVũ Trạch.
“Xin elỗi. Hay flà đi đâu 1dđó, cậu 4dthích gì 7tôi sẽ etặng?”
Trong 7fbữa ăn bmặc dù eBách Vũ aTrạch luôn emỉm cười 4nhưng không enói nhiều 2dnhư mọi b3khi, rõ ràng f7là cậu 61có gì đó akhông vui. 54 © Diendan Thật ra bLâm Mặc 3không quên emua quà tặng 7cậu nhưng bvì không 5biết mua 3gì cho thích 3hợp, cùng a2do công việc 8bận nên 0cô không 5dkịp chuẩn 96bị quà. 41 © Diendan Thấy cậu 5không vui, eecô cảm 0fthấy có 5lỗi.
Bỗng d5nhiên Bách 4Vũ Trạch a1nhớ đến 84món cháo e1đã ăn ở 0nhà Lâm 4Mặc. “Hay 8là chị5nấu cháo dcho em ăn 64nhé!” 37Mặc dù 3ađã ăn no 5fnhưng cậu 2dvẫn rất fnhớ vị 46thơm ngon1của món 7cháo Lâm 55Mặc nấu, 03trong đó bcó hương 5vị của 20hạnh phúc.
Lâm dfMặc nghĩ f1một lát 5rồi đồng aeý, nhưng 7acô không 3nấu món 3cháo đơn dgiản như7thế, cô d7muốn làm 0bánh ga tô c4để bù 7đắp cảm 6giác tiếc 9bnuối sinh 3nhật không dcó quà và 6bánh ga tô 7cho cậu. 3 © Diendan Mặc dù 4ngày mai 3ccông ty sẽ 1cchuẩn bị 7nhưng đó 3chỉ là dhình thức 9dmà thôi, 69Lâm Mặc dbhiểu rất 72rõ điều 3đó.
Cô 3cùng Bách 1Vũ Trạch 0đi mua nguyên 58liệu làm 2bánh và bvề nhà.
Lâu 7erồi cô 81không về, 69đồ đạc etrong nhà fđã phủ a2một lớp 5fbụi. Bách 55Vũ Trạch 5bđể côd9vào bếp d8làm quà 9sinh nhật, ecòn mình 2tình nguyện 23trở thành edlao công 1giúp cô f8dọn dẹp.
Lúc 1fđó, dường 64như Lâm cMặc quay 5atrở về cquá khứ. 87 © Diendan Cũng giống fehệt như 3thế này,5anh cô ở 0ngoài quét edọn, cô dnấu các 2dmón ăn ngon, fcuộc sống 62rất đơn cgiản nhưngdvui vẻ.
Khóe emắt cô eehơi ướt, 4cô rất 9muốn cảm 35ơn Bách cVũ Trạch 7đã đem f8đến cho ebcô cảm4giác đó 37nhưng không 9nói được 3thành lời, 36chỉ biết 7eđem tất 5ecả tình 7cảm và 4thành ý0của mình 43vào trong 1món bánh.
Đây dlà một 11chiếc bánh 4anhỏ có 4fhình chiếc 8đàn dương 9ccầm, thân 19đàn và 9các phíma6màu đen 0được làm dbằng sô 63cô la, các 06phím màu 95trắng được 0elàm từ 8bơ, Lâm 8Mặc cho 9mật hoa d5quế vào 4bánh nên 0mùi hương 3rất thơm.
Khi 29bánh được 68mang đến 1trước mặt dBách Vũ 85Trạch, cậu 33tròn mắt a3nhìn như 6thế côb7đã dùng ephép màu ađể làm cbchiếc bánh f9này. Cậu aekhông biết 1Lâm Mặc 2biết làm 7bánh ga tô.
“Sao 5thế? Không dthích à?”
“Không… 7 © Diendan Không phải, 22chỉ vì 90em ngạc anhiên quá. 0a © Diendan Lâm Mặc, dcchị biết 6làm bánh 1aga tô à?”
Lâm a1Mặc cười: fb”Lâu 8rồi tôi 78không làm f0nhưng mùi avị cũng 2không đến 4cnỗi”.
Bách 9bVũ Trạch b5nhận bánh, 69cẩn thận 3cầm lên 7ngắm nghía, 49niềm vui 3dcủa cậu b6lên đến61đỉnh điểm. f7 © Diendan Không ngờ 1cậu chỉ 95nói muốn 6ăn cháo, 01cuối cùng 6lại nhận ceđược một7cchiếc bánh btuyệt vời 2như thế 79này, hơn 2nữa lại b6do chính ftay Lâm Mặc 6làm. Không2phải điều anày đã 6chứng minh 7trong lòng ecô cậu 3có một 0evị trí d8rất đặc f4biệt sao?
Có 1blúc cậu 62đã định 6dtừ bỏ 4những tình ccảm của 96mình nhưng 3vì chiếc 0bánh nhỏ anày, bỗng 3enhiên cậu bcảm thấy bbtràn đầy 9hy vọng.
Lâm 32Mặc cầm a3một cây 7nên cắm 84lên bánh crồi đốt 7nên và tắt 27đèn. Trong dánh sáng0dịu dàng, e8cô nhẹ 19nhàng hát 03bài hát 79chúc mừng dsinh nhật 58rồi ra hiệu cfcho Bách 59Vũ Trạch 2ước một 62điều ước.
Ánh 3dsáng chiếu 4lên đôi 8mắt long flanh của bcô khiến 1Bách Vũ cTrạch cảm a3thấy chúngc6rất đẹp.
Nhưng eđúng lúc f8Bách Vũ 7Trạch nhắm c9mắt lại 98chuẩn bị 2ước, có 5tiếng chuông 50cửa vang b4lên.
Hai 9người đều 33ngạc nhiên, cđã muộn 0rồi, ai dcó thể 83đến vào agiờ này? e0Ngoài bạn 1bè trong c3làng giải 87trí, còn 9bcó ai biết c9hôm nay Lâm cMặc về fnhà?
Lâm dMặc đi 2dra, nhìn 5thấy hai ccngười đứng btrước cửa, ecô giật bmình. Một 78người chàoecô rất bvui vẻ.
“Ngạc 40nhiên chưa! 9Lẽ ra ngày 6mai Hạo 48Vũ mới 0cvề nhưng 1vì Vũ Trạch, dhôm nay anh 58ấy vội bvàng về 93đây. Biết eehai người 7đang ở e5với nhau bnên bọn 6mình đến. 1 © Diendan Tiểu Mặc, 6lâu rồi fbkhông gặp, 33hôm nay chúng 7ta phải f5nói chuyện cthâu đêm!”

Giang 83Hạo Vũ 4kéo vali, engười đầy 00bụi theo 7Tô Á Nam dbước vào ccnhà. Thật 5ra, anh vội 7vàng về fđây là fvì Tô Á 08Nam nói Lâm 9Mặc về 06Thượng 5Hải.
Anh 8rất ghét fphản ứng fđó của 37mình, nếu 62anh muốn 4biết Lâm 4cMặc có 3phải là9Chung Nhã 8Tuệ không bthì cũng bkhông nên eliên tưởng 1nhiều đến fbcô ấy vì 3dù sao bây 33giờ anh 73cũng đang abhẹn hò aevới Tô 57Á Nam. Anh 41chỉ muốn fbiết chân e8tướng sựfviệc, không 7bnên có những a0suy nghĩ 5có lỗi c8với Tô 5Á Nam như a5vậy. Đáng 9ctiếc là fanh không 8thể kiềm b2chế được 2những tình 66cảm của c3mình.
Mặc 6dù không 0gian đẹp e5đẽ của 3ahai người 8bị họ 3phá vỡ 3nhưng Bách fVũ Trạch8không buồn, 0ngược lại, 71nghe thấy ccGiang Hạo dVũ vì cậu bmà vội 6quay lại, 58cậu vui62mừng đến 5mức bước blên đấm 5trêu anh 24vài quả, 04cười nói: 46″Thật flà đúng 57lúc, có2phải anh bngửi thấy dmùi bánh 7ga tô không?”.
Lúc afđó, Tô daÁ Nam cũng 5để ý đến 0chiếc bánh fga tô trên b0bàn nên f7chạy lại ecxem.
“Ồ, 2vừa rổi 6akhông hiểu afvì sao Lâm eMặc không 4đi mua bánh, e0hóa ra muốn f5mua riêng c4tặng cậu! 70Chà chà, 7chiếc bánh enày rất ađặc biệt!”
“Ai 64bảo đó 5là bánh 1aLâm Mặc bmua? Chiếc aabánh này dvừa mới 33ra lò, có dethương hiệu d8là “tình dbyêu”. 27 © Diendan Bách Vũ aTrạch hơi ccđắc ý, e2không để 0eý đến 5eLâm Mặc 8bđang đứng 2cở cửa,1sắc mặc 1xanh tái.
Tô 4Á Nam ngạc 1nhiên, ngay 43cả Giang 62Hạo Vũ 30cũng ngạc 7fnhiên.
“Lâm 40Mặc, cậu 9biết làm 6bbánh ga tô 33à?” ffVì sao cô 01không biết b6Lâm Mặc e1biết làm c0bánh ga tô? bThật kỳ 5alạ.
“Ha 56ha, sư tỉ 1akhông biết easao? Không eachỉ biết 2clàm bánh, 7Lâm Mặc 7bnấu cháo ecũng rấtb9ngon, có fathể coi 76là đầu 5bếp giỏi b5bậc nhất, 2đúng không, cLâm Mặc?”
Lâm 9Mặc không 4nói gì, 96chọn cách cyên lặng 2đứng trong 31bóng tối.
Cô bkhông nên 6làm bánh fga tô, cho 7dù Giang b1Hạo Vũ 4ckhông đến, 5dcô cũng akhông nên elàm những 0eviệc chỉ 88Chung Nhã 9Tuệ mới 8có thể f0làm. Khi fcô quyết 1định đến6Thượng 29Hải, đổi 1tên thành 7dLâm Mặc, 0cô đã từ a6bỏ tất 40cả những 6gì thuộc 4về Chunga3Nhã Tuệ, b9vì sao bây cgiờ lại 3để lộ 06ra khiến d9người khác 9dnghi ngờ?
“Cậu 6bchưa thổi 3dnên sao? b8Chúng tôi 6eđến thật 8đúng lúc, 9cậu mau f9thổi đi, 16tối nay 9atôi vội 3elên máy 4fbay nên vẫn 1chưa kịp 02ăn cơm!” efThái độ dfcủa Giang 6Hạo Vũ 4rất bìnhatĩnh, giọng 1nói có vẻ 6đang trêu 39đùa nhưng 8ctrong lòng 5đang rất dnóng ruột. 4 © Diendan Anh muốn eăn bánh bga tô Lâm 94Mặc làm evì đó là 7một bằng 97chứng quan 6trọng để 3fchứng minh 7cô ấy có 86phải là cChung Nhã 9dTuệ không. 5 © Diendan Bánh do Chung a9Nhã Tuệ blàm có hương 58vị độc 9nhất vô 3nhị, nhiều 85năm qua anh 38chưa được 5bgặp lại fhương vị 0aấy ở bất 0dkỳ hiệu 3bánh nào.
Tô eaÁ Nam chạy dalại kéo c2Lâm Mặc 03ngồi xuống 22sofa, không 4bngừng trách eamóc cô,4thậm chí fyêu cầu 0fcô làm bánh 6ga tô vào cmỗi lần a5sinh nhật 9sau này, 94kiên quyếtf5không để 6cho Giang 1Hạo Vũ 4chiếm thế 31thượng ddphong. Lâm 75Mặc yên dflặng nhìn 1chiếc bánh, b5đầu óc 7dcô trở 9anên trống 3rỗng.
Bách 5Vũ Trạch 7ước xong 4rồi thổi f8tắt nến, 7đèn của 33phòng khách 5được bật 5sáng.
Lâm 8bMặc bị 4ánh sáng bđột ngột 6làm cho lóa ddmắt, bất 11giác lấy 9tay che mặt. 8 © Diendan Ba ngườiacòn lại 12đều nhìn 00cô.
“Tiểu 2fMặc, cậu d0sao thê? 3eSắc mặt 1dcậu không 1được khỏe!” eaTô Á Nam e1nhận ra 1evẻ kỳclạ của 83Lâm Mặc, 16hình như 6từ lúc 60họ vào cnhà, Lâm fMặc không bnói một f0câu nào.
“Không 3bphải chị c0lại bị 66đau đầu 1chứ?” 0Bách Vũ 82Trạch căng cthẳng hỏi. 6 © Diendan Cậu nhớ blại giây 1phút khủng fkhiếp lúc 7cLâm Mặc 43phát bệnh.
Lâm 5Mặt miễn 25cưỡng cười: 7″Không 0sao! Có lẽ 54mấy hôm bfrồi không 70được nghỉ 8engơi nên dhơi mệt. 9 © Diendan Tôi vào 7lấy đĩa, 7mọi người 0đợi một 2dlát”. 39 © Diendan Cô đứng edậy bước 7nhanh vào abếp.
Làm 51thế nào 49bây giờ? 9Cô nên làm cthế nào 99bây giờ? 9Một lát 28nữa Giang f9Hạo Vũ f2ăn bánh, eanh ấy sẽ 6ccảnh giác. 88 © Diendan Cô nên giải 4thích ra 47sao? Cô phải d6làm gì để 6trốn chạyequá khứ?
Cô d9đứng cạnh 11bồn rửa, 0dkhông ngừng 9xoa tay vào e8nhau, mạnh 3cđến nỗi dda tay đỏblên.
Đột dnhiên có 4dai đó tách b6hai tay cô c4ra. Cô ngạc 4nhiên quay 35đầu lại, dthấy Giang 1Hạo Vũ 6đang đứng 14đó, nghiêm 3nghị nhìn 4cô.
“Cô 9biết không? 1Lúc căng 7thẳng Chung 8Nhã Tuệ ecũng làm 0như vậy. 5b © Diendan Mỗi lần 9fcô ấy giày 46vò bàn tay 7như thế ftôi rất 9dđau lòng.”
Sắc a9mặt Lâm 90Mặc tái fxanh.
“Vậy… e © Diendan.cosao?” 2Cô cảm 6thấy đau eđầu.
Nhưng eGiang Hạo bVũ không 30nói gì nữa, 6cchỉ hỏi c4chỗ cô 06để để 0bát đĩa, 18giúp cô b8rửa sạch 2đĩa và 94thìa rồi d0mang ra. Lúc bra khỏi 0bếp, thấy 1Lâm Mặc avẫn đứng 29ở chỗ 7ccũ, anh cười 7rồi nói: f6″Đi 23thôi, tôi f8rất nóng 66ruột muốn d1nếm món 0dbánh cô 0làm, không1biết có 9còn giống fhương vị atrước đây 8không?”.
Anh… cf © Diendan biết rồi! dCuối cùng a3anh cũng 52phát hiện 4ra. Lâm Mặc 3cảm thấy 25không còne2sức lực, 39hai tay cô a2phải chống 5fvào bồn 3rửa mới 34không bị 6ngã.
Cô e0phải làm 2ethế nào?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.