Yêu anh là ước nguyện cả đời không hối tiếc

Chương 13


Bạn đang đọc Yêu anh là ước nguyện cả đời không hối tiếc: Chương 13


Chương 13: Hiểu nhầm
… 27 © Diendan Cho dù tất acả mọi 5người hiểu anhầm cô 4cũng không 7sao, chỉ 1cần anh d6hạnh phúcelà đủ.
Sau btuần, cuối 4cùng Lưu 94Phi cũng hành eđộng.
Cô a3bắt đầu 44công kích adcông ty của 4Lý Vân Thâm 4trên tất 91cả các tạp 60chí lá cải c2khiến rất dnhiều nghệ 8sỹ tức c6giận với ehắn, các 9vấn đề 26trước đây 03không dám cnói ra giờbeđược phơi 44bày, trong 5làng giải fatrí dậy 74lên một 1làn sóng 9lớn.
Rất 4nhiều nghệ 7fsỹ cùng 0enói lên sự 5thật về f5việc mình 3bị phao tin 66đồn nhảm 8như thếbnào. Trong 9một khoảng d4thời gian 3rất ngắn, f3trên báo bchí và truyền 9hình đều 0xôn xao về 6bvấn đề 4này.
Sau feđó, tin aatức truyền 5eđi, Lý Vân a1Thâm không ccó cách nào 5khác đành cđến cục7cảnh sát 0bđầu thú, fthừa nhận dcác tội ddanh của emình và bị 7giam.
Trên 7truyền hình 7và báo chí, cmọi thông 4btin đều bbkhông nhắc bđến bất 4kỳ ai của5Tranh Tinh, 95lúc này Lâm dMặc mới 1dcảm thấy byên tâm. e © Diendan Cô gọi điện 9cho Lưu Phi 41nói lời64cảm ơn, 91Lưu Phi nói 4đó chỉ clà báo đáp c0ơn cứu bdmạng mà 9thôi.
Vấn 9cđề liên 34quan đến 94Lý Vân Thâm c0dừng lại c1ở đó.
Vết 88thương của 9Lâm Mặc 3đã lành 45nhưng cô 74không muốn 4quay về công fty sớm. Tâm dbtrạng của 4bcô chưa ổn 9định mà 54luôn nhớ 6về buổi dtối hôm 48đó, vì c7thế cô sợ a3rằng nếu ecô xuất cfhiện lúc 7này sẽ có 3chuyện gì eđó không bhay xảy ra.
Cảm 2cthấy rất e0khó chịu, 15cô một mình blái xe đến 68viện phúc 5lợi.
Viện 1trưởng thấy 22cô mặt mày f0căng thẳng, e6bảo lũ trẻ 92ra ngoài chơi 6arồi cầm 84lấy tay cô, bthân mật 57hỏi: “Sắc 01mặt không 8tốt lắm, f6phụ nữ 18không nên 09gắng sức b5quá, có thời 5gian để 2cyêu đương fmới tốt”.
“Yêu dđương?” 8Lâm Mặc 81cười có evẻ như nghe 3thấy một e0việc lạ aelùng, đột 9dnhiên hỏi0ngược lại: fe”Viện btrưởng, actình yêu acó thể sống 8eđược bao clâu?”.
Viện 26trưởng yên flặng rồi bclắc đầu.
“Nếu 83có người 9bvương vấn 9một tình fbcảm suốt 33mười mấy 50năm, bà có 7cảm thấy f5anh ta rất bengốc không?”
“Cô 3thấy thế enào?”
“Rất 3ngốc.”
“Không bphải trong 76tiểu thuyết b7vẫn nói, 2tình yêu d7có thể làm echo con người 4cta ngốc nghếch 2sao?” 8eViện trưởng e9cười, trong 4lòng biết 53Lâm Mặc b1đã có người 34nào đó,00chẳng qua 12là đang tự 5ctìm lấy 1phiền não 3mà thôi.
“Xin flỗi, không 7fhiểu vì cfsao tôi lại bbnói với 04bà chuyện 5này.” 0dLâm Mặc ekhông muốn2ftiếp tục ccnói những dlời dối c7trá với 00lòng mình. d © Diendan Cô thấy 35Giang Hạo aVũ ngốc, 91còn cô thì 26sao? Cô còn 1engốc hơn 4cả Giang 8Hạo Vũ.
Viện 5trưởng vỗ enhẹ lên 36tay cô, nói 2những lời dchân thành 9ctừ đáy blòng: “Lâm 90Mặc, côfphải thành 25thật đối 3mặt với 6trái tim mình. 6c © Diendan Không được 1che giấu, 2không được clừa dối. 2 © Diendan Cô không aacần phải f0tự làm khổ 2bmình như 81vậy. Cô aelà một phụ enữ, tôi 6bhy vọng cô 1có thể tìm ađược hạnh f1phúc cho chính bmình”.
Hạnh ephúc có lẽ bdmãi mãi không 19đến với 4acô nữa. 7b © Diendan Nhưng cô ekhông thể 01nói ra, cô 67chỉ cười 6để che d9giấu nỗi ftuyệt vọng dcủa mình.
Chạy 3trốn mãi 0cũng không 6được, 0sau khi bị 5Trương Như 2trách móc, dbLâm Mặcb7không thể 10không kết b7thúc kỳ enghỉ của 55mình, bắt bđầu đối 28mặt với ebhai người 3mà cô không b4muốn gặp.
Giang 0Hạo Vũ là 3người cô 8không thể 1agặp, Bách eVũ Trạch flà người 54cô không 7muốn gặp.
Bất 7ngờ, vào bdbuổi tối e7trước khi bcô kết thúc ekỳ nghỉ, f8Tô Á Nam 86chạy đến 5fnhà cô vớieekhuôn mặt 7đầy nước d5mắt, trong cbtay cô ấy 60cầm chai brượu uống 9ađã vơi 63nửa.
Cô b8uống rất 1nhiều, mặt dđỏ gay, 5clúc cười 1blúc khóc, bdcầm tay Lâm bMặc vẻ 80vô cùng đau bckhổ, nói fkhông đầu 0không cuối.
Lâm 0Mặc đoán bctâm trạng 8này của b7Tô Á Nam 63có liên quan 0đến Giang dHạo Vũ,a7không biết 8bnhững ngày 2cô vắng 6mặt đã 5xảy ra chuyện fgì không 7vui giữa ehai người.
Tô cÁ Nam nói 10hết những e4lời trong a2lòng rồi 8đột nhiên 54ôm lấy 28cô khóc lóc 55vô cùng đau akhổ.
“Mình bfbiết là 7eanh ấy không 28thích mình, b8mình luôn 0biết như 83thế! Mình 4cũng khôngeeép anh ấy daphải chấp 3nhận mình, 03mình chỉ 0bmuốn ở 2bên anh ấy 0mà thôi! 0Nhưng vì6sao anh ấy c9lại tuyệt 5tình như b9thế? Vì 9csao ngay cả 9để cho 4fmình thích banh ấy, b3anh ấy cũng bcũng không 77muốn? Cậu 2dbiết hôm 4anay anh ấy 7nói gì với dfmình không? cAnh ấy muốn b5mình không 5tốn công 2phí sức 2nữa, anh cấy không 49thể thích a8mình, mãi f9mãi không ffthể. Vì 46sao anh ấy 4lại như 82vậy? Anh 26ấy vẫn bnhớ mối atình đầu 71của anh ấy,a4mình cũng 32không để fý, mình 1cũng không fbnghĩ đến caviệc anh 01ấy sẽ b9quên người 0con gái đó, e2nhưng vì 8sao anh ấy 06lại đối f1xử với f5mình như 6vậy? Vì 00sao?” aTô Á Nam 8khóc đến 8mức không 65thành tiếng.
Lâm 4Mặc chưa 33bao giờ nhìn 01thấy cô cấy đau ckhổ như 9vậy, thực fsự là cô c3ấy rất 8rất yêu 9fGiang Hạo 22Vũ, nếu 8không đã ekhông mượn 2rượu giải 1fsầu.

Là 8clỗi của fmình, Lâm eMặc nghĩ, b6cô luôn vô 1ctình làm ftổn thương 3những người 7bên mình 17cho dù cô 4không muốn.
Cô ekhông biết 4blàm thế dnào để 58an ủi trái f6tim tổn thương ccúa Tô Á b8Nam, cô đành 9bỏ chai rượu 6đi rồi 8dìu cô ấy felên sofa, bdlấy khăn 7eấm lau nước e9mắt cho cô 5ấy. Cô echỉ có thể 81làm như vậy, clần đầu ftiên cô cảm athấy mình 46không còn 0sức lực, bcó lẽ một0cây đại 14thụ như 29cô không a3còn đủ dvững chắc 6để che cmưa gió cho 8những người 8cô quan tâm eenữa.
Trong 1căn phòng 49yên tĩnh dbỗng nhiên 7vang lên tiếng 4fchuông điện 9athoại hơi 79chói tai. 10 © Diendan Lâm Mặc 6cầm lên, 1dthấy tên 6của Liễu cVân Dật eflóe sáng d5trên màn 3hình.
“Lâm 1cMặc, cô fmau đến 4đây đi, dHạo Vũ uống 20rượu say 7ở PUB rồi.”
Anh bấy uống 4say rồi? ebTô Á Nam 6vì anh ấy 04mà đau lòng 2nên uống 33say, còn anh b6ấy vì ai e7mà đau lòng? 19Cô sao? Hay 43vì không bcó được dChung Nhã bTuệ?
Lâm 91Mặc thở 1một hơi 7dthật sâu 45rồi bình 1tĩnh nói: b”Vậy baanh đưa 30anh ấy về c0nhà”.
“Không 3được, b2tôi có việc 9phải đi, 90hôm nay chỉ 58có hai chúng b9tôi, tôi 8đi anh ấy 89không có 6dai chăm sóc.”
“Vì fsao lại tìm 96tôi? Trợ c0lý không 1quản lý 3fđời sống eriêng.”
Liễu 2Vân Dật 1cười một 1cách đầy a3ý vị: “Tâm 8bệnh thì 3cần có thầy 5thuốc chữa 89tâm bệnh. 6a © Diendan Tôi sẽ gửi b9địa chỉ 4dqua tin nhắn d8cho cô, mười fphút nữa 8tôi đi rồi. 5 © Diendan Nếu cô không fsợ mọi c7người nhìn 18thấy một b5Giang Hạo 88Vũ tốt đẹp 0bị paparazzi 7chụp ảnh91trong bộ ddạng như ethế này 8athì cô không 9bcần đến”.
Không 6đợi Lâm 8Mặc trả alời, Liễu 5Vân Dật 5cúp máy. 2 © Diendan Anh quay đầu a4lại nhìn cGiang Hạo47Vũ đang nằm 44trên sofa bngủ không abbiết trời bfđất là 11gì, trách 6móc: “Không 49biết uống3athì đừng fuống nhiều 6bnhư thế, 2không thể 33hiểu sao danh lại bcó bộ dạng 0này nữa,44đúng thật 60là…”
Hai 7thành viên 6btrong một abnhóm lại 1cùng thích 0một người 79con gái, người bđứng ngoài 1đúng là 5fkhông dễ 5nhúng tay 7vào. Nếu d8hôm nay Giang 93Hạo Vũ không d4buồn như 3thế thì 6anh đã không 5bảo anh ấy 93ra ngoài uống 9rượu nói 77chuyện, không 8ngờ, Giang 8Hạo Vũ nhìn dthấy rượu bclà uống d3cho đến fsay, anh không 0có cách nào f6khuyên nhủ 5được.
Vì 40thế, anh bađành gọi dđiện cho 4Lâm Mặc, 1sự việc 1etiếp theo 23như thế 5bnào thì phó 62mặc cho tạo 7hóa.
Lâm a2Mặc cầm cđiện thoại ethất thần. 6 © Diendan Liễu Vân 4Dật có ý dđịnh gì? 2Uy hiếp cô 4sao? Anh ta 9chắc chắn 5acô sẽ không 9thể bỏ 1mặc Giang 14Hạo Vũ?
Rốt c1cuộc cô 6có nên đi ddkhông?
Khi 7cô không c4biết quyết 6ađịnh như 85thế nào 51thì Tô Á c6Nam đã tỉnh 0táo hơn, 59xiêu vẹo16bước đến eenói: “Có 51việc à? fCó việc 5ethì đi đi! 50Mình ở đây 5một lát, ffkhông chóng 78mặt nữa b7mình sẽ evề”.
Lâm b0Mặc đỡ 65cô ngồi exuống: “Hôm 43nay ở lại c4đây đi!”.
“Không 25được, fangày mai có 4việc, nhà 1fmình cũng eegần đây. 0d © Diendan Cậu mau đi 1đi, mìnhckhông phải flà trẻ con.” 11Thấy vẻ 8mặt lo lắng b5của Lâm eMặc, cô f7đẩy Lâm 47Mặc ra cửa. ea © Diendan “Mình bkhông sao, 04cậu yên 8tâm!”
Thấy c4thái độ 8dứt khoát 7fcủa Tô Á 2Nam, Lâm Mặc 6đành lái acxe đến địa 80chỉ mà Liễu6Vân Dật a2báo cho cô.
Khi e8cô đến 77nơi, quả 7cnhiên Liễu a9Vân Dật eđã đi rồi. 30 © Diendan Trong phòng 1lớn chỉ 3có một mình6Giang Hạo 5Vũ, anh dựa enghiêng người 0lên sofa ngủ 97với vẻ ckhông thoải 5mái, màyachau lại.
Cô e8bước đến 8khua tay trước dmặt anh và fcảm thấy 48đau lòng.
Năm 1ađó, khi cChung Nhã 41Tuệ nói 8alời chia 4tay với ddanh, thái 12độ của 2anh cũng 4giống như 3vậy. Đó alà một f0nỗi đau 4cđớn không bsao tả xiết, efmột nỗi 3dtuyệt vọng 7của con55tim đã chết c9khiến cô f4không dám 2nghĩ tiếp.
Cô cvỗ vỗ 7lên vai anh 8amuốn gọi 0anh tỉnh 0edậy, nhưng 2anh chỉ 5hơi động 8dđậy mi 12mắt rồi 4không phản d6ứng gì 0nữa.
Để 79paparazzi 53không chụp 9được ảnh dbcủa họ, 0cLâm Mặc 0phải đợi 81ở PUB đến enửa đêm.b © Diendan Ở đây 01khá an toàn bvì ông chủ 4cũng là fngười trong 34làng giải 6etrí, khách 76đến hầu a7hết đều c6là nghệ bsỹ nên 2công tác fbảo mật c2rất tốt.
Khi dnhờ nhân 3viên ở 1PUB giúp 33dìu Giang a6Hạo Vũ ebra xe của 8mình thì 86đã ba giờ dsáng.
Về dđâu? Nếu 8cô nhớ 9không nhầm 1thì ngày fmai Secret e0có rất 5nhiều việc 70phải làm,3nếu đưa a4về nhà 90anh ấy thì 0e rằng đi 08đi về về 94cũng đến 4giờ đi flàm rồi. 6 © Diendan Không còn4fcách nào dkhác, cô fđành đưa ceanh về nhà 4mình.
Có 70lẽ Tô Á aNam đã đi 01rổi, nếu 14ba người fbọn họ 63ở cùng 2nhau thì asẽ rất b5khó xử.
Lúc 0lên tầng, 4Giang Hạo aVũ vẫn 4chưa tỉnh, 3cả người 28anh dựa 53vào cơ thể e8nhỏ bé39gầy yếu ecủa Lâm 8Mặc. Lâm bMặc rất 7cmệt nhưng 1ctrong lòng alại bình 9yên lạ 0fthường.
Cảm d2giác an toàn 21và ấm áp, bđã mười 5năm trôi 9dqua mà không fhề đổi 2bthay.
Mở dbcửa nhà, 6atrong phòng 0tối om. e © Diendan Lâm Mặc 5không bật 18điện, đưa 45anh vào phònge8ngủ rồi 0đỡ anh 13nằm lên 2giường, 8đắp chăn 50cho anh.

Xong f3việc, cô c0yên lặng 0đi ra. Cô 4sợ nếu 5ở lại, d5cô sẽ không f2rời đi 3được vì 52hơi ấm c0áp tỏa dra từ cơ 0thể của eanh.
Ngồi 4ctrong phòng 7khách tôi 7fom, cô mệt 4mỏi dựa 73vào sofa, a4nhìn lên ftrần nhà d1cả đêm.
Cô 4bkhông nhận 7ra Tô Á aNam chưa fdrời khỏi 3nhà cô.
Rượu 9mạnh quá, 0csau khi Lâm 88Mặc đi 2akhỏi, ngồi bmột lát 54nhưng Tô 4bÁ Nam vẫn 77thấy chóng dmặt, không dcó cách cnào khác, dcô đành avào phòng d7ngủ của b2Lâm Mặc anằm một 10lát. Dù fsao cô cũng 4thường 75xuyên làm 5như vậy, dbcó lúc thu 69âm đến 4nửa đêm,1cô không 9về nhà cmình mà 16đến thẳng e0nhà Lâm 9Mặc ngủ.
Khi ddLâm Mặc e4đưa Giang bHạo Vũ 69về nhà, cđúng lúc 7cô bị mơ cengủ đi bcvào nhà 0vệ sinh26rồi ngủ bquên trong 47đó một dlúc. Khi 0quay lại cthấy trên agiường 90có người, 31cô nghĩ 8là Lâm Mặc fđã về enên không 7suy nghĩ a8gì nhiều, 6vùi đầu 95ngủ tiếp, d4rất tự enhiên, cô bcòn khoác fdtay người 3mà cô vẫn 33nghĩ là 7Lâm Mặc.
Giang aHạo Vũ ecđang ngủ 9csay nên không 28phản ứng 2gì, để 6cho cô khoác 5tay, thậmb0chí vô tình 46còn nằm 8sát lại.
Khoảng 3hai, ba giờ fđồng hồ dsau, trời besáng.
Giang bHạo Vũ 94dậy sớm f7đã thành 48thói quen, cdù có uống e2say. Khi ngồi edậy, phát0hiện ra b2tay phải 44của mình 4có người cđang giữ, 4fanh ngạc 04nhiên quay bcsang nhìn, dcmặt biến bsắc, anh fenhanh chóng 0nhảy khỏi 70giường.
Bị 4anh giằng c2tay ra, Tô f6Á Nam cũng 2tỉnh dậy. 61 © Diendan Cô vuốt eetóc và mở a5mắt ra, 09thấy người 7ở trước d5mắt mình, 2cô hoảng 2hốt kêu alên một dtiếng.
Lâm eMặc đang 5nấu cháo, b6nghe thấy c3tiếng kêu 67vội chạy 6vào phòng f3ngủ, nhìn 2fthấy khuôn bemặt hoảng d0sợ của ddTô Á Nam, 5cô vô cùng 6dngạc nhiên. 96 © Diendan Sao cô ấy dkhông đi?eKhi họ quay 8về, rõ 97ràng là 7cô ấy không 8bở đó mà.
Không fđợi cô a8nói gì, 0Giang Hạo cbVũ vô cùng d4tức giận.
“Vì 0sao cô lại blàm thế?”
“…” cCô không 35làm gì, c2đây chỉ 0là hiểu 8nhầm thôi.
“Cô camuốn tôi fvà Tô Á 17Nam ở bên 7enhau thì decũng không 1fnên dùng 9fthủ đoạn 46như thế2enày!”
“…” cfCô không a2hề có ý 5đó.
“Được, fdđược, c3được.” cGiang Hạo 09Vũ nói liền 24ba tiếng brồi đột bnhiên tiên ađến bên cTô Á Nam. d © Diendan Anh ôm lấy ffcô rồi 56tức giận bhôn lên cmôi cô.
Lúc 60đó Tô Á 5dNam rất 2ngạc nhiên, 71không dám 32phản ứng dgì, trong 8lòng dâng 5lên một 5cảm giác 3avô cùng 2ngọt ngào. 9 © Diendan Cô không 18dám tin Giang bHạo Vũ ccó thể dhôn cô ngoài 00đời mà d1không phải 18là trong 35phim.
Lâm eMặc cũng fđứng chết 0lặng ở feđó, không 2edám tin cảnh fdhai người 2đang hôn 44nhau trước amắt mình. 1 © Diendan Máu như fsắp vọt calên tận abcổ họng 5cô. Cô cố 6gắng nuổt ddxuống, trong 3amiệng có 4mùi tanh 11của máu.
Giang 2Hạo Vũ fngừng hôn 2cnhưng vẫn 7bôm lấy b0Tô Á Nam. 3b © Diendan Anh quay đầu f6lại nói d4với Lâm 5Mặc: “Từ 48hôm nay, fftôi và Tô fÁ Nam sẽ dhẹn hò. a © Diendan Như vậy dccô mãn nguyện berồi chứ?”.
Nói fcxong, anh ckéo Tô Á f4Nam ra khỏi bnhà Lâm d1Mặc.
Bỗng 8nhiên, anh 0rất hận ffsự tuyệt b8tình của d1Lâm Mặc, cbrõ ràng fblà cô giống 4hệt Chung2Nhã Tuệ. d © Diendan Tối qua, 40anh vô tình bfnghe được 8Tô Á Nam 1và trợ blý nói đến afviệc Lâm49Mặc đang 4giúp cô eấy theo bđuổi anh, 3sự đau 51khổ và 9tức giận 60bắt đầu b8không ngừng66giày vò eanh.
Lâm ffMặc có cthể không 9chấp nhận 1anh, nhưng 37vì sao lại ebđẩy anh 2acho người 73khác.
Anh canói với 5Tô Á Nam 8canh không fthể thích efcô ấy để 4kết thúc a5trò chơi 1nhạt nhẽo9này. Nhưng 62anh không bngờ, Lâm 5eMặc lại 59có chủ 70ý đến 4emức hoang 33đường 6như thế.
Được, c1anh sẽ cho b4cô toại 4nguyện. 7e © Diendan Dù sao khi 9ftỉnh dậy, 3trái tim 2anh đã chết 62rồi, ở9cbên ai cũng 4không quan dtrọng nữa.
Anh 90không quan btâm đến d6gì nữa.
Lâm dMặc trong 4fphòng ngủ, 85nghe thấy 34tiếng sập fcửa khi achọ ra ngoài, cdtiếng động8cto đến 0mức dường 33như khiến echo cả căn 12phòng rung 6lên.
Cô c2cười, khóe 5miệng nở 17một nụ 0cười tuyệt 9đẹp nhưng 22trên mắt 35lại lấp elánh nướcemắt. Cô bmở ngăn ekéo lấy 44lọ thuốc, 4bình tĩnh aanuốt hai 8viên rồi abước đến 1bên giường, 2aquỳ trước 85vị trí bmà Giang 2Hạo Vũ 1đã nằm, 7dnhắm mắt 6alại.

Cô 7đang đợi, 8đợi máu ftrong cơ fthể mình bbình yên bctrở lại, fkhông còn 2bcuộn lên 8etừng hồi eenhư lúc 7nãy nữa.
Như 4vậy rất 0tốt, đây 9là kết 1dcục mà 17cô mong muốn.
Quay 4lại với 6công việc, 9dLâm Mặc 9khôi phục 1dlại trạng 26thái vốn acó, không 8vui vẻ cũnge3chẳng ngạc 32nhiên.
Quan f8hệ của 74họ bắt eđầu thay ađổi, cả 35công ty đều 56cảm thấy 41rất lạ, 10ngay cả fnhững người fhay nói cười ffnhất cũng 8không dám 1dò hỏi.
Lúc dbLâm Mặc 8eđọc lịch b8làm việc, 7cLiễu Vân 3Dật và 1Bách Vũ c0Trạch ghé atai nhau thì3thầm, luôn 3nhìn về 58phía Lâm 3Mặc.
Lâm 05Mặc giả 48vờ như akhông nhìn 2thấy gì.
Tâm 8btrạng của 97Bách Vũ daTrạch rất 1phức tạp, 4cậu muốn cdùng ánh 25mắt dò dhỏi côd4nhưng cô 4vẫn lựa achọn cách 1dgiả vờ 4như không ednhìn thấy dgì.
Giang 8Hạo Vũ ekhông ngẩng 1dđẩu lên enhìn cô, 23mở máy 0tính riêng 6và bắt 62đầu làm0việc của 1dmình.
Cô acũng không 69nhìn anh, 7dbình tĩnh d3trao đổi 0một số ccông việc 9làm trong 0ngày hôm6dnay.
“Thời 28gian tới, 1bmọi người dsẽ đi Nhật eđể tổ 8chức một babuổi biểu ddiễn ca 7nhạc, vì 8thế nếu 85có thời 23gian, mọi 92người nên a6luyện vài c6câu tiếng 7Nhật.” 6fNói xong, 4cô bước 1ra khỏi ephòng họp 03không hề aquay đầu 7lại.
Bách 0aVũ Trạch 7đuổi theo f5cô.
“Chị 2cthật sự…” 4Cậu không 53biết phải 13nói gì tiếp.
Lâm fMặc ngẩng bđầu nhìn 1bcậu: “Đúng f9vậy, tất 8cả là do 7tôi sắp 04xếp, hơn 4bnữa biệncpháp này 1drất hiệu 4quả”.
Vừa ddứt lời, dcô thấy ccLiễu Vân 0Dật và 0Giang Hạo 89Vũ bước d7ra khỏi 8fphòng họp, a2rõ ràng 0blà nghe thấy 0câu nói d7của cô.
Giang 1Hạo Vũ 8không tỏ dbthái độ c5gì bước 7qua cô. Liễu fVân Dật 6thở dài, 56lắc đầu 7bỏ đi.
Việc 4cnày đúng 24là càng cngày càng 4erối rắm.
Từ d5hôm đó, c5Giang Hạo 5Vũ và Tô 9Á Nam có evẻ như 2đang hẹn d2hò, thậm 4cchí họ dcòn mặn 1nồng hơn eecả mọi 8người dự 92đoán.
Chỉ 1ccần đều 5có mặt 99ở công 6aty, hai người b4không bỏ 79qua bất 4kỳ cơ hội 3fthân mật55nào. Lúc 1thì Tô Á dNam mang cơm dbhộp đến 0cho Giang 68Hạo Vũ, 17lúc thì 1Giang Hạo 6Vũ tặng c2hoa tặng 9quà cho Tô 8cÁ Nam. Lâm 9Mặc còn 1nhìn thấy 5họ ôm hôn ecthân mậta3vài lần.
Cô 6ckhông thể a5giữ lòng 3mình bình ftĩnh, thậm 0chí chỉ a7nhìn thấy cdánh mắt b9ngọt ngàoebcủa họ b6dành cho 89nhau cô đã 07phải uống 1hai viên 3thuốc để 5bình tâm. bd © Diendan Cô lựa 1chọn công 1việc cần 8phải ra 2ngoài nhiều, 23các công e1việc trợ 42lý khác 9cô đều 68giao cho những9đồng nghiệp bemới đảm 8nhận.
Như 3thế này d0không phải 1alà rất 2btốt sao? 27Vì sao cô clại buồn 8anhư thế, 9buồn đến fmức muốn fchết đi? 9Khi Tô Á bNam nũng 1nịu trong b4lòng Giang 05Hạo Vũ, 1ctrong lòng 7ecô xuất 2hiện một csuy nghĩ 6đáng sợ: e4Vị trí fđó lẽ ffra là của 3cô, của 3cô, của 7dcô.
Cô bbị phản 84ứng bất bthường acủa mình 57làm cho sợ 48hãi, cô 1không biết 8phải làm e8gì.
Càng 81ngày cô e6càng không 52hiểu nổi d2trái tim 30mình, dường f9như có hai e4con người56trong cô 0đang giành 10nhau, một 2dngười nói 0như vậy 3rất tốt, 6nên quyết 5cđịnh như7vậy; một dngười khác clại nói 5không thể 2atiếp tục, bnên bỏ 0ccuộc, chối 3dbỏ hạnh 6ephúc mà 8mình có 1bthể có 03trong tay.
Cô 0có thể eccó hạnh 5phúc sao? aKhông, cô 5biết chắc acô không 4thể có, 4bkhông bao6bgiờ có 52được hạnh 11phúc.
Một 2dsố người 2atiếp tục 4diễn vở 6kịch của 34mình, một 03số người davô cùng 0đau khổ. 4 © Diendan Người ngoài 68cuộc chỉ fbiết không 4ngừng thở 7dài.
Trước 7khi đi Nhật 6một ngày, 6Bách Vũ bfTrạch không ckiềm chế abđược nữa, 7kết thúc2cuộc họp, 4fđợi mọi 3người rời 5khỏi phòng 0chọp, cậu 3giữ Lâm 3Mặc lại.
“Chị dethích Giang fHạo Vũ a2đúng không?”
“Không.”
“Thế 7vì sao gần 0bđây chị 3blạ thế?”
Lâm 81Mặc giống 17như vừa 4uống phải 5thuốc nổ, 3bực bội 9vì những clý do nhỏ 19nhặt, trước 39đây cô bkhông như c2vậy, chỉ cyên lặng 70sắp xếp dmọi việc 6để không 3có cơ hội4phạm sai 8lầm.
“Có 8gì lạ đâu, 7tôi rất 63khỏe.”
“Chị 37nói dối.”
“Tôi 14cần phải 6clừa dối 5cậu sao? bMong cậu 2sau này không fđề cập fđến chuyện 5riêng tư73trong giờ blàm việc, 3có lẽ cậu f3cảm thấy 6nhàn hạ 9nhưng tôi 9không có 0thời gian 9rảnh rỗi.”
Tính 6cách trẻ 6con của 6Bách Vũ 7eTrạch bộc 91lộ rõ trước bnhững lời a8nói lạnh 1lùng củaecô, cậu f9kiên quyết 8giữ lấy 1tay cô.

“Trong blòng chị 3em là gì? aaRốt cuộc a9trong lòng 7dchị những 0người ở b2đây là ebgì?”
Lâm bcMặc không 48suy nghĩ dgì, buột 39miệng nói: f2″Phiền dphức”.
“Phiền a5phức?” 9cBách Vũ 0Trạch nghĩ 3mình nghe f1nhầm, hoang 1mang nhắc a8lại.
“Đúng, 0phiền phức, e4mọi người bai cũng thật ephiền phức.” e0Lần đầu 9tiên cô 8cảm thấy9tất cả 3những gì 6fmình làm 25đều phiền 1fphức, không 6biết vì e2sao trước e5đây cô bcó thểdbình tình 5để hoàn 60thành công 1việc.
Khi 9tâm trạng 6không giống 2cnhau, mọi 6asuy nghĩ adcũng thay f6đổi theo.
“Họ 06phiền phức, 1còn mình 8thì sao? dCó phải bmình cũng d1phiền phức akhông?” a4Người đang fnói là Tô 1dÁ Nam.
Mắt e4cô hoe đỏ, fađứng bên eGiang Hạo 56Vũ. Ngoài 37ra còn có 6Liễu Vân fDật, TrươngdNhư và vài etrợ lý a6khác ở 21đó. Tất fcả mọi 2dngười đều 7yên lặng d3chờ cô 4trả lời.
Lâm 3Mặc lấy dlại bình 0tĩnh, tim 0cô như ngừng dđập. Cô 65ngẩng đầu c7nhìn tất 66cả mọiangười, anói rất enhẹ nhưng 3fkiên định: 50″Đúng, dmọi người 4fđều phiền fbphức”.
Từ dkhi Tô Á 0Nam bắt 4đầu thành 37công đến efkhi Secret 64nổi tiếng 5như ngày 45hôm nay,12cuộc sống acủa Lâm 0Mặc luôn 86gặp phiền 2phức. Cô a2phải quan 48tâm đến 0trạng thái 82tâm lý của ahọ, giúp 0họ thích 4ứng, giúp 48họ xử flý tất 83cả mọi 30chuyện. 26 © Diendan Cô chưa 4dbao giờ73trách móc, a4cam tâm tình 6nguyện làm ctất cả 0bởi vì 09họ là những f2người cô 4muốn bảodvệ, phiền 0phức như b6thế nào ccô cũng 86có thể cchịu đựng.
Chỉ acó duy nhất 3một điều 1cô không 2thể chịu dđựng được 4clà tình 3trạng như 93lúc này. e © Diendan Mọi người b4đều nhìn 39cô với 6vẻ hoài 46nghi khi nghe 1fthấy cô 9fthốt lên 95hai tiếng 6″phiền6phức”. 8 © Diendan Đột nhiên bcô cảm 67thầy những b1gì mình bđã làm 1là không adđáng. Trước 0cmắt cô01là những bngười cô 6hết sức e9bảo vệ 24họ, chỉ fvì một b0câu nói cmà họ không 1atin tưởngd0cô nữa.
Cô 8không để 7dtâm đến 3họ nữa, 7nhanh chóng 6rời khỏi a3phòng họp f0và bước 61ra khỏi1ccông ty. 1 © Diendan Lúc đến ebãi đỗ 2xe, đột 1nhiên tim 0cô đập enhanh đến 0mức cô bekhông sao e9thở được. c8 © Diendan Lấy lọ 1thuốc ra 73khỏi túi, 3không còn 63gì ở bên batrong nữa.
Uống 83nhanh quá, 4cô cười 3khổ sở, 0lái xe đến 47phòng làm 3việc của 7Chương Vận.
Khi 0gõ cửa 7nhà Chương 64Vận, cô 7đã không 3ccòn tỉnh atáo nữa. 0f © Diendan Cô túm lấy 0Chương Vận, cchỉ thốt b7lên được fmột tiếng a”thuốc”.
Bệnh 8của cô 11nặng quá, 29những đau 7khổ trong 4lòng được ckìm nén ebao lâu nay 2giờ như c3muốn nổ 8etung khiến bcho cô vô eacùng khó 9chịu, hai 96tay ôm lấy f4cổ, cô 99cố gắng4dthở, cảm f7thấy không 0khí trong 9phổi mình cangày càng 71ít.
Chương 24Vận sợ cbhãi, vội 1evàng gọi 1trợ lý c2mang thuốc 2đến cho edLâm Mặc 6uống. Côbdvà trợ 4blý cố gắng 5giữ lấy 3tay Lâm Mặc 4eđể cô fkhông làm bhại chính amình, trong a2lòng cô fcó một 18dự cảm 50không hay.
Gần bđây cô d8ấy uống 3thuốc nhiều 8cnhư vậy, 0liệu có 61vấn đề 3gì không?
Một 65lúc lâu casau Lâm Mặc b7mới bình 81tĩnh trở dlại, cô cfdựa người 51vào ghế, 46sắc mặta3xanh tái. b0 © Diendan Chương Vận 14quỳ xuống fbên cô, 37thận trọng 90hỏi: “Đồng 3ý để chị eechữa bệnh 7cho em, được 4dkhông?”.
“Em 5không sao, cbây giờ 8fem khỏe 2hơn nhiều drồi. Chỉ 7cần uống athuốc là d8có thể4dkhống chế e1được, echị không 44cần phải 08lo lắng aquá.” 40Lâm Mặc 6crất mệt, 5thở không 71ra hơi.
“Uống athuốc không 5fphải là ccách giải 6quyết, loại e3thuốc này fuống nhiều 7sẽ bị cphụ thuộc, 2có hại 9cho sức 5khỏe.”
“Uống a8liên tục ethì có chết 87không?” cLâm Mặc 28hỏi lại.
Chương 3Vận yên 2lặng rồi 1đáp: “Nếu 8akhông quá 6liều thì c2không”.
“Vậy f9là được 89rồi.”
Thấy 7Lâm Mặc 25không quan 1tâm đến esức khỏe d1của mình 9khiến Chương 67Vận cảmathấy rất 67tức giận: f6″Bây 7giờ chị 85không phải e8là bác sỹ 46tâm lý của e3em, chị 6là bạn c9của em, 2flẽ nào aem không 69muốn nhận 3sự giúp 27đỡ của dbbạn bè?”.
Lâm 05Mặc nghĩ 8đến những b2người mà a1cô coi là 6″bạn”, 4cười lạnh 5dlùng rồi 2đáp: “Emd1không có 38bạn bè”.
“Em…”
“Có ephải nơi 32này cũng f0không chào 2đón em nữa bkhông? Vậy 1eem sẽ đi, 2bkhông phảicchỉ có 3một mình 9chị là dbác sỹ 86tâm lý.”
Chương 81Vận không 4dcố khuyên 17giải cô 1cnữa, cũng 1không muốn d5quản cô. 86 © Diendan Giống như 93trước đây, 4cô để 6Lâm Mặc 7ngủ trong 8phòng trị aliệu rồi 47chuẩn bị 06bước rae0ngoài.
Nhưng f6khi cô đóng 3của phòng 0dlại, cô cbnghe thấy 2Lâm Mặc 92nói nhẹ 80nhàng: “Chươngd6Vận, xin 3alỗi”.
Đóng 25cửa lại, fnước mắt 7cô bỗng fdtuôn rơi.
Rổt f6cuộc là bchuyện gì? 4aĐiều gì 2có thể 25giày vò 5một cô bgái tốt 97thành như 1dvậy? Rốt1cuộc là 9chuyện gì?
Cô bbcó thể 78cảm thấy 5lòng dũng bcảm kháng e5cự lại 78bệnh tật ccủa Lâm 46Mặc không 88còn nhiều e0nữa, khi cclòng dũng ddcảm hoàn 7toàn biến amất, Lâm f6Mặc sẽ edra sao? Cô 6không dám 4tưởng tượng.
Lâm 1eMặc còn 7trẻ, cuộc ebđời của 76cô ấy còn e2dài, vì ccsao vận 1mệnh lại ckhông cônge3bằng với 4cô ấy như fvậy? Vì bsao?
Không 4ai biết dđược câu 4trả lời a6ngoài Lâm 19Mặc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.