Yêu Anh Là Lỗi Của Em Nhưng

Chương 22


Bạn đang đọc Yêu Anh Là Lỗi Của Em Nhưng: Chương 22

Thấy cô run anh nhìn qua cô cười một cái để trấn an.Về phần cô khi nhìn nụ cười ấm áp đó tim cô như nhảy híp hóp vậy.Bước vào trong biệt thự Hoàng Gia,thì cô đã thấy cậu và ả tay trong tay tiếp khách cô đã không còn cảm giác gì cả.Một khi đã buông bã thì sẽ không níu kéo bởi vì người ta có câu : Níu kéo không hạnh phúc mà..Hình như kể từ ngày cô khóc trên vai anh thì trong cô đã hình thành một thứ cảm xúc nào đó.Anh đến anh đã làm thay đổi cuộc đời cô.Chậc..chậc…không biết gần đây cô bị sao nữa cứ mỗi lần nhìn thấy anh là cô vui không nhìn thấy thì cô như thiếu thiếu cái gì đó.Mà đặc biệt là cô”ghiền” hôn anh rồi.Không biết cảm giác đó là gì nữa hay là cô đã fall in love người ta rồi.(hehe có thể lém)
Anh nhìn cô anh thấy cô cười một nụ cười ngọt ngào làm anh rung động.Đúng!Nụ cười đó anh muốn cô dành tặngcho anh mỗi ngày và không được phép cho ai thấy ngoại trừ anh(cha này tham quá).Anh nói:
-Em cười gì đó?
-Không có..không có gì hết…_bị anh bắt quả tan cô nhìn anh cười cô đành phải chối chớ không lẽ nói cô rất vui khi bên cạnh anh.Xấu hổ lắm cơ đấy.Hai người đang nói chuyện bỗng cô ả xen vô:
-Chào Hàn tổng!!
Hai người cùng nhau quay lại thì thấy cậu và ả ta đang tiến tới phía mình.Nhìn thấy người đẹp bên cạnh anh cô ả nghỉ đó chắc là vị thiên kim cao sang quyền quý nào rồi.Ả cũng thấy vui vì cô bị anh đá rồi…nhưng cô lại không ngờ…
-Chào Hoàng tổng!!_phớt lờ câu chào của ả anh bắt tay với cậu.Thấy mình bị bơ cô liền bắt chuyện nói;
-Chẳng hay người đi cạnh Hàn tổng là vị tiểu thư xinh đẹp nào vậy??
-Cô ấy là vợ sắp cưới của tôi!_anh trả lời nghiêm túc.Ả bây giờ đang rất vui khi nghỉ tới cảnh cô bị anh bỏ rơi “haha Mạc Trúc Tuyên ơi Mạc Trúc Tuyên tôi đã nói với cô rồi cả đời này không ai yêu cô đâu cho đáng đời một con chó như cô quyến rũ anh Hoàng”…lời chữi thầm của ả cùng với nụ cười mãn nguyện đó cô điều cãm nhận được.Cô nhếch môi khinh bỉ nhìn ả nụ cười đó đã được cậu nhìn thấy.Cậu biết đó là cô dù có ăn mặc người nhớn một chút nhưng không thể che đậy được tất cả.Khi nghe anh nói cô là vợ sắp cưới của anh tim cậu như thắt lại.Không!Không bao giờ cậu để cô lấy anh.Bằng mọi cách cậu phải có được cô cho dù phải dùng đến những thủ đoạn hèn hạ.
-Vậy Trúc Tuyên đâu??cô ta bị anh đá rồi à??
-Cô tìm tôi làm gì?_bây giờ cô mới lên tiếng
-Cô là Trúc Tuyên sao?thật biết nói đùa cô ta làm gì đẹp bắng cô cô ta quê mùa lắm.._ả bỉu môi

-Tôi nói cô Lưu Mĩ Mĩ à mắt cô là đang bị cận hay bị lé vậy mà không nhận ra tôi?_cô đớp chát lại…hừ..Mạc Trúc Tuyên này Không Phải Dạng Vừa Đâu (vừa vừa vừa vừa vừa đâu..héhé)..lúc trước là cô vì tình bạn bè nên nhịn há còn bây giờ thì Never đê.
-Cô…_hốhố cứng họng rồi.
-Alô Alô Yơbôsêyô cảm ơn mọi người đã đến tham dự tiệc kỉ niệm 50 năm của công ti Hoàng gia chúng tôi_giọng của thằng cha em ci làm ngưng cuộc cải vả của hai người.
-Và sao đây chúng ta cùng ột tràng pháo tay cho người kế thừa sự nghiệp của Hoàng Gia đi nào!!
“Bốp Bốp” anh cùng ả bước lên thảm đỏ từ từ đi về phía kháng đài ả thì lúc nào trên môi cũng nở nụ cười.
-Và bây giờ anh hãy phát biểu vài lời đi!!
-Tôi rất vui khi mọi người điều tham dự tiệc này tôi mong việc hợp tác của chúng ta ngày càng phát triển chúng ta cùng nâng ly nào!!_cậu nâng ly lên và nói típ:
-Mọi người ăn uống tự nhiên đi ạ._nói rồi cậu bước xuống.Cái tên MC lại lên tiếng:
-Và bây giờ xin mời bạn gái tổng giám đốc Hàn Minh Thành lên hát ạ!!
Ặc..ặc…what the hell?cái gì vậy chời??tự nhiên bắt cô lên hát là sao?cô có đăng kí đâu.Cô quay lại nhìn anh cười cười nhìn vẻ mặt của cô ả ta rất vui ả biết cô hát rất dở nên làm vậy cho cô mất mặc.Tia mắt cô lia đến chỗ ả thấy ả nhìn cô nhún vai như không biết.Cô tức lắm được muốn chơi bà chơi tới cùng.Cô quay đi anh nắm tay lại:
-Nếu không được để anh thay em_anh nhìn cô nói
-Anh yên tâm vợ anh không làm anh mất mặt đâu_cô cười tự tin và bước lên kháng đài nói với người đàn nhạc gì đó rồi bắt đầu hát:
Nắng ban mai rọi vào phòng khi em ngủ say
Tình cờ làm cho em thức dậy
Ồ mình đã quá đôi mươi rồi
Tóc non xoăn đầu bù rối nhưng em vẫn xinh
Một mình soi gương em ngắm nhìn
Cảm thấy mình thật dễ thương.
Màu trong đôi mắt em là một màu nắng nhẹ nhàng
Vết tinh nghịch lăn tăng chạy đùa trên đôi má hồng

Cười duyên em chẳng vội gọn gàng đầu tóc
Bước đi nhanh nhanh đến nơi hẹn cùng một vài đứa bạn thân.
Gió miên man chợt đùa làm cho em tung tóc bay giữa trời
Khiến em ôi ngại ngùng vội ôm làn tóc rối
Khẽ nhanh nhanh thở dài em vội chạy đến nơi đã hẹn
Chính cơn mưa lao xao muốn đỗ ngoài kia.
Từ lâu em ước mơ về một ngày nắng dịu dàng
Có người mang cho em một bao to những quà
Và trong ấy bước ra là một chang hoàng tử quá ư xinh trai
Đứng bên cạnh và nhẹ nhàng hôn vào tay
Có khi em giật mình nhận ra em lại ước mơ quá nhiều
Ước mơ chi một người yêu vô cùng hoàn mỉ
Em chỉ cần một người dẫn em đi ăn món ngon mỗi ngày
Em chỉ cần một người sẽ khiến em cười vui

My boy
You are all my dream
You are all my dream
I just say a beautiful dream
Em chỉ cần một người sẽ khiến em cười vui
Em chẳng hay mọi người đi qua lại phải ngẩn ngơ ngắm nhìn
Ngắm sau lưng một người quá ư
Dễ thương…
(Dễ thương – Khởi My )
Giọng hát cô quá ngọt ngào lúc trầm lúc bổng làm ọi người im lặng để lắng nghe.Nghe cô hát không ai không khen anh nhìn cô cười cô bước xuống và đến bên anh.Anh lại ôm hôn cô trước mọi người làm cho cô thẹn thùng đỏ mặt.Kế hoạch không thành ả ta tức đến xanh mặt.Còn đâu đó có một người đang ghen tức nắm chặt hai tay lại và lên kế hoạch chiếm đoạt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.