Bạn đang đọc Yêu Anh Là Lỗi Của Em Nhưng: Chương 10
Sau khi 4 tiết học kết thúc một cách chật vật cô toan bước về thì anh gọi cô lại:
-Tiểu Tuyên em đứng lại đó!!!_nghe tiếng gọi cô giật mình quay lại thì nhìn thấy anh.Trời ơi đúng là xui xẽo thiệt mà đã cố gắng chùn về trước mà vẫn bị anh thấy sao.Híc.Số con rệp mà.Cô quay lại nhìn anh cười hề hề:
-Có chuyện gì sao thầy?_cô hỏi cho có lệ chứ thực chất cô biết hết mà.
-Sao em về vội vậy?còn chưa viết bảng kiểm điểm mà!!_anh nhìn cô trả lời một cách khinh khỉnh…
-À,xin lỗi thầy em quên,em viết ngay đây_vừa nói cô vừa lôi cây viết và một tờ giấy ra viết.Cái thằng cha này thật nhỏ mọn mà có nhiu đó cũng không tha nữa!!! Không biết thằng chả có phải bê không nữa,tính tình gì như đàn bà.Eo ơi chắc đúng như vậy rồi.”Đờn ông” gìà tướng tá ẽo lã quá(chị ơi người ta menly vậy mà nói ẻo lã) rồi còn đeo bông tai nữa chã ngựa nà ghê(phát sần nít tà của ng.ta đó má!!).Đó là suy nghỉ của chế đấy.Nhìn cô vừa viết vừa chun chun cái mũi là anh biết cô đang nghỉ gì rồi.
-Suy nghĩ xấu gì về tôi đó?_anh nhàn nhạt hỏi.Cô giật mình rời khỏi suy nghĩ.Chết cha.Sao hắn ta hay vậy biết mình nói xấu hắn luôn.Chột dạ cô nói:
-Dạ đâu có đâu thầy,em là đang suy nghĩ là thầy đập chai như vậy không biết thầy có bạn TRAI chưa ý nhầm bạn gái chưa à?!!!_”Trời ơi dối lòng qá” huhu.
-Chuyện của tôi em hỏi làm gì?
-Tại khùng khùng hỏi vậy à!!
Viết xong cô đưa cho anh rồi tò te lấy balô nhanh chống đi ra khỏi lớp không quên chào anh.
-Chào thầy BÊ em về!_nói xong cô chạy nhanh đi còn chậm trể phút nào là thế nào cũg bị anh hành hạ à xem.
-Thầy bê là gì nhỉ?_còn lại trong phòng là anh cùng với một câu hỏi ngớ ngẫn.