Yêu Anh Em Có Thể Không

Chương 7 : Học nhảy


Bạn đang đọc Yêu Anh Em Có Thể Không: Chương 7 : Học nhảy

Cả nhóm ngồi trong phòng hội học sinh chờ đồ ăn.
Cốc.. cốc…
– Tôi mang đồ ăn tới. – Ngọc_Thư kí của Thảo.
– Vào đi. – Thảo mở cửa Ngọc để đồ ăn lên bàn rồi xin phép ra ngoài. Cả đám ngồi ăn vui vẻ, ai cũng im lặng ngoại trừ Thiên Kỳ và Thảo thì :
– Bà xã ăn thử món này đi – Thiên nói rồi đưa đũa gắp đồ ăn lên cho Thảo.
– Ông xã cũng ăn pizza cùng vợ đi – Thảo ăn xong liền nói ( sến quá )
– Vy ơi, có thật kia là anh hai tao ko?? – Nó quay sang Vy vờ hỏi.
– Tao cũng ko rõ nữa, hình như ta nhận nhầm người rồi – Vy hỗ trợ nó.
Mặc cho nó và Vy nói xoáy, 2 con người đó vẫn ” ông xã, bà xã “. Nó lắc đầu nhìn 2 người này vẻ như ai kia đã cướp mất ông anh hai ngày nào của nó. Thì.. một miếng thịt nướng chìa ngay trước mặt nó:
– Anh làm gì thế ? – quay sang Phong_người gắp thịt cho nó, nó hỏi.
– Ăn thử đi – Phong giơ miếng thịt khuyến mãi thêm 1 nụ cười.
– Anh bỏ xuống đĩa tôi tự xử. nó quay mặt.
– Miếng ăn đã tới tận miệng rồi còn ko chịu ăn. – Phong vẫn kiên trì
– Thì em há họng ra đi. – Kỳ chen vào.
– Nhưng… – nó đang ấp úng thì miếng thịt đã nằm gọn trong miệng.
– Sao?? Có chết ai ko? ngon chứ.
– Ừ, ko chết và rất ngon. – nó nở nụ cười sau khi thưởng thức xong miếng thịt. Chợt nó thấy Thiên đang uống coffee nhấm nháp vẻ như đang nếm thử.

– Sao?? Ngon ko gấu bắc cực. – Nó nhìn Thiên hỏi.
– Cũng đc – Thiên vừa đặt ly coffee xuống nhận xét
– Đó, có chết đâu mà sợ, nó tốt hơn cho sức khỏe của anh.
– Ừ – Thiên gật gật.
– Mà em gái anh có vẻ quan tâm Thiên ghê ha. – Thiên Kỳ nhìn nó cười nham hiểm.
– Thì bạn bè thì phải quan tâm nhau chứ. – nó vênh mặt cãi.
– Quan tâm bạn bè nó khác. – Kỳ đâu để thua em gái
– Thế chứ anh ta chết đi ai chở em đi học. – Nó cũng đâu để thua
– Em… đúng là, coi như anh thua. – Thiên Kỳ cứng họng
– Cô trù tôi chết?? – Thiên tỏ vẻ ko vui
– Đâu có đâu, đó chỉ là ví dụ. – Nó cãi
– Thôi đc, lần này tôi cho qua. – Thiên
– Tôi có làm gì sai đâu mà anh cho qua. – nó tiếp tục
– Tùy cô nghĩ.
– Thôi đc rồi giờ lên phòng nhảy luôn, tiết tới là tiết nhảy.
– Nhảy?? – Nó và Vy ngơ ngác, đồng thanh tâp 1
– 2 đứa làm gì ngạc nhiên vậy, dân học nhạc ko thể ko biết nhảy. – Thảo ân cần
– Nhưng em đâu biết nhảy – Nó và Vy đồng thanh tập 2
– Thế nên mới phải học. – Kỳ thay Thảo tiếp tục
– Tụi em biết nhảy với ai ?? – đồng thanh tập 3
– Tôi sẽ dạy em. – Phong lên tiếng.
– Một mình anh sao dạy được 2 người – đồng thanh tập 4
Kỳ nhanh trí hiểu được ý 2 cô em gái, thấy Thiên im lặng liền lên tiếng đề nghị:
– Thiên, em có thể dạy cho Linh nhảy chứ?
-…..- Thiên im lặng
– Ko định trả lời anh??- Kỳ bắt đầu nhăn mặt
-….- Thiên gật đầu.
– Vậy đc rồi, đi thôi. – Thảo nói rồi đi trước. Cả bọn cũng theo sau tới phòng nhảy. Tới nơi cũng là lúc trống đánh vào giờ học.
– Hôm nay là buổi tự học nhạc nhẹ. Cô lên nhạc rồi các em tự nhảy cùng nhau. – Giáo viên dạy nhảy phổ biến rồi bật nhạc lên. Vừa dứt lời, 1 đám con gái vây quanh Phong và Thiên ( Kỳ là trai có chủ nên ko ai dám động vào)

– Thiên nhảy cùng em đc ko??
– Phong nhảy cùng mình đi nha.
– Ko đâu, Phong sẽ nhảy cùng tớ.
– Thiên sẽ nhảy cùng tớ , cậu đừng có mơ.
… bla… bla… nữ sinh trong lớp vây quanh Phong và Thiên tranh dành nhau. Nó và Vy rơi vào tình huống khó xử.
– xin lỗi tôi đã có bạn nhảy rồi. – Phong ko nhịn đc lên tiếng rồi kéo Vy ra sàn nhảy.
Thế là đám con gái vây quanh Thiên tiếp tục:
– Thiên nhảy cùng tớ nha
– Thiên, chúng ta có thể nhảy chung chứ.
Cô giáo dạy nhảy gõ thước xuống bàn:
– Đề nghị các em nhanh chóng chọn bạn nhảy.
Thoa từ đâu bước tới lên giọng như ra lệnh:
– Tránh ra, tất nhiên Thiên sẽ nhảy cùng tôi.
Thiên tỏ ra ko quan tâm mà kéo tay nó ra sàn dưới cái nhìn hình viên đạn của nữ sinh trong lớp:
– Linh, tôi dạy cô nhảy.
Thoa cũng như đám học sinh nữ tức lắm, ko biết từ đâu 2 đứa con gái xuất hiện cướp cả Phong và Thiên.
Nó bắt đầu những bước đầu tập nhảy, Thiên nắm tay nó đặt lên vai mình, tay anh ôm dưới eo nó, nó khẽ rùng mình, ngoại trừ anh hai nó thì ít ai có thể chạm vào người nó, 2 tay còn lại của 2 người đan vào nhau. Từng bước từng bước Thiên bước và nó vụng về bước theo, đôi khi vô tình dẫm vào chân Thiên một phát làm anh nhíu mày và nó lại cười một cái cho qua chuyện.
Đang cùng Thiên bước, bước, bước thì cặp Phong và Vy đến gần nó. Phong xoay qua cười một cái rồi nói:
– Đổi nào- và không chờ cho nó kịp phản ứng, Phong thả Vy ra và kéo nó tới.Vậy là bây giờ nó cùng Phong còn Thiên nhảy cùng Vy.
-Tôi cảnh cáo anh, mau bỏ cánh tay trái “vô phép” ra khỏi người tôi ngay- nó trợn mắt lên nhìn Phong ( sao phân biệt đối xử vậy _ Thực ra thì vì nó vốn sợ cái ánh mắt lạnh lẽo của ai kia nên lúc nãy mới ko nói gì )
-Nhảy thì bắt buộc phải để tay như vậy thôi, em làm gì mà nóng vậy, nhảy cùng Thiên thì đc còn tôi thì ko? – Phong cười nói.

– Tại tôi ghét anh – nó lúc đầu thì ngượng sau thì tiếp tục ” đấu ” chọc Phong, ko quên dẫm vào chân anh.
– Em ghét tôi đến vậy ư? – anh Phong nhà ta tưởng thật bắt nhăn mặt tỏ ra bực.
– Tôi chỉ đùa vui thôi mà xem cái mặt ” đẹp trai ” ” vui vẻ ” của anh kìa.
Phong nhận ra nó đang đùa cũng vui vẻ hẳn lên:
– Em làm tôi sợ rồi đó.
—- Trong khi đó, Vy nhảy cùng Thiên thì cả 2 đều ko tự nhiên 1 chút nào, Thiên đưa tay đến gần eo Vy nhưng ko ôm, còn Vy thì cúi gầm mặt lạnh run run. Thiên và Vy xoay đến gần Phong và nó:
– Đổi lại – Thiên nói rồi nhanh chóng thả Vy kéo nó về phía mình và tiếp tục
—-Cũng lúc đó, Thảo và Kỳ đang nhảy cùng nhau, vừa nhảy vừa quan sát 2 cặp kia:
– Anh nhận ra sự lạ của cả Thiên và Linh ko?? – Thảo hỏi dù biết trước câu trả lời
– Tất nhiên, nhưng anh ko nghi ngờ – Kỳ trả lời vẫn chăm chú quan sát nó nhảy cùng Thiên.
– Vì anh nghĩ chúng ko biết yêu?? – Thảo tiếp tục
– Chắc vậy. – Thiên gật gật
– Biết đâu cả 2 thay đổi – Thảo
– Cũng có thể. – Thiên.
– Đẻ xem đã, có thể chúng ta đang phức tạp hóa vấn đề. – Thảo


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.