Bạn đang đọc Yến Thập Tam – Chương 6: Phi Lai Điển Phúc
Một động tác thật chậm chạp , thật hoa mỹ , tự nhiên như gió thoảng . Rồi
thanh kiếm của hắn từ từ đâm tới xuất phát từ một chỗ không thể ngờ , Sau đó
lại biến hoá không thể ngờ . Quạ đen hoảng Sợ nhìn hắn , bỗng lớn tiếng :
– Không Sai , hắn đã Sử dụng chiêu này .
***
Cỏ đã úa vàng , máu cũng đã khô .
Yến Thập Tam âm thầm ngồi xuống , đối diện với Quạ đen . Quạ đen
không nhịn được hỏi :
– sao ngươi biết được chiêu này ?
– Bởi vì hắn chỉ Sử dụng chiêu này mới đả thương được ngươi .
– Ðó không phải là Ðiểm sương kiếm pháp cũng không phải là kiếm pháp
của ngươi .
– Ðương nhiên không phải .
– vậy chiêu đó của ai ?
– Ðáng lẽ ngươi phải đoán được . Là của Tam Thiếu gia .
– Ngoài hắn ra đâu còn ai ?
– ít ra còn có ngươi , còn có Tào Băng .
Yến Thập Tam cười . Hắn không ngờ Tào Băng lại học lén được chiêu này
, lúc đo họ đang quá tập trung không hề chú ý đến trong rừng có kẻ khác .
Hắn càng không ngời Tào Băng lấy Quạ đen để thử Sức . Hắn chỉ nghĩ đến
một việc . Người kế tiếp mà Tào Băng Sẽ tìm nhất định phải là Tạ Hiểu Phong
, Tam thiếu gia , Tạ Hiểu Phong của Thần Kiếm sơn Trang .
***
Yến Thập Tam đã gặp ai ở trong rừng , Sao họ lại học được kiếm pháp của
Tam thiếu gia ? Những việc này Quạ đen đều không hỏi , hắn rất khó hiểu rõ
con người của Yến Thập Tam .
– Người muốn đến Thần Kiếm sơn Trang thì hãy mau đi đi , ta ở lại .
Yến Thập Tam quả là muốn đi , Tào Băng đã học lén được chiêu kiếm của
Tam thiếu gia thì đương nhiên cũng học lén được chiêu phá giải của hắn .
Hắn thật Sự không muốn kẻ khác dùng kiếm pháp của hắn để phá giải kiếm
pháp của Tam thiếu gia , đó cũng là vinh dự và quyền lợi của hắn . Cho dù
không pháp được chiêu kiếm đó , kẻ chết cũng nên là hắn .
– Nhưng ngươi đã bị thương một mình ở lại đây .
Hắn không thể không lo lắng cho Quạ đen . Quạ đen là một loài chim
không được người ta hoan nghinh . Người muốn giết Quạ đen nhất định
không ít . Nhưng Quạ đen lại cười lạnh nhạt :
– Ngươi yêm tâm , ta không chết đâu . Người đáng lo lắng chính là ngươi
đấy.
– Chính ta .
– Từ đây đến Lục Thuỷ Hồ không xa lắm , trên đường đi Sẽ không có ai trả
tiền dùm ngươi đâu .
Tào Băng nhất định đã kiếm được một chỗ xe ngựa thoải mái và nhanh
nhất , nhất định đi con đường ngắn nhất . Một người hai túi rỗng chạy bằng
hai chân để Thần Kiếm sơn Trang , người bại trận duy nhất chỉ có mình hắn
thôi .
Quạ đen :
– Trừ phi ngươi có may mắn đặc biệt , Sắp gặp được một người giàu có
cưỡi một con ngựa nhanh , cướp tiền của hắn trước rồi đoạt luôn con ngựa
của hắn .
– Ngươi yên tâm những việc này ta không làm được đâu .
Quạ đen cũng cười . Bỗng nhiên hai người đồng thời đưa tay ra , nắm chặt
lại .
Quạ đen :
– Ngươi đi nhanh , chỉ cần ngươi không chết , ta đảm bảo nhất định ngươi
Sẽ gặp lại ta .
– Nếu ta chết , nhất định ta Sẽ nhờ người khác đem tặng ngươi thanh kiếm
của ta .
– Ngươi đừng nói một người Sắp chết nhất định Sẽ gặp may mắn .
– Ðúng .
– Xem ra may mắn của ngươi đến rồi .
***
Một chiếc xe ngựa chạy đến . Khoãi mã khinh xa , chạy rất nhanh . Họ vừa
nghe tiếng ngựa hí thì đã thấy xe ngựa xuất hiện ở ngọn đồi .
Quạ đen :
– Những việc này nhất định ngươi làm được .
Yến Thập Tam cười :
– Ðươnmg nhiên .
Miệng hắn nói thế nhưng lúc thất Sự làm việc này hắn lại ngớ ra . Hắn thật
Sự không biết phải ra tay thế nào . Hắn bỗng phát hiện muốn làm một tên
cướp cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng .
Xemchừng chiếc xe ngựa đã lướt qua bên mình của họ . Hắn còn không
biết ra tay thế nào .
Quạ đen nhíu mày :
– Dịp may không đến với ta hai lần đâu .
– Ta …
Hắn chưa dứt câu đột nhiên xe ngựa ngừng trước mặt họ . Hắn không hề
ra tay , xe ngựa lại tự động ngừng lại . Trong xe có giọng nói khô khan mà lạ
:
– Muốn gấp rút lên đường thì hãy mau lên xa .
Quạ đen nhìn Yến Thập Tam , Yến Thập Tam cũng nhìn Quạ đen .
Quạ đen :
– Ngươi gặp nhiều may mắn , chưa chắc đã Sắp chết .
Yến Thập Tam cười to . Cửa xe đã mở , hắn nhảy vội lên , vẫy tay cười lớn
:
– Chỉ cần ta không chết , ta bảo đảm ngươi nhất định cũng Sẽ gặp lại ta
cho dù ngươi không muốn cũng không được .
***
Người trong xe là ai ? Khinh xa khoái mã . Trong xe Sạch Sẽ thoải mãi ,
chỉ có một người mặc một chiếc thụng đen rộng lớn , khăn đen trùm đầu ,
còn che cả mặt . Yến Thập Tam ngồi đối diện với người đó , chỉ hỏi một câu :
– Ngươi có thể gấp rút đưa ta đến Thuý vân Phong Lục Thuỷ Hồ không ?
– Ðược .
Nghe được tiếng này , Yến Thập Tam nhích lại . Ðãng lẽ hắn còn nhiều
việc phải hỏi nhưng hắn không hề lên tiếng . Hắn không phải là một người
hiếu kỳ . Người áo đen lại tỏ ra có một chút hiếu kỳ , một cặp mắt lộ ra Sau
chiếc khăn đen đang trừng nhìn hắn , một cặp mắt rất Sáng .
***
Xe bngựa chạy rất nhanh , Yến Thập Tam luôn nhắm mắt , không biết có
ngủ không . Hắn không có ngủ vì người áo đen lấy từ trên xe ra một bình
rượu , lúc bắt đầu uống thì cổ họng hắn cảm thấy ngứa ngáy . Người đang
ngủ thì không ngửi được mùi hương của rươu, Trong cặp mắt người áo đen
có ý cười , đưa bình rượu cho hắn , hỏi :
– Cần làm vài hớp chứ ?
– Ðương nhiên cần .
Lúc đưa tay đón lấy bình rượu thật giống như người Sắp chết đuối nắm
được miếng ván . Nhưng đôi mắt của hắn chưa chịu mở ra . Nếu hắn mở mắt
ra , hắn Sẽ phát hiện người áo đen có một bàn tay rất đẹp . Cho dù một người
đàn ông tao nhã đến đâu cũng rất ít khi có được một đôi tay như thế . sự thật
một đôi tay đẹp như thế , ngay cả đàn bà cũng ít khi có , ngón tay búp măng
thon dài , làn da trong như tơ lụa . Lúc Yến Thập Tam trả lại bình rượu ,
đương nhiên là bình rượu đã Sắp cạn , hắn chạm được vào đôi tay này . Chỉ
cần hắn còn một chút cmả giác , hắn Sẽ phải cảm thấy Sự trơn tru mb miền
của đôi bàn tay này . Nhưng hình như hắn không còn một chút cảm giác ,
người áo đen lại nhìn hắn hồi lâu bỗng hỏi :
– Ngươi có phải là người không ?
Giọng nói vẫn khô khan kỳ lạ , người có một bàn tay như vậy thì tại Sao lại
có một giọng nói như vậy ? Yến Thập Tam trả lời rất đơn giản :
– Ta là người .
– Có phải người Sống không ?
– Cho đến bây giờ vẫn Sống .
– Nhưng ngươi lại không biết ta là ai .
– Ta biết ngươi cũng là người mà còn là một người Sống .
– Thế đã đủ à ?
– Rất đủ .
– Xe ngựa của ta không phải là để đồ ăn cắp , rượu của ta cũng phải là đồ
ăn cắp , tại Sao ta vô cớ mời ngươi lên xe , đưa ngươi đến Lục Thuỷ Hồ mà
còn mời ngươi uống rượu ?
– Tại vì ngươi cao hứng .
Người áo đen chưng hửng hồi lâu bỗng nhiên lại cười ha hả . Bây giờ
giọng cười của nàng đã thay đổi , chuyển Sang yêu kiều mà dễ nghe . Bây giờ
thì dù cho bất cứ ai cũng phải biết nàng là đàn bà , mà lại còn một người đàn
bà dễ nhìn . Người đàn bà dễ nhìn , đàn ông nhất định thích nhìn .
Người áo đen :
– Ngươi không muốn nhìn xem ta là ai à ?
– Không muốn .
– Tại Sao ?
– Gì ta không muốn gây phiền não .
– vậy ư ?
– Một người vô duyên cớ mời người ta lên xe uống rượu ít nhiều có chút
không bình thường .
– Ta không bình thường hay là có nhiều phiền não ?
– Một người không bình thường ít nhiều gì cũng có chút phiền não .
Người áo đen lại cười , tiếng cười càng dễ nghe :
– Không chừng ngươi Sau khi nhìn qua ta Sẽ cảm thấy dù ta có gây chút
phiền não cũng xứng đáng .
– ồ !
– Tại vì ta là đàn bà mà còn rất dễ nhìn .
– ồ !
– Một người đàn bà dễ nhìn thường hay vọng được người khác nhìn .
– ồ !
– Nếu người khác cự tuyệt nàng , nàng nhất định Sẽ cảm thấy Sỉ nhục , nhất
định Sẽ đau lòng .
Nàng nhẹ nhàng thở ra :
– Lúc một người đàn bà đau lòng khó chịu thì hay làm những việc kỳ lạ .
– Thí dụ việc gì ?
– Thí dụ không chừng nàng bỗng nhiên đuổi người khách mà mình mời
đến xuống xe .
Yến Thập Tam bắt đầu thở ra . Lúc bắt đầu thở dài , hắn đã mở mắt ra .
Nhưng hắn lập tức nhắm mắt lại , giống như gặp ma vậy . Bởi vì hắn đang
thấy , đã không phải là một người mà toàn thân phủ trong lớp áo thụng đen .
Hắn nhìn thấy cũng đương nhiên không phải là ma , cho dù trên trời dưới đất
cũng vậy . Hắn nhìn thấy một người đàn bà , một người đàn bà khỏa thân ,
toàn thân đến một mảnh vài cũng không có . Chỉ có tơ lụa , nàng có một làn
da trơn tru mb miều như tơ lụa .
***
Yến Thập Tam đương nhiên tên thật của hắn không phải là Yến Thập Tam
nhưng hắn cũng không phải là thằng khờ , càng không phải là Liễu Hạ Huệ .
Hắn từng thấy đàn bà , nhiều loại đàn bà hắn đã từng thấy qua . Có người mặc
áo quần , có người không mặc áo quần , có người có lẽ đang mặc áo quần
nhưng Sau đó lại cởi ra , có người cởi rất lẹ làng . Một người đàn bà khoả
thân đáng lẽ không làm hắn kinh ngạc như vậy . Hắn kinh ngạc cũng không
phải vì người đàn bà quá đẹp cũng không phải vì nàng có một vòng eo quá
hẹp , một cặp nhũ hoa quá đày đặn . Ðương nhiên cũng không phải vì đôi
chân thon dài bóng lán của nàng . Những việc này chỉ làm cho tim hắn đạp
mạnh chứ không làm hắn kinh ngạc . Hắn kinh ngạc chỉ vì người đàn bà này
hắn đã từng gặp qua , lúc này còn gặp qua , còn làm một việc đáng để hắn
kinh ngạc . Người đàn bà này dường như không phải là Mộ Dung Thu Ðịch .
Người đàn bà này lại là người vợ Àn Nhu Hiền Thục của Hạ Hầu Tinh , là
nàng dâu của của Hạ Hầu thế gia ở Hỏa Diệm sơn , Hồng vân Cốc .
***
Kiếm pháp của Hạ Hầu Tinh xem chừng không đáng Sợ nhưng gia tộc của
họ Hạ Hầu lại rất đáng Sợ . Họ Hạ Hầu ở Hỏa Diệm sơn , Hồng vân Cốc
không những gia thế hiển hách mà còn gia quy nghiêm chặt . Người của Hạ
Hầu sơn Trang dù đi đến đâu cũng không được để người khác khinh rẻ Sỉ
nhục . Ðàn bà của Hạ Hầu sơn Trang người khác càng không dám nhìn . Bởi
vì nếu người khác dám nhìn rất có thể cặp mắt của người đó Sẽ bị móc ra .
Cho nên dù ai bỗng phát hiện nàng dâu lớn của Hạ Hầu thế gia đang khỏa
thân ngồi đối diện với mình đều phải giật mình kinh hãi . Ngồi đối diện còn
được . Bây giờ Tiết Khả Nhân lại ngồi kề bên hắn , ngồi rất gần , hắn gần như
đã cảm giác được hơi thở của nàng . Nàng đang thở đều đều bên tai hắn . Yến
Thập Tam hình như đã ngừng thở . Hắn không phải loại người thiếu Suy nghĩ ,
hắn cũng không ngu . Hắn đã tính toán được Sau khi ngồi lên chiếc xe này ít
nhiều gì cũng có chút phiền não . Nhưng hắn không biết được có bao nhiêu
phiền não . Bây giờ hắn đã biết . Nếu hắn Sớm biết được quá nhiều phiền não
như vậy , hắn thà bò đến Lục Thủy Hồ cũng không ngồi lên chiếc xe ngựa này
.
***
Một người đẹp khỏa thân ngồi kề bên mình người và nhẹ nhàng thở bên
tai người . Ðó là một quang cảnh đẹp làm Sao , thi vị êm dịu làm Sao . Nếu nói
rằng Yến Thập Tam không chút động lòng , đó nhất định là lời dối trá , không
những người không tin ngay cả chính hắn cũng không tin .
Cho dù hắn biết rõ đàn bà rất nguy hiểm , nguy hiểm như một ngọn núi
lửa đang chực chờ Sự bùng nổ bất cứ lúc nào . Cho dù có thể nín thở để
không gửi được mùi hương phát ra từ thân thể của nàng nhưng hắn không
thể làm tim mình ngừng đệp không nhảy . Tim hắn đập rất nhanh . Nếu hắn
Sớm biết được Sẽ xảy ra việc này , giả thật hắn không bao giờ ngồi lên chiếc
xe ngựa này . Nhưng bây giờ hắn đang ngồi trong đó . Bên tai hắn không
ngừng có hơi thở , có tiếng rúi rít .
– Tại Sao ngươi không nhìn ta , ngươi không dám nhìn à ?
Yến Thập Tam đã mở mắt ra và đang nhìn nàng . Tiết Khả Nhân cười dịu
dàng nói :
– Dù Sao ngươi cũng là một người đàn ông , ít ra cũng phải gan dạ một
chút .
Yến Thập Tam :
– Nhưng dù cho ta nhìn ba ngày ba đêm cũng không nhìn ra .
– Không nhìn ra cái gì ?
– Nhìn không ra ngươi , ngươi có phải là một con người không ?
– Ðáng lẽ ngươi phải nhìn ta .
Nàng ưỡn ngực lên , dùi thẳng đôi chân :
– Nếu ta không phải là con người thế thì ta là cái gì ?
Chỉ cần có một cặp mắt đều phải nhìn ra nàng không phải là một con
người , một người đàn bà , một người đàn bà Sống mà còn là một người đàn
bà trong đàn bà , mỗi tấc mỗi phân đều là của đàn bà .
Tiết Khả Nhân :
– Ngươi nghĩ không ra tại Sao ta làm vậy ?
Nàng rất giống đàn bà nhưng việc làm của nàng lại không giống .
– Ngươi nghĩ không ra tại Sao ta làm vậy ?
– Nếut a nghĩ ra được ta cũng không phải là con người .
– Ngươi cho ta là người xấu ?
– Cũng không xấu lắm .
– Quá già ?
– Cũng không quá già .
– Có khuyết tật gì ?
– Không có .
– Từng có người đàn bà nào thích ngươi không ?
– Có vài người .
– vậy ngươi cảm thấy có gì kì lạ ?
– Nếu nàng là một người đàn bà khác không những ta không cảm thấy kì
lạ mà còn không khách Sáo nữa nhưng rất tiếc nàng …
– Ta làm Sao ?
– Nàng đã có chồng .
– Ðàn bà trước Sau giì cũng phaỉu lấy chồng , Sau khi đám cưới thì nhất
định phải có chồng .
Nhưng câu nói hình quá dư thừa nhưng lại không phải . vì câu nói tiếp
theo của nàng thật độc ác :
– Nếu nàng không phải lấy một con người thì nên xem nàng đã có chồng
chưa ?
Câu hỏi này thật độc đáo , câu nói tiếp theo còn độc đáo hơn :
– Nếu nàng lấy một con dao , một con chí hay một khúc gỗ thì nên xem
nàng đã có chồng không ?
Yến Thập Tam thật không biết trả lời ra Sao , hắn đành hỏi lại :
– Hạ Hầu Tinh là heo ?
– Không phải .
– Là một khúc gỗ ?
– Cũng không phải .
– vậy thì hắn là một con chó ?
Tiết Khả Nhân thở dài :
– Nếu hắn là một con chó có lẽ là tốt hơn .
– Tại Sao ?
– vì một con chó ít ra cũng biết một chút ý người , có một chút tình người
.
Nàng cắn môi lộ vẻ bi ai vừa oán hận :
– Hạ Hầu Tinh còn lười hơn heo , không hiểu tình cảm còn thua một khúc
gỗ , cắn người còn hơn cả chó , lại còn ra vẻ ta đây . Ta đã lấy ba năm trời ,
mỗi ngày đều muốn bỏ đi .
– Tại Sao nàng bỏ đi ?
– vì ta không có cơ hội . Bình thường hắn không cho phép ta rời hắn nửa
bước .
Yến Thập Tam đang tìm kiếm , tìm bình rượu lúc nãy hắn còn chưa uống
hết . Hắn muốn lấy bình rượu bịt miệng hắn lại . vì hắn thật Sự không biết
nên nói gì .