[YANDERE][Miku] Em... Rất Ngon!

Chương 29


Đọc truyện [YANDERE][Miku] Em… Rất Ngon! – Chương 29

– Cho nàng. – King đưa một bông hoa nhỏ cho nó, khẽ cười. Sau đó quay xuống nhìn mọi người bên dưới. Nó bây giờ mới để ý rằng tất cả mọi người đang nhìn mình. – Lễ hội năm nay sẽ khác, vì vậy mọi người hãy tha hồ mà vui chơi, ta sẽ ban tặng nhiều phần quà cho những giải nhất của các trò chơi vận động.

– King, trông có vẻ vui quá. Tôi có thể tham gia được không? – mắt nó lại sáng rực lên và nụ cười tươi hiện ra.

– Tất nhiên là được. Nhưng nàng hãy vui chơi đi vì ta cần đi thăm những người dân ở đây, chữa bệnh và làm những điều khác. – ngài xoa đầu nó, khẽ hôn lên trán nó và dấu vết màu đỏ hiện lên trên trán nó xong biến mất.

Nghĩ rằng hắn cũng sẽ tham gia lễ hội nên nó chạy xung quanh đi tìm, không hiểu sao đi đến đâu mà có tên con trai lạ mặt nào đó chạm phải nó hay lại gần thì đều bị lực gì đó đẩy ra.

Hắn thấy nó từ xa nên đi tới, nó mệt nên đứng tại chỗ nghỉ ngơi, hắn vừa nắm tay nó thì lại bị đẩy ra nhưng không bị ngã như những người khác. Nó không hiểu gì nên chạy lại và hắn bị đẩy mạnh lùi ra sau, lát sau hắn đứng dậy và đứng cách nó một khoảng trống.

– Em trốn đi với King và để ngài ấy chiếm em sao? Em đang trốn tránh tôi đấy à? Em rốt cuộc đang nghĩ cái gì? – hắn cau mày, nét mặt thể hiện sự tức giận.


– E…em không hiểu anh đang nói gì…? Nhưng em bị ngài ấy bắt cóc trong lúc anh đang tắm còn giề ?! – nó phồng má.

– Haizz, đừng có suốt ngày mà dễ thương như vậy. Có lẽ ngài ấy đã yểm gì đó lên trán em rồi nên không đứa con trai nào chạm vào em được.

Bỗng nhiên cơ thể nó bị bồng lên giữa phố, ngài hiện ra, nét mặt gian xảo nhìn hắn, trong đôi mắt đỏ đó ẩn chứa điều gì?

Hắn và ngài chạm mắt nhau, dường như không khí đang căng thẳng lên. Hắn thở dài.

– Ngài đang cố cướp Rin khỏi tôi sao? Ngài đừng có cướp đồ của người khác khi tôi chưa cho phép chứ, ngài là đấng tối cao, ngài lại không có lòng tự trọng của mình sao? – hắn trừng mắt, vừa nói xong thì nó đột nhiên run lên.

– Là do ngươi không giữ lấy, đồ của ngươi, ta cũng có thể lấy. – ngài cau mày, hai người đang đấu đá nhau.

– À…xin lỗi, em không phải món đồ. – nó vuốt tóc – Kenji, thả tôi xuống đi, tôi muốn vui chơi.

-….. – tay ngài khẽ run lên và đặt nó xuống.

Từ đằng xa, một cô gái có mái tóc ánh kim nổi bật đang đứng nhìn hắn. Nó đang bỏ đi thì bị King kéo lại, và hắn chạy tới đẩy tay ngài ra để giành lấy nó. Đôi mắt đỏ của cô ta không ngừng nhìn hắn, bỗng nhiên đầu hắn đau nhói, hai tay hắn chạm vào thái dương, một cơn đau dữ đội đang cố xé toạc não hắn.


– Len! Anh sao vậy?! – nó nắm lấy tay hắn, lo lắng.

– Rin… – hắn nhìn nó rồi cơn khát máu lại trỗi dậy, hắn kéo nó và cắn thật mạnh vào cổ nó, nó giật bắn mình, vùng vẫy.

– Ah…không! Đừng mà! – nó đau nhói lên ở chỗ hắn đang mạnh bạo cắn lấy.

– Không lẽ…Komi?! – ngài nhìn quanh, ánh mắt đang đảo liên tục tìm kiếm người con gái đó. – Rin! – ngài trợn mắt khi thấy nó ngất đi với khuôn mặt xanh xao. – Tên khốn này! Ngưng hút ngay nếu không Rin sẽ chết dù cho tuổi thọ có dài đi chăng nữa!

Hắn vẫn không ngừng vì vậy ngài đã đánh ngất hắn ngay lập tức, nó xanh xao, da trắng dần đi, ngài cắn tay mình chảy máu rồi mút lấy và truyền đường miệng cho nó. Tay ngài đầy máu, ngài cào một đường cho máu có thể rỉ ra nhiều hơn và nhỏ hết vào miệng nó. Nước da nó bình thường trở lại nhưng vẫn ngất đi. Hắn ngồi dậy, ngài cũng khá ngạc nhiên vì sau cú đánh đó mà vẫn có thể tỉnh lại nhanh như vậy.

– Tôi nhớ ra mọi chuyện rồi… – hắn liếm khóe môi, không chừa một giọt máu nào. – Hóa ra kẻ khiến cho cuộc chiến giữa con người và vampire là ngài…và Komi chính là con nhỏ đã sống sót sau cuộc chiến tàn khốc trước đây. Và bây giờ…mục đích của ngài rốt cuộc là gì?!

– Chậc, nếu ngươi đã nhớ ra tất cả thì ta cũng không giấu làm gì… – ngài vẫn ôm chặt nó trong vòng tay – Mục đích của ta luôn muốn đem đến cho con người và vampire những cuộc chiến tàn khốc đầy thú vị. Sau khi tất cả con người và vampire của thành phố này hòa thuận với nhau…ta sẽ khiến cho bọn họ nếm trải đau đớn khi phải giết chóc lẫn nhau.


– Ngài không phải là đấng tối cao! Ngươi là một con quỷ! – hắn lao tới nhưng bị văng bay ra xa.

– Xin lỗi nhé, ta là thần chứ không phải quỷ. Và cám ơn ngươi vì đã nhường Rin cho ta. – ngài đã bay ở trên cao, sau đó ngài khẽ cười. – Những vũ khí mà con người các ngươi chạm phải sẽ trở thành vũ khí duy nhất có sức mạnh giết chết vampire, nhưng một khi mất đi thứ vũ khí đó, vampire sẽ chiến thắng con người. Một vết cào nhỏ của vampire sẽ khiến con người chết một cách đau đớn. 3 ngày sau nếu ai còn sống sót duy nhất sẽ không phải hứng chịu những cái chết đau đớn do thiên nhiên gây ra. Hãy tận hưởng đi nào.

Ngài vừa biến mất thì mây đen che phủ cả bầu trời, lễ hội tràn ngập tiếng cười đã mang nỗi đau của sự bất hạnh tột cùng. Vì nghe theo những lời của King nói, con người và vampire đã bắt đầu một cuộc chiến mới tàn khốc hơn bao giờ hết, hắn tức giận đứng lườm cô gái ấy. Hắn và cô ta chính là 2 người còn sống sót sau trận chiến đó và Loky, Rinto là 2 người may mắn không tham gia vào cuộc chiến vì làm nhiệm vụ ở xa. Komi và hắn chỉ cần nhìn thấy nhau và chạm vào King thì cuộc chiến mới sẽ bắt đầu, đến khi còn 2 người nữ và nam sống sót, mọi thứ sẽ còn lặp lại liên tiếp cho đến khi ngài không còn thấy chán.

– Cậu hãy hợp tác cùng tôi. – Komi đứng trước mặt hắn, đôi mắt mê hoặc cùng mái tóc huyền ảo đã khiến hắn ngó lơ vài giây, nhưng cô ta không xinh xắn.

– Tôi cần máu. Hơn nữa không hiểu sao tôi thèm khát máu của Rin… – hắn ho một hơi dài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.