[YANDERE][Miku] Em... Rất Ngon!

Chương 12


Đọc truyện [YANDERE][Miku] Em… Rất Ngon! – Chương 12

Giật mình tỉnh dậy, nó liếc ngang liếc dọc thì thấy mình đang nằm trên giường và đó là phòng Rinto.

Nó chạy ra trước chiếc giương lớn, trên người mặt bộ váy dạ hội cực kì lộng lẫy màu đỏ. Mặt có trang điểm kỹ lưỡng, trông nó như một người khác, không phải là cô gái hầu dơ bẩn ngày nào nữa. Là một nàng công chúa xinh đẹp.

– Thật đẹp. – cậu xuất hiện từ đâu ra, nằm trên giường, đầu ngước ngược lại với mặt đất, không cẩn thận là ngã ngay.

– C…cậu đã làm gì tôi?! – nó theo bản năng lùi ra xa tên biến thái đằng kia.

– Làm gì? Tôi chưa làm gì em cả. Chỉ tắm rửa và thay đồ cho em thôi. – cậu cười nhếch, bóp tay vào không trung như đang bóp thứ gì đó.

– T..tôi không đi yến tiệc đâu! Càng không muốn đi với cậu!

– Nếu không phải tôi mà là Len, em có muốn đi? – chưa đầy một giây cậu đã đứng đằng sau lưng nó, thủ thỉ vào tai nó.

– Len…?! – nó giật bắn mình, cái tên của hắn lại khiến tim nó quặn đau, cô gái hắn hút cạn máu hôm trước, thật sự…có muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới…kinh khủng….


– Sao em lại sợ? – cậu đẩy nó xuống đất, nở một nụ cười ghê rợn – Tôi…là Len.

Khi vừa vuốt tóc, người con trai trước mặt Rin không ai khác là Len, rõ ràng là Len!

Hắn vuốt tóc, nhìn như thế nào thì đẹp vẫn đẹp, đẹp đến chói mắt. Đây là vẻ đẹp của hắn, con người tàn nhẫn.

Nó nuốt nước bọt, lỡ đưa tay chạm vào tóc Len rồi rút lại, nó vừa làm gì?! Thật là xấu hổ a.

– Rin, đêm nay nàng hãy làm bạn nhảy của ta nhé? – hắn kéo tay nó, khẽ chạm môi vào ngón tay áp út. – Về Rinto, nàng đừng lo, nó chỉ ngủ một chút trong tủ quần áo phòng ta. Thằng nhóc đó dễ dụ lắm.

– A…anh! Bỏ ra coi! – nó gắng sức đẩy người hắn, nhưng có vẻ càng đẩy lại càng áp sát vào nhau hơn.

– Sao vậy? Nàng ghét ta hơn hắn? Nghe đây, lần trước ăn tối…thấy nàng xanh xao và tàn tạ đến vậy, ta có nói vài từ khiến nàng tổn thương. Ta không muốn thế…tất cả là vì nàng, ta không muốn nàng giao máu cho bọn chúng như vậy. Còn con nhỏ hôm qua nàng thấy, con nhỏ đó dọa sẽ giết nàng nếu ta không làm bạn nhảy của cô ta, vì thế ta đã giết con nhỏ đó để nó im mồm. Vậy nên…đừng giận ta… – hắn ôm Rin vào lòng, hắn thật sự rất hối hận khi đã nói như vậy.

Thấy nó run người, không nói câu gì, hắn chợt thấy nó đang khóc sướt mướt. Một phần áo hắn đã bị ướt, nâng chiếc cằm nhỏ của Rin, hắn nhẹ nhàng liếm hết những giọt nước mắt đó. Nhìn sâu vào đôi mắt nó, mang một màu xanh của biển và càng nhìn càng khiến người khác mê mẩn. Rin nhắm mắt, choàng tay ôm lấy cổ Len, đặt đôi môi có màu son đỏ hôn lấy Len.

– Em…xin lỗi… – nó mỉm cười, nhìn hắn như một đứa trẻ.

Một cung điện linh đình đầy màu sắc, ánh sáng khắp nơi và người cười nói vui vẻ. Một ông già có bộ râu dài, đi theo sau ông ấy là một cô gái đẹp như tiên.

Biết bao nhiêu mọi ánh mắt đỏ dồn về phía người con gái, là Miku. Cô mặc một bộ váy đen trải dài, hai bên sừng tóc đó đính vài con bướm màu đen lấp lánh. Quả thật rất đẹp.

Nhưng mọi người xung quanh lại trầm trồ khi nhìn thấy một quý tộc vừa xuất hiện giữa sàn. Trên tay ôm một cô gái mặc váy đỏ, hai người như sinh ra dành cho nhau.

Len cười, đặt Rin xuống.


– A…anh kì cục! Đang hôn nhau mà đột nhiên anh bay đi là sao?! Làm em hết hồn! – nó tức giận, đập vào ngực hắn mấy cái liên hồi.

– Suỵt Rin. Ta ngại lắm. – hắn giơ ngón tay trước miệng nó, nó bỗng đỏ mặt nhìn xung quanh, không lẽ biết bao nhiêu người nhìn và cười.

Đứng từ đằng xa, Miku nắm chặt tay mà không kìm được tức giận, rõ ràng con nhỏ đó chẳng có được một vẻ đẹp nào. Còn cô tựa thiên thần, tại sao mọi con mắt nhìn cô đều nhìn nó?! Đã vậy anh Len còn cười nói với con nhỏ xấu hơn cô!

Miku bỗng vụt nhanh tới, cô tát thẳng vào mặt khiến nó mất đà mà ngã xuống. Nắm lấy tóc nó kéo lên, cô lại tát nó thêm một cái nữa. Khuôn mặt tức giận quát.

– Con người mà dám mê mẩn vampire á?! Đã vậy còn dám yêu quý tộc! Nói cho ngươi biết! Nếu yêu phải một quý tộc ngươi sẽ bị xử tử! Còn không mau nhận tội!

Miku vừa nói xong thì cô bỗng bị hất mạnh xuống đất, hắn bế nó lên. Màu mắt đỏ thẫm, giận dữ nhìn cô khiến cô xanh mặt chẳng dám hó hé một lời, xoa nhẹ vết tát cho nó. Hắn hôn lên gò má đang sưng đỏ kia, ôm chặt không cho nó nhìn ai.

– Miku, muốn chết à? – hắn kéo một bên tóc của cô, cười ranh mãnh.

Từ đâu một lực đẩy mạnh nó ngã ra khỏi tay hắn, khiến nó bị đập toàn thân vào chiếc bàn, nó ngất đi. Hắn lườm mắt về phía cánh cửa, Loky cùng với một nam nhân tóc xanh mặc trang phụ trắng.

– Len! Ai cho em gây rối?! – Loky tức giận, anh ra lệnh – Mang con nhỏ kia vứt chỗ nào đó đi!


– CÚT RA CHO TAO! – hắn mắt đỏ như máu, quát lớn và lao tới hai tên đang lại gần nó. Hắn đá một phát douple kill khiến hai tên đó bay khỏi cửa sổ, bế lấy nó.

– Len! Bỏ con nhỏ đó xuống! – Loky nghiến răng, xuất hiện đằng sau lưng hắn.

Đột nhiên hắn dậm mạnh chân xuống thì xung quanh vùng hắn đứng mọi thứ đều bay đi mất, kể cả anh.

Hắn biến mất để lại ánh nhìn kinh ngạc của biết bao nhiêu người.

Người nam nhân tóc xanh khẽ cười, quay lưng bỏ đi. Không quên lẩm bẩm một câu.

– Đó là Rin…cuối cùng cũng tìm được em…còn Len…đứa con trai duy nhất của Nữ Hoàng Fiat…hừm…thú vị đây…

Rin đã có Len, Loky, Rinto, và chắc ai cũng biết người còn lại.

Ôi cái harem của chị O.O


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.