Bạn đang đọc Y Vương Vạn Dặm Truy Thê – Chương 67
Lúc này, viên trưởng Ngô cũng đang liên hệ với tất cả bạn bè của mình, xem có thể mời đến một vị giáo sư làm phẫu thuật cho Lưu Đình Đình hay không.
Nhưng kết quả là không có bất cứ người nào dám nhận công việc, rủi ro quá lớn.
Ngôn Tình Hay
“Viện trưởng, giáo sư Hoa ở bệnh viện quốc gia đến!” Một y tá trưởng nói.
“Giáo sư Hoa?”
“Đúng vậy!”
Viện trưởng Chu nuốt một ngụm nước bọt, giáo sư Hoa này là bác sĩ đứng đầu trong giới y học, nếu để cô ấy làm ca phẫu thuật này, chắc chắn không có vấn đề gì, thế nhưng sao cô ấy có thể đến đây được cơ chứ.
Vội vàng cùng y tá trưởng đi ra ngoài, vừa lúc trông thấy nhóm người của Hoa Nùng Yêu đi đến trước mặt.
Viện trưởng Chu mỉm cười: “Giáo sư Hoa, hoan nghênh hoan nghênh.
”
“Ông chính là viện trưởng Chu sao? Nghe nói chỗ của ông có một bệnh nhân khó xử lý?” Hoa Nùng Yêu di thẳng vào vấn đề hỏi.
“Đúng vậy, nhưng tại sao cô lại biết tin này.
”
“Cái này ông không cần phải biết, mau chóng thu xếp chuẩn bị làm phẫu thuật.
”
“Được!” Viện trưởng Chu đích thân thu xếp.
Sau đó, Ninh Vũ Phi gặp được Hoa Nùng Yêu, cười nói: “Sư tỷ, lâu rồi chưa gặp!”
Hoa Ngữ Yên cười, đi qua ôm Ninh Vũ Phi, oán trách nói: “Em được lắm Tiểu Lục Tử, có phải có chuyện thì mới nhớ đến người sư tỷ này đúng không?”
“Em nào dám cơ chứ, thật ra em biết các sư tỷ đều rất bận, có thể không quấy rầy thì sẽ không quấy rầy các chị thôi.
”
Người xung quanh đều cảm thấy choáng váng, đường đường là một giáo sư y khoa cấp quốc gia lại có quan hệ sư tỷ sư đệ với một tên oắt con, mà lại còn trẻ như thế.
Sắc mặt bác sĩ Hoàng giống như ăn phải mười con chuột chết vậy, rất khó coi, xám xịt bỏ đi.
“Được rồi, lát nữa sư tỷ xử lý em sau, bây giờ cứu người quan trọng.
” Hoa Nùng Yêu nói.
“Vâng!”
Rất nhanh, Lưu Lập Quốc bên kia cũng nhận được tin tức, Ninh Vũ Phi mời được giáo sư y khoa cấp quốc gia đích thân đến làm giải phẫu là Lưu Hà Đình, cảm kích rơi lệ, lập tức ký tên vào thỏa thuận.
Lưu Hà Đình được thu xếp đưa vào trong phòng phẫu thuật.
Lúc Hoa Nùng Yêu nói muốn Ninh Vũ Phi mổ chính, viện trưởng Chu sợ hết hồn, nghĩ thầm, chẳng lẽ kiến thức y học của chàng trai mới hai mươi tuổi này còn phong phú lão luyện hơn cả so với giáo sư Hoa hay sap?
Đã có Hoa Nùng Yêu đảm bảo, viện trưởng Chu cũng không tiện nói thêm gì.
Hai người rất nhanh mặc quần áo tử tế và đi vào trong phòng phẫu thuật, Hoa Nùng Yêu hỗ trợ Ninh Vũ Phi, mà Ninh Vũ Phi sẽ đích thân mổ chính.
Đây là một phòng mổ mở, có một bên tưởng chuyên dùng để quan sát, nhưng chỉ dành cho các bác sĩ, hy vọng có thể học hỏi được chút ít kinh nghiệm.
Ngay lập tức, phòng quan sát chật cứng y bác sĩ, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào bên trong phòng phẫu thuật.
“Tiểu Lục Tử, bắt đầu thôi!”
“Vâng!”
Ninh Vũ Phi thuần thục chuẩn bị kĩ càng một chút, sau đó thận trọng rạch ở phần đầu một miệng vết thương.
Trong khoảng thời gian này, phải cẩn thận cực kỳ cẩn thận mới được, có rất nhiều thần kinh não bộ, chỉ không chú ý một chút thôi cũng có thể sẽ khiến dây thần kinh bị đứt, nghiêm trọng hơn là trực tiếp dẫn đến tình trạng chết não.
Kỳ thật, Hoa Nùng Yêu cũng không dám mù quáng nhận ca giải phẫu này, nhưng nếu có Ninh Vũ Phi thì mọi chuyện liền khác, sâu trong Tiểu Lục Tử này ẩn chứa những điều mà ngay cả người làm sư tỷ như cô cũng không thể theo kịp.
Hai người phân công rõ ràng, Ninh Phũ Di vừa dùng dao vừa hỏi báo cáo số liệu cơ thể, Hoa Nùng Yêu trả lời từng câu một.
Rất nhanh, Ninh Vũ Phi nhìn thấy những mảnh vụn rất nhỏ bên trong, nói: “Cái kẹp.
”
Sau khi nhận được cái kẹp, anh cẩn thận gắp những mảnh vụn thủy tinh ra, bỏ từng cái một trong khay.
Trong phòng quan sát, một bác sĩ nói: “Dưới tình huống phức tạp như này, làm thế nào mà cậu ta có thể nhìn thấy những mảnh vụn thủy tinh nhỏ tí như con kiến kia mà không cần dùng đến bất cứ thiết bị quan sát nào vậy?”.