Y Sủng Cuồng Phi

Chương 91: Nhược Nhi Bảo Bối Hiển Uy


Đọc truyện Y Sủng Cuồng Phi – Chương 91: Nhược Nhi Bảo Bối Hiển Uy


Tiếng nói vừa dứt, mọi người liền nhìn thấy một người hồng y liễm diễm, một nữ tử tuyệt thế tao nhã, vẻ mặt lạnh lùng bước đến. Nghe được thanh âm cho dù nằm mộng cũng luôn xuất hiện kia, Yến Du Trần vô cùng vui mừng hướng phía phát ra tiếng nói của Phong Nhược Ngôn mà đến, nhưng khi nhìn thấy Hiên Viên Lưu Phong ôm nàng trong tay, cả người mới choàng tỉnh, một lần nữa nâng mắt, trong đó lại chỉ còn vẻ thản nhiên cố hữu! Trong khi đó, Truy Nguyệt nhìn thấy chủ tử cùng Phong chủ tử đến gần, trên mặt không che dấu được vẻ vui sướng, hướng Mạc Liên cung chủ của Di Hoa cung đắc ý hừ một tiếng, sau đó hướng hai người Phong Nhược Ngôn hành lễ nói:“Truy Nguyệt tham kiến vương gia, vương phi!” Truy Nguyệt xưng hô với hai người Phong Nhược Ngôn là vương gia cùng vương phi, đương nhiên là muốn hảo hảo đả kích Mạc Liên cung chủ tự cao tự đại lại còn mắc bệnh tự kỷ kia rồi! Khi Mạc Liên nhìn thoáng qua Phong Nhược Ngôn, đợi nhìn rõ được một thân tuyệt thế khiến người ta không thể bỏ qua của Phong Nhược Ngôn kia, trên mặt Mạc Liên liền ngẩn ra, trong mắt nhanh chóng hiện lên sự ghen ghét cùng vẻ thù địch. Sau đó lại phát hiện Phong Nhược Ngôn cả người mềm mại không xương tựa vào trong lòng Hiên Viên Lưu Phong, mắt liền nổi lên sát ý, đồng thời lại mang theo sự trào phúng rõ ràng, tựa hồ chính là Phong Nhược Ngôn đoạt đi thứ gì đó của nàng ta vậy! Khi mà ánh mắt của nàng ta chuyển hướng sang nhìn Hiên Viên Lưu Phong, ánh mắt kia…… Trong đó mang theo tình yêu không chút nào che dấu, đồng thời rất bá đạo, rất cuồng ngạo, lại dường như hận không thể trực tiếp đem Hiên Viên Lưu Phong đặt trên giường, nhào vào mà ăn sống nuốt tươi! Phong Nhược Ngôn không hờn giận nhíu mày, nữ nhân này, vậy mà lại có ý nghĩ lệnh lạc đem nam nhân của nàng trở thành đối tượng để phóng đãng, thực sự coi Phong Nhược Ngôn nàng không tồn tại sao? Nhìn ánh mắt nàng kia xem, ai không biết còn cho rằng chính nàng đã đoạt mất bảo bối của nàng ta nữa kìa! Khi con ngươi Yến Du Trần chuyển hướng đến Phong Nhược Ngôn, khi thấy vẻ mặt nàng bình thản, khóe môi còn mang theo nụ cười khẽ thì không khỏi sửng sốt, biểu tình của Mạc Liên nhìn Hiên Viên Lưu Phong vô cùng rõ ràng, nàng thế nhưng còn có thể giữu biểu tình bí hiểm như vậy! Chẳng lẽ nàng không thấy ghen? Ngược lại, Hiên Viên Lưu Phong trực tiếp không thèm đếm xỉa đến nữ nhân đang ở trước mặt mình bày ra dáng vẻ thâm tình kia, vẫn như cũ ôm lấy Phong Nhược Ngôn, để cho Phong Nhược Ngôn tựa vào trên người chính mình! Mà Mạc Liên cung chủ kia sau khi thấy Hiên Viên Lưu Phong ngay cả cái liếc mắt cũng không thèm nhìn đến chính mình, nhất thời giận dữ mà cười, hướng Hiên Viên Lưu Phong ý tứ hàm xúc không rõ mở miệng nói:“Xem ra vị này chính như bọn họ nói, đúng là vương phi của ngươi, hừ, Hiên Viên Lưu Phong, cho dù người không tiếp nhận ta, cũng phải tìm một người có hình thức tốt chứ , ngươi nói nữ nhân này một bộ bệnh mênh mông nhuyễn bộ dáng, dáng người không được như ta, vóc dáng không cao như ta, như thế nào xứng với ngươi, mà Mặc Liên ta, không chỉ có thể trở thành trợ thủ đắc lực giúp ngươi hoàn thành bá nghiệp, càng có thể cho ngươi những thứ khiến nam nhân thỏa mãn, ngươi nói xem còn có ai có thể thích hợp làm nữ nhân của Hiên Viên Lưu Phong ngươi hơn Mạc Liên ta sao?” Nghe xong những lời không tử tế của Mạc Liên cung chủ,Phong Nhược Ngôn lại không tức giận, đơn giản nhíu mày nhìn Hiên Viên Lưu Phong, chờ Hiên Viên Lưu Phong cho câu trả lời thuyết phục! Ánh mắt Hiên Viên Lưu Phong vẫn như trước không đặt trên người Mạc Liên cung chủ, dùng ánh mắt tràn ngập nhu tình nhìn thân hình nhỏ xinh, mềm mại của Phong Nhược Ngôn, không chút để ý nói:“ Lời Mạc Liên cung chủ nói sai rồi , thứ nhất, ta đây không tham đạt thành bá nghiệp gì, cho nên, ngươi có thể đem bản thân mình dâng cho nam nhân muốn đạt thành đại nghiệp to lớn mới đúng, ta tin tưởng sẽ có rất nhiều nam nhân đổ xô đến, thứ hai, cho dù nàng thế nào, ta đều thích nàng, yêu nàng, và cũng chỉ có nàng mới xứng trở thành vương phi của Hiên Viên Lưu Phong, về phần, ngươi nói thỏa mãn, có một mình bảo bối là đủ rồi!” Nói đến đây, khóe miệng Hiên Viên Lưu Phong gợi lên một chút cười tà, nâng cằm Phong Nhược Ngôn lên, không có ý tốt nói :“Nhược nhi bảo bối, nàng về sau nhớ chiếu cố ta nha!” Lúc đầu nghe được Hiên Viên Lưu Phong nói lời yêu giống như một lời tuyên ngôn, trong lòng Phong Nhược Ngôn nhất thời ngọt ngào vạn phần, sau đó, khi trong lòng nàng còn tràn đầy cảm giác ngọt ngào, lại vì những lời kế tiếp của Hiên Viên Lưu Phong mà biến thành mặt đỏ tai hồng, nắm tay nhỏ giơ lên khẽ đánh :“Hiên Viên Lưu Phong, chàng là tên vô lại, ai cho phép chàng nói năng xằng bậy như vậy!” Lời Hiên Viên Lưu Phong nói làm cho sắc mặt Mạc Liên cung chủ trong nháy mắt trở lên u ám, một đôi con ngươi nhanh chóng nhìn về phía Phong Nhược Ngôn, khóe môi lại càng nhiều vẻ trào phúng, trong mắt hiện lên khinh thường cùng không cam lòng, lại thấy trong lúc đó Hiên Viên Lưu Phong cùng Phong Nhược Ngôn ngọt ngào nhu tình lưu chuyển, bực bội nghẹn nơi lồng ngực không thể nào giảm xuống, tức nghẹn như muốn bóp cho lồng ngực kìm nén nãy giờ như muốn nổ tung, phập phồng lên xuống vô cùng sinh động. Đồng thời, trong cặp con ngươi hồ ly tinh lửa giận bừng bừng, cừu hận trong đó như thể hận không thể đem người đang dựa trong lòng Hiên Viên Lưu Phong ra xẻ thành trăm mảnh, rồi sau đó chính mình thay thế vào chỗ ấy! Hiên Viên Lưu Phong là của nàng, lần đầu tiên thấy hắn nàng đã thề rằng nhất định phải có được người nam nhân này, phải ngày ngày ở dưới thân hắn kích tình triền miên, nhưng mà, hiện tại lại có một nữ nhân đứng cạnh người Mạc Liên nàng đã nhắm trúng, làn sao nàng không hận, làm sao nàng có thể cam tâm cho được! “A, Hiên Viên Lưu Phong, chắc ngươi vẫn còn nhớ rõ ta đã từng nói, nữ nhân của Hiên Viên Lưu Phong ngươi chỉ có thể là ta , nếu có nữ nhân khác dám để mắt tới ngươi, như vậy Mạc Liên ta chỉ có thể hủy diện nàng ta, làm cho nàng ta sống không bằng chết, hừ, Mạc Liên Di Hoa cung ta luôn nói lời giữ lời, hôm nay cũng sẽ không ngoại lệ!” Mạc Liên cung chủ nói xong, ánh mắt thị huyết, mang theo sát ý không hề che dấu nhìn thẳng vào Phong Nhược Ngôn, giống như chỉ sau đó thôi Phong Nhược Ngôn sẽ trở thành người chết không gì thay đổi Mà Phong Nhược Ngôn cũng chỉ lạnh lùng cười ra tiếng, không bị sát khí tỏa ra từ ngườiMạc Liên cung chủ ảnh hưởng, đồng thời khí lạnh trên người càng phát ra mãnh liệt! Mà cánh tay Hiên Viên Lưu Phong ôm Phong Nhược Ngôn bên cạnh cũng hơi hơi căng thẳng, rồi sau đó sắc mặt đột nhiên trầm xuống, hơi thở lạnh lẽo cũng nhanh chóng tỏa ra, ánh mắt cuối cùng cũng nhìn thẳng Mạc Liên cung chủ, nhưng trong mắt lại mang theo sự lạnh lẽo của sát ý! Mạc Liên, nhiều năm qua chính mình chẳng qua là khinh thường cùng Di Hoa cung động thủ, vậy mà nàng ta lại dám có suy tính động đến vật nhỏ nhà hắn, xem ra Di Hoa cung này cũng không thể để lại! Mà Phong Nhược Ngôn khóe môi cũng hơi hạ xuống, vân đạm phong khinh nói:“ Thật vậy không Mạc Liên cung chủ? Những lời ngươi vừa nói, cũng chính là những gì ta muốn nói với ngươi!” Sau đó chuyển chuyện, trào phúng nói :“Bất quá bộ dáng ngươi như vậy, không đem ngươi bồi dưỡng tử tế, để cho ngươi tiết ra nhiều sữa một chút đem cho tiểu hài tử mới sinh, đây cũng thực là một điều đáng tiếc!” Rồi sau đó ý tứ hàm xúc không rõ hướng phần ngực nổi lên của Mạc Liên cung chủ ngắm ngắm rồi nhanh chóng rời tầm mắt, nhìn phía Hiên Viên Lưu Phong, nhẹ giọng làm nũng nói: “Lão công a, ngươi nói đúng đi!” “Nhược nhi bảo bối nói bất cứ cái gì là cái gì, đương nhiên chính là như thế !” trên mặt Hiên Viên Lưu Phong hiện ra vài tia cười khẽ, nhìn Phong Nhược Ngôn lại tràn đầy sủng nịch cùng ôn nhu! Từ đầu đến cuối đều không nhìn về phía Mạc Liên cung chủ liếc mắt một cái! “Ha ha ha,” Yến Du Trần nhịn không được cười to ra tiếng,“ Ví dụ này, thật sự là rất sinh động , ha ha ha.” Mà Truy Nguyệt gặp bộ dáng này của Mạc Liên cung chủ cũng dần hết tức giận, lửa cháy thêm dầu nói một câu : “Nhưng mà..nhưng mà, người xem nàng ta như vậy, chậc chậc, không phải là giống như bò sữa sao, phốc xích, vương phi chủ tử, ngài nói thật sự là quá đúng!” “Ngươi…… Ngươi……” sắc mặt Mạc Liên cung chủ càng thêm u ám, trước ngực không ngừng phập phồng, mà ngực của nàng ta vốn rất to, cứ phập phồng như vậy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, đồng thời cũng làm cho các vị giáo đồ Di Hoa cung đứng ở phía sau Mạc Liên cung chủ nhịn không được vì cung chủ nhà mình đổ một trận mồ hôi lạnh!. “Ngươi muốn chết!” Mạc Liên cung chủ thấy đến tiểu nha đầu cũng dám bất kính với mình, càng khiến lửa giận lúc này của nàng ta đến cực hạn, không quan tâm nha đầu kia là người của Hiên Viên Lưu Phong , cũng không quản việc Hiên Viên Lưu Phong hiện tại ở ngay đây nhìn thấy, nhất thời sát ý nổi lên, đồng thời hồng lăng trong tay nhanh chóng hướng về phía Truy Nguyệt bay đi! Mà Phong Nhược Ngôn nhìn động tác của Mạc Liên cung chủ, trên mặt lạnh lùng, đồng thời sáu cây ngân châm ở trong tay bay đi , mang theo sáu đạo sắc bén lạnh lẽo, hướng về phía cánh tay Mạc Liên cung chủ mà bay đi! Rất nhanh không chút do dự, một kích tất sát! Trong lúc này, tất cả mọi người đều nghĩ Truy Nguyệt chắc chắn phải chết, nhoáng một cái, khi hồng lăng trong tay Mạc Liên cung chủ còn chưa bay ra, lại nghe được tiếng ngân châm xuyên vào cơ thể “Phốc xích!” Vài tiếng động vang lên, cùng với một loạt tiếng hô không thể tin vang lên, liền nhìn thấy Mạc Liên cung chủ lấy tay che đầu vai, vẻ mặt phẫn hận nhìn chằm chằm Phong Nhược Ngôn! “Là ngươi bắn ra ngâm châm?” Mạc Liên cung chủ dùng nội lực ép ngân châm tên vai ra, đứng dậy, hướng Phong Nhược Ngôn lạnh lùng mở miệng nói! Nàng thật sự không nghĩ tới, thoạt nhìn nữ nhân tựa vào trong lòng Hiên Viên Lưu Phong kia bộ dáng bệnh tật yếu ớt, thế nhưng lại sử dụng ngân châm, càng làm nàng ta kinh ngạc hơn là tốc độ nữ nhân này, ở lúc nàng không hề chú ý đem ngân châm bắn ra phía mình, này khiến nàng phải nhìn nhận lại thật kĩ một lần nữa tình địch của mình! “Như ngươi đã thấy!” Phong Nhược Ngôn không chút để ý mở miệng, nhưng mà trong lòng đối với Mạc Liên cung chủ có chút xem trọng liếc mắt một cái, thực lực của nàng ta cũng không có giống bộ dạng ngốc nghếch háo sắc khi nhìn thấy Hiên Viên Lưu Phong chút nào ,từ lúc thấy nàng ta dùng nội lực bức ra ngâm châm chính mình, nó tương đối cường hãn, bất quá Phong Nhược Ngôn cũng không phải quá mức kinh ngạc, dù sao thanh danh Di Hoa cung ở bên ngoài như vậy, cung chủ sao có thể bình thường! “Hừ, quả nhiên rất nhanh!” Rồi sau đó Mạc Liên cung chủ mắt đẹp lạnh lùng, ánh mắt mãnh liệt nhìn Phong Nhược Ngôn,“Bất quá lại như thế nào,Mạc Liên ta hôm nay vẫn sẽ giết ngươi!” Phong Nhược Ngôn ủy khuất nhìn Hiên Viên Lưu Phong yếu ớt nói:“Lão công, nàng muốn giết ta!” Hiên Viên Lưu Phong nghe được thanh âm của Phong Nhược Ngôn , tức khắc liền thu hồi hàn khí trên người, ôn nhu nói:“Như vậy ta trước hết đem nàng ta giết đã!” “Cũng không được, chàng chưa nghe ra sao, nàng không đem ta để trong mắt, lại đối với chàng dục vọng trắng trợn như vậy, ta tức giận, cho nên đây là trận chiến của nữ nhân chúng ta, ta muốn chính mình đối phó nàng ta!” Phong Nhược Ngôn không nhìn Mạc Liên cung chủ kia mà chỉ hướng Hiên Viên Lưu Phong vẻ mặt không đồng ý nói! “Được, nghe lời nàng, chính nàng đối phó nàng! Lão công ở bên cạnh nhìn!” Hiên Viên Lưu Phong có chút buồn cười nhìn vẻ mặt chết người không đền mạng của vật nhỏ , nhưng vẫn như cũ phối hợp! “Ai, kỳ thật ta cũng nghĩ, cái nữ nhân bò sữa kia cũng rất lợi hại, ta sợ đánh không lại nàng nha!” Phong Nhược Ngôn có chút bất đắc dĩ ! “Vậy hay là giao cho lão công đến giải quyết đi!” Hiên Viên Lưu Phong vẫn như trước ôn nhu đưa ra ý kiến với Phong Nhược Ngôn ! “Cũng không được nha, ân, không bằng như vậy đi, ta trước cứ cùng nàng khoa chân múa tay đã, nếu ta không phải đối thủ của nàng ta, vậy lão công chàng hãy ra tay đi, dù sao không phải có câu nói vợ chồng đồng tâm, lợi ích đồng tâm thôi, đối phó một cái tiểu bò sữa hẳn là không thành vấn đề !” “Tốt, nghe lời nàng!” Hiên Viên Lưu Phong ở trên mặt Phong Nhược Ngôn nhẹ nhàng thơm một cái, sau đó có chút lưu luyến buông Phong Nhược Ngôn ra! Phong Nhược Ngôn nhìn giương mặt xinh đẹp đối diện không ngừng vặn vẹo , sắc mặt lãnh đạm nhìn Mạc Liên cung chủ “Mạc Liên cung chủ, ngươi cho là ngươi muốn giết ta thì ta sẽ để ngươi giết sao?” Vừa rồi đối thoạt của hai người Phong Nhược Ngôn cùng Hiên Viên Lưu Phong đều lọt vào trong tai Mạc Liên, trong lòng lửa giận, phẫn hận, không cam lòng đều ùn ùn kéo tới! “Ngươi không tin ta có thể giết ngươi sao? Được, tốt lắm, hừ, mặc dù hôm nay Hiên Viên Lưu Phong ở lại thì thế nào, Hiên Viên Lưu Phong là của ta, là Mạc Liên , nữ nhân tới gần hắn đều phải chết, và hôm nay chính là ngày chết của ngươi!” Mắt đẹp của Mạc Liên cung chủ nheo lại, quanh thân lệ khí tàn bạo, cổ tay vừa chuyển, hồng lăng trong tay như cuống phong bão táp hướng về phía Phong Nhược Ngôn đánh úp lại! Khí thế như dời núi lấp biển kia khiến Truy Nguyệt cùng Yến Du Trần đứng bên cạnh nhìn xem nhất thời quá sợ hãi, tuy nói hồng lăng là vật mềm mại, nhưng mà, hồng lăng từ trong tay Mạc Liên cung chủ bắnra, mọi người ở đây không ai sẽ cảm thấy đẹp mắt, ngược lại, nó làm cho mọi người cảm thấy một luồng sát ý mạnh mẽ bắn, bởi vậy có thể thấy được, Mạc Liên cung chủ quả thật đúng như lời đồn đãi, khủng bố đến cực điểm! Mà Hiên Viên Lưu Phong tuy rằng cũng gắt gao nhìn chằm chằm hai người hai người, nhưng trên mặt lại không có quá nhiều thần sắc lo lắng! Võ công Hiên Viên Lưu Phong vốn có nguồn gốc từ quyển bí tịch có một không hai, mà trong bản bí tịch này từng có nhắc đến biện pháp song tu, sau khi chính mình trải qua lần cùngPhong Nhược Ngôn chia lìa và khi Phong Nhược Ngôn bị thương, liền nghĩ tới phương pháp song tu này! Như vậy có thể đem một phần công lực chính mình chuyển tới trên người Phong Nhược Ngôn , rất nhanh giúp nàng nâng cao thực lực, đồng thời ở về sau trong mỗi một lần kết hợp đều đạt được bổ ích! Đối với Hiên Viên Lưu Phong mà nói, chính là cho cơ hội để hắn danh chính ngôn thuận thỏa mãn , ngang nhiên tìn vật nhỏ nhà mình đòi lấy! Hiện tại Phong Nhược Ngôn đã có hơn một nửa nội lực, hơn nữa trước khi có công lực thân thủ nàng nhanh nhẹn đã hơn người, hiện tại lại như hổ thêm cánh, đồng thời trong tay lại có Tê Phượng tiêu, Hiên Viên Lưu Phong tự nhiên là không lo lắng . Huống chi, còn có hắn đứng bên cạnh đây! Mà Phong Nhược Ngôn nhìn hai phiến hồng lăng trước mắt đang hướng về chính mình bay tới, sát khí cao vút, Phong Nhược Ngôn thân mình vừa động, lại vừa thấy, hồng lăng của nữ ma đầu Mạc Liên vồ hụt, còn chính mình đã phi rất xa! Phong Nhược Ngôn cảm thấy vui vẻ, đồng thời sắc mặt cũng đỏ lên, Hiên Viên Lưu Phong quả nhiên lợi hại, chính mình chẳng qua chỉ theo hắn có hai lần, không ngờ tốc độ so với trước đây lại tăng vọt như vậy, cũng không biết giờ mình so với nữ ma đầu Mạc Liên kia ai lợi hại hơn đâu! Phong Nhược Ngôn suy nghĩ lại chuyển động một cái, mà hồng lăng đầy sát ý của ma đầu Mạc Liên lại tiếp tục bắn đến! Phong Nhược Ngôn khẽ nhếch mi, hôm nay vừa đúng lúc cho ta thử nghiệm!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.