Y Sủng Cuồng Phi

Chương 66: Kết Cục Sinh Tử


Đọc truyện Y Sủng Cuồng Phi – Chương 66: Kết Cục Sinh Tử


Edit: Loli
Beta: Rika Nguyen
Yến Tần Ngạo vừa dứt lời, sắc mặt mọi người trong phòng đại biến. Khó trách hắn không coi đám người Quân Vân Doanh ra gì,chỉ một chiêu đã đánh bại được Quân Vân Doanh, vì hắn chính là Hi Phong Dương, hắn là người có đủ tư cách để kiêu ngạo!
Lúc này,tất cả mọi người đều đã bị cái tên Hi Phong Dương này làm cho sợ hãi, nên quên mất có người còn đang thống khổ rên rỉ!
Sắc mặt Quân Lạc Nhi dù đã tái nhợt như tờ giấy, nhưng nghĩ tới thân phận của bản thân đành cắn răng chịu đựng, cố gắng không cho phát ra tiếng kêu đau đớn, hung hăng nhìn chằm chằm Phong Nhược Ngôn!
Nữ nhân thấp kém này sao có thể tốt số như vậy chứ, không những có được yêu thương sủng ái của Hiên Viên vương gia, hiện tại còn quyến rũ được vị thánh chủ Hi Hòa cung, so với Hiên Viên vương gia chỉ hơn chứ không kém!
Hừ, Phong Nhược Ngôn, không phải ngươi thích quyến rũ nam nhân sao! Được, ta giúp ngươi!
Quân Lạc Nhi nghĩ đến người nam nhân nàng muốn gả, còn có kế hoạch trước đó của mình cùng Quân Vân Doanh, trong lòng không nén được kích động, hướng Phong Nhược Ngôn quát “Phong Nhược Ngôn, ngươi chẳng qua là dựa vào người khác mới dám ngạo mạn như vậy. Có bản lĩnh đến đấu với ta, hai ngày sau khi sự kiện tứ quốc tại Thiên Hạ lâu kết thúc, ta với người cùng phân thắng bại!”
Sau đó đề cao giọng hướng Hi Phong Dương nói “Thánh chủ, ngài đừng để khuôn mặt của ả ta lừa gạt, đầu tiên là quyến rũ Doanh ca ca của ta, sau đó quay sang Hiên Viên vương gia, hiện tại lại muốn lừa gạt ngài , chẳng lẽ ngài cam tâm bị Phong Nhược Ngôn đùa bỡn sao?”
Phong Nhược Ngôn nghe Quân Lạc Nhi nói xong, cảm thấy thật buồn cười, Quân Lạc Nhi này hận nàng, mà người gây ra thì……
Hiên Viên Lưu Phong cũng chính là Hi Phong Dương nhíu mày, tiến tới bên tai Phong Nhược Ngôn nhỏ giọng nói “Nhược nhi bảo bối, người kia đang nói nàng quyến rũ ta lúc nào vậy? Nàng có biết ta nằm mơ cũng muốn mơ thấy được Nhược Nhi bảo bối đến quyến rũ không, đáng tiếc đến giờ cũng chỉ là mơ nha, hay là nhân dịp này nàng mau thử xem” Nhìn nàng cười mờ ám “Đến đây. Ta chờ được nàng quyến rũ?”

Miệng người này dọa người không ít, Quân Lạc Nhi vừa rồi ăn nói lưu loát kể tội nàng, thế mà chàng mở miệng nói vậy không là tát vô mặt nàng ta sao?
Hi Phong Dương chuyển mắt nhìn qua, ánh mắt lạnh băng làm sắc mặt Quân Lạc Nhi nháy mắt tái xanh, chàng lạnh lùng nói “Phượng Dương công chúa hình như đã quên kêu đau rồi a! Nhược Nhi bảo bối của ta là người mà ngươi có thể tùy tiện nói gì thì nói sao ?”
Từ trong lời nói của Hi Phong Dương, một loạt sát ý vô hình hướng tới Quân Lạc Nhi,khiến nàng ta bỗng quên đi đau đớn trên người,một sự sợ hãi lan tỏa toàn thân, một cảm giác chưa từng có bao giờ ập đến, nó khiến Quân Lạc Nhi cảm giác cái chết dường như cách nàng ta rất gần, giống như chỉ ngay sau đây thôi sẽ có một bàn tay vô hình tiến đến, bóp chặt, cướp đi mọi hô hấp của mình!
“Ha ha!” Phong Nhược Ngôn nhìn Quân Lạc Nhi sợ đến toàn thân run lẩy bẩy nhịn không được cười khẽ. Nàng ta một mình diễn lâu như vậy chắc rất cô đơn, nàng cũng nên góp vui chút chứ nhỉ?
Bầu không khí xung quanh đang vô cùng quỷ dị, tiếng cười của Phong Nhược Ngôn vang lên càng rõ ràng!
“Phong Nhược Ngôn, ngươi cười cái gì!” Nhìn thấy Phong Nhược Ngôn tươi cười, ánh mắt Quân Vân Doanh khẽ nheo lại rồi rất nhanh khôi phục bình thường, ánh mắt nhìn nàng có chút phức tạp, lạnh lùng lên tiếng !
Phong Nhược Ngôn không để ý đến câu hỏi của Quân Vân Doanh, vẫn thản nhiên nhìn Quân Lạc Nhi!
Hi Phong Dương thu hồi sát khí, hướng Phong Nhược Ngôn tà mị nói “Nhược nhi bảo bối nghĩ tới chuyện thú vị gì vậy? Mau nói ra cho ta cười cùng nàng!”
“Thật ra cũng không có chuyện gì thú vị cả,chỉ là muốn Hi Phong thánh chủ nghe lời bọn họ, không cần để ý đến chuyện của ta, tránh cho kẻ khác có cơ hội đổi trắng thay đen gán cho ta tội danh ỷ thế ức hiếp người! Chuyện như vậy bọn họ làm cũng không ít rồi!” Phong Nhược Ngôn nhíu mày, hướng Hi Phong Dương ra hiệu!
Sau đó xoay người nhìn Quân Lạc Nhi nói “Phượng Dương công chúa nói bản công chúa ta quyến rũ Doanh ca ca của ngươi! Việc này thật đáng ngạc nhiên, thiên hạ ai không biết bản công chúa hai tay đem cùng cách thư dâng cho Thụy Vương điện hạ! Ngươi nói ai quyến rũ ai?”
Phong Nhược Ngôn cười lạnh, giọng điệu đột nhiên sắc bén nói “Cho nên,về sau sẽ không có chuyện ta cùng ca ca yêu quý của ngươi sánh cùng nhau, hắn không xứng!”
Hai tay Quân Vân Doanh gắt gao nắm chặt thành quyền, ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm Phong Nhược Ngôn, nếu có thể, hắn rất muốn đem Phong Nhược Ngôn xẻ thành trăm mảnh!

Mà Phong Nhược Ngôn lại không chút nào để ý tới hắn, trên mặt khôi phục bộ dáng hờ hững, nhìn vẻ mặt không thể tin của Quân Lạc Nhi tiếp tục nói “Còn về sự kiện tứ quốc ở Thiên Hạ lâu, nếu Phượng Dương công chúa đã có lòng yêu mến như vậy, bản công chúa ta về tình về lý đều không thể từ chối. Cho nên, Phượng Dương công chúa, bản công chúa đồng ý!”
Quân Lạc Nhi thấy Phong Nhược Ngôn đã đáp ứng, đúng như ý nguyện của ả, đang dần tiến vào cạm bẫy chính mình bày ra thì hết sức vui mừng, ánh mắt sáng ngời!
Phong Nhược Ngôn cũng kịp nhận ra vẻ âm mưu trên mặt Quân Lạc Nhi, trong lòng cười lạnh, chậm rãi tới gần Quân Lạc Nhi, trên mặt lại giữ ý cười vô hại nhìn Quân Lạc Nhi tiếp tục nói “Bất quá, Phượng Dương công chúa, nếu là tỷ thí, vậy phải có thứ gì đánh cược chứ! Không thể bôi nhọ công chúa một quốc gia như ngươi lại không hào phóng!”
“Đặt cược!”
Quân Lạc Nhi vô cùng đắc ý, thiên hạ ai không biết Nam Viên Quỳnh Hoa công chúa Phong Nhược Ngôn chỉ là bao cỏ không tài không đức, mặc dù hiện tại có chút không đúng , nhưng Quân Lạc Nhi vẫn tin tưởng, Phong Nhược Ngôn vẫn chỉ là kẻ vô dụng,sẽ không có khả năng thắng cuộc.
Tuy tính tình Quân Lạc Nhi kiêu căng ngạo mạn, nhưng từ nhỏ đã được dạy dỗ cẩn thận, cầm kì thư họa mọi thứ đều tinh thông, ở Tây Lưu quốc này cũng không phải kẻ vô danh. Quân Lạc Nhi tuyệt đối có thể kiêu ngạo về bản thân!
“Được, nếu ngươi thua, hừ, ta muốn ngươi trở thành nô lệ của ta, mặc cho bản công chúa sai khiến!”
Trên mặt Quân Lạc Nhi lúc này đang vô cùng đắc ý, trong đầu không ngừng hiện lên viễn cảnh Phong Nhược Ngôn hèn mọn quỳ dưới chân cho mình tra tấn, trở thành kẻ thấp kém để tùy ý ả hung hăng chà đạp, sau đó bán nàng ta cho kỹ viện, để cho thân thể ti tiện đó bị trăm ngàn nam nhân dày vò! Nghĩ như vậy , trên mặt Quân Lạc Nhi hiện ra ý cười độc ác,nhưng lại bị đau đớn trên mặt làm cho vặn vẹo, khiến cho nhìn vào có chút quỷ dị !
Phong Nhược Ngôn không thèm đếm xỉa gương mặt khó coi của Quân Lạc Nhi ,vẫn tươi cười nói “Ân, như thế rất tốt, ta chấp nhận! Nhưng nếu là Phượng Dương công chúa thua, vậy phải tính sao đây ?”
Lời Phong Nhược Ngôn khiến tính háo thắng trong người Quân Lạc Nhi bị khiêu khích ,chịu đựng đau đớn trên người, đứng lên, đi đến trước mặtPhong Nhược Ngôn nói “Bản cung làm sao có thể thua đồ vô dụng nhà ngươi! Hừ, nếu ta thua, tất cả những gì ta có đều cho ngươi!”
“Nha? Những gì ngươi có sao?” Phong Nhược Ngôn nhíu mày ôn nhu hỏi ngược lại!

“Đúng, bản công chúa nói những gì của ta chính là như thế, có điều ngươi có bản lĩnh thắng ta sao Phong Nhược Ngôn?” Vẻ mặt Quân Lạc Nhi hiện lên sự khinh thường, sự hoài nghi của Phong Nhược Ngôn khiến ả thẹn quá hóa giận!
“A, ta có bản lĩnh đó hay không, không phiền công chúa lo lắng! Có điều, ta rất hứng thú với những thứ Phượng Dương có, không biết những thứ đó là gì! Máu của Phượng Dương công chúa, hay là mạng của ngươi?”
Phong Nhược Ngôn lời vừa dứt, mọi người đều kinh hoàng nghe như sấm đánh bên tai!
Trong mắt Quân Vân Doanh lại hết sức phức tạp , khẩu khí Phong Nhược Ngôn thật lớn, mạng sống, nàng thật dám lấy mạng ra cá cược? Cũng đúng, nàng ngay cả hắn còn dám giết, thì trên đời này có gì nàng ta không dám làm chứ? Huống chi bên cạnh nàng còn có người ……
Quân Vân Doanh bỗng thở dài , Quân Lạc Nhi làm sao có thể là đối thủ của Phong Nhược Ngôn chứ…… Có điều thắng thua của hai người cũng không ảnh hưởng nhiều đến kế hoạch của hắn , hơn nữa vừa vặn khiến tầm mắt Phong Nhược Ngôn cùng người kia tách ra!
Yến Tần Ngạo nhìn sang người vẫn đứng bên cạnh Phong Nhược Ngôn , hắn vẫn luôn cảm thấy Hi Phong Dương mang đến cho hắn một loại cảm giác quái dị lại vô cùng quen thuộc, lại không biết cảm giác này đến từ đâu , còn có Phong Nhược Ngôn, nàng đang che dấu điều gì đó……
Hi Phong Dương đứng bên cạnh Phong Nhược Ngôn, lạnh nhạt đón nhận ánh mắt đánh giá của Yến Tần Ngạo, nghe những lời Phong Nhược Ngôn nói trong mắt lại tràn đầy cưng chiều, nữ nhân này, đến lòng tham cũng rất đáng yêu nha!
Quân Lạc Nhi nghe được Phong Nhược Ngôn nói thì hết sức kinh ngạc, ả ta biết chính mình có những thứ rất quý giá ,nhưng tiếng nói không lớn lại có phần mềm nhẹ của Phong Nhược Ngôn nghe vào trong tai Quân Lạc Nhi lại có vẻ như đang đùa giỡn !
“Được ,nếu ta thua, tất cả những gì ta có bao gồm mạng của ta cũng sẽ là của ngươi! Ngược lại ngươi thua cũng thế!” Quân Lạc Nhi nhìn Phong Nhược Ngôn vui vẻ đắc ý , nàng rất tin tưởng chính mình, ánh mắt nhìn Phong Nhược Ngôn càng như đang nhìn một nô lệ thấp kém,tùy ý nàng ta hành hạ !
“Tốt lắm, sẵn tiện ở đây có nhiều người có thể làm chứng, tránh cho ngày ấy thắng bại phân xong lại có người lật lọng!”
“Hừ, đến lúc đó ngươi đừng có hối hận!” Trên mặt Quân Lạc Nhi hiện vẻ bỡn cợt !
“Rất mong chờ ngày đó đến” Nói xong khẽ cười, sau liền xoay người, hướng Hi Phong Dương nói “Như thế nào, nhìn lâu như vậy thỏa mãn rồi chứ, giờ có thể đi chưa!”
“Nhược nhi bảo bối nói cái gì thì là cái đấy!” Nói xong liền ôm lấy Phong Nhược Ngôn nghênh ngang dời đi, không quan tâm những ánh mắt kinh dị đằng sau.
Phong Nhược Ngôn vừa muốn xuống lầu, lại như vừa nghĩ tới cái gì, xoay người nhìn tiểu nhị vẫn sững sờ đứng một chỗ nói “Ngươi không sai, nếu ông chủ của ngươi không biết dùng người, chắc chắc sẽ là tổn thất lớn!”

Tiểu nhị vốn ngây ngốc đứng đó nghe Phong Nhược Ngôn nói như vậy ,trên mặt ửng đỏ, mặc dù có chút cảm động nhưng cũng không để trong lòng, hiện tại đãi ngộ ở Bích Ba lâu so với trước đây tốt hơn nhiều , được làm ở đây hắn đã thấy rất mãn nguyện rồi, cũng không so đo để bụng nhiều!
Tần Hải đứng một bên cũng xấu hổ không dám nói gì, sắc mặt nhanh chóng biến đen, nhưng hắn biết, Phong chủ tử là đang dạy dỗ hắn a! Chính mình hiện tại cùng lúc quản lý rất nhiều sản nghiệp lớn, khẳng định có chỗ không thể chu đáo, cho nên, không phân biệt xuất thân thế nào, chỉ cần là người có tài, đều phải biết trọng dụng!
Mà Hi Phong Dương nhìn Phong Nhược Ngôn, ánh mắt tinh tế đánh giá nàng, trong lòng khẽ động, xem ra trên người bảo bối của mình còn rất nhiều điều thú vị chờ hắn khám phá nha!
Bảo bối nhà hắn, quả nhiên hơn người!
Quân Lạc Nhi nghe Phong Nhược Ngôn nói, nhịn không được lên tiếng châm chọc “Nghe thật buồn cười, ngươi cho rằng mình là ai mà dám ở đây khua môi múa mép ! Thật không biết xấu hổ!”
Phong Nhược Ngôn không nhìn vẻ khiêu khích xấu xí của Quân Lạc Nhi, nhìn tiểu nhị nói tiếp “Bọn họ vừa rồi láo loạn đã làm gãy mấy cái bàn cùng vô số bát đĩa, phải bồi thường đền gấp mười lần! Ngươi mau nhanh chân vào tính toán, không bọn họ bỏ đi ngươi sẽ không lấy được đồng tiền đền nào đâu!”
Nói xong, Phong Nhược Ngôn thản nhiên quay người bỏ đi!
Bị Phong Nhược Ngôn làm ngơ, Quân Lạc Nhi tức giận dậm chân!
Lúc này tiểu nhị đã hồi phục tinh thần, hướng Quân Vân Doanh cùng nhũng người trong phòng cung kính nói “Xin các vị bồi thường!”
“Hừ, chúng ta sẽ bồi thường đầy đủ, nhưng dựa vào cái gì mà chúng ta phải bồi thường còn Phong Nhược Ngôn thì không!” Quân Lạc Nhi bất mãn nói!
Tiểu nhị nghe vậy lễ độ trả lời “Phong tiểu thư có thẻ Hội viên kim cương, cho nên không cần!”
“Cái gì ? Thẻ kim cương?” Quân Lạc Nhi nhịn không được đề cao giọng, thẻ kim cương, ả mấy ngày trước cũng muốn, nhưng lại rất khó kiếm, người thường không phải muốn là có, lúc đầu ả vốn không cam lòng nhưng sau đó lại phát hiện, ngay cả Doanh ca ca cũng không có được nên đành bỏ cuộc. Vậy mà giờ lại nghe Phong Nhược Ngôn có thẻ kim cương , thật đáng giận, nàng ta dựa vào cái gì mà có được thẻ kim cương của Bích Ba lâu chứ?
Quân Lạc Nhi muốn nổi giận với tên tiểu nhị, nhưng lại bị đau đớn trên người đánh úp lại, so với lúc trước đau đớn lợi hại hơn, Quân Lạc Nhi té ngã trên mặt đát, thống khổ rên rỉ, hướng Quân Vân Doanh cầu cứu nói “Doanh ca ca, huynh…… huynh mau giúp muội tìm Hi Phong thánh chủ về cứu muội, mau cứu cứu muội, muội đau quá!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.