Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 206: Thiếu niên Ôn Như (2)


Đọc truyện Y Hậu Khuynh Thiên – Chương 206: Thiếu niên Ôn Như (2)

Edit: Tiêu Tiêu

“Ta nghe nói, dưới ngươi, chỉ có chín người đạt tới luyện đan sư Tứ phẩm?” Bạch Nhan giương môi, cười như không cười hỏi.

Ôn Như từ dưới đất bò dậy, ai oán nhìn Bạch Nhan: “Ba năm trước, ngươi ném đám người này cho ta, chính mình lại mất tích, ta ở đây chờ ngươi ba năm, bây giờ ngươi trở về không có ý trò chuyện cùng ta sao?”

Bạch Nhan cười.

Không biết vì sao Ôn Như cảm thấy nụ cười này âm trầm, theo bản năng lùi ra sau hai bước.

“Trước hết ngươi nghe ta giải thích đã, ta thật sự nghiêm túc thay ngươi dẫn dắt người, chỉ là thuật luyện đan vốn rất khó học, thiên tài như ta hay ngươi vốn ít, hầu hết người ta dùng cả đời, đều không đạt được Tứ phẩm đâu.”

Ôn Như rất ủy khuất, đối với loại biến thái như Bạch Nhan, yêu cầu của nàng khẳng định rất cao, hắn cũng đã tận lực rồi!

Còn nữa, nếu đan dược sư Tứ phẩm dễ đột phá như vậy, chẳng phải luyện đan sư trên đại lục đã tràn lan rồi sao?

“Trước tiên đưa ta đi xem đám luyện đan sư đó.” Bạch Nhan nhún vai, biểu lộ có hơi bất đắc dĩ.


“Được, ” Ôn Như hiếu kỳ nhìn Bạch Nhan, “Đúng rồi, sao hôm nay Tiểu Thần không tới cùng ngươi? Mẫu tử các ngươi không phải không tách rời sao?”

Bước chân Bạch Nhan dừng lại, lạnh nhạt liếc sang Ôn Như: “Ngươi không nói, không ai bảo ngươi câm điếc.”

Nói xong lời này, Bạch Nhan không tiếp tục để ý, nhanh chân vào trong sân.

Lúc trước đám người này cũng do Bạch Nhan để Hoa La chọn, nên lần đầu tiên nàng đứng trong đám người, nhưng người kia lập tức dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá nàng.

“Chưa nói tới đan dược sư Tứ phẩm, gọi những đan dược sư Tam phẩm tới luyện chế một lần cho ta xem.”

Bạch Nhan nhàn nhạt phân phó.

Kiếp trước nàng là truyền nhân của cổ võ thế gia Hoa Hạ, luyện đan thuật càng là đăng phong tạo cực, lúc nào cũng có người tới cầu sư.

Những đệ tử đó rất thông minh, chỉ điểm một lần là hiểu, cho nên, khi nàng ở Thánh Đảo chỉ điểm cho mấy sư phụ, mấy lần bị tức khí.

Nàng chưa từng thấy người nào ngu như thế!


Nhưng sau khi thấy đám đan dược sư này, mới phát hiện, đâu mới đúng là ngu! So sánh một chút, mấy sư phụ vẫn khá hơn nhiều!

Đồng thời, phát hiện này, giúp nàng hiểu thấu.

Thì ra không phải sư phụ ngu, mà là thuật luyện đan ở đây lạc hậu hơn với ở Hoa Hạ…

“Những đan dược sư này ta đã biết đại khái rồi, ” Bạch Nhan cười nhạt, “Sau đó, ta sẽ viết những điểm cần phải sửa ra, cho bọn họ luyện đan theo nội dung mà ta viết, mặt khác, ngươi chọn ra mấy đan dược sư, mỗi tháng các ngươi phải ung cấp cho ta một trăm viên đan dược Tam phẩm và Tứ phẩm.”

Ôn Như sững sờ: “Ngươi cần nhiều đan dược như vậy để làm gì?”

Bạch Nhan câu môi: “Bán lấy tiền.”

“Sao thế, ngươi rất thiếu tiền sao?” khuôn mặt trắng nõn của Ôn Như đột nhiên đỏ ửng: “Nếu ngươi thiếu tiền, ta có thể cho ngươi.”

Bạch Nhan quay đầu nhìn Ôn Như: “Ngươi có ý gì?”

“Cái này… ” Ôn Như ngượng ngùng cúi đầu, “Ta muốn hỏi ngươi có thiếu người làm ấm giường hay không? Ta có thể làm ấm giường cho ngươi, chẳng những không lấy tiền, mà còn trả thêm tiền.”

Bạch Nhan khẽ vỗ cằm, ánh mắt hứng thú đánh giá Ôn Như: “Hoa La, Phượng Lâu còn thiếu người không?”

Hoa La đồng tình nhìn Ôn Như: “Phượng Lâu vẫn luôn thiếu người, nam nhân xinh đẹp như Ôn Như công tử, nếu tới Phượng Lâu của ta, nhất định có thể thu hút nhiều khách nhân.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.