Y Đạo Quan Đồ

Chương 625: Thấp thỏm (1)


Đọc truyện Y Đạo Quan Đồ – Chương 625: Thấp thỏm (1)

Lúc Khổng Nguyên đi đến bãi đậu xe, chuẩn bị lên xe, thì thấy Ngô Minh đang đi về hướng mình, cười nói:” Bộ trưởng Khổng, sao trùng hợp quá vậy”

Khổng Nguyên nhìn Ngô Minh, lời này vừa nghe liền biết chính là nói láo, trùng hợp cái gì? Tất cả mọi người đều đến Nam Quốc Sơn Trang để uống rượu mừng, ở chổ này gặp mặt cũng là bình thường, con người của Khổng Nguyên có một đặc điểm, đối đãi với cấp dưới rất là dễ chịu, đó là đối với nữ cán bộ, chỉ là đổi lại thành nam cán bộ thì không được cái dạng này đâu, nếu như không phải là Trương Lập Lan nói giúp cho vài câu có ích, thì ông cũng sẽ không ra sức cho Ngô Minh, sau đó trong trận đấu của Thường Tụng với gã ta, trong lòng Khổng Nguyên đã hoàn toàn có khuynh hướng nghiêng về Ngô Minh. Khổng Nguyên gật đầu nói: ” Trùng hợp thật, cùng nhau uống rượu mừng thật là trùng hợp” Lời này tràn ngập mùi vị mỉa mai.

Ngô Minh cười, có chút xấu hổ, tuy rằng gã là phó bí thư thị ủy thành phố Lam Sơn, mắt thấy sắp trở thành bí thư thị ủy Lam Sơn rồi, chỉ là trước mặt của Khổng Nguyên, gã vẫn chỉ là một cán bộ đợi đề bạt lên, người ta có thái độ ngạo mạn cũng là bình thường, gã không dám tức giận, thậm chí là không dám có chút mất hứng.

Ngô Minh nói: “Bộ trưởng Khổng, lần này tôi đến đây là vì muốn mang trà cho ngài”

Khổng Nguyên nói: “Không cần phiền phức như vậy, tôi không có hứng thú với uống trà, tiểu Ngô à, sau này làm cho tốt, không nên làm phụ kỳ vọng của tổ chức dành cho cậu”

Một câu nói bình thường nghe thì chẳng có ý nghĩa gì cho lắm, nhưng lại làm cho Ngô Minh kích động nửa ngày, bộ trưởng bộ tổ chức có thể nói ra câu này, chính là ám chỉ nhẹ nhàng rằng ông đã được tuyển định vào vị trí bí thư thị ủy thành phố Lam Sơn rồi, Ngô Minh gật đầu nói: “Tôi nhất định sẽ nỗ lực làm việc, tuyệt đối không làm phụ kỳ vọng của đảng và tổ chức đối với tôi!”

Khổng Nguyên nhìn bộ đồ vận động trên người Ngô Minh, không nhịn được nhắc nhở một chút: “Thân là cán bộ lãnh đạo, cũng phải chú ý đến ngoại hình một chút”


Lúc này Ngô Minh mới nhớ ra, lúc mình đi gấp quá, ngay cả quần áo cũng quên thay, không nhịn được chửi mắng Trương Dương vài câu trong lòng.

Khổng Nguyên nói xong câu kia liền đi, Ngô Minh đứng tại chổ, nhìn ô tô của Khổng Nguyên rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn bộ đồ vận động trên người, nhớ đến khuôn mặt cợt nhả của Trương Dương, Khổng Nguyên cuối cùng quyết định bỏ qua dự định tìm hắn thay quần áo, tự nhận xui xẻo, cũng lười tính toán với tên nhóc kia.

Thấy cả nhà Kiều Chấn Lương đi tới, trên mặt gã liền xuất hiện nụ cườ, chuẩn bị đón tiếp, chỉ là bí thư Kiều tựa hồ không thấy gã, trực tiếp lên xe, bước chân của Ngô Minh vì vậy mà cũng dừng lại nửa đường.

Kiều Chấn Lương cũng không phải là không thấy Ngô Minh, tình cảnh Ngô Minh nói chuyện với Khổng Nguyên ông cũng thấy được, đi vào trong xe, thấy con gái Kiều Mộng Viện ôm một bó hoa, không khỏi cười nói: “Hoa rất đẹp, ngày hôm nay coi như cũng không đến tay không”

Kiều Mộng Viện cười nói: “May mắn mà thôi, trở về sẽ cắm để trưng”

Kiều Chấn Lương nhìn nhìn Ngô Minh bên ngoài, trong lòng âm thầm nghĩ, Ngô Minh và Khổng Nguyên rất quen thuộc sao? Sao mình lại không nghe nói đến tầng quan hệ này chứ?

Vợ ông Mạnh Truyền Mỹ nói: “Chấn Lương, vừa nãy tôi đã nói với Mộng Viện rồi, ngày mai nó theo tôi đến Tế Từ am thanh tu”

Kiều Chấn Lương nhíu mày, ông rất rõ ràng vợ của mình trầm mê vào Phật học, hầu như là năm nào cũng dành thời gian đế Tế Từ am thanh tu cả, tụng kinh niệm phật, chỉ là mang con gái đi theo thì từ trước đến giờ ông đều không tán thành.

Kiều Chấn Lương nói: “Mộng Viện còn có công việc, có thể bỏ được sao?”

Kiều Mộng Viện nói: “Mọi thứ đã đi vào quỹ đạo rồi, con có ở công ty hay không cũng như nhau, huống chi điện thoại di động có thể liên lạc từ xa được, con muốn cùng mẹ đi một chút, thuận tiện giải sầu”

Kiều Chấn Lương không nói gì nữa, hai tay đặt lên đùi, tuy rằng con gái chưa nói, nhưng mà cái chết của Hứa Gia Dũng đối với con gái cũng là một kích thích, mượn cơ hội này để thả lỏng tâm tình ra cũng tốt, ánh mắt của ông lại rơi vào bó hoa đắt tiền trong tay của con gái, nhớ đến cảnh trên hôn lễ, lúc đó con gái và Trương Dương cùng nhau nâng hoa, không biết có phải là trùng hợp hay là có nguyên do nào khác không?


Chuyện tình cảm của con gái đã làm cho Kiều Chấn Lương đau đầu không ngớt, ông ta không thích Hứa Gia Dũng, ngay từ đầu Hứa Gia Dũng yêu con gái thì ông đã nhìn ra, Hứa Gia Dũng có mục đích khác, Kiều Chấn Lương đương nhiên không muốn con gái gả cho một người có động cơ không thuần khiết rồi. Bây giờ Hứa Gia Dũng đã chết, tình cảm của con gái và hắn ta rốt cục có thế cắt đứt, chỉ là trong hôn lễ ngày hôm nay, Trương Dương lại bỗng nhiên xông ra, con gái sẽ không có tình cảm gì với hắn chứ? Kiều Chấn Lương nghĩ đến đây thì đột nhiên cười khổ lên, thân làm cha làm mẹ, thật sự đúng là lo lắng mãi vẫn chưa đủ.

Trương Dương ăn đến no kềnh cả bụng, cầm thẻ VIP đi lấy phòng, thuận tiện đặt thêm một bàn ăn buổi tối, cái thẻ mà Nhâm Văn Bân đưa cho hắn đúng thật là tiện lợi. Trương Dương rời khỏi nhà hàng và đi đến trước phòng mình, thì vô tình gặp phải quản lý của Nam Quốc Sơn Trang Nhâm Văn Bân.

Nhâm Văn Bân thấy Trương Dương, lập tức cười đón: “Thị trưởng Trương, lại gặp phải cậu, nhưng mà thấy cậu vẫn bận, cho nên không dám dày mặt đi quấy rối cậu”

Trương Dương nói: “Người ta kết hôn, bận thì cũng nên là tân lang và tân nương bận, tôi thì bận cái gì”

Nhâm Văn Bân nói: “Buổi tối đừng đi, trở về tôi sẽ cho nhà hàng chuẩn bị đồ ăn, chúng ta cùng nhau uống một chút”

Trương Dương đưa thẻ VIP lên, nói: “Tôi đã đặt bàn rồi, buổi tối có mời mấy người bạn đến”

Nhâm Văn Bân cười ha hả, tò mò hỏi: “Có ai đến vậy?”

Trương Dương cười nói: “Lương Thành Long của tập đoàn Phong Dụ, Viên Ba của Vọng Giang Lâu, Dư Xuyên của nhà máy Vạn Lý…”


Nghe thấy là những người này đến, Nhâm Văn Bản không khỏi nở nụ cười, nói: ” Đều là những người tôi quen, tối nay tôi sẽ đến chổ các người kính rượu”

Trương Dương nói: “Đừng khách khí, tôi đang định đi mời, ai ngờ lại gặp ở chổ này, buổi tối anh nhất định phải đến đây” Nói xong hắn cũng tự nhiên thấy ngượng, cười cười: “Quản lý Nhâm, cái này không tính là mượn hoa kính phật chứ?”

Nhâm Văn Bân cười to nói: “Cậu chọn Nam Quốc Sơn Trang để mời khách đã là nể mặt rôi rồi, như vậy đi, buổi tối để tôi an bài, khách là do cậu mời, nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người ăn no vui vẻ mà về”

Trương Dương nói: “Nói với đầu bếp là, ngàn vạn lần đừng có làm mấy món ăn hồi trưa nhé, đã ăn rồi”

Nhâm Văn Bân cười nói: “Yên tâm đi, khẳng định là tốt hơn buổi trưa” Nói xong, gã cũng cảm thấy có chút không thích hợp, buổi trưa chính là hỉ yếu của khuê nữ bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh, nếu như lời này mà truyền ra, Tằng Lai Châu mười phần là sẽ tìm đến gã, thật ra thì buổi hỉ yến là đã thâm hụt tiền vốn rồi.

Trương Dương nói:” Tôi đi tắm rửa, nghỉ ngơi một chút, buổi tối gặp mặt”

Vừa đi được hai bước thì chợt nghĩ đến một việc: “Quản lý Nhâm, anh và phó bí thư Ngô của Lam Sơn rất quen thuộc sao?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.